Một tuần trôi qua sau cái đêm đó, ngày nào cũng như ngày nào, Thiên luôn ở bên chăm sóc cô, mớn cho cô từng bát cháo khiến My và Ngọc nhìn thấy mà không giấu nổi lòng ghen. Sự nỗ lực của Thiên cuối cùng cũng được đền đáp.
– Em tỉnh rồi à, haha… cuối cùng em cũng tỉnh rồi. – Thiên vui mừng khi thấy đôi mắt Lưu Ly hé mở.
– Em ngủ bao lâu rồi? – Lưu Ly vẫn cảm thấy mệt, cô gắng người ngồi dậy.
– Thôi. Cứ nằm đi, em ngủ một tuần rồi đó. – Thiên đáp đồng thời đẩy cô nằm xuống.
– Mệt cho anh quá, em xin lỗi. – Lưu Ly trả lời nhưng câu trả lời này của cô có vấn đề rồi. Thiên nghe xong câu này mặt hắn đang vui mừng tự dưng cứng đờ, từ hắn để ý nhất là ‘anh’, hắn nghĩ tại sao cô lại chấp nhận hắn trong một trường hợp không ai nghĩ tới. Một cô gái như Lưu Ly vốn có tính trẻ con đáng yêu chỉ sau một tuần đã mất hẳn, thay vào đó là câu nói của một người con gái chững chạc hơn, giọng nói ấm áp và có suy nghĩ hơn.
– Anh sao vậy? – Lưu Ly hỏi khi thấy Thiên bất động, cô không nghĩ mình đang gọi Thiên bằng anh thay vì từ chủ nhân quen thuộc.
– Há? À à anh không sao, chả lẽ em chấp nhận anh rồi sao. – Thiên vui mừng trở lại, hắn nắm tay cô đặt lên má.
– Cái gì? Ahhh… em… em xin lỗi. – Lưu Ly e thẹn khi cô để ý ra mình vừa kêu Thiên bằng anh. Cô không biết do vô ý hay cố ý nữa, mặt cô đỏ ửng, mặt quay đi chỗ khác.
– Em không phải xin lỗi, em có sai gì đâu, anh vui, anh vui lắm khi cuối cùng em cũng chấp nhận anh là ý chung nhân của em, cảm ơn em. – Thiên vui mừng, hắn vui vì một cô gái mà hắn quyết tâm lấy được trái tim cô một ngày nào đó nhưng không ngờ ngày đó lại đến sớm như vậy.
– A… chủ nhân, em không có ý đó. – Lưu Ly gọi chủ nhân để cố ý tránh sự thẹn thùng của cô nhưng điều đó là không thể vì cô vẫn không giấu được khuôn mặt đỏ ửng của cô.
– Đừng gọi chủ nhân nữa, nghe kỳ lắm, từ nay phải gọi là anh. – Thiên được đà lấn tới, hắn biết cô đã chấp nhận hắn nhưng vì sự thẹn thùng mà cô phủ định.
– Em… emm… – Lưu Ly lúng túng, tay cô muốn thụt lại nhưng không được vì đã bị Thiên nắm chặt.
– Gọi là anh đi nào, anh biết anh em cũng yêu anh mà không thì sao lại hi sinh một cách không chần chừ như vậy chứ, nào ngoan nào, gọi một tiếng anh đi cho anh vui nào. Hư… – Thiên lấy tay kéo hướng đầu cô về phía mình.
– Em, em… – Lưu Ly vẫn không nói lên được, cô biết mình đã yêu hắn nhưng không biết tại sao khi đứng trước hắn cô lại không thể gọi hắn bằng từ anh được.
– Nào gọi đi, không là anh giận đó nha. – Thiên giả vờ đứng dậy quay mặt đi, hắn biết có làm thế mới bắt cô mới chịu gọi và điều đó quả là không sai.
– Anh… – Lưu Ly thốt lên một tiếng rồi cô quay mặt đi tránh ánh mặt của Thiên quay lại nhìn.
– Hả? Anh nghe không rõ, em nói cái gì? – Thiên giả vờ, hắn muốn cô gọi lại lần nữa.
– Anh… – Lưu Ly vẫn gọi nhưng nhỏ hơn lúc nãy.
– Hả, em nói nhỏ quá, anh không nghe gì hết á. – Thiên vẫn muốn chơi lầy nhưng hắn đã hối hận cho việc đó.
– Hic hic hic… – Lưu Ly bật khóc, cô nức nở khi bị Thiên lép vế, cô muốn gọi lần nữa nhưng cô vẫn e thẹn.
– Ahhh… anh xin lỗi, đừng khóc nữa, anh nghe rồi, anh nghe rồi, thôi ngoan nào, nín đi, anh xin lỗi mà… – Thiên vội chạy đến ôm cô vào lòng, hắn quả là rất sợ nước mắt phụ nữ.
– Hức hức… – Lưu Ly vẫn nức nở trong lòng Thiên.
– Nào ngoan đi, anh yêu mà. – Thiên vỗ về tấm lưng bé bỏng cuả Lưu Ly, hắn đặt lên trán cô một nụ hôn.
– Anh, anh sau này không được bắt nạt em nữa nghe chưa… hic hic… – Lưu Ly đấm vào ngực Thiên.
– Ừ, anh biết rồi anh xin lỗi mà… hi hi…
– Đáng ghét! Hứ…
Hai người ôm nhau mà không biết ở bên ngoài đang có ánh mắt nhìn vào, đó là Ngọc. Cô chứng kiến cảnh đó nãy giờ, không hiểu sao cô thấy nóng trong người, cô tức tối lắm khi thấy cảnh đó, cô đang ghen, cô nghĩ phải thử giả bệnh một lần mới được. Cô bước đi với đầu óc lơ mơ nghĩ về kế sách cho mình.
Đêm hôm đó, bốn hình bóng con người đang quây quần bên bàn ăn, tiếng nói đùa vui vẻ thì lại có một sự việc cắt ngang.
– Ahhh… – Ngọc bỗng dưng thốt lên khiến ai cũng nhìn cô.
– Tỷ sao vậy… em sao vậy… cô sao vậy… – người cùng lúc đặt một câu hỏi.
– Em đau bụng quá anh Thiên à. – Ngọc chỉ trả lời mỗi Thiên, mặt cô giả vờ nhăn nhó y hệt người có bệnh.
– Nào để anh xem. – Thiên bỏ đũa bước tới Ngọc.
– Em cần đi bệnh viện không, để anh đưa em đi nhé.
– Không, em hơi đau một chút, có lẽ nghỉ một lúc là xong.
– Vậy để anh đưa em vào phòng nghỉ. – Thiên bế cô lên đưa vào phòng. Bữa ăn hôm đó cũng kết thúc.
– Nào nghỉ đi, em mà có vấn đề gì gọi anh liền, không được im lặng đâu đó. – Thiên đắm chăn cho cô rồi dặn dò ăn cần. Hắn đình quay mặt rời đi thì một bàn tay nắm lại.
– Anh. – Ngọc gọi từ sau.
– Sao vậy? – Thiên quay lại.
– Em, em… – Ngọc ấp úng.
– Sao vậy?
– Em, em muốn… – Ngọc bắt đầu đỏ mặt. Như hiểu ra vấn đề nhưng Thiên cũng không thấy lạ, có lẽ lâu rồi chưa quan tâm nên giờ cô muốn là điều dễ hiểu.
– Haha… vợ anh xấu nhỉ, giả đau bụng để làm chuyện này à. – Thiên day mũi cô.
– Anh… tại anh không quan tâm em chứ bộ, hay anh chán em rồi sao? Hic hic… – Ngọc giả vờ khóc, trò này rất là hiệu quả.
Ngay tức khắc Thiên ôm cô, vỗ về cô như làm với Lưu Ly.
– Em muốn, anh cho em đi… – Ngọc thủ thỉ vào tai Thiên, cô cảm thấy mình nóng hẳn.
Thiên cũng biết điều đó. Hắn bắt đầu liếm vào tai cô.
– Ưhh… – Ngọc rên lên vì sướng, có thể nói tai là bộ phận nhạy cảm của nhiều cô gái.
– Ưhhhh… – Ngọc rên dài hơn khi tay Thiên bắn đầu luồn vào áo trong của cô để nắn hai bầu vú.
– “Roạt” – Thiên bất chợt xé nát cả áo trong lẫn áo ngoài của cô, hắn cũng mất bình tĩnh rồi, cũng lâu rồi hắn chưa quan hệ. Cảm giác dục vọng tuôn trào trong hắn.
– Ưhhh… sướng quá mạnh lên nữa đi… bóp mạnh vào đi anh… ưhh… – Ngọc vẫn rên không ngớt.
Thiên rời khỏi tai rồi tiến đếni hôn môi cô, liếm láp phần cổ sau đó hắn hướng xuống hai bầu vú. Một tay hắn vẫn day hạt ti còn tay kia thì luồn xuống háng cô kiểm tra nhu động.
– Ưhhhh… mút mạnh vào đi anh… ưhhh…
– Hahaha… em dâm lắm nha, ướt thế này rồi kia à, haha…
– Tại anh hết đó, quên người ta tới tận hai tháng rồi, làm người ta chịu sao nổi chứ, ưhhhh…
Thiên bắt đầu hướng xuống hàng cô, cái quần lót màu đỏ bị lột mất để lộ ra một cảnh thác đổ rất đẹp mắt. Âm dịch vẫn rỉa ra, lông l-n được dọn sạch.
– Haha… vợ anh cũng biết chăm chút đấy chứ, anh sẽ thưởng, hahaha… – Thiên nói xong hắn úp mặt vào l-n cô, cái l-n còn non nớt mới chỉ mình hắn chơi nên rất trắng mà mịn mạng, không một vết thâm đen, bên trong màu hồng của thớ thịt.
– Ưhhh… Áhhh… ưhhh… – Ngọc đang rên thì bất chợ kêu lên khi Thiên cắn một phát vào l-n cô.
– Đau hả, hehe… – Thiên hỏi miên man rồi quay lại với công việc.
– Em… ưhhh… em sướng… lắm… mạnh lên đi anh, anh chơi thoải… ưhhh… mái đi… emm… ưhhh… – Ngọc phải cố rặn từng tiếng trong cơ để mê. Hai chân cô bang rộng hết cỡ, hai thì nhúi đầu Thiên vào háng, người cô ướn lên hết cỡ.
Thiên thì cũng không kém. Tay hắt banh hai mép l-n cô ra hết cỡ, miệng hắn dui mạnh vào trong để cái lưới luồn lách khắp nơi.
Âm dịch vẫn trào ra không ngừng nhưng đều bị Thiên nuốt sạch.
– Chơi em đi, em chịu hết nổi rồi, ưhhh…
– Muốn sao? Vậy em phải tự mình làm đi chứ. – Thiên nói rồi nằm sang một bên. Ngay tức khắc, hắn bị một con hổ cái vồ tới, quần áo Thiên trong chớp mặt biến đi đâu không hay để lộ ra thân hình săn chắc đầy đặn cùng con c-c bự chà bá.
– Nó to thế này, anh dùng Titan hả? – Ngọc ngạc nhiên khi thấy con c-c to, gân gốc của Thiên, nó còn to hơn lúc trước rất nhiều. Cô thoáng nghĩ cái này mà vào l-n mình thì sao đây, có khi nào… cất đi dòng suy nghĩ, Ngọc không, ngần ngại đưa con c-c tới mép l-n rồi ngồi xuống cái phụp.
– “Ót… ahhh… ưhhh… ” – Ngọc rên lên vì cảm giác như l-n mình bị nong hết cỡ, nó vẫn chưa lút cán nhưng Ngọc cảm thấy nó quá to, quá chặt. Cô ngồi trên con c-c lắc lư cho nó đi sau vào trong chút một.
– Haha… sướng không, anh phải cố gắng tập luyện để có thằng em tốt nhất cho các em xài đó, haha… – Thiên cười khoái chí, tay hắn bóp nặn hai bầu vú cô khiến đó biến dạng đủ kiểu.
– Ưhhh… ưhhhh… – Ngọc vẫn lắc lư trên con c-c,
– “Rọt… ahhhh… haha… ” – Tiếng kêu của Ngọc và tiếng cười dâm đãng của Thiên, hắn đã không chịu nổi, tay hắn đưa tới eo Ngọc nâng cô lên rồi dập xuống đồng thời hẩy mông mình lên mạnh hết cỡ. Một pha va chạm khủng khiếp xảy ra, con c-c như vậy mà lút cán hẳn. Thiên thì cười khoái chí còn Ngọc thì đau đớn tuột độ, cô nhăn mặt hồi lâu sau mới giãn ra.
– Đừng mà anh, để yên đi, anh chả lẽ không tiếc sao, anh chơi vậy mà nát của em thì sau này sao chơi. – Ngọc ngăn Thiên lại khi thấy hắn có hiện tượng muốn rút ra và khi hắn rút ra thì chắc chắn sẽ chơi lại một lần nữa và khi điều đó xảy ra thì cô sợ mình chịu nổi không. Mặc dù là sướng thật nhưng mà đau không kém, l-n cô cần thời gian để thích ứng. Cô lắc lư nhẹ nhàng.
– Haha… vợ anh đau hả, để anh nhờ người giúp em nha, vào đi, sao lại nhìn trộm người ta như vậy. – Thiên đưa mắt về cửa nơi đó có ai ánh mắt đang đăm chiêu nhìn Thiên và Ngọc trong phòng.
– Còn không vào hả, hay để anh ra bế vào, haha… – Thiên nói mà tay vẫn nắn bóp bầu vú của Ngọc một cách dã man.
– Thôi, đi thôi. – Tiếng nói cô gái thủ thì vào cô gái bên cạnh, đó là Lưu Ly. Chứng kiến cảnh đó tuy có thích thú nhưng cô cảm thấy sợ. Không biết là lý do gì.
– Thôi, không sao đâu vào với chị. – My nắm tay Lưu Ly kéo vào phòng.
– Nào, lại đây nào hai cô vợ bé bỏng của anh, haha… – Thiên nói rồi vùng người dậy kéo My và Lưu Ly tới, hắn không chần chừ chút nào mà hai tay giật toác hai bộ áo của hai cô gái. Trong chớp mắt, hai cô gái sững sờ không biết điều gì đang xảy với mình.
– Ahhh… anh, anh quá đáng. – Tiếng Lưu Ly thốt lên khi thấy hành động thô bạo của Thiên.
– Haha, quá đáng hả, để coi vợ anh có nói như vậy được nữa không. – Thiên nói rồi ôm Lưu Ly áp vào mình rồi hôn cô dồn dập.
– Ưhhh… ưhh… – Lưu Ly bị hôn nhưng vẫn tỏ ra phản kháng, cô đấm Thiên liên tục. Đây có là lần đầu cô thấy cảnh này, tuy chưa biết như thế nào nhưng đối với cô, tình dục như vậy là không tốt. Cô lớn lên ở Phượng tộc nên ít nhiều cũng hiểu được đạo lý tình cảm của tình nhân.
Nhưng tất cả nhanh chóng quên đi, cô bắt đầu bị thuần phục, tay không còn đấm mà chỉ còn những cái vỗ nhẹ nhàng.
Thiên đưa tay xuống nắn bờ mông căng tròn của cô, hắn dần dần móc qua háng cô rồi là là khe âm đo, lông l-n vẫn có.
– Rỉ nước ướt hết cả thế này rồi còn không muốn hả, vợ anh xấu tính lắm nha, hehe… – Thiên nhả miệng Lưu Ly ra nhìn cô với anh mắt dâm đãng.
– Đáng ghét, hứ… – Lưu Ly đỏ mặt quay đi chỗ khác. Thiên giờ chỉ còn một tay để chơi với Lưu Ly vì một tay của hắn đã bị My giữ lấy để phục vụ bản thân, lúc thì cô cho lên nắn vú mình, lúc thì cô cho xuống âm đo để day hột le.
– Đáng ghét sao? Còn dám nói vậy à, anh phải phạt cái tội chửi chồng mới được. – Thiên nói rồi tay hắn thọc thẳng vào âm đo Lưu Ly mà ngoáy không thương tiếc.
– Ưhhh… từ từ thôi, ưhhh… – Lưu Ly rên rỉ, cô oằn người đủ kiểu.
– Hehe, vậy có xin lỗi chồng không hả. – Thiên nói tay hắn ngoáy mạnh hơn.
– Em, ưhh… em xin… ưhhhh… lỗi… ưhhh… – Lưu Ly cố rặn từng từ trong sự tấn công như vũ bão của Thiên.
– Vậy thì phục vụ anh đi. – Thiên buông tha cái âm đo bé bỏng của Lưu Ly.
– Phục vụ thế nào. – Lưu Ly hỏi ngây thơ, đơn giản vì đây là lần đầu của cô, cô không biết là điều dễ hiểu,
– Lại đây nào, ngồi lên ngực anh đi. – Thiên nói rồi đưa một tay xốc cô lên ngực.
– Giờ học Ngọc đi. – Thiên nói, tay hắn mân mê bầu vú của cô, nó săn chắc không kém gì Ngọc, xét về độ trắng trẻo thì Lưu Ly hơn hẳn tất cả đơn giản vì cô là giống Tiên nên nói về độ sắc là tuyệt nhất rồi. Ti của cô đỏ trông rất bắt mắt. Thiên không chờ được nữa, hắn kéo cô nằm xuống, miệng hắn ngoạm lấy vú cô mà mút, một tay hắn vuốt ve âm đo của Lưu Ly.
– Hà hà, giúp anh một tay đi nào, anh chỉ có hai tay sao phục vụ em cùng lúc đây. – Hắn đúng là mệt thật, bên dưới cu hắn bị l-n Ngọc ngậm., Một tay bị My hành hạ, một tay thì phục vụ Lưu Ly – cô gái lần đầu làm tình.
– Ưhh… ót ót… ưhh… sướng quá, em sướng quá… – Ngọc rên lên, sau bao nỗ lực cuối cùng l-n cô đã có thể ngậm trọn c-c Thiên một cách dễ dàng. Cô không cần phải lắc lư nữa mà có thể phi ngựa thoải mái trên người Thiên.
– Hà hà, thấy Ngọc chưa, giỏi như vậy mà, em học chị ấy đi. – Thiên nói nhưng vẫn bày dạy từng chút một cho Lưu Ly.
Còn tiếp...