Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lucy từ từ mở mắt dậy. Cô thấy mình đang nằm trên giường trong một căn phòng ngủ.
-[ Đầu mình... Đau... ]-Lucy
Lucy ngồi dậy, đặt tay lên đầu, nhìn xung quanh.
-[ Huh ! ]-Lucy
Lucy thấy Grey đang ngồi ngủ trên một cái ghế cạnh giường, mặt cuối xuống đất, trùm đầu che cả nữa mặt, tay khoanh lại. Ngủ một cách ngon lành, đến mức nếu có động đất cũng không chắc tỉnh dậy.
Lucy mỉm cười nhìn Grey. Cô ráng nhớ lại những gì đã xảy ra nhưng lại không nhớ gì cả.
Lucy thở dài rồi nằm xuống.
-(Mình chỉ nhớ là mình đẩy chị Stella ra khỏi đòn tấn công rồi gục xuống rồi mình gặp mẹ rồi...)-Lucy
-[ Đau đầu quá... ]-Lucy
Cánh cửa phòng từ từ mở ra, Stella bước vào với vài ly nước.
-[ Oh ! Lucy, em tỉnh rồi ]- Stella
Lucy mỉm cười, gật đầu.
Stella đến gần giường, đưa Lucy một ly sửa nóng và gọi Grey dậy.
-[ Grey... Grey... ]-Stella
Stella thở dài. Lucy mỉm cười nhìn Grey.
-[ Để anh ấy ngủ thêm một chút đi ]-Lucy
-[ Đành vậy, dù gì cậu ấy cũng chăm sóc em cả đêm mà ]-Stella
Lucy tiếp tục mỉm cười hạnh phúc.
-(Cám ơn anh)-Lucy
Grey vẫn nằm ngủ ngon lành.
Lucy kéo chăn khỏi người, cố ra khỏi giường.
-[ Em nên nằm nghỉ thêm một chút ]-Stella
-[ Em ổn mà ]-Lucy
Lucy ra khỏi giường.
-[ Chị có thể kể cho em chuyện gì đã xảy ra không ? ]-Lucy
Stella im lặng nhìn Lucy một lúc.
-[ Được ]-Stella
Cả hai ra khỏi phòng, để Grey ở lại một mình.
Grey đang ngủ say xưa. Trong giấc mơ của Grey, anh thấy mình đang trong một cuộc chiến. Rất quyết liệt.
-[ Chiến tranh... ]-Grey
-[ Ờ ]-Zack
Zack đứng cạnh Grey.
-[ Eh ! Zack ? ]-Grey
-[ Đây là một cuộc chiến giữa những quốc gia, lúc mà Sephiroth là người chấm dứt cuộc chiến ]-Zack
-[ Kia là... ]-Grey
-[ Là vua Sephiroth, lúc mà ổng còn trẻ và chưa làm vua, bên kia là ông pháp sư á nhân với đôi mắt phượng hoàng ]-Zack
(minh họa Sephiroth)
(minh họa pháp sư miêu nhân)
-[ Sao mày biết rành thế ? ]-Grey
Đột nhiên quan cảnh thay đổi. Cuộc chiến giữa các quốc gia chuyển thành cuộc chiến giữa người và quỷ tộc.
Giữa đám quỷ đang hăng máu đánh nhau, có một con quỷ mang vóc dáng của con người nhưng lại có sừng và tóc trắng.
-[ Đó là... ]-Grey
-[ Quỷ Vương đời đầu tiên, và cũng là Quỷ Vương mạnh nhất lịch sử của thế giới này ]-Zack
Quỷ Vương điều khiển bóng đêm tiêu diệt hết những binh lính, hiệp sĩ loài người... Từng người một trong sự máu lạnh.
(minh họa Quỷ Vương)
-[ Quỷ Vương... Bóng đêm... ]-Grey
-[ Có thể nói, khả năng thao túng bóng đêm mà chúng ta sở hữu từng là sức mạnh của Quỷ Vương ]-Zack
Grey ngỡ ngàng chứng kiến trận chiến tàn khốc giữa người và quỷ, giữa Sephiroth và Quỷ Vương.
-[ Êi ! Kia có phải quỷ không ? Sao quỷ lại tấn công quỷ ? ]-Grey
-[ Cái đó thì tao chịu, bên cạnh là một nữ kiếm sĩ của ánh sáng đang cùng con quỷ đó tiêu diệt những tướng quỷ của Quỷ Vương ]-Zack
Trận chiến đã đến hồi đỉnh điểm. Sephiroth và đồng đội đã đánh bại Quỷ Vương. Thương vong vô cùng khủng khiếp.
Mọi thứ đột nhiên trở nên tăm tối.
-[ ... ]-Grey
Quỷ Vương đột nhiên xuất hiện bất ngờ trước mặt Grey. Anh giật mình bậc lùi lại.
Quỷ Vương bỗng bị đốt cháy bởi một ngọn lữa màu xanh lam, cháy cực lớn và mang một sức nóng kinh khủng.
Quỷ Vương tan biến để lại một hình bóng ở phía bóng đêm. Một nụ cười sát khí và ngọn lữa xanh bốc lên làm mọi thứ biến mất.
Grey cảm nhận một sức nóng kinh khủng đến từ ngọn lữa. Đột nhiên Virus phản ứng một cách mạnh mẽ, ngọn lữa bỗng bay đến, đốt cháy anh. Grey gào thét trong đau đớn.
Anh bỗng giật mình khỏi giất ngủ. Mồ hôi chảy đầy mặt.
Grey thở gấp.
-[ M-mơ... Chỉ là mơ... Nhưng cảm giác... Rất thật... ]-Grey
Grey nhìn vào phía giường Lucy nằm. Anh hít thở sâu, rồi ra khỏi phòng.
Tại phòng khách, Grey thấy Lucy đang ngồi uống trà cùng Stella.
-[ Chào buổi sáng... ]-Grey
-[ Ah ! Grey ! ]-Lucy
-[ Chào buổi sáng, mặt dù đã giữa trưa rồi ]-Stella
Grey mệt mỗi đến gần và ngồi lên sofa cạnh Lucy. Lucy cảm thấy có gì đó lạ từ Grey.
-[ Chị Stella... Cho em hỏi một chút ]-Grey
-[ Chuyện gì thế ? ]-Stella
Grey bỗng trở nên nghiêm túc.
-[ Lời tiên tri... Chúng đến từ giấc mơ phải không ? Và chúng có thật ? ]-Grey
Sau đó, Stella kể hết những gì đã xảy ra hôm qua. Về lời tiên tri, về Lucy.
-[ Vậy... Em là người được chọn sở hưu đôi mắt... ]-Grey
Lucy gật đầu.
-[ Mặt dù em không nhớ gì hết, nhưng em cảm thấy có một nguồn ma lực lạ trong người ]-Lucy
-(Có khi nào giấc mơ đấy cũng là một lời tiên tri ?)-Grey
-[ Dù sao thì mọi chuyện đã qua rồi, mặt dù ả pháp sư đấy đã trốn thoát... ]-Stella
Grey trông rất lo lắng.
-[ Nhiệm vụ của bọn chị đã hết, đôi mắt đã chọn được chủ nhân. Bây giờ chị chỉ có thể chúc cho các em sẽ may mắn trong tương lai. Vì mọi chuyện chỉ mới bắt đầu thôi ]-Stella
-[ Tụi em cám ơn chị ]-Lucy
Thế là Grey và Lucy chia tay làng Á Nhân, họ lên đường trở về nhà.
-[ Vậy... Em đoán là anh có chuyện muốn nói đấy. Anh mơ thấy gì à ? ]-Lucy
-[ Em có thể ngừng đọc suy nghĩ anh lại được không ? ]-Grey
Lucy cười một cách ma mãnh.
-[ Không, teehee ]-Lucy
-[ Đến nhà anh sẽ kể ]-Grey
-[ Vâng ]-Lucy
Cả hai tiếp tục quãng đường về lại thành phố.
Trong lúc Grey đang về nhà thì tại đâu đó cách xa thành phố, tại một đất nước láng giềng có tên là Havana.
Một người đàn ông vừa bị đánh cho ra bã trong một căn phòng sang trọng. Hắn tên là Dave, là một quan chức tham nhũng với nhiều tội lỗi nhưng nhờ vị thế nên rất dễ để hắn thoát tội. Mặt dù không ai biết nhưng hắn đã nhận một khoảng tiền lớn từ một tên sát thủ để che giấu chính quyền về một vụ ám sát.
-[ Nói tôi biết, Ai đã đưa ông khoản tiền này ? ]-Glenn
Người đàn ông khóc lóc.
-[ Tôi không nói được. Nếu tôi nói thì hắn sẽ gϊếŧ tôi mất ]-Dave
Glenn kề dao vào cổ Dave.
-[ Đằng nào thì ông cũng chết nên nói đại ra đi. Hay ông muốn chết ngay bây giờ ? ]-Glenn
Glenn đe dọa với sát khí kinh khủng.
Glenn đeo một chiếc mặt nạ quỷ khiến Dave không thể biết được ai ở đằng sau chiếc mặt nạ. Điều này làm hắn càng thêm sợ hãi.
-[ Một tên sát thủ tự nhận là Arno, hắn đến đây với một lượng tiền rất lớn và đe dọa sẽ gϊếŧ tôi nếu tôi khai ra ]-Dave
-[ Arno ? ]-Glenn
-[ Phải ]-Dave
-(Hắn là một trong những sát thủ bật nhất trong thế giới ngầm)-Glenn
-[ Ông biết hắn ở đâu không ? ]-Glenn
-[ Tôi không biết, tôi thề, đừng gϊếŧ tôi ]-Dave
Glenn cất dao và thoát ra khỏi phòng.
-[ À mà việc ông có chết hay không thì ông tự biết ]-Glenn
-[ Hả ? ]-Dave
Đột nhiên, một lượng lớn người dân xông vào phòng Dave, họ trông có vẻ rất tức giận.
Glenn chạy với tốc độ thần thánh trên các mái nhà.
-(Arno... Hắn bỗng chốc im hơi lặng tiếng trong thế giới ngầm. Ai cũng nghĩ hắn chết, không ngờ hắn lại là thành viên của SIN-X)-Glenn
-------------------------------------------------------------------
XONG !!!