Trong phòng của Hanna, bà đang ngồi đọc sách mà đứng phía sau vẫn luôn là quản gia Caesar, cánh cửa được hai hầu gái đứng bên ngoài mở ra, Joey cùng Kuro từ từ bước vào. Cúi chào bà ngoại của mình, Joey cất tiếng.
- Cháu đã lấy được chiếc nhẫn.
Nói rồi Joey đặt chiếc hộp lên mặt bàn. Hanna đặt sách xuống, bà nhìn lướt qua chiếc hộp lại nhìn tới Joey mỉm cười.
- Làm tốt lắm Joey. Tuy nhiên không phải đem tới cho ta mà là đem tới cho Paddington. Bà ấy sẽ thành toàn mọi chuyện.
- Vâng.
Joey gật đầu sau đó cầm lại chiếc hộp cúi chào lần nữa rồi mới cùng Kuro đi ra ngoài. Cánh cửa phòng đóng lại, Hanna lúc này nhìn lên Caesar đứng phía sau mà mỉm cười, bà đứng dậy đi vào phòng ngủ bên trong. Caesar không nói gì đi vào theo Hanna.
Bên trong phòng ngủ trang trí theo phong cách hoàng gia đơn giản, ngồi trước bàn trang điểm là một thiếu nữ xinh đẹp, dáng người lả lướt, mái tóc đen dài như thác nước bắt mắt. Caesar bước đi nhẹ nhàng tiến tới phía sau thiếu nữ đang ngồi đó.
- Ta hóa trang ngày càng giỏi phải không Caesar?
- Vâng thưa thầy.
Caesar thấp giọng lên tiếng rồi cầm lấy chiếc lược trên bàn trang điểm bắt đầu chải tóc cho thiếu nữ.
- Thằng bé thật tài giỏi phải không? Tuy lúc ta sử dụng lần đầu thuốc không được tốt lắm và vẫn để lại di chứng nhưng khi Pass tái nghiên cứu trở lại thì quả thực là vô cùng tốt.
- Thầy vẫn mãi là thiếu nữ xinh đẹp như vậy.
Caesar cất giọng nhưng gương mặt đó vẫn luôn vô cảm như thường ngày. Hanna nhìn Caesar qua gương. Phải, thiếu nữ xinh đẹp kia chính là bà. Hanna dã dùng Dược Phẩm Baby do Pass tái nghiên cứu trở lại, một loại trẻ hóa mà không nhiều người biết đến.
- Ta đã vừa điều hành tổ chức vừa gây dựng sự nghiệp và ta đã để lại tổ chức cho Paddington chăm lo. Chỉ có điều Paddington đã từ chối trẻ hóa, con bé là học trò xuất sắc nhất của ta.
- Ông nội của tôi cũng từ chối trẻ hóa sao phu nhân?
- Phải, Caesar đệ nhất, thằng bé cũng là một học trò khác của ta, chỉ tiếc thằng bé mất quá sớm và gửi gắm cậu cho ta chăm sóc. Cậu chính là học trò cuối cùng của ta và ta không muốn cậu làm ta thất vọng.
Hanna mỉm cười dơ tay lên thì Caesar ngừng việc chải tóc lại. Từ khi sinh ra Caesar đã do một tay Hanna nuôi dưỡng và dạy dỗ. Caesar còn thân cận với Hanna hơn cả những đứa cháu tài giỏi của bà.
Trong phòng nghiên cứu bí mật của Pass, Joey đang ngồi trên ghế trước mặt Pass để kiểm tra toàn thân và khung kim loại trong cơ thể cô bé.
- Đợi vài năm nữa anh sẽ thay khung kim loại cho em, em họ.
Pass mỉm cười xoay ghế xem xét lại hình ảnh trong máy tính. Joey ngồi im, cô bé hờ hững nhìn về màn hình ngay gần đó, Baby Medicine?
- Sao vậy? Có hứng thú với thuốc đó sao? Cơ thể hiện tại của em không phù hợp để sử dụng loại thuốc đó. Dược Phẩm Baby thông thường luôn phải sử dụng ở độ tuổi trở nên không phân biệt giới tính. Khi em sử dụng ở độ tuổi nào đó thì cơ thể em sẽ nuôi dưỡng mọi tế bào ở thời điểm đó. Tế bào sẽ không già đi, hồi phục vết thương cũng nhanh hơn người bình thường.
- Không có tác dụng phụ sao?
Joey nhàn nhạt lên tiếng, cô cũng không có hứng thú lắm, dù sao với cơ thể này cô cũng coi như đang dùng thuốc rồi.
- Lúc trước đúng là có nhưng sau khi anh nghiên cứu thì mọi thứ rất ok. Em cũng biết đó, một thứ quá mức thành tựu anh sẽ không nhớ được lần thứ .
- Anh đã cho bao nhiêu người uống rồi Pass?
Joey quay ra nhìn Pass cất tiếng hỏi. Pass đã suy nghĩ một lúc sau đó nhìn Joey rồi lại nhìn màn hình chứa thông tin về Dược Phẩm Baby rồi lại nhìn Joey.
- Chắc là người hoặc nhiều hơn một chút.
- Cơ thể của em cũng có sao?
- Ừ, tuy nhiên em khác với những người còn lại. Anh dùng thuốc theo cách khác để giúp tế bào của em không chết đi nhưng vẫn có thể già đi.
- Em đi đây.
Joey cầm lấy chiếc hộp cùng Kuro rời khỏi căn phòng. Pass mỉm cười đẩy chiếc ghế có gắn bánh xe của mình về phía màn hình thuốc trẻ hóa. Thành công nhất của thuốc này là chính bà nội của bọn họ sau đó là đối tượng đặc biệt kia và cả Joey nữa. Mà nếu cho vị hôn thê kia dùng một viên thì sao nhỉ? Thú vị đó chứ?
Joey đứng ở hành lang nhìn về phía đình nghỉ chân được xây theo kết cấu mái vòm với những dây leo quấn quanh mấy cột trụ mà xung quanh lại trồng những khóm hoa lớn cao đến ngang người như một bức tường rào. Bên trong đình là Hikari và Ron đang hôn nhau.
- Kuro...
Joey cúi xuống nhìn mèo đen của mình thì Kuro kêu lên vài tiếng đánh động tới hai người ở kia. Hikari rời khỏi Ron nhìn về phía Joey, chỉ nhìn thôi. Joey không nói gì cùng Kuro rời đi.
Hikari kéo Ron ngồi xuống ghế, cô nhìn Ron, thực sự chỉ là cảm xúc nhất thời sao?
- Con bé sẽ không nói lại, ít nhất là vì Kuro đã kêu lên vài tiếng.
- Đừng làm vậy nữa Hikari.
Ron vẫn lạnh nhạt như thường ngày cất tiếng sau đó đứng dậy rời khỏi nơi này. Đi đến một lối rẽ thì Ron bị một bàn tay nắm lấy cổ tay kéo vào góc khuất sau đó môi của anh bị một đôi môi mềm mềm khác áp lên. Không ngạc nhiên trước hành động này mà Ron đưa tay lên vòng qua eo của cô gái đối diện cùng cô gái chìm đắm trong nụ hôn ngọt ngào của họ.