Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bạch Tuyết và bảy chú lùn là câu chuyện cổ tích lúc nhỏ cô thích nghe. Nếu Bạch Tuyết được debut làm idol thì chắc chắn Sở Hi cô sẽ là fan trung thành, có khi cô chính là trưởng fanclub của Bạch Tuyết suốt ngày xông pha chiến trường bảo vệ thần tượng.
Mà... Kẻ thù số của Bạch Tuyết là ai?
Đương nhiên là mụ phù thuỷ ác độc có nghề tay trái là Hoàng Hậu, kim chủ chống lưng là Đứa Vua. Thử hỏi ai dám chống đối Hoàng Hậu?
Luận về địa vị? Hoàng Hậu thắng.
Luận về bối cảnh? Hoàng Hậu thắng.
Luận về năng lực? Hoàng Hậu thắng.
Luận về nhan sắc? À há, điểm này Hoàng Hậu sao đọ nổi Bạch Tuyết về tuổi trẻ mơn mỡn hay nhan sắc mĩ miều.
Cho dù Hoàng Hậu có là nữ cường nhân mạnh mẽ, gia thế vững chắc đến đâu thì cũng phải thua một cô công chúa vô năng đó?
Đối với đứa nhỏ từ bé đã tôn sùng sắc đẹp, được cha mẹ bảo hộ, luôn cung cấp thứ tốt nhất thì hiển nhiên Bạch Tuyết đã trở thành nữ thần trong lòng Sở Hi.
Da trắng như mây, môi đỏ như máu, tóc đen như mun.
Đây không phải là miêu tả Sở Hi lúc nhỏ sao? Do đó, từ trước giờ, Sở Hi dù muốn hay không, cũng phải thừa nhận rằng mình là một mĩ nhân. ( chết cười
))))
Khi đối mặt với tình huống hiện tại, Sở Hi quả thật bị đả kích. Một chiêu knock out.
Lạnh lùng nhìn khuôn mặt xa lạ trước gương một lần nữa, Sở Hi bình thản trả lại cho cô hộ lý.
"Cô đi đi. Có việc tôi sẽ gọi." giọng cứng ngắt "Cảm ơn!"
Chờ hộ lý đi ra ngoài, nội tâm Sở Hi bùng nổ.
Aaaaaaaa, chuyện gì đã xảy ra?
Da trắng như tuyết? Đúng là da Sở Hi rất trắng, nhưng lại là trắng bệch. Mấy năm gần đâu, sau khi sinh hầu như không bước chân ra khỏi nhà. Hơn nữa vừa bị nhốt cách đây không lâu, màu da của cô đúng nghĩa như tuyết thật. Xanh lét, tái mét.
Môi đỏ như máu? Máu chó? Đôi môi căng mọng của Sở Hi đâu rồi? Đôi môi tím ngắt, nhợt nhạt lại còn nứt nẻ là của cô sao?
Tóc đen như mun? Phi phi phi chắc là gỗ mun bị đốt thành tro. Mái tóc tiêu điều xơ xác, thiếu đi sự bóng mượt hoàn hảo.
Đôi mắt to trước kia vốn là niềm tự hào của cô bây giờ vẫn không thay đổi nhưng với gương mặt bây giờ khác nào đang cosplay manga. Cô biết là cô ăn rất ít nhưng cũng không đến nổi thành da bọc xương chứ? Khuôn mặt cô hốc hác, thêm với đôi mắt này đúng là dị hợm.
Bởi thế cô đã hiểu được tâm trạng của Hoàng Hậu khi nghe Gương Thần nói.
Đau.tận.tâm.can.
Gương kia ngự ở trên tường
Thế gian ai đẹp được dường như ta?
Xưa kia Hi đẹp nhất trần
Ngày nay mọi gái đều đẹp hơn cô.
Sở Hi quả thật bị đả kích trầm trọng, không gắng dậy nổi. Cô khóc không ra nước mắt. Ngày trước khi cô tuổi đã từng dùng bộ dáng này hỏi ép người đàn ông đó có yêu cô không. Bộ dáng này đây Sở Hi còn muốn gặp người nào chứ? Quá mất mặt.
Huhu, kế hoạch ngay trước mắt nhất định phải là trùng tu nhan sắc. Sở Hi phải luôn trong trạng thái tốt nhất.
Ngày hôm nay, cô đã quá mệt mỏi rồi!
Tác giả có lời muốn nói:
Sở Hi thật ra ngoài bị trầm cảm, có chút tâm thần ngoài ra còn thêm bệnh tự luyến.
Sở Hi mặt không biến sắc:
Tôi chẳng qua theo chủ nghĩa tôn thờ cái đẹp.
Beeeee....beeeee....
Nam chính sờ sờ cằm:
Bởi vậy nên em mới yêu anh? Hahaha, anh biết anh đẹp trai mà...
Sở Hi đá, đánh, quăng :
Chưa đến lượt anh, ai cho phép nói leo? Hử?