Buổi sáng hôm nay vừa đến công ty, Xán Xán đã bị Bạch Tinh Tinh gọi vào phòng làm việc. Nàng nơm nớp lo sợ vào cửa, phát hiện Bạch Tinh Tinh mặt lạnh, không nói tiếng nào, tâm tình tựa hồ rất kém.
Trong trầm mặc, Xán Xán bắt đầu suy nghĩ lung tung.
Chẳng lẽ là bởi vì ngày hôm qua đụng phải nàng, ghi hận trong lòng, cho nên tìm nàng gây phiền toái.
Chuyện này rất có thể nga, Ngô Hiểu Phi không phải đã nói rồi sao, Bạch Tinh Tinh là đệm ngực, nói không chừng nàng cho là bí mật của nàng đã bị mình phát hiện, muốn… Giết người diệt khẩu?
Hù dọa! Xán Xán bị loại ý nghĩ này của mình làm sợ hãi, thừa dịp Bạch Tinh Tinh còn chưa có phát tác, giành nói, “Bạch quản lý, ngày hôm qua ta… Không phải cố ý đụng… Đụng vào ngươi!”
Nàng nói xong, vốn là định vuốt mặt Bạch Tinh Tinh những sắc mặt càng thêm đen.
Cứ như vậy, Xán Xán càng kiên định ý nghĩ của mình, xem ra nàng thật là vì chuyện này a!
“Bạch quản lý, ta thật là không phải cố ý đụng ngươi, ta cái gì cũng không biết, không biết…”
Đối phương như cũ mặt đen thêm, một bộ dạng muốn giết người.
Không có thảm như vậy chứ? Oan uổng a! Xán Xán nóng nảy, “Bạch quản lý, ta thật không biết ngươi đệm ngực, nếu như sớm biết, ta cũng sẽ không đụng ngươi!”
Lặng yên…
“Tô Xán Xán! ! !”
Bạch Tinh Tinh rốt cục nổi đóa, đỏ mặt quát, “Ngươi cho rằng ta tìm ngươi chỉ là vì chuyện ngày hôm qua!”
“Không phải sao?” Xán Xán ngẩn người, không là bởi vì chuyện ngày hôm qua, còn có thể là chuyện gì? Nàng nhớ được mình không có xui xẻo chọc giận nàng lần thứ hai…
Ba !
Chỉ thấy Bạch Tinh Tinh tay vung, một tập hồ sơ bị vứt trên bàn làm việc.
“Ngươi làm cái gì, trong lòng mình rõ ràng!” Thanh âm so sánh với vẻ mặt lạnh hơn, hiển nhiên nàng đang trong trạng thái tức giận cực độ.
Xán Xán tiểu tâm dực dực nhìn xuống, thấy trên bàn đặt một chồng văn kiện: giấy tờ được kẹp gọn, phía trên có mấy chữ hồng viết rất to: Dự án XX
Đây là cái gì?
Xán Xán ngó chừng hồ sơ bày ra nghiên cứu hồi lâu, trăm mối vẫn không có cách giải thích nhìn Bạch Tinh Tinh, “Bạch quản lý, đây là…”
“Đây chính là hảo sự ngươi làm ra đó!” Bạch Tinh Tinh oán hận nhìn Xán Xán, “Ta hỏi ngươi, ngày hôm qua ngươi tại sao không gửi dự án quảng cáo của Cty Đường đi? Ngươi có biết không bởi vì sơ suất của ngươi công ty đã mất một mối làm ăn? Đây cũng là thành quả của tất cả nhân viên trong công ty vất vả làm ra bây giờ tốt lắm, thưởng của tất cả nhân viên công ty trong quý này đều sôi hỏng bỏng không! Ngươi nói nên làm cái gì bây giờ?”
Bạch Tinh Tinh nói xong những lời này, tức giận đến run rẩy, Xán Xán ở một bên thì mắt hoàn toàn choáng váng.
Cái gì là dự án? Cái gì là quảng cáo của cty Đường? Cái gì là thưởng quý?
Tại sao nàng hoàn toàn cũng không có nghe nói qua? Hơn nữa, việc làm dự án loại chuyện đâu phải do một tiểu thư ký như nàng làm? Tại sao Bạch Tinh Tinh nhìn nàng như vậy, thật giống như tất cả tai họa đều là do một mình nàng tạo ra.
Mấu chốt là, bản thân nàng không biết chút nào a! ! !
“Bạch quản lý, ngươi có phải hiểu lầm cái gì hay không …”
“Hiểu lầm? !” Thanh âm Bạch Tinh Tinh cao thêm mấy phần, “Ngươi đừng nghĩ trốn tránh trách nhiệm! Chuyện rõ ràng như vậy không phải phòng quản lý nhân sự chúng ta quản, nhưng ngươi hết lần này tới lần khác làm đi làm lại, lại vẫn làm hư! Ngươi là cố ý làm cho phòng nhân sự chúng ta mất thể diện đúng không? Ngươi để cho ta làm sao giả thích với tổng tài? Đừng tưởng rằng ngươi cùng tổng tài quen biết là rất giỏi, ta cho ngươi biết, chuyện này tổng tài cũng sẽ không mở một con mắt nhắm một con mắt…”
Thật ra thì thời điểm Xán Xán vừa tới Bạch Tinh Tinh đối với nàng đã có chút thành kiến, mình tốn bao nhiêu tâm tư mới vào được công ty? Bò lên vị trí hôm nay đều là dựa vào cố gắng của mình, cái này không có danh tiếng gì đầu cũng không có bản lãnh, bất quá là cùng tổng tài quan hệ mới có thể vào được. Đối với người như thế, Bạch Tinh Tinh luôn không cách nào nhìn được, hôm nay đã chứng minh, Tô Xán Xán này đúng là làm hư việc nhiều hơn là thành công!
“Được rồi, ngươi không cần giải thích cái gì nữa! Muốn giải thích thì giữ lại để giải thích cùng tổng tài sau!” Dứt lời, Bạch Tinh Tinh đem ném thiết kế dự án, không hề nhìn Xán Xán.
Xán Xán từ phòng làm việc của quản lý đi ra ngoài, tất cả các nhân viên phòng nhân sự yên lặng đến mức cả thanh âm của châm rơi cũng nghe được nhất thanh nhị sở.
Nàng ngẩng đầu, ngắm nhìn bốn phía, ánh mắt của mọi người cùng rơi vào trên người nàng, ánh mắt kia có khinh bỉ, có trách cứ… Nói không rõ tư vị, để cho tâm Xán Xán nhất thời lạnh.
Nàng thậm chí có loại ảo giác, thật giống như phần dự án này nàng chưa có gửi đi, mới làm hại mọi người mấy tháng qua uổng phí cực khổ, thật giống như chuyện này cũng là lỗi của nàng…
Bốn phía không khí ảm đạm vẫn kéo dài đến trưa, cả công ty ngay cả bác gái quét nhà vệ sinh tựa hồ cũng biết chuyện này, ánh mắt nhìn Xán Xán cũng tràn đầy phẫn hận.
Cũng không phải quét nhà vệ sinh cũng có thưởng quý chứ.
“Ôn Nhu, văn kiện giấy tờ đó…”
Ôn Nhu ngẩng đầu nhìn Xán Xán một cái, yên lặng mà đem văn kiện, giấy tờ đưa cho nàng, sau đó cúi đầu chú ý công việc của mình.
Xán Xán rũ mi mắt xuống, không nói tiếng nào nhận lấy văn kiện giấy tờ, tâm tình rớt xuống đáy cốc.
Ngay cả Ôn Nhu cũng…
“Ngươi đừng trách nàng.” Bỗng nhiên một cái tay chạm đến trên vai của nàng, Vương Xinh Đẹp ở bên tai nàng nhẹ nhàng nói, “Chúng ta nói lần này phát thưởng quý muốn đi Lệ Song chụp ảnh cưới, nàng mong đợi thật lâu…” Nàng không nói thêm gì nữa, ánh mắt có một tia lờ mờ. Làm một đôi tình lữ les thật ra thì cũng không được chấp nhận, bọn họ thật vất vả khua lên dũng khí muốn lớn mật một hồi…
Nhìn ánh mắt cô đơn của Vương Xinh Đẹp, lỗ mũi Xán Xán đau xót, phảng phất một loại cảm giác thật sự là lỗi của nàng, “Thật xin lỗi… Ta…”
“Thôi!” Vương Xinh Đẹp mỉm cười vỗ vỗ vai của nàng, “Vừa mới bắt đầu công việc, ai có thể không sai một chút? Về phần nàng…” Nàng nhìn Ôn Nhu, ánh mắt cũng trở nên ôn nhu, “Ngươi yên tâm đi, tính khí nàng là như vậy, đến nhanh đi cũng nhanh, không so đo!”