Edit: Vân Hinh Du
Lăng Vân Tiêu duỗi tay vuốt ve gương mặt Hạ Tịch Nhan, "Ngốc nghếch."
"Chỉ cần em bảo trì như bây giờ, không cần lại rời đi, em nghĩ muốn cái gì, anh đều có thể cho em, nhưng nếu em dám chạy trốn, anh nhất định sẽ chặt hết tay chân của em." Lăng Vân Tiêu ánh mắt ôn nhu, ngoài miệng lại nói những lời làm nhân sinh lạnh lẽo.
"......" Hạ Tịch Nhan.
Vốn dĩ là những từ ngọt ngào hạnh phúc, nhưng khi đi với ngữ khí âm trầm kia, thật đúng là làm nhân sinh không cảm nhận được một chút hạnh phúc nào.
"Anh yên tâm, liền tính anh hiện tại đuổi em đi, em cũng sẽ không đi." Hạ Tịch Nhan thở dài.
Đây là một hắc hoá Boss không có cảm giác an toàn.
Lăng Vân Tiêu nâng mặt Hạ Tịch Nhan lên, giữa mày hạ xuống một nụ hôn, "Ngoan".
Lăng Vân Tiêu đi làm việc.
Hạ Tịch Nhan ngồi trên sô pha lật xem tạp chí, nơi này không có lương thực tinh thần của cô, cô chỉ có thể miễn cưỡng tiếp thu loại sách này, trong lòng lại nghĩ có nên đem lương thực tinh thần của cô dọn đến đây.
Sô pha trước mặt bày đủ nước trái cây cùng các loại điểm tâm ngọt, Hạ Tịch Nhan vừa mới bắt đầu còn thích ăn, nhưng ăn nhiều có chút ngán, cô liền an tĩnh mà lật xem tạp chí trong tay.
", hiện tại Lăng Vân Tiêu đối nữ chủ độ hảo cảm nhiều hay ít?" Hạ Tịch Nhan cảm thấy Lăng Vân Tiêu đối nữ chủ hảo cảm hẳn là sẽ giảm xuống.
"Nam chủ trước mặt đối nữ chủ độ hảo cảm , ký chủ thật là lợi hại, lập tức liền thanh trừ chướng ngại." Âm thanh vui mừng của hệ thống vang lên.
"......" Hạ Tịch Nhan tỏ vẻ: Tôi có làm cái gì sao, tôi cái gì cũng chưa làm a!
"Ký chủ, nam chủ dù là khi nào đều siêu cấp đẹp trai, lúc ngủ cũng đẹp, hiện tại bộ dáng nghiêm túc công tác cũng hảo soái, có thể hay không không cần như vậy soái a!" Hệ thống hưng phấn thanh âm vang lên.
"Ngươi xác định ngươi chỉ là một chuỗi số hiệu sao, như thế nào so với ta còn muốn thích mỹ nam hơn." Hạ Tịch Nhan nhìn thoáng qua Lăng Vân Tiêu đang làm việc, bất quá hắn thật sự rất đẹp trai!
"Ký chủ, cô sao lại có thể kỳ thị ta, thưởng thức mỹ nam chẳng phân biệt quốc tịch, chẳng phân biệt màu da, chẳng phân biệt phân loại, liền tính ta không phải người, ta cũng giống cô có quyền lợi được thưởng thức mỹ nam." Hệ thống phẫn nộ thanh âm vang lên.
"Nga, ngươi nói cái gì chính là cái gì, ta hiện tại mệt nhọc, ngươi ra chỗ khác chơi đi, đừng làm phiền ta." Hạ Tịch Nhan ôm tạp chí, tìm một cái vị trí thoải mái, nhắm mắt ngủ.
"......" Hệ thống, ký chủ thực không tôn trọng ngươi làm sao bây giờ.
Lăng Vân Tiêu đem văn kiện xử lý tốt, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy Hạ Tịch Nhan nằm trên sô pha ngủ rồi, tạp chí tiêu khiển lúc nãy đưa cho cô cũng rớt xuống thảm.
Hắn cởi bỏ áo khoác tây trang trên người, đi qua chỗ Hạ Tịch Nhan, đem áo khoác khoác ở trên người cô.
Ngồi xổm xuống nhìn nhan sắc điềm tĩnh khi ngủ, duỗi tay nhẹ nhàng xoa gương mặt ngủ đến hồng hào của cô.
Thời điểm Hạ Tịch Nhan tỉnh lại, đã đến thời gian tan tầm.
Lăng Vân Tiêu nắm tay Hạ Tịch Nhan đi vào thang máy.
Hai người mới vừa đi ra cửa lớn công ty, một người liền chạy ra chặn đường của bọn họ.
"Ách......" Tra nam!
Hạ Tịch Nhan từ ký ức của nguyên chủ biết được người nam nhân trước mắt này là con trai riêng của Lăng gia Lăng Phi Phàm.
Lăng Phi Phàm này không thể nghi ngờ là tra nam, hắn cố ý câu dẫn nguyên chủ, làm nguyên chủ thích hắn ta, sau khi nguyên chủ thích hắn, hắn lại đối nguyên chủ lạnh lẽo, tỏ vẻ nguyên chủ mặt dày mày dạn mà đuổi theo hắn.
Chỉ khi hắn yêu cầu nguyên chủ hỗ trợ trộm cơ mật công ty của Lăng Vân Tiêu, hắn mới có thể đối nguyên chủ ôn nhu.
Cuối cùng nguyên chủ vẫn là bị hắn lừa gạt trốn đi, mới dẫn đến bị tai nạn xe cộ.
Hắn chính là người gián tiếp hại chết nguyên chủ.
Hạ Tịch Nhan đối hắn không có một chút hảo cảm.
Lăng Vân Tiêu vừa thấy Lăng Phi Phàm, khuôn mặt đen lại, trên người tản ra nùng liệt sát khí, ánh mắt nhìn về phía Lăng Phi Phàm mang theo lệ khí, giống như giây tiếp theo hắn liền sẽ đem Lăng Phi Phàm phanh thây.
//
Min: có chương mới cho các tình iu nè hihi~
Nhớ vote và cmt để mình có động lực edit nha ^^~.