chap này sẽ có nhân vật mà tôi đã quên cho vào từ lúc đầu....
---------------------------------------------------------
Tại cung điện hoàng gia, Vua Alex đang có một bữa ăn trưa thịnh soạn cùng cô con gái tên là Eliza. Một bữa ăn bình thưởng của hoàng gia, phòng ăn rộng lớn, sơn hào hải vị, phục vụ tận tình.
Eliza, vừa tròn mười sáu tuổi, cô là công chúa của đất nước Violet và cũng con gái duy nhất của vua Alex. Sở hữu mái tóc trắng tinh khiết cùng với đôi mắt màu xanh ngọc đã vẻ lên hình ảnh một thiếu nữ đẹp đẽ cứ như là một món quà từ thiên nhiên ban tặng. Eliza có trí thông minh vượt trội so với những người cùng lứa, hoặc có khi là hơn những người lớn tuổi. Cô còn tinh thông các môn võ thuật khác nhau và đặt biệt cô là một thiên tài sử dụng kiếm và cung, Eliza đã đánh bại hầu như các võ sĩ, kiếm sĩ thuộc hàng bật nhất của đất nước. Đó là về tài năng và diện mạo, còn về sự nỗi bật thì mỗi khi Eliza đi đến đâu thì cũng được mọi người ngưỡng mộ và kính trọng.
-[ Công việc hiện tại của con như thế nào rồi ? ]-Alex
-[ Vẫn ổn, con đã giải quyết xong vấn đề ruộng đất bên vùng ngoại ô phía Đông đất nước rồi. Từ giờ nông dân bên đấy có thể trở lại công việc canh tác ]-Eliza
-[ Con làm rất tốt đấy. Đúng con gái của ta ]-Alex
Trong khi cả hai đang thưởng thức bửa trưa cùng nhau thì một anh lính vội vã chạy đến. Anh lao thẳng vào cửa phòng ăn làm cánh cửa bật toang ra, anh ngã chúi mặt xuống đất, cả phòng quay sang nhìn anh, mấy anh lính khác đơ mặt nhìn cảnh tượng khó coi này với vẻ mặt "cringe".
-[ Thưa đức vua !!! ]-Anh lính
-[ Tên ngốc này !! Ý tứ đâu cả rồi ? Không thấy đức vua đang ăn à ?! ]-Anh lính
-[ Có chuyện gì mà ngươi lại hối hả vậy ? ]-Alex
Anh lính vội đứng dậy.
-[ Thưa đức vua ! Theo báo cáo mới từ vùng ngoại ô phía Tây đất nước thì, chúng tôi đã phát hiện một vụ thảm sát kinh hoàng tại một cánh rừng. Toàn bộ nạn nhân đều bị gϊếŧ một cách khủng khiếp đến mức chúng tôi khó mà có thể xác định danh tính ]-Anh lính
Vua Alex cùng với cô con gái bất ngờ trước báo cáo đột xuất này.
-[ Đã tìm ra được nguyên nhân chưa ? ]-Eliza
-[ Vẫn chưa, thưa công chúa ]-Anh lính
Đột nhiên lại thêm một anh lính khác chạy đến. Rồi thì thầm vào anh lính .
-[ Thưa đức vua ! Toàn bộ người của chúng ta đã bị gϊếŧ sạch trong lúc giải quyết vụ thảm xác đấy !! ]-Anh lính
-[ CÁI GÌ CƠ ? ]-Alex
Vua Alex ngỡ ngàng đứng dậy, mồ hôi chảy đầy trên gương mặt.
-[ Để con đến đấy điều tra ]-Eliza
-[ Không, việc này cứ để ta ]-Alex
Vua Alex tiến đến anh lính vừa báo cáo xong.
-[ Ngươi hãy chuẩn bị xe. Ta sẽ đích thân đến đấy ]-Alex
-[ Xin tuân lệnh ! ]-Anh lính
Sau đó, đoàn xe của Vua Alex cùng rất nhiều binh lính khác lên đường đến nơi xảy ra vụ thảm sát.
-[ đầu đuôi là như thế nào ? ]-Alex
-[ Vâng là lúc gần tối ngày hôm qua, người dân nghe tiếng la hét thê thảm ở một khu vực nhỏ trong cánh rừng nên chúng tôi quyết định đến điều tra. Lúc đến thì chúng tôi phát hiện khu vực đó được nhuộm đỏ bởi máu và xác chết văng khắp nơi ]-Anh lính
-[ Có liên quan gì đến ma thú hay các loại thú dữ không ? ]-Alex
-[ Không, theo những gì chúng tôi phân tích được thì là do con người ]-Anh lính
-[ Hmmm... ]-Alex
Trong vòng một giờ thì xe đã đến nơi xảy ra vụ thảm sát. Vua Alex bước xuống xe và theo chỉ dẫn để đến hiện trường. Các binh lính thì theo sau để đảm bảo an toàn cho đức vua.
-[ Đây thư đức vua ]-Anh lính
Vua Alex kinh ngạc đến khiếp đãm cái cảnh tượng kinh khủng trước mắt ông. Cảnh tượng này làm ông nhớ lại thời điểm còn đánh nhau với Zect cũng tương tự như vầy.
-(Thứ gì có thể gây ra đến mức này ?)-Alex
Ông nhận thấy có gì đó nhô lên ở gần bờ sông, đó là mộ, cai cái mộ được đào cạnh nhau và đều được đặt bia đá lên.
-[ Hửmm ? ]-Alex
Vua Alex thấy thêm một hình bóng nào đó đang đứng cạnh mộ. Đó không phải là xác chết, đó là một cậu bé đang ngồi gục mặt trước những bia mộ.
-(Đứa nhóc đấy làm gì ở đây ?)-Alex
Vua Alex từ từ tiến lại gần với rất nhiều binh lính phía sau.
-[ Này cậu bé. Cháu làm gì ở đây vậy, nguy hiểm lắm ]-Alex
Cậu bé đấy đột ngột ngước đầu dậy và biến mất.
Đột nhiên các binh lính phía sau, từng người một, ngã xuống một cách bất ngờ. Tốc độ kinh khủng.
Đối với người thường thì đây là DEADEND, nhưng đối với Alex, người từng đối đầu với Zect thì đây chì là bình thường khi ông có thể nhìn thấy cậu bé đấy đang chuyển động rất nhanh.
Vẫn còn một vài người lính nhưng cậu bé lại đổi đối tượng sang Alex với một thanh kiếm vừa nhặt trên tay. Cậu lao đến nhưng Alex đã bắt kịp chuyển động của cậu nên dễ dàng né tránh và đưa một đòn vào vùng huyệt sau cổ(tác quên tên gọi của vùng huyệt đấy rồi :V). Cậu bé đấy ngã xuống và ngất đi.
Vua Alex nhìn cậu bé với vẻ kinh ngạc trên gương mặt và những người lính may mắn còn sống cũng không khỏi sợ hãi.
-[ Thằng nhóc này... LÀ QUÁI VẬT À ??? ]-Anh linh
-[ Có vẻ như cậu nhóc này là nguyên nhân của cuộc thảm sát ]-Alex
Vua Alex thở dài, bế cậu bé dậy và đưa lên xe rồi trở về cung điện.
-[ Chúng ta sẽ điều tra về cậu bé này, những người còn lại thì dọn dẹp hiện trường, điều tra danh tính rồi báo về gia đình ]-Alex
Tiếp tục một giờ trôi qua, Vua Alex cũng đã về đến cung điện.
POV Glenn
Tôi chẳng nhớ gì vừa xảy ra cả. Những gì tôi nhớ được là hai ông bà nuôi của tôi đã chết ngay trước mặt. Rồi sau đó, tôi chẳng nhớ gì hết, mọi thứ nó rất mập mờ, nhưng tôi cảm giác cứ như tôi vừa làm một thứ gì đó khủng khiếp vậy.
Tôi mở mắt ra, mọi thứ xung quanh bỗng lạ lẫm, tôi đang ở đâu vậy ? . Mệt mỏi ngồi dậy, tôi nhận thấy rằng mình đang trong một căn phòng khá to và sang trọng, và tôi đang nằm trên một chiếc giường cũng sang trọng không kém. Cứ như nhà của quý tộc vậy.
-[ Không lẽ là... ]-Glenn
Tôi nhảy khỏi giường, ra khỏi phòng. Bên ngoài phòng là một dãy hành lang rộng lớn và trải dài cùng với rất nhiều phòng, tranh vẽ dọc hành lang.
Tôi nhẹ nhàng len lỏi qua các hành lang, không để ai phát hiện.
-(Mình không nhớ là đã đến đây, chuyện gì đã xảy ra vậy ?)-Glenn
Tôi thấy rất nhiều người trong ngôi nhà rộng lớn này, họ ăn mặt như quan chức và cũng có những người ăn mặt như lính lác bình thường, những người giúp việc cũng rất nhiều. Chắc gia đình này cũng phải tầm cỡ chứ không phải dạng vừa.
Sau một lúc cẩn thận lén lút thì tôi đã đến được cửa chính. Bất ngờ là sảnh chính và cửa đều không có ai cả.
Tôi vừa bước đến cánh cửa thì...
-[ Này nhóc, đang định đi đâu vậy ? ]????
Ai đó đã phát hiện được tôi, còn đứng ngay phía sau nữa.
Tôi liền quay lại ra phía sau thì... Tôi thấy một cô gái trẻ tóc trắng, dài cùng với đôi mắt xanh ngọc đang đứng đó, nhìn tôi. Cô ấy mặt y phục của một nữ kiếm sĩ nhưng lại không có giáp kiêm loại bao bọc, chỉ có vải và vải, và lại mang váy ngắn chưa đến đầu gối. Trông cũng có thể hơn tôi khoảng năm tuôi. Đây là ai vậy ?
-[ Nhóc đang định đi đâu ? ]????
Tôi im lặng, trừng mắt lườm chị ta.
Thay vì lườm lại thì chị ta lại mỉm cười với tôi.
-[ Coi nào, chị có làm gì nhóc đâu mà lại lườm chị kinh thế ? ]????
Mặt dù có nói vậy nhưng tôi vẫn trong tư thế phòng thủ, chờ đợi thứ tồi tệ nhất có thể xảy ra.
Đột nhiên, chị ấy tiến sát lại gần tôi, búng tay lên trán tôi khiến tôi giật mình và ngã về phía sau.
Chị ta bật cười.
-[ Trông nhóc nghiêm túc chưa kìa. Không sao đâu, ở đây không ai làm hại nhóc đâu ]????
Tôi vật vã ngồi dậy, nhìn chị ta.
-[ C-chị là ai ? ]-Glenn
-[ Chị à. Chị là Eliza, con gái của Đức Vua Alexander, được coi là công chúa của đất nước Violet này ]-Eliza
CÔNG CHÚA ? Chắc là tôi nghe nhầm.
-[ K-không đùa chứ ? Công chúa Á ? Đừng có đùa như vậy ]-Glenn
Chị Eliza bật cười.
-[ Không đùa đâu, chị là công chúa ở đây, còn em thì đang ở cung điện của hoàng gia ]-Eliza
Công chúa ??? Cung điện ??? Hoàng gia ???
-[ Ế !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! ]-Glenn
-------------------------------------------------------------------
XONG !!!
dạo gần đây bệnh lười tái xuất rồi