Đi một đoạn mà các nàng vẫn chưa thấy động tĩnh mà các nàng cũng rất tò mò lần này là nguy hiểu gì. Lần đầu là các mũi tên còn lần hai là ảo cảnh, không biết tiếp theo sẽ là gì. Tò mò quá đi!
- Sao không thấy gì cả? - Thu Tâm nhìn các nàng hỏi.
- Tỷ cũng không biết nữa! - Y Vân lắc đầu nói.
- Không lẽ chúng ta thành công rồi!- Hoan Điệp vui mừng nói.
- Khoan đã... mọi người nhìn kìa! - Hoan Nhi chỉ tay về phía trước nói.
Các nàng đều nhìn theo hứng tay của Hoan Nhi chỉ, thấy có rất có nhiều sói khiến các nàng có chút ngạc nhiên.
- Sao có nhiều sói vậy? - Thanh nhíu mày nói.
- Chết tiệt! Thanh nhìn màu mắt của chúng đi! - Nhiên lạnh lùng nhíu mày nhìn bày sói nói.
Thấy vậy Thanh nhìn kĩ vào mắt của bày sói, có điểm lạ mắt của bày sói đều là màu đỏ.
- Mắt màu đỏ, chúng nó giống như bị ai đó khống chế! - Thanh vuốt cằm nhìn các nàng nói.
- Bị khống chế! - Y Vân ngạc nhiên nhìn Thanh nói.
Thanh đang định giải thích thì Nhiên ra hiệu, các nàng đều im lặng. Xung quanh rất yên tĩnh nhưng nếu ai nghe kĩ thì có tiếng thổi bằng lá, tiếng thổi rất nhỏ nếu không để ý sẽ không phát hiện ra. Có thể thấy người này là một cao thủ.
- Để ta thử xem có tìm được người đang thổi đó không! - Y Vân nhìn các nàng nói.
Các nàng gật đầu rồi Y Vân triệu hồi Kim Nhân ra, cầm cây quạt trong tay Y Vân vung tay lên xoay một vòng rồi thả ra cây quạt bay về phía trước rồi tách ra từng đoạn, bay về mỗi phía. Cùng lúc đó đàn sói cũng bắt đầu điên cuồng chạy đến chỗ các nàng tấn công.
- Cẩn thận, bảo về Y Vân tỷ tỷ! - Thanh hét lớn nói.
Nhưng có một con sói nhảy vồ về phía Y Vân các nàng không kịp chặn lại vì bày sói rất đông, thấy vậy các nàng đều hoảng sợ nhìn Y Vân.
- Y Vân tỷ tỷ! - Các nàng đồng thanh hét lớn.
Đột nhiên một luồng sáng bao quanh bảo vệ Y Vân, đó không phải là tấm bùa của Thái Hậu đưa cho các nàng sao? Cùng lúc đó Kim Nhân cũng bay về, Y Vân bắt lấy nó nhưng mà hình như... thiếu một mảnh. Các nàng thấy Y Vân không bị gì cũng chuyên tâm xử lý bầy sói.
Thấy bầy sói đang vây quanh các muội muội của mình Y Vân liền vung quạt lên rồi niệm chú, cây quạt bay lên chia thành nhiều mảnh nhỏ bay về phía bầy sói. Trong tích tắc bầy sói chết đi một nửa, lúc đó các mảnh bay về bay chỗ Y Vân và mảnh cuối cùng cũng bay về cùng phía trên đầu có một chiếc lá. Bầy sói cũng bình tĩnh trở lại, màu mắt trở về như cũ rồi quay đầu chạy đi, thấy vậy các nàng đều vui mừng.
- Thành công rồi! - Các nàng vui mừng đồng thanh nhìn nhau nói.
Lúc các nàng đang vui mừng thì một giọng nói vang lên " các ngươi làm tốt lắm! " lời vừa dứt liền thấy Kỷ Vương xuất hiện.
- Làm rất tốt! Thứ này cho các ngươi! - Kỷ Vương gật đầu nhìn các nàng nói rồi vung tay lên, những cây trâm xuất về hiện trước mặt các nàng.
Trâm???
Lại trò gì đây!!!
- Không phải của ta đâu, là quà của sư phụ long tinh cho các ngươi! Những cây trâm đó dù không phải thánh bảo gì chỉ là đồ chơi thôi, các ngươi từ từ sẽ biết! - Kỷ Vương lạnh lùng nói.
" Cái gì mà gặp người thương trong mơ lão già đó thật lắm trò, lại ra tay giúp đồ đệ của mình. Lừa ai ngươi lại lừa ta, hứ " Kỷ Vương bực bội nghĩ.
- Các ngươi về nghỉ ngơi đi! - Kỷ Vương nói xong liền đem các nàng trở về phòng rồi biến mất.
Các nàng cúi đầu nhìn cây trâm trong tay xong rồi nhìn nhau!
Chuyện gì nữa vậy???
( HanhLuin: Cuối năm bận quá giờ mới viết được truyện cho các độc giả mong các độc giả thông cảm nha! (≧▽≦)ツ ~
Năm cũ vừa qua, bước sang năm mới chúc các độc giả An Khang Thịnh Vượng, Vạn Sự Như Ý. Năm mới chúc các độc giả luôn luôn khỏe mạnh, tiền vào như nước và ai đang FA sang năm mới kiếm được người yêu nha!
CHÚC MỪNG NĂM MỚI!!!)