Hắc Ô Nha Bạch Ô Nha - Quạ Đen Quạ Trắng

chương 47: hai nhiệm vụ mới

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tào Văn Đức không ngờ Tạ Lê Thần thách giá tận trời, đối phương dĩ nhiên cũng đáp ứng, anh ta không phải đèn cạn dầu, liền cảm giác ra trong đó hình như có một chút dị dạng.

Vì vậy, thân là một người đại diện kinh nghiệm phong phú, Tào Văn Đức lặng lẽ tìm người đi điều tra nguồn gốc Đoàn Dương, điều tra ra là có tin đồn không tốt, Đoàn Dương kia bối cảnh cũng không sạch sẽ lắm. Liền không đáp ứng yêu cầu của đối phương, nói phải xem xét lại... Hiển nhiên, bên Đoàn Dương với câu trả lời này rất không hài lòng.

"Tính bỏ hả?" Tạ Lê Thần nhận được điện thoại Tào Văn Đức có chút khó chịu, "Không phải chứ, có tiền mà không kiếm?"

"Bối cảnh của hắn không sạch sẽ, có dụng tâm kín đáo mới tìm anh, chúng ta lại không thiếu tiền, em giúp anh hẹn mấy bộ phim khác, ngày mai đi bàn bạc."

"Hừ!" Tạ Lê Thần quăng ngã điện thoại, Vinh Kính một bên đang lạch cạch gõ bàn phím yếu ớt hỏi, "Tòa thành tôm chiên của tôi đâu?"

Tạ Lê Thần tựa trên sô pha cảm thấy bứt rứt, cứ y như mình sợ cái tên Đoàn Dương kia vậy, Tào Văn Đức thật là, có tiền còn không kiếm! Vinh Kính biết y khó chịu, chầm chập nói, "Làm gì phải để tâm như vậy, tôi cũng khá chủ trương anh không nên xung đột chính diện với hắn, không ý nghĩa."

Tạ Lê Thần không nhiều lời, chung quy chính là không phục, người kia còn cài máy nghe trộm lên mình, có thù không báo không phải là quân tử a.

...

Sáng sớm hôm sau, Tạ Lê Thần theo Tào Văn Đức đi bàn hợp đồng mới, Vinh Kính đi theo thế nhưng không lên lầu, mà là chờ trong xe, vừa ăn sáng vừa xem báo.

Chính lúc này, máy tính reo lên, Vinh Kính biết là lời mời liên lạc video nhiệm vụ từ Kolo, đóng hết cửa sổ bốn phía, mở video.

"Vinh Kính, có nhiệm vụ." Lúc Kolo nói lời này, sắc mặt không tốt?

Vinh Kính nghiêng đầu ... nhìn ông ta, hỏi, "Nhiệm vụ gì a?"

"Cấp C."

Vinh Kính nhíu mày, "C?! Có phải lần trước Tạ Lê Thần bị bắt cóc, thế nên bình xét cấp bậc bị hạ xuống không? Lần đó rõ ràng là tổ chức các ông có vấn đề."

"U." Kolo cũng nở nụ cười, "Hai cậu bồi dưỡng tình cảm không tệ nhỉ, còn nói giúp anh ta nữa."

Vinh Kính bất mãn đảo mắt.

"Chủ yếu là hai người gần đây không có nhiệm vụ, nhiệm vụ cấp C này, cậu có thể sẽ cảm thấy hứng thú."

"Sao?" Vinh Kính khó hiểu, "Nhiệm vụ gì?"

"Vừa vặn, trước đó cậu nhờ tôi điều tra một người phụ nữ, tên Tô Phương Vân, trên hồ sơ đã tử vong có phải không?" Kolo lấy ra ảnh chụp cho Vinh Kính xem.

"Đúng!" Vinh Kính gật đầu.

"Thế nhưng gần dây chúng tôi tra được, Tô Phương Vân tên gốc không phải là Tô Phương Vân, hơn nữa cái chết của cô ta hình như có hiềm nghi giả trang.""Có ý gì?" Vinh Kính không hiểu lắm.

"Cha của người phụ nữ này tên Tô Khánh Thiên, là cự phú một phương, cậu có ấn tượng không?"

Vinh Kính ngẩn người, lập tức nhớ tới một việc nhiều năm trước, "À... Trước đây, chúng ta từng điều tra lão, sau đó lão đã chết... Có phải không?"

"Không sai, lúc lão chết, di sản phân cho các con gái đông đảo của lão. Mà phần vốn nên thuộc về Tô Phương Vân thì cho tình nhân của cô ta. Chỉ bất quá, tên người tình nhân này được giữ bí mật, còn có vài phần tăm tích không rõ ràng, nghe nói là cho con gái tư sinh, không thể tiết lộ tình hình cụ thể và tỉ mỉ."

Vinh Kính nhíu nhíu mày, hỏi, "Ông tra được cái gì rồi?"

"Tôi muốn nói, thông qua kiểm chứng nhiều mặt, chúng tôi chứng thực, năm đó Đoàn Dương là bạn trai Tô Phương Vân kế thừa một phần di sản kia. Mà cùng lúc, thân phận Tô Phương Vân trở thành một bí ẩn!"

Vinh Kính rốt cuộc cũng hiểu, thì thào tự nói, "Đoàn Dương năm đó kế thừa di sản, cho nên mới có nhiều tài chính như vậy khởi động việc buôn bán, biến thành đại phú hào hiện tại."

"Chúng tôi cũng có nghi ngờ này." Kolo gật đầu, "Hiện tại chúng tôi có chứng cứ chứng minh, năm đó Tô Khánh Thiên là chết do mưu sát, kẻ giết lão có thể là Đoàn Dương."

"Vì sao lâu như vậy mới điều tra ra?" Vinh Kính nghi hoặc, "Còn nữa, tôi nghĩ thời gian có điểm không trùng, Tô Phương Vân đến tột cùng đã chết chưa?"

"Những cái này cũng là thứ hai người phải điều tra!" Kolo rất trực tiếp mà đem đề khó giao hết cho Vinh Kính, "Hiện tại nhiệm vụ của cậu và Tạ Lê Thần là tìm cách điều tra rõ chuyện này."

Vinh Kính nghe xong, híp mắt hỏi Kolo, "Nhiệm vụ lần này thực sự chỉ có cấp C? Đoàn Dương không thể chỉ đóng vai nhỏ như vậy."

"Tôi chỉ là cho hai người điều tra, ai sai hai người đối phó Đoàn Dương đâu!" Kolo trừng Vinh Kính, "Cậu gần đây học xấu với Tạ Lê Thần rồi."

Vinh Kính ho khan một tiếng, "Biết rồi, bất quá... Ông nói thật nói cho tôi biết, làm gì đột nhiên hiện tại muốn đối phó Đoàn Dương?"

Kolo trầm mặc một hồi, thấp giọng nói, "Còn có nhớ cơ sở dữ liệu cường đại của tổ chức CROW không?"

"Có!" Vinh Kính gật đầu, "Thì sao?"

"Chúng tôi phát hiện có một lỗ thủng có từ trước trong chương trình, là Đoàn Dương năm đó rời đi bố trí trong hệ thống. Nói cách khác, với mấy cái đó, hắn có thể thoải mái ra vào cơ sở dữ liệu của CROW. Phải biết rằng, ở đây có một lượng tài liệu lớn liên quan đến an toàn thế giới... Còn có tài liệu bí mật của thành viên tổ chức CROW, một khi lộ ra, hậu quả không thể tưởng tượng. Hiện tại, lỗ thủng chúng tôi đã lấp, văn kiện hắn xem qua cũng đã được khắc phục sự cố, chỉ là trong quá trình khắc phục, phát hiện một vấn đề."

Thấy Kolo dừng lại, Vinh Kính biết có thể có liên quan đến mình, liền giục, "Vấn đề gì?"

"Hắn kỳ thực đã lâu không vào, thế nhưng ngày hôm qua lại mạo hiểm.""Sao?" Vinh Kính không hiểu lắm, "Hắn làm gì vậy?"

"Nếu như không phải hắn ngày hôm qua tùy tiện xông vào, chúng tôi sẽ không phát hiện lỗ thủng hệ thống kia." Kolo nói, trầm mặc một hồi, cau mày nói cho Vinh Kính, "Hắn xem tài liệu của Tạ Lê Thần."

Vinh Kính lập tức hiểu được, mấy ngày nay Tạ Lê Thần và hắn có tiếp xúc, xem ra, bị hắn theo dõi... Với sự hiểu biết của anh về Đoàn Dương, là một người chưa đạt mục đích thề không bỏ qua, lần này nhất định là định làm cái quỷ gì rồi!

"Khỏi hỏi, với phong cách của ông, tài liệu về Tạ Lê Thần nhất định rất chi tiết." Vinh Kính cũng bất đắc dĩ.

Kolo nhún vai, "Đúng vậy, kỹ thuật của chúng tôi còn chờ cải tiến, bất quá lần này, cậu thật ra vừa lúc có thể tìm hiểu nguồn gốc, cậu cũng biết hắn đối với cậu thủy chung vẫn có một phần chấp nhất tồn tại."

"Không biết ông đang nói cái gì." Vinh Kính giơ tay chuẩn bị tắt video.

"Ai, chờ một chút!" Kolo ngăn.

"Còn có chuyện gì? Không phải lại là ở đâu có một lỗ thủng nữa chứ?" Vinh Kính bĩu môi.

Kolo cười, "Cậu có phát hiện mình đã dùng loại ngữ điệu phản phúng của Tạ Lê Thần hay không?"

Vinh Kính ngẩn người.

"Còn có một phần tài liệu muốn cho hai người tra." Kolo nói, lại cho Vinh Kính nhìn ảnh chụp, thấy trên ảnh là một cô gái tóc vàng mắt xanh xinh đẹp. Thoạt nhìn đặc biệt đặc biệt thanh thuần... Chỉ là không tương xứng với khuôn mặt thiên sứ kia, là phần ngực có hình xăm báo đen màu đen, thô cuồng mà lại đặc sắc.

"Oa..." Vinh Kính mở to hai mắt, "Người này không phải chính là trong truyền thuyết vị Panther Yulia đấy chứ?"

"Không sai, chính là cô ta!" Kolo gật đầu, "Thân phận của cô ta không cần tôi nhiều lời cậu cũng biết, hiện tại có tin tức nói cô ta đã đến thành phố S, cậu hỗ trợ điều tra một chút, gần đây thành phố S có đối tượng nào cô ta có thể hạ thủ, sau đó báo cho tôi biết."

"Rõ." Vinh Kính gật đầu, nhiệm vụ này thật ra không phiền phức, đáp ứng rồi tắt video.

Lúc này, thấy ở cửa lớn nhà hàng cạnh đó, Tạ Lê Thần thoải mái bước nhanh đi ra, phía sau Tào Văn Đức uể oải theo.

Vinh Kính vô thức nhếch khóe miệng lên, nhìn biểu cảm hai người là biết chắc chắn không thỏa thuận được, vừa lúc... Không cần diễn nữa lo làm chính sự.

Tạ Lê Thần lên xe, nhăn mặt với Vinh Kính, thấy Tào Văn Đức cũng ngồi vào ghế sau, đóng cửa "thịch" một tiếng, hờn dỗi.

Vinh Kính vừa lúc hiếu kỳ, chợt nghe Tạ Lê Thần kinh ngạc chỉ vào màn hình máy tính, "Oa! Thỏ cậu cũng có hứng thú mặt này a?"

Nhìn nữa, thấy trên màn hình máy tính của Vinh Kính đang có ảnh chụp Yulia.

"Không." Vinh Kính nhanh chóng khép lại máy tính bảng, Tạ Lê Thần lườm —— lén ngắm mỹ nữ nha!

Vinh Kính nhìn trời, không thể làm gì khác hơn là chờ Tào Văn Đức đi rồi giải thích với y.

Tào Văn Đức giận đùng dùng, nói, "Quên đi, em đi liên hệ với bộ phim khác...""Không cần miễn cưỡng như vậy." Tạ Lê Thần yếu ớt nói, "Đáp ứng bên Đoàn Dương kia đi, anh cũng có hứng thú."

Tào Văn Đức suy nghĩ một chút, thật ra thấy cũng đúng, gật đầu mở cửa xuống xe, quay về công ty tiếp tục làm trâu làm ngựa.

Vinh Kính thấy Tào Văn Đức đi rồi, liền hỏi, "Làm gì mà tức giận vậy?"

"Lần này không liên quan đến tôi, là phía sản xuất không đáng tin!" Tạ Lê Thần trả lời, "Ra là đạo diễn nổi tiếng với đầu tư lớn gì đó đều là khoác lác, chỉ là định quay một bộ phim vớ vẩn, sau đó gạt tôi thành diễn viên chính đến kiếm tiền cho cho bọn chúng."

"À..." Vinh Kính gật đầu, "Vậy cũng vừa lúc, chúng ta có nhiệm vụ." Nói rồi, bật lại đoạn đối thoại video với Kolo đã ghi lại một lần cho Tạ Lê Thần xem.

Tạ Lê Thần nhíu mày, "Tên đó xem qua tài liệu của tôi?"

"Anh ở ngoài sáng hắn ở trong tối, hắn rất âm hiểm, anh cẩn thận một chút!" Vinh Kính dặn Tạ Lê Thần, Tạ Lê Thần tuy rằng gật đầu đáp ứng, nhưng vẫn có chút nghi hoặc, vừa nãy Kolo nói cái gì... Tên kia rất chấp nhất với thỏ Vinh? Có vẻ có ẩn tình gì đó a.

Hai người lái xe về đến nhà, Vinh Kính vào nhà bếp làm cơm, Tạ Lê Thần lặng lẽ mở máy tính, liên lạc với Sara, tìm hiểu bát quái.

Sara vừa nghe y hỏi Đoàn Dương, liền nói cho Tạ Lê Thần, Đoàn Dương trước đây định bắt cóc Vinh Kính, thế nhưng không thành công, ai sáng suốt cũng đều nhìn ra được, hắn rất thích Vinh Kính.

Tạ Lê Thần khóe miệng giật giật, giơ tay lấy điện thoại gọi cho Tào Văn Đức, "Bất luận như thế nào, anh muốn quay trọn bộ phim của Đoàn Dương, đối phó cho anh!"

Huyên Tào Văn Đức một người đầu hai người đại, vừa lúc Đoàn Dương bên kia thật đúng là gọi điện thoại lai, lại bỏ thêm chút giá, Tào Văn Đức tự nhủ ai quan tâm hắn chứ, ái phách bất phách, đáp ứng ngày mai gặp mặt.

Đối phương sảng khoái đồng ý, thế nhưng có một yêu cầu, muốn Tô Phương Vân làm nữ chính. Rõ ràng rồi, bạn trai vốn sẽ ủng hộ bạn gái, Tào Văn Đức thật ra nghĩ chẳng có gì quái dị.

Tạ Lê Thần hỏi tiếp Sara, Vinh Kính có biết hay không.

Sara nói năm đó Vinh Kính còn nhỏ, cái gì cũng đều không hiểu, chỉ là coi Đoàn Dương đương như đại ca mà thôi, bất quá An Minh Nghĩa vô cùng ghét Đoàn Dương, một mực cản trở.

Tạ Lê Thần tức đến lệch mũi, còn dám Ký Du Thỏ Nhỏ? Là muốn nhịn cũng không nhịn được! Đoàn Dương hiện tại đột nhiên xuất hiện, thân phận quái dị, lại cùng Tô Phương Vân dây dưa không rõ, hay là còn đang có chủ ý với thỏ, càng nghĩ càng thấy phải chú ý!

Vinh Kính làm xong cơm, gọi Tạ Lê Thần qua ăn, hỏi, "Anh làm gì vậy? Khó chịu a, mặt tái hết rồi."

"Kính Kính, cậu có phát hiện trên đỉnh đầu tôi có một quầng sáng màu xanh lục không?" Tạ Lê Thần chua lè đáp lời.

Vinh Kính bật cười, "Thần kinh."

Tạ Lê Thần xoa xoa tóc, cảm thấy ngày hôm nay món ăn gì cũng có vị chua."Được rồi."

Ăn cơm xong, hai người ngồi cùng một chỗ nghiên cứu tài liệu của hai nhiệm vụ mới.

"Panther Yulia là ai?" Tạ Lê Thần nhịn không được hỏi.

Vinh Kính đưa xấp tài liệu dày cho y, "Đây là sơ yếu lý lịch của cô ta, người phụ nữ này bối cảnh cũng không đơn giản như Mejia, siêu khó đối phó, có thể nói là một cỗ máy giết người!"

"Sao? Sát thủ chuyên nghiệp a?" Tạ Lê Thần tự nhủ, thực sự có người như thế a?

"Nhưng lại không phải sát thủ thuộc phía chính phủ, là một người dọn đường!" Vinh Kính lắc đầu, "Ai trả thù lao cao cô ta sẽ bán mạng cho kẻ đó."

"Rất có cá tính." Tạ Lê Thần chậc chậc hai tiếng, "Đề tài cũng không tệ lắm, thích hợp quay phim."

"Ừ, tôi có thể cung cấp một đề tài rất truyền kỳ cho anh. Nghe nói cô ta năm đó đến Trung Nam Mỹ giết một tay trùm buôn ma túy, bị hạ lệnh giết chết. Cuối cùng cô ta trốn vào rừng, giải quyết hầu như toàn bộ đám buôn ma túy có vũ trang hạng nặng, còn cứu một đứa bé bộ lạc nguyên thủy, tay không lột da một con báo đen. Cuối cùng, tù trưởng bộ lạc tôn cô ta là dũng sĩ, tự mình xăm một con báo đen trước ngực cô ta, được gọi là Panther Yulia, là một người ngoan độc!"

Tạ Lê Thần nghe được trợn tròn mắt, "Rambo phiên bản nữ a... Trâu bò như vậy sao lại đi làm kẻ dọn đường? Tôi nghĩ cô ta hẳn là rất có tinh thần trọng nghĩa a."

"Ừm, khó nói, rất ít người hiểu được cô ta." Vinh Kính lắc đầu, "Nghe nói, cô ta trước đây là một bà chủ gia đình hạnh phúc, thế nhưng trong lần du lịch tuần trăng mật, chồng bị một tên biến thái cuồng giết người giết chết, còn cô ta bị tên đó đem đi, cùng nhau sinh sống hơn một năm, cuối cùng tên đó bị cô ta làm thịt."

"Oa..." Tạ Lê Anh Thầnnh trợn tròn mắt, "Tình tiết phim kịnh dị a!"

"Thế nên mới nói, con người là loại sinh vật có tiềm lực vô hạn!"

Đang nói, điện thoại di động của Tạ Lê Thần reo lên, là Tào Văn Đức nhắn tin thông báo địa điểm gặp mặt Đoàn Dương cụ thể ngày mai.

Nhìn thoáng qua, Tạ Lê Thần buông điện thoại di động, nhìn thấy một bên Vinh Kính suy suy nghĩ nghĩ, "Thỏ, Đoàn Dương kia đến tột cùng giỏi cái gì?"

Vinh Kính do dự một chút, "Hắn số học đặc biệt tốt, có năng lực tính toán rất mạnh, rồi công phu cũng không tệ, các phương diện khác có thể đều rất am hiểu."

"So sánh với tôi thì sao?" Tạ Lê Thần nghiêm túc hỏi.

Vinh Kính nhìn trời, cự tuyệt trả lời vấn đề này, chỉ là giơ tay vỗ vỗ Tạ Lê Thần, "Đã nói rồi, anh còn non lắm, thế nhưng tiềm lực vô hạn."

...

Hậu quả Vinh Kính thuận miệng chế nhạo Tạ Lê Thần chính là anh cả đêm không thể ngủ được.

Toàn nghe âm thanh "tạch tạch tạch" cả một đêm, Vinh Kính xốc chăn lên che đầu hỏi Tạ Lê Thần, "Anh đến tột cùng muốn làm gì!"

Tạ Lê Thần đang cầm một cái máy tính nhập tâm luyện tập tính nhẩm, "Tôi ngày mai phải đi gặp tình địch, thua mất mặt biết chừng nào? Cái này gọi là lâm trận mới mài gươm, có thua cũng phải thua vinh quang!"Vinh Kính ngửa mặt lên trời rồi ngã xuống, hối hận vừa rồi khích tướng Tạ Lê Thần, trở mình, thấy Tạ Lê Thần vẻ mặt nghiêm túc luyện tập. Vinh Kính nhịn không được cau mũi, tự nhủ, thứ anh biết thì hắn không biết mà, lại chưa chắc sẽ thua, tích cực như vậy làm gì chứ.

Chính lúc này, Tạ Lê Thần đột nhiên quay đầu, vừa vặn thấy được biểu cảm của Vinh Kính, Vinh Kính kéo chăn lên một chút, che mặt.

"Tôi hỏi cậu." Tạ Lê Thần cánh tay chống lên giường hỏi Vinh Kính, "Nếu như tôi và hắn cùng rơi xuống sông, cậu cứu ai?"

Vinh Kính mí mắt giật giật, "Kéo anh một cái, tiện thể lấy viên gạch đập hắn!"

Tạ Lê Thần nghe xong, trên mặt dạng liền có nét cười thỏa mãn.

Truyện Chữ Hay