Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan

chương 1538

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương

Nhưng mà trên người Vân Giai Kỳ hoàn toàn không có vết thương do súng bắn.

Vân Giai Kỳ hoàn toàn không có ấn tượng với chuyện này.

“Con muốn về nhà..” Mạn Nhi ấm ức mà nghẹn ngào nói: “Nơi này tối quá, thật đáng sợ..”

“Tôi sẽ đưa con về nhà” Vân Giai Kỳ hứa: “Tôi bảo đảm”

Ánh mắt Mạn Nhi nhìn cô hỗn loạn, có chút thất vọng.

Mẹ vẫn chưa quay lại Trước đây trước mặt cô bé thì Vân Giai Kỳ đều tự xưng là “Mẹ”, chưa khi nào tự xưng “Tôi”.

“Mẹ… con muốn anh trai Cô bé nhớ Vũ Minh, Cung Bắc rồi Mạn Nhi dụi dụi mắt, nước mắt rơi lã chã.

C bé cũng không phải là một đứa bé thích khóc, từ trước đến giờ đều không dễ rơi nước mắt.

Nhưng hoàn cảnh xa lạ lúc này làm cô bé vô cùng sợ hãi hoảng hốt, không biết phải làm như thế nào.

“Oon muốn.. cha.” Thậm chí cô bé còn tưởng tượng ra một giây sau Bạc Tuấn Phong sẽ phá cửa xông vào.

Cô bé nhào vào lồng ngực của anh, sống sót sau tai nạn mà khóc lớn.

“Cha?”

“Vâng! Mạn Nhi vừa khóc vừa gật đầu: “Cha đó.

“Bạc… Tuấn Phong?”

“Vâng vâng!” Mạn Nhi lại gật gật đầu, Vân Giai Kỳ căng thẳng nắm chặt vai cô bé: “Vậy con gọi tôi là mẹ…”

“Mẹ là mẹ con còn người đó là cha con…”

“Làm sao lại..” Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Người cô luôn gọi “Chú” thế mà lại là… cha của Mạn Nhi?

Mạn Nhi là con của cô… và Bạc Tuấn Phong?

“Không phải là anh ấy.. kết hôn rồi sao?”

“Đó là người phụ nữ xấu! Cô ta là người xấu.” Mạn Nhi nói: “Hu hu hu, cô ta còn đáng sợ hơn mẹ kế trong cô bé lọ lem”

Trước đây Vân Giai Kỳ đã kể cho cô bé nghe truyện “Cô bé lọ lem” nên người mẹ kế xấu xa trong đó đã để lại ấn tượng sâu sắc cho cô bé.

Nhưng Mộ Ngọc My tuyệt đối còn đáng sợ hơn mẹ kế trong cô bé lọ lem t xấu, cô ta cầm kim chích con…”

“Người phụ nữ đó rất Kim nhỏ đâm lên người cô bé vốn dĩ không để lại vết thương.

Lỗ kim rất nhỏ, dù cô bé có tố cáo thì cũng không ai tin.

Thế nhưng lúc Mộ Ngọc My cầm kim chích cô bé thì rất là đau, đau đến tan nát cõi lòng và tuyệt vọng, Vân Giai Kỳ đau lòng ôm cô bé vào lòng: “Cô ta dùng kim chích con?”

“Bởi vì cô ta chán ghét con, cô ta ghét mẹ đã cướp đi cha, nhưng mà cha vốn là của chúng ta mà!”

Truyện Chữ Hay