năm sau.
Một năm qua các nàng đã phải trải qua biết bao thử thách gian khổ quái ác của tên sư phụ Kỷ Vương kia, thế mà cứ cả ngày nói các nàng là: " các ngươi thật vô dụng chỉ biết ăn! ". ㄟ( ▔, ▔)ㄏ nhưng thật ra cũng rất quan tâm đến các nàng.
Các nàng cũng rất cố gắng học tập như luyện kiếm, thần chú, pháp bảo... để chờ đến ngày này. Ngày hôm nay sẽ là quyết định quan trọng đến một phần các nàng có thể thức tỉnh phượng tinh có được hay không.
Vì ngày hôm nay rất quan trọng nên các nàng dậy rất sớm để chuẩn bị, sau đó được Kỷ Vương dẫn đến khu đại điện của Phượng tinh. Một năm qua các nàng đến đây là lần thứ ba rồi, nó vẫn thần bí và rực rỡ.
- Các ngươi đã sẵn sàng chưa? - Kỷ Vương nhìn các nàng nói.
- Rồi ạ! - Các nàng đồng thanh đáp.
- Ba hộ pháp của phượng tinh sẽ bày trận ở phía ngoài, còn lại sẽ bày trận ở bên trong! - Kỷ Vương vừa nói vừa chỉ chỗ để các nàng ngồi bầy trận.
- Nhưng tiến vào mộng cảnh của Phượng tinh chỉ có ba ngươi, nếu trong mộng cảnh các ngươi bị thương ba người hộ pháp cũng bị thương, ba ngươi chết thì họ cũng chết! - Kỷ Vương lạnh nhạt nói tiếp.
Nghe thấy vậy Y Vân, Nhiên, Thanh như cảm thấy trọng trách đang gánh nặng trên vai nếu ba nàng bị gì bất trắc các muội ấy cũng bị liên lụy theo.
- Thứ các ngươi phải đối mặt bên trong mộng cảnh là đánh bại phượng tinh! - Kỷ Vương cực kỳ nghiêm túc nhìn các nàng nói.
- Đánh bại phượng tinh? - Y Vân và Nhiên nhíu mày nói.
- Không phải chứ? - Thanh ngạc nhiên nói.
Đến Thu Tâm, Hoan Nhi, Hoan Điệp cũng vừa kinh ngạc vừa hoảng sợ.
- Chỉ khi các con đánh bại nó thì nó mới chấp nhận các con, đây là một việc hết sức khó khăn! - Hoa Thiên Dung thở dài nói.
- Nó là một con Phượng hoàng đỏ rực như lửa, là thần huyết thống cao quý của thần thú. Mắt của Phượng Hoàng tượng trương cho mặt trời và mặt trăng nên ngày nhật thực sẽ là ngày phán quyết, bốn ngày nữa sẽ là nhật thực. Nếu các ngươi hết bốn ngày đó mà thất bại thì sẽ hồn phi phách tán mãi mãi không được luân hồi! - Kỷ Vương vừa nói vừa đi đến bức tượng Phượng Hoàng đang tung cánh.
- Vì sao ngày nhật thực mới là ngày phán quyết? - Hoan Điệp hỏi.
- Vì mắt của nó vốn tượng trưng cho cả mặt trời và mặt trăng, nếu thiếu một trong hai sẽ không được chấp thuận, ngày nhật thực mặt trời và mặt trăng sẽ gặp nhau nên được chọn là ngày phán quyết! - Hoa Thiên Dung nhìn vào mắt của Phượng Hoàng rồi nhìn các nàng nói.
- Nó là thần, đánh bại được thần sao? - Hoan Nhi gãi đầu nói.
Thu Tâm lắc đầu nói " không biết ".
- Vạn vật đều có một điểm yếu của riêng nó, các ngươi bắt buộc phải tìm được! - Kỷ Vương sờ lên đầu của Phượng hoàng nơi có ký hiệu có ngọn lửa vẫn luôn sáng lên.
Các nàng bắt đầu rơi vào trầm tư, mỗi Nhiên vẫn chú ý đến mỗi hành động của Kỷ Vương. Cùng thời gian đó ở trong góc nhỏ của đại điện vẫn luôn có ba cái bóng nhỏ nhìn các nàng rất chăm chú.
- Các ngươi cũng ra đây đi đừng trốn ở đó nữa! - Kỷ Vương nhìn ba hình bóng nhỏ đang trốn rổi nói.
Thế là ba đứa nó ló cái đầu ra lộ khuôn mặt rất bầu bĩnh đáng yêu, đầu của chúng đều búi tóc giống như các tiểu thư đồng, chúng nó có thân hình giống như một đứa bé nhưng cũng là giống giống thôi, ba đứa nó như mấy con mèo ấy ~
- Lại đây đi, Bảo Bảo, Đồng Đồng, Uyên Uyên! - Thanh vỗ tay rồi kêu ba đứa nó.
Nghe thấy vậy ba đứa nó đều chạy đến, đứa có dây cột tóc màu hồng đào thì chạy đến ôm chân của Y Vân là Bảo Bảo, đứa có dây cột tóc màu đỏ nhạt chạy đến ôm chân Nhiên là Đồng Đồng, còn đứa còn lại đầu cột màu xanh lam đang chầm chậm chạy tới ôm chân của Thanh là Uyên Uyên, nhìn ba đứa cưng muốn xỉu.
- Mẫu thân! - Ba đứa nhỏ đồng thanh kêu.
Khiến các nàng đều dở khóc dở cười từ khi chúng nở ra đều gọi các nàng là " mẫu thân ". Ba đứa nó mà có tới tận sáu mẫu thân liền haha.
Lúc ba tụi nó mới nở ra cũng khổ với ba đứa nó lắm ớ, một đứa cả ngày miệng thổi bong bóng, đứa thì cả ngày khóc còn đứa thì cả ngày cười. ㄟ( ▔, ▔)ㄏ
( HanhLuin: chương do mình nhấn lộn nên đăng lúc chưa hoàn thành (////▽////) mong các độc giả thông cảm! Chúc mọi người đầu tuần vui vẻ!).