Hachinan tte, Sore wa nai Deshou!

giao đoạn 04: tình hình của thánh nữ-sama

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Giao đoạn 04: Tình hình của Thánh Nữ-sama

"Ông nội, cháu về rồi."

"Ừm. Kết quả sao rồi? Vị Anh Hùng Giết Rồng kia thế nào?"

Trở về nhà sau khi kết thúc cuộc hẹn hò lần đầu tiên với Wendelin-sama, tôi nhận ra ông nội hiếm khi lúc này ở nhà đang chờ tôi.

Thông thường, người thường bận rộ công việc ở trụ sở chính của giáo hội trong khoảng thời gian này.

Chắc chắn là người rất quan tâm đến cuộc hẹn hò lần đầu tiên của tôi với Wendelin-sama có diễn ra thuận lợi hay không.

"Chúng cháu cùng đi mua sắm, cùng dùng bữa và ngài ấy còn mua lễ vật tặng cho cháu."

"Vậy à... Sebastian."

Ông nội nói với Sebastian đứng ở phía sau tôi đợi lệnh.

Sebastian là quản gia ưu tú, cho nên ông ấy thường xuyên báo cáo đánh giá của mình về những nhân vật mà bản thân từng tiếp xúc với ông nội. Ông nội cũng thường xuyên tham khảo đánh giá của ông ấy.

"Tôi cảm thấy Wendelin-sama là người vô cùng tài giỏi dù vẫn còn trẻ. Đồng thời, tôi cảm thấy sâu trong nội tâm ngài ấy cũng ẩn chứa một phần khôn ngoan thận trọng và hơi nhát gan."

"Tại sao ngươi lại nghĩ như vậy?"

"Bởi vì ngài ấy tặng lễ vật cho tiểu thư Elise."

Ông nôi đưa mắt nhìn sang chiếc nhẫn trên ngón tay tôi.

Chiếc nhẫn được đính tinh thể ma thuật đắt tiền khiến cho vẻ mặt của ông có chút dao động hiếm có.

"Thật đúng là đứa trẻ thích khôn vặt. Tuy nhiên, như vậy cũng tốt."

"Chỉ cần ở độ tuổi đó, liền hiểu được sức mạnh của giáo hội."

"Ngài ấy đề phòng chúng ta đúng cách. Chỉ cần ngài ấy không phải là ma pháp sư ngu ngốc đơn giản là được rồi. Elise cũng không ghét ngài ấy chứ?"

"Vâng."

"Điều đó chứng tỏ quyết định của lão già này không sai.Hôm nay hãy dừng lại tại đây thôi."

Những lời này của ông nội khiến cho tôi nhớ lại ngày đó ông muốn tôi trở thành vợ của Wendelin-sama.

"Elise, ứng cử viên cho vị trí chồng của cháu đã được quyết định. Người đó là Tòng Nam Tước Baumeister-sama."

Khoảng nửa tháng trước, ông nội đột nhiên nói cho tôi chuyện này lúc tôi về nhà.

"Vị Anh Hùng Giết Rồng kia sao?"

"Không sai. Vị Anh Hùng Giết Rồng kia sẽ trở thành chồng của cháu."

"Làm vậy không sao chứ? Tước vị của Anh Hùng Giết Rồng kia là Tòng Nam Tước..."

Mặc dù phiền phức, nhưng nhà Hohenheim là nhà Tử Tước.

Bởi vì tôi thậm chí từng cự tuyệt nhà Công Tước cầu hôn cho đế nay, nếu như chồng của tôi không có tước vị từ Nam Tước trở nên, kiểu gì cũng có người than phiền.

"Cháu không cần phải lo lắng đến vấn đề 'môn đăng hộ đối' hay không. Bệ hạ nói sẽ thăng ngài ấy lên làm Nam Tước ngay lập tức."

"Cái này không phải là vì chuyện thảo nguyên Palkenia chứ?"

Hôm nay tôi ở giáo hội nhận được lệnh, bởi vì quân vương quốc xuất binh đến thảo nguyên Palkenia, cho nên tôi phải hỗ trợ trị liệu với danh nghĩa tham gia quân viễn chinh.

Những người sử dụng ma pháp chữa trị cùng với các linh mục nhập ngũ truy điệu những người tử trận ở hiện trường và đều được coi như là thần quan nhập ngũ.

[thần quan: thầy tế. Người giúp việc cho Thần ]

Mặc dù con Địa Long già kia từng đẩy lùi quân vương quốc nhiều lần trong quá khứ, nhưng tôi nghe nói lần này Anh Hùng Giết Rồng trong tin đồn cũng lần đầu tiên ra trận, cho nên Giáo Chủ-sama của giáo hội cũng nói rằng không cần phải lo lắng.

Hơn nữa, bản thân cậu là thủ lĩnh ma đạo sư cung điện, với Burkhart-sama là ma pháp sư phục vụ riêng nổi tiếng kiêm con át chủ bài của nhà Công Tước Bleichroder đó cũng tham gia.

Bao gồm cả chúng tôi, quân chủ lực được điều động cũng không cần phải chiến đấu với Địa Long già.

Có vẻ như là lần này vương quốc dự định tiến công và chiếm đóng thảo nguyên Palkenia một cách nghiêm túc.

"Đợi đến khi Tòng Nam Tước Baumeister-sama trở về từ cuộc viễn chinh và đến trụ sở chính của Thánh Giáo Hội tham gia lễ rửa tội chính quy đã hẹn. Đến lúc đó, lão già này sẽ giới thiệu cháu cho ngài ấy."

"Cháu hiểu rồi."

Rốt cuộc ngài ấy là người như thế nhỉ?

Tôi từng nghe ông nội nói rằng Wendelin-sama là con trai thứ tám của nhà quý tộc nghèo khó và thậm chí còn từng bị các cận thần của chủ chư hầu xem thường.

Người như vậy, lại đánh bại rồng và tự lập trở thành người đứng đầu nha quý tộc.

Tôi rất quan tâm đến tâm tình của ngài ấy rốt cuộc ra sao.

Thời gian vương quốc bắt đầu xuất binh đến thảo nguyên Palkenia, tôi vừa chữa trị cho người bị thương bên trong nhà chữa bệnh lẫn chăm sóc dựng bên cạnh quân chủ lực vừa suy nghĩ đến những chuyện này.

Trong quá trình này, không ngừng truyền đến báo cáo nhóm cậu đã lên đường trước.

Cậu sử dụng kỹ thuật chiến đấu và am hiểu về ma pháp khóa hành động của con rồng.

Nghe nói Anh Hùng Giết Rồng tận dụng khoảng thời gian này chuẩn bị ma pháp cấp chiến lược và dễ dàng kết thúc con Địa Long già.

Thậm chí Burkhart-sama còn nói "Chỉ cần lơ lửng ở bên cạnh là rất thoải mái rồi. Mặc dù chuyện này sẽ hơi phiền phức nếu Tòng Nam Tước Baumeister-sama không có ở đây".

Mặc dù kỹ thuật chiến đấu bằng ma pháp của cậu có thể áp chế con Địa Lòng già, nhưng lượng ma lực tiêu hao cũng vô cùng khổng lồ và trong ấn tượng của tôi thì chỉ có thể liên tục chiến đấu trong vài phút đồng hồ.

"Quả nhiên lượng ma lực tiêu hao trù tính quá ngây thơ rồi! Nếu không thể giết đối thủ trong 8 phút toàn lực chiến đấu, người chết chính là tại hạ!"

Cậu báo cáo với binh lính tiến về phía trước trinh sát như vậy.

Sau khi con Địa Long già chết, nhóm cậu vẫn ở lại tiền tuyến và tiếp tục thảo phạt ma vật.

Cái này là để tiếp tục loại bỏ ma vật có thể trở thành mối nguy hiểm đối với quân đọi hoặc mạo hiểm giả tình nguyện tham gia.

Mặc dù trong đầu tôi nghĩ "thật không hổ là cậu" nhưng mỗi ngày vẫn có hơn trăm người bị thương được gửi đến nhà chữa bệnh lẫn chăm sóc kể cả tôi nghĩ như vậy.

Tôi với mọi người cùng nhau chăm chỉ chữa trị người bị thương, nhưng dựa theo lời giải thích của linh mục cao tuổi, tình hình như vậy thậm chí còn tốt hơn rất nhiều so với trước kia.

"Lão già này lúc còn trẻ, cũng từng gia nhập quân đội tiến công và chiếm đóng thảo nguyên Palkenia theo mệnh lệnh của quốc vương đời trước."

Nghe nói lúc ấy con Địa Long già chỉ dựa vào mấy lần phun ra hơi thở đã cướp đi tính mạng mấy ngàn binh sĩ trong nháy mắt. Phần lớn binh sĩ may mắn sống sót không biết liệu có thể chịu đựng được vết thương đến ngày hôm sau hay không và hết lần này đến lần khác gặp phải sự truy kích của ma vật vào thời điểm này...

Không chỉ di dời nhà chữa bệnh lẫn chăm sóc, mà bọn họ chỉ có thể vừa rút lui vừa chữa trị những người còn cứu được trong khi vứt bỏ những người còn lại. Vị linh mục già đau khổ kể lại tình cảnh bi thảm giống như địa ngục lúc ấy.

"Các binh lính không thể cứu giúp, bị vứt vào nơi được xác định ma vật đi qua trước. Làm vậy thì có thể kéo dài thời gian lúc họ bị hành hạ hay ăn thịt mà rút lui. Mọi người cũng khóc lóc và bỏ lại chiến hữu."

"Cho dù dùng ma pháp Phục Sinh có thể cứu được bọn họ sao?"

"Lượng ma lực tương tự có thể thi triển ma pháp chữa trị hơn mấy chục lần và cũng chỉ là như vậy mà thôi."

Có lẽ là ông ấy nhớ lại tình hình lúc đó.

Vị linh mục già nói với vẻ mặt buồn rầu.

Sau đó, lần này không hẳn là không xuất hiện người tử trận.

Mặc dù chỉ cần tim ngừng đập trong mấy tiếng và rất nhiều tình trạng cũng có cơ hội phục sinh, nhưng nếu cơ thể tổn thương quá nghiêm trọng thì dù sử dụng ma pháp Phục Sinh cũng vô nghĩa.

Cho dù miễn cưỡng dùng ma pháp Phục Sinh, họ vẫn chết lần nữa bởi vì vết thương quá nặng.

Ma pháp chữa trị không có tác dụng đối với cơ thể có trái tim ngừng đập, cho nên ma pháp phục sinh không hề hoàn hảo.

Về cơ bản, người biết sử dụng ma pháp Phục Sinh vốn vô cùng ít ỏi.

"Thánh Nữ-sama, người không sao chứ?"

Quá nhiều người bị thương, thỉnh thoảng xuất hiện người tử trận, cùng với hiện trường quá thê thảm, rất nhiều người hỏi tôi bởi vì họ quan tâm đến tôi.

"Tôi không sao."

Tôi không thể tỏ ra yếu kém vào lúc này và chỉ có thể miễn cưỡng nở nụ cười với mọi người.

Không sai, bởi vì tôi là Thánh Nữ nhà Hohenheim mà.

Sau đó, tôi gặp được Wendelin-sama lần đầu tiên.

Ban đầu tôi lo lắng rằng ngài ấy là người có vẻ bề ngoài thô lỗ, nhưng may mà ngài ấy là người bình thường.

Cuộc hẹn hò lần đầu tiên cũng vô cùng vui vẻ.

Rõ ràng đây là lần đầu tiên Wendelin-sama đến vương đô, nhưng ngài ấy phải trực tiếp nhập ngũ mà không có cơ hội tham quan, cho nên sự hướng dẫn của Sebastian cũng khiến cho ngài ấy rất hạnh phúc.

Thông thường, cho dù nói chuyện với người khác, phần lớn mọi người chỉ coi tôi như là "Thánh Nữ nhà Hohenheim", nhưng Wendelin-sama lại coi tôi như một cô gái bình thường.

"Thánh Nữ nhà Hohenheim à. Bởi vì đột nhiên bị người ta gọi là Anh Hùng Giết Rồng, cho nên tôi có thể hiểu được. Cái đó khiến cho cô hơi áp lực, đúng không?"

"Sẽ có áp lực sao?"

"Lòng dũng cảm của tôi không lớn đến mức để được người ta gọi là Anh Hùng và còn có thể thẳng thắn cảm thấy hạnh phúc."

Lúc Wendelin-sama nói như vậy với tôi, tôi cảm thấy rằng lần đầu tiên mình gặp được người có thể hiểu tâm tình của bản thân.

Cho dù tôi không thể sử dụng ma pháp chữa trị, vị-sama kia vẫn đối xử với tôi theo cách tương tự.

Ngài ấy cho người ta cảm giác như vậy.

Mặc dù hai đứa vẫn ở trong tình trạng đính hôn trước khi trưởng thành, nhưng ta muốn cháu ưu tiên vì Nam Tước Baumeister hơn công việc của giáo hội trong khoảng thời gian này."

"Vâng. Cái đó là dĩ nhiên, nhưng mà..."

Tôi nghe nói Wendelin-sama đang theo học ở trường mạo hiểm giả dự bị ở Breitburg.

Điều này có nghĩa là tôi cũng phải đến Breitburg thường xuyên sao?

"Nếu để cho Nam Tước Baumeister trở về Breitburg, tên đó có thể sinh ra một vài suy nghĩ không nên. Cho nên ta đã nhờ bệ hạ hỗ trợ kiềm chế tên kia."

"Tên kia" mà ông nội nói đến, hẳn là đang ám chỉ Công Tước Bleichroder-sama.

"Tên đó còn để cho hai gái của cận thần đi theo bên cạnh Nam Tước Baumeister. Ý đồ thực sự quá rõ ràng... Elise không thể thua trước bọn họ. Cháu chỉ cần thể hiện phong thái phù hợp với con gái nhà Tử Tước Hohenheim là được."

"Vâng."

Bởi vì khoảng cách về thân phận, hai người kia không thể trở thành chính thê của Wendelin-sama.

Ý của ông nội là không cần phải miễn cưỡng loại bỏ hai người kia, nhưng tôi cần phải cư xử như thể mình quản lý bọn họ như vợ lẽ.

"Những gì mà lão già này có thể nói, cũng chỉ có ngần này."

"Cháu sẽ cố gắng để đáp ứng mong đợi của ông nội."

Ngay khi tôi trả lời như vậy và chuẩn bị rời đi, ông nội đột nhiên cười nói:

"Elise luôn đáp ứng mong đợi của lão già này. Cháu là đứa cháu gái đáng tự hào của lão già này. Nếu như tình huống cho phép, lão già này cũng hi vọng có thể cho phép cháu cưới người đàn ông mà mình thích, nhưng chỉ cần cháu là người cái nhà này thì cũng không có cách nào cả. Lão già này sẽ không nói lời xin lỗi với cháu, nhưng ta sẽ cầu nguyện cháu có thể sống hạnh phúc với tư cách là vợ của Nam Tước Baumeister."

"Cám ơn ông nội đã quan tâm."

Ông nội ngày thường là một người nghiêm nghị, nhưng ông rất dịu dàng với tôi.

"Cháu tin chắ mình có thể chung sống hòa hợp với Wendelin-sama."

"Người đàn ông đó sau này cũng trở thành đề tài được bàn tán trong vương quốc và những rắc rối gặp phải cũng gia tăng theo. Mặc dù cuộc sống như vậy sẽ không hề nhàm chán, nhưng cháu vẫn nên chú ý đến sức khỏe mình."

"Vâng ạ."

Sau đó, tôi lập tức rời khỏi ông nội và trở về phòng mình.

Mặc dù người đó là đối tượng đính hôn đột nhiên được quyết định, nhưng Wendelin-sama là một người dịu dàng khiến cho người ta khó mà tưởng tượng được ngài ấy có thể lập được nhiều chiến công như vậy.

Cho nên, có một điều mà tôi có thể chắc chắn.

Đó chính là tôi chắc chắn có thể chung sống hòa hợp với ngài ấy như một người vợ.

Truyện Chữ Hay