Hải Tặc Chi Bán Yêu

chương 33: vị hoàng đế bị lãng quên

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sau khi biết rằng Lilianna đang gặp nguy hiểm, Yeong nhanh chóng quay trở lại đến trước cửa tiệm thuốc nhưng vẫn không thấy động tĩnh gì ở bên trong cả. Cơn đau trên cổ tay ngày một nặng hơn, điều đó chứng tỏ cô bé đang phải rất sợ hãi.

- Lili, Lili, em có nghe chị nói không?

Cô vừa la to vừa dùng tay đập mạnh vào cánh cửa gỗ nhưng vẫn không thấy phản hồi. Cánh cửa tiệm thuốc dường như đã bị khóa trái, đúng như Yeong nghĩ nơi này quả thật không tốt lành gì, lẽ ra ngay từ đầu cô nên vào bên trong cùng cô bé thì đã không xảy ra chuyện này. Hết cách, Yeong lấy đà lao đến, đạp phăng cánh cửa gỗ như mọi lần cô thường làm, cánh cửa cũng đã cũ chỉ cần dùng sức một chút là có thể phá được ngay, Yeong cũng không tốn quá nhiều sức cho việc này vì cô vẫn còn những vết thương đang hồi phục. Bên trong cửa tiệm khá tối và không thấy bóng dáng Lilianna đâu cả, chỉ có một gã đàn ông đứng đó như muốn xông lên ngăn cản

- Con nhỏ láo xược, đừng hòng kiếm chuyện ở cửa tiệm của ta?

Ông ta vừa đe dọa vừa cầm một thanh gỗ dài vung đến chỗ Yeong để tấn công. Cô nhanh đưa tay lên đỡ nhưng cùng lúc đó, chiếc vòng ma thuật Lilianna tạo ra cho cô đột nhiên vỡ vụn, thứ còn sót lại chỉ là ánh sáng mờ nhạt của chiếc vòng. Lồng ngực như bị lửa thiêu đốt, trong đầu chỉ có một suy nghĩ rằng Lilianna sẽ gặp nguy hiểm, Yeong nghiến răng , một tay túm lấy thanh gỗ, tay còn lại vung thẳng nắm đấm đến chỗ gã đàn ông đang sơ hở khiến ông ta ngã ngửa ra sàn nhà. Cô rút con dao găm đã giấu sẳn trong người ra kề sát cổ gã, ánh mắt lạnh lẽo như có thể đâm chết gã ta ngay bây giờ

- Cô bé đang ở đâu? - Yeong nhấn mạnh từng chữ, mang theo vẻ đáng sợ - Đừng thách thức sự kiên nhẫn của tôi

Con dao cứa vào da thịt khiến vài giọt máu ứa ra, gã đàn ông sợ hãi đến run bần bật, lắp bắp vừa trả lời vừa van xin tha mạng

- Cửa sau...bọn chúng đã mang con bé đi cửa sau...làm ơn đừng giết tôi, là bọn chúng ép buộc tôi làm thế...

Chưa đợi gã đàn ông nói xong, Yeong hạ một cú đánh vào gáy khiến ông ta ngất tại chỗ, còn bản thân thu lại con dao găm trước khi cô lỡ tay làm chết ông ta thiệt sự. Cách này trước đây cô đã từng thử dùng với anh chàng bác sĩ Victor và thật không ngờ khi nó còn có tác dụng với cả người khác, nhất là những người nhát gan sợ chết. Yeong nhanh chóng đi theo lối cửa sau như lời ông ta nói để chạy đi tìm Lilianna.

- Lili, em đang ở đâu? - Yeong cố gắng hét to để cô bé có thể nghe thấy

Cửa sau dẫn ra một con hẻm nhỏ khuất sâu trong thị trấn, đường đi cũng khá ngoằn ngoèo, các con hẻm đa số đều thông với nhau vì thế việc tìm người trong đây cũng khá khó khăn.

- Thả ra, buông tôi ra

Tiếng cự cãi vọng lên bên trong một con hẻm ở phía bên trái, tuy âm thanh khá nhỏ nhưng Yeong vẫn nghe ra được và chạy theo hướng phát ra tiếng động đó. Ập trước mắt Yeong là ba, bốn tên thanh niên cao lớn, cô vừa nhìn đã nhận ra tên đó chính là kẻ đã cố tình kiếm chuyện ở đường phố lúc nãy. Hắn ta một tay túm lấy mái tóc của Lilianna kéo ngược về sau, một tay khống chế muốn bịt miệng cô bé.

- Mau thả ra, thả con bé ra

Yeong không nghĩ ngợi gì nhiều, lập tức xông lên tấn công, bọn người đó thấy vậy cũng đánh trả. Tên đó quan sát, có vẻ càng hào hứng hơn trước

- Chỉ là một đứa con gái, mau bắt lấy nó, một đứa tóc vàng mắt xanh, một đứa màu mắt vàng kim đặc biệt, vừa nhìn đã thấy kiếm được một số tiền lớn nếu giao chúng cho bọn người hoàng tộc

Lilianna nghe thấy thế liền chống cự mạnh hơn. Yeong tuy không phải khỏe khoắn gì nhưng nếu đối thủ chỉ có ba tên thì cô có thể xoay sở, nhanh chóng hạ gục từng người một. Gì chứ đánh đấm tay không chính là sở trường của cô. Tên cầm đầu thế tình hình thay đổi đột nhiên có chúng lo lắng, hắn muốn tẩu thoát và chỉ đem theo mỗi mình cô bé trong tay. Nhưng Lilianna không cho phép điều đó, cô bé cắn mạnh vào tay tên đó khiến hắn đau đớn mà buông lỏng tay ra. Nhân cơ hội đó, cô bé vụt chạy về phía Yeong

- Mày dám? - Tên đó tức giận, ma thuật từ tay hắn phát ra tạo thành một sợi roi dài - Để xem bọn mày chống cự đến chừng nào, ngoan ngoãn thì sẽ không ai bị thương cả.

Ba tên kia đã gục, Yeong đến chỗ của Lilianna, để cô bé đứng sau lưng mình. Hắn đã sử dụng ma thuật, như thế sẽ càng khó đối phó hơn. Nhưng cái khiến Yeong dè chừng chính là sợi dây roi kia, nó khiến cô nhớ về hình phạt đau đớn lúc trước, điều đó làm cô cảm thấy khó chịu khi phải đối đầu với thứ ma thuật này. Lẽ ra cô nên sớm nhờ Rei dạy cho mình mấy thứ ma thuật cơ bản để tránh rơi vào những trường hợp như thế này.

- Lili, em hãy đứng sau chị được chứ?

Yeong nhìn cô bé phía sau mình, cô biết Lilianna không thể dùng được ma thuật tấn công vì nếu được thì ngay từ đầu, cô bé đã không dễ dàng bị bắt đi như thế. Tên đó mất kiên nhẫn, hung dữ vung một roi vút đến. Đường roi xé toạc trong không khí, tạo thành một đường cắt xuống mặt đất. Lúc đó Yeong đã né kịp, chỉ bị đá vụn làm trầy một bên mặt. Với tình huống này, cô nghĩ ăn một roi đó thôi cũng đủ toi đời rồi, cần phải hết sức cẩn thận. Những roi tiếp theo lao đến không ngừng. Lúc chúng bay vút đến, Yeong chỉ kịp nhảy về một phía dùng thanh gỗ bên đường để đỡ lấy nhưng cô quên mất Lilianna lúc đó đứng sau mình sẽ không kịp né. Không nghĩ nhiều, Yeong giơ cánh tay trái ra cản lấy đường roi từ trên vút xuống chỗ cô bé. Máu từ bắp tay nhỏ xuống từng giọt nhưng cô cắn răng không hé lấy một tiếng đau, từ miệng vết thương bỗng lan truyền đến một cảm giác tê tái.

- CHỊ! CẨN THẬN!!!

Lilianna hét to, sắc mặt hoảng hốt, lúc Yeong nhận ra thì đường roi đã ở ngay trước mặt, cứ đà này, cô sẽ tránh không kịp, nếu bỏ chạy thì Lilianna sẽ bị thương, vì thế cho nên cô quyết định tóm lấy đầu ngọn roi, máu ứa ra từ lòng bàn tay hòa cùng cơn đau, Yeong dùng hết sức giật ngược sợi dây roi về phía mình. Tên đó không nghĩ Yeong sẽ hành động như thế nên không kịp thời phản ứng, cả người mất đà lao tới phía trước mặt cô

- TÊN KHỐN CHẾT TIỆT!!!

Yeong siết tay thành hình nắm đấm, cô không để ý lúc đó ma lực của mình vô tình phát ra, ngọn lửa đỏ rực bao trọn lấy cú đánh đấm hẳn vào mặt tên đó, khiến hắn văng ra xa và bất tỉnh tại chỗ. Thấy hắn không còn nhút nhích, lúc này Yeong mới thở phào nhẹ nhõm

- Trời ạ, sao cứ phải năm lần bảy lượt gặp nguy hiểm thế này...

Chưa kịp định thần, đột nhiên từ lồng ngực truyền đến một cơn đau khiến Yeong ngã khụy xuống mặt đất, hai hàng chân mày chau chặt, cô cắn răng chống chọi lại với nó. Lilianna cũng không ngờ rằng Yeong có thể dùng được ma thuật nhưng cơn đau mà Yeong đang chịu đựng không hẳn là do rối loạn ma lực tạo nên. Cô bé cảm thấy bối rối không biết phải làm gì, nó giống như một mớ hỗn độn ma lực trộn lẫn với nhau thành một nguồn ma lực cực lớn vậy, đây cũng là lần đầu cô bé gặp phải trường hợp này. Ma lực tỏa ra từ Yeong ngày một nhiều hơn, nếu không nhanh chóng rời đi, bọn binh lính sẽ tìm đến. Yeong lúc này rơi vào trạng thái mê man mất kiểm soát

- Phải mau chóng trấn áp lại ma lực, chị chịu khó một chút

Lilianna tạo một vòng tròn ma thuật xung quanh Yeong nhưng thứ ma thuật ấy chưa tồn tại được bao lâu bỗng nhiên biến mất. Giống hệt với lúc Yeong nắm lấy sợi dây roi ma thuật của tên kia. Những ma thuật đó đều không tự nhiên biến mất mà chúng đã bị cô hấp thụ. Lilianna nhận ra điều này, nếu bây giờ cô bé chạm vào Yeong ở tình trạng này, rất có thể cô bé cũng sẽ bị Yeong hấp thụ hết ma lực nhưng nếu để Yeong ở lại đây, bọn binh lính sẽ bắt được cô.

Chưa đầy năm phút sau khi ma lực bùng phát, bọn binh lính đã tìm đến con hẻm này, khi đến nơi, chúng chỉ thấy một tên nằm bất tỉnh, còn lại chẳng tìm ra được nguồn gốc của ma lực ấy. Bọn chúng vẫn tiếp tục chia nhau đi lục soát trong từng con hẻm. Lilianna kéo chiếc mũ trùm đầu lên, cô bé tựa lưng vào bờ tường thở dốc, sắc mặt ngày càng mệt mỏi hơn, cô không thể dùng thuật dịch chuyển được do ma lực đã bị yếu đi rất nhiều. Năm phút trước lúc còn ở con hẻm ấy, cô bé đã phải đắn đo suy nghĩ tìm cách trốn đi, lúc đó cô bé có thể tự dịch chuyển bản thân mình trở về an toàn nhưng cuối cùng cô đã không làm thế. Lilianna quyết định dìu Yeong quẹo sang một con hẻm khác trước khi bọn lính tìm đến. Hiện tại thì không có gì nguy hiểm, Lilianna nhìn Yeong bên cạnh mình, mỉm cười có chút hài lòng, Yeong đối với cô rất tốt nên cô bé đã không thể bỏ mặt người chị này lại được.

Một lúc sau, Yeong dần lấy lại ý thức, cơn đau bên trong lồng ngực cũng đã hết hẳn, khi nhận ra mọi thứ xung quanh, cô thấy Lilianna đã ngất đi bên cạnh mình từ lúc nào, hơi thở có phần yếu ớt, sắc mặt trắng bệch như vừa bị một thứ gì đó hút cạn sức sống bên trong cô bé vậy

- Lili, em không sao chứ?

Yeong có gọi nhưng không thấy tiếng trả lời, linh cảm có chuyện không hay, cô đỡ cô bé lên lưng mình rồi nhanh chóng cõng cô bé đến chỗ có người có thể giúp được. Cô không biết thuật dịch chuyển, không biết rõ vùng đất này nơi nào là an toàn, càng không biết ma thuật nào có thể giúp cô bé trong tình trạng này. Yeong lúc này như chìm vào sự bất lực tột cùng, chưa bao giờ cô mong muốn Rei xuất hiện như lúc này.

- Bọn chúng kia rồi

Tiếng đám binh lính vang lên từ phía sau lưng khiến Yeong càng trở nên hoảng loạn. Bọn chúng đã đuổi đến, trong tình trạng này bọn chúng thì trang bị ma thuật đầy mình, cơ thể Yeong thì đã thấm mệt, nếu bị bắt được thì chỉ có nước chịu trói.

- Mau bắt bọn chúng lại bằng mọi cách, đừng để chúng chết là được

Nghe lệnh từ tên đội trưởng, đám binh lính đồng loạt bắn những mũi tên ma thuật về hướng Yeong, tuy không gây chết người nhưng những mũi tên đó có tẩm thuốc mê, khi bắn trúng mục tiêu sẽ không gây chết người. Yeong cắn răng mặc kệ những mũi tên lao đến chỗ mình, cô chỉ quan tâm tìm cách che chắn tránh để Lilianna bị trúng tên còn bản thân bị bắn trúng bao nhiêu cũng mặc kệ.bg-ssp-{height:px}

"Không ổn rồi, bọn chúng sắp đuổi kịp rồi, không thể nào tỉnh táo được nữa..."

Mắt Yeong nhòe dần nhưng bước chân vẫn cố gắng chạy về phía trước, chỉ mong rằng tìm được sự giúp đỡ nhưng ai đứng ra giúp cô đây. Hjnyu và Rei đều không có ở đây, mọi người đều không hay biết cô đang ở đâu thì làm sao đến ứng cứu được. Tuy biết điều này xảy ra rất thấy nhưng Yeong vẫn không ngừng hi vọng, cô nghĩ mình là một con ngốc thật rồi.

- Cô thật sự là một con ngốc

Giọng nói ấm áp vang lên bên tai, Yeong cảm thấy một cánh tay của ai đó kéo mình về phía trước, về phía của sự an toàn. Khi trở về từ cuộc họp, bọn họ đã nhận thấy sự khác thường khi không tìm được Yeong và cả Lilianna cho đến khi có một người phụ nữ vội vàng chạy đến kể lại câu chuyện, họ mới biết cả hai cô gái đó đều đã liều lĩnh đi lên đế quốc một chuyến. Rei lúc đó hiện rõ sự tức giận, ngay lập tức thi triển ma thuật dịch chuyển cùng với Hjnyu đi tìm họ trở về. Rei và Hjnyu đã xuất hiện ngay trong khoảng khắc Yeong gục xuống khi mọi thứ đã vượt quá giới hạn chịu đựng của cô. Rei đỡ lấy Lilianna từ trên lưng Yeong, nhanh chóng tung ra một đòn ma pháp ngăn chặn bọn binh lính tiến tới, rồi dùng thuật dịch chuyển đưa tất cả bọn họ trở về thị trấn nhỏ bên dưới lòng đất

Khi quay trở về an toàn, Yeong lúc đó mới vùng dậy, tuy cả người đau nhức và rất mệt mỏi nhưng cô vẫn giữ được sự tỉnh táo, lo lắng muốn tiến đến chỗ của Lilianna

- Lili, cô bé không sao chứ?...

- Đừng lại gần đây - Rei lập tức quát lên khiến Yeong giật mình, bước chân đang đi khập khiễng bỗng dưng dừng hẳn lại

Nói rồi Rei bế Lilianna rời đi, để lại Yeong phía sau vẫn còn đang ngập ngừng muốn nói gì đó rồi lại thôi. Ở trong phòng mình, Yeong ngồi thẫn người, cô được Victor băng bó lại vết thương trên người, cho dù bây giờ anh chàng bác sĩ đó có đang quở trách cô điều gì cô cũng không để tâm đến. Yeong chìm vào suy nghĩ của chính mình, liệu có thật là do mình đã đẩy Lilianna vào nguy hiểm hay không, để Rei phải lo lắng cho cô bé đến thế chắc chắn Yeong đã làm sai thật rồi. Từ lúc Victor ra khỏi phòng, cô vẫn nằm lì trên giường, mặc cho Azami và Kyon có đến hỏi thăm và an ủi nhưng cô vẫn không có chút động tĩnh gì. Bấy giờ cô đang bị bao trùm bởi cảm giác có lỗi, là do cô đã đẩy Lilianna vào nguy hiểm, cô bé bị như thế này là do cô. Nghĩ đến đấy, lồng ngực Yeong nghẹn lại, một thứ gì đó nóng ẩm chảy ra từ khóe mắt.

- Cô khóc đấy à? Cảm giác oan ức lắm đúng không khi mà từ bảo vệ một người thành ra làm hại họ - Hjnyu vừa bước vào phòng đã thấy cảnh Yeong trùm mềm nằm lì trên giường

- Anh ra ngoài đi - Tiếng nói nhỏ xíu vọng lên từ bên trong chiếc mềm được trùm kín mít

Không nghe thấy Hjnyu trả lời, cô nghĩ hắn đã ra ngoài nên mới thả lỏng không cảnh giác, nào ngờ có một lực kéo mạnh giựt phăng cái mềm mà cô đang chui rút bên trong ra. Hjnyu vẫn còn ở đây, thậm chí hắn còn chẳng gây bất kì tiếng động nào khi tiến lại gần.

- Anh làm gì vậy? Đừng có kiếm chuyện với tôi

Bị hành động của Hjnyu làm cho giật mình, Yeong có chút giận dữ chống trả, cố vung tay vung chân muốn đẩy Hjnyu ra nhưng hắn đã nhanh bắt lấy hai cổ tay cô và giữ chặt, để cô ngồi đối diện với mình. Yeong không chống cự được đành bất lực ngồi yên, hai người cứ thế nhìn nhau, mắt đối mắt.

- Đây không phải lỗi của cô

Hjnyu đột nhiên lên tiếng, giọng trở nên dịu lại đến lạ thường. Hắn ghét nhìn cô khóc, hắn cũng không giỏi an ủi người khác cho nên hắn mới làm vậy

- Muốn bảo vệ kẻ khác thì phải biết bảo vệ bản thân trước, hành động liều lĩnh như thế, cô cho rằng cái mạng của cô đủ lớn?

Ánh mắt nhìn vào vết thương trên lòng bàn tay đã được băng bó lại. Hắn không hiểu tại sao cô cứ phải dồn bản thân vào nguy hiểm như thế, hắn không phải lúc nào cũng đến kịp. Nếu cô lại xảy ra chuyện gì, hắn cũng sẽ không để yên cho cô.

- Từ nay trở đi, có chuyện gì cũng phải nói với tôi, không được tự ý hành động một mình, nếu còn làm trái - Hjnyu đưa tay bóp mạnh hai gò má của Yeong, khoé miệng hơi nhếch lên - Cô sẽ chết chắc với tôi.

Yeong không nghĩ ngợi được gì nữa cả, đầu óc bây giờ chỉ nóng bừng bừng, cô lập tức đẩy hắn ra xa, kiếm cho mình một chủ đề khác để nói chuyện

- Lilianna, cô bé hiện giờ sao rồi?

Tuy có chút ngập ngừng nhưng Yeong vẫn quyết định hỏi về cô bé, điều này chứng tỏ cô thật sự rất lo cho cô bé ấy.

- Nếu đã quan tâm như vậy tại sao không đến hỏi thẳng

Nghe Hjnyu nói thế, cô có chút khó xử, làm sao cô có thể đến thăm Lilianna khi chính cô đã làm cô bé bị thương chứ? Nghĩ đến đây cô lại nhớ tới câu nói của Rei, vì lí do gì đó cậu không muốn cô lại gần Lilianna. Điều đó cũng phải thôi, Lilianna là em gái của Rei, cậu ta làm vậy cũng vì muốn giữ an toàn cho cô bé. Suy nghĩ nhiều khiến đầu óc trở nên mơ hồ, cuối cùng Yeong cũng dần chìm vào giấc ngủ. Hjnyu đứng ở đó quan sát cô, vẫn thói quen cũ, hắn đưa tay nghịch những lọng tóc đen huyền. Cô gái này thật biết cách khiến hắn đau đầu.

______________

Trong khi đó, tại căn phòng ở tầng hai của căn nhà, trên sàn được bố trí rất nhiều ma trận làm bằng vòng tròn ma thuật, giấy tờ nằm rải rác khắp nơi, đồ đạc bừa bộn chỉ riêng chiếc giường ở góc phòng là vẫn còn gọn gàng.

- Anh đừng như vậy nữa, mọi chuyện không nghiêm trọng như anh nghĩ đâu

Lilianna ngồi trên chiếc giường, tuy đã tỉnh lại nhưng sắc mặt của cô vẫn không tốt hơn mấy. Thấy Rei ngồi ở đối diện giường, gương mặt rõ vẻ không vui, cô bé mới lên tiếng giải thích nhưng kết quả không làm Rei bớt giận mà khiến cậu càng giận dữ hơn

- Em nói chuyện này không nghiêm trọng, em có biết nếu anh đến chậm một phút thôi là em sẽ chết không? Tuỳ tiện dùng ma thuật dịch chuyển, tuỳ tiện đến đế quốc Kou, lại còn liều mạng đến gần nơi đó, tình trạng em bây giờ chưa đủ nguy hiểm hay sao?

Rei đập mạnh tay xuống mặt bàn rồi quát lớn khiến Lilianna có chút giật mình. Giọng cậu tràn đầy sự tức giận nhưng lẫn trong cơn giận dữ ấy lại chính là sự bất lực.

- Xin lỗi vì đã làm anh lo lắng

Lilianna ngồi thẳng dậy với vẻ mặt rất nghiêm túc. Đã từ lâu rồi cô bé muốn nói thẳng thắn chuyện này

- Rei, sự việc ngày hôm nay cũng chỉ là do bất trắc gặp phải nhưng nếu không có Yeong nhất quyết đòi đi cùng em thì có lẽ chuyện sẽ tệ hơn bây giờ rồi. Chị ấy đã liều mình bảo vệ em, vì thế em không thể cứ thế bỏ mặc chị ấy vào lúc đó được, nếu là anh, anh cũng sẽ không thể

Nếu là ba năm trước, có lẽ cô vẫn sẽ là cô em gái bé nhỏ cần được Rei bảo vệ nhưng bây giờ đã là ba năm sau rồi, thời gian làm thay đổi con người, đứa em gái bé nhỏ ấy cũng đã phải học cách tự trưởng thành trong ba năm mà không có anh trai bên cạnh

- Em biết Yeong có mảnh ngọc? - Rei hỏi

- Em biết Yeong có ma lực nhưng không ngờ lại phát tán mạnh đến vậy - Lilianna trầm tư suy nghĩ - Lúc đó, em đã nghi ngờ nhưng em không thể bỏ mặc chị ấy

Truyện Chữ Hay