Hắc Ám Trở Lại

chương 17: chiến khuyển vương

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sau khi Dương Thiên Long rời đi, Trường Nam ngồi xuống trầm mặc một hồi, hắn cân nhắc đến lời nói của đối phương, so sánh cùng phân tích, Trường Nam nhận thấy việc gia nhập một tông môn là việc cần thiết nếu muốn đi xa hơn trên con đường tu hành.

Trong ba ngày Dương Thiên Long sở tại, Trường Nam cũng được đối phương thông tri cho một số hiểu biết của hắn về tu chân giới.

Tại tu chân giới, Ngưng khí cảnh thực chất vẫn chưa được coi là tu sĩ chân chính, trên cảnh giới Ngưng khí còn có Trúc cơ cảnh, đạt tới cảnh giới này về sau tu sĩ mới thực sự được coi như tồn tại thần tiên, mà tại Trúc cơ cảnh tu sĩ có thể ngự kiếm phi hành, đem so sánh với tu sĩ Ngưng khí mà nói không khác là mấy so với việc tu sĩ Ngưng khí đi so sánh với phàm nhân.

Theo như lời của Dương Thiên Long, muốn bái nhập làm đệ tử của Tây uyên tông cần đến vị trí thành trì của tông môn này, làm một số khảo hạch nhỏ, nhưng Trường Nam có một chút tin tưởng với tu vi của hắn hiện tại việc thông qua khảo hạch không phải là điều không thể.

Thế nhưng hiện tại Trường Nam còn chưa có động, sở dĩ như vậy là vì hắn còn chưa có chắc chắn về lời nói của Dương Thiên Long, vả lại gia nhập được tông môn là một chuyện, sau đó an toàn của bản thân được bảo đảm hay không lại là chuyện khác.

Trường Nam biết con đường tu chân trong thời đại loạn lạc này là vô cùng tàn khốc, bản thân muốn bái nhập vào tông môn trước hết phải làm tốt một số công tác chuẩn bị, mà cái hành trang này Trường Nam cũng đã lựa chọn xong, đó chính là trảm đao chỉ.

Theo ba ngày không ngừng tìm hiểu và giải thích kinh văn, Trường Nam càng là nhận thấy thần thông này ẩn chứa một chiến lực kinh người.

Tuy là hắn còn chưa có chạm tới được cực hạn áo nghĩa của thần thông này, nhưng Trường Nam tin theo tu vi của bản thân càng tăng lên, trảm đao chỉ sớm muộn cũng được hắn hoàn toàn cảm ngộ.

Ngày đêm như một cuộc rượt đuổi tuần hoàn, quang minh xua tan đêm tối, hắc ám cắn nuốt ánh sáng, cứ như vậy chớp mắt ngày tháng trôi qua.

Trường Nam trong thời gian này không hề đi ra khỏi sơn động, bên trong sơn động nơi Trường Nam đang tu hành, linh diệp thảo đã trưởng thành với tốc độ trông thấy, linh khí theo Trường Nam hấp thu về sau đã giảm đi nhiều, mà trên thân Trường Nam lúc này linh khí không ngừng tràn tới đi vào bên trong tẩm bổ cho đường linh mạch của hắn.

Hắn hiện tại đang ở ranh giới giữa Ngưng khí tầng bốn và Ngưng khí tầng năm, trên cổ của hắn, dây chuyền vẫn tích cực hút lấy linh khí với một tốc độ cực nhanh khiến cho Trường Nam cũng ẩn ẩn cảm nhận được một tia đột phá.

Thế nhưng để đột phá cảnh giới Ngưng khí tầng bốn cũng không phải là một chuyện dễ, đây là ranh giới quan trọng của việc điều khiển khí huyết, mặc dù chỉ chênh nhau một tiểu cảnh giới nhưng Ngưng khí tầng năm chiến lực là mạnh hơn tầng bốn rất nhiều, vì từ tầng năm trở đi tu sĩ đã có thể sử dụng khí huyết hóa ảnh.

Mặc dù Trường Nam tu vi không theo lẽ thường thế nhưng việc đột phá của hắn cũng tương tự, cần phải sử dụng rất nhiều linh khí cùng tài nguyên mới có thể đột phá tiểu cảnh giới này.

Lại một ngày, hai ngày, rồi ba ngày trôi qua, hôm nay ngồi trong động phủ Trường Nam bỗng khẽ động, hắn mở đôi mắt ra, trên thân khí lực dồi dào, nhưng thế là chưa đủ, linh khí trong động phủ đã bị Trường Nam triệt để hấp thu đi thế nhưng hắn vẫn là chưa có đột phá.

Trường Nam có thể cảm nhận bản thân đột phá chỉ còn thiếu một chút nữa thôi, nghĩ rồi hắn hít một hơi dứt khoát đứng lên đi ra khỏi sơn động.

Hoàng hôn trên bầu trời chiếu xuống từng tia nắng mang theo một ý vị tang thương, chiếu lên trên người của Trường Nam làm cho bóng lưng của hắn kéo thật dài về phía xa chân trời.

Trường Nam đứng trước cửa sơn động, khuôn mặt không biểu tình gì, mái tóc màu đen dài đung đưa theo một chút gió nhẹ.

Một lúc sau, hắn đôi chân khẽ động như một con sói cô độc du nhập vào trong mảnh sơn mạch này.

Theo lấy hai vầng mặt trời dần khuất bóng, hắc ám đang kéo tới như một cơn sóng dữ, đêm nay, tại mảnh sơn mạch này, một hồi gió tanh mưa máu cứ như vậy mà xuất hiện.

Trường Nam một thân ảnh, một thanh kiếm hóa thành thợ săn, hắn đang tìm kiếm những dã thú phát ra khí tức của Ngưng khí cảnh.

Không lâu sau, tiếng chấn động tại trong sơn mạch này truyền ra, Trường Nam mỗi một nơi đi qua máu tươi nhuộm đỏ, trường kiếm trong tay hắn lưỡi dao đã hóa thành màu máu, từng giọt từng giọt trên đầu kiếm rơi xuống tí tách.

Mỗi một đầu dã thú có linh năng sau khi Trường Nam giết xong hắn đều sẽ ngồi xuống hấp thu đi linh khí trên xác của bọn chúng.

Thương khung một màu đen tuyền, thế nhưng trong đêm tối này, giống như một sân chơi tạo ra để cho Trường Nam giết chóc, trước đó hắn đã có nhiều suy đoán, rốt cục hắn muốn giải quyết nó trong hôm nay.

Trong sơn mạch, Trường Nam đang ngồi yên lặng điều tức thổ nạp trước thi thể của một tôn đại xà, đại xà này so với trước đó hắn giết ở trong sơn động tựu còn mạnh hơn một chút, hắn cũng phải mất một chút thời gian mới triệt để diệt sát được đầu đại xà này.

Theo lấy tu vi càng cao, dã thú càng tràn ra số lượng linh khí nhiều hơn, Trường Nam cũng hiểu điều này nên hiện tại hắn liền bỏ qua luôn những dã thú có tu vi tầng một với tầng hai, chỉ tập trung vào tầng ba và tầng bốn.

Chỉ là hắn một mực còn chưa có gặp qua bất kỳ một dã thú nào tu vi Ngưng khí tầng năm, có thể hắn biết, cũng giống như hắn, dã thú muốn đột phá đến tầng năm cũng không phải là một chuyện đơn giản.

Trường Nam đang hấp thu lúc, phía sau hắn lúc này ngoài trăm trượng đang có một đầu sài lang con ngươi tràn đầy sát khí hướng về phía hắn mà nhìn tới.

Sài lang này thần sắc lộ ra vẻ dao động, nhưng nhớ đến chiến lực của Trường Nam một đường giết tới đây khiến cho nó không chần chờ mà xoay người chạy nhanh đi.

Mà hướng đến của sài lang này chính là động phủ có phần mục nát của Khuyển vương, không mất nhiều thời gian, sài lang đã trực tiếp tiến nhập vào bên trong, nó đi đến trước thân ảnh của Khuyển vương không ngừng kêu một hồi.

Theo lấy tiếng kêu của sài lang, Khuyển vương đang trong tu hành bỗng mở mắt ra, trên trán gân xanh nổi lên, khuôn mặt lộ ra vẻ giận giữ:

“To gan!”

Hắn gầm nhẹ sau đó không chần chờ trực tiếp vọt ra khỏi sơn động theo bước chân của sài lang nhanh chóng chạy tới chỗ của Trường Nam.

Mà Trường Nam lúc này cũng đã triệt để hấp thu từng tia linh khí cuối cùng trên thi thể của đại xà, hắn đang muốn đứng dậy rời khỏi thì bỗng thần sắc khẽ chấn động, một cỗ nguy cơ sinh tử bất ngờ truyền tới.

Không chần chờ Trường Nam lùi mạnh về sau, ngay khoảnh khắc đó bỗng từ trên bầu trời có một bàn chân khổng lồ dẫm mạnh xuống đúng vào vị trí Trường Nam đang đứng vừa rồi làm cho mặt đất rung chuyển, khói bụi bay toán loạn.

Trường Nam sắc mặt đại biến, phía xa lúc này một thân ảnh đang mạnh mẽ lao tới trên tay pháp quyết còn đang tại.

Lúc này Khuyển vương hừ một tiếng, hắn có phần kinh ngạc khi đối phương lại tránh đi được một đòn công kích của mình, thế nhưng không có đình trệ, Khuyển vương một lần nữa hướng Trường Nam mà lao tới:

“Nhóc con tu vi mới chỉ ngưng khí tầng bốn mà dám đại khai sát giới ở sơn mạch của ta, tìm chết!”

Nói rồi hắn trên tay cầm một cây rìu đá hung hăng bổ tới, Trường Nam khẽ động, hắn trước đó đã có nhiều suy đoán, rốt cục hôm nay tìm thấy một cái đáp án.

Dã thú ở mảnh sơn mạch này là có kẻ cầm đầu, nguyên lai bọn chúng đều phát ra khí tức của Ngưng khí cũng là do tên cầm đầu quán đỉnh cho, tựu khi đạt tới một tu vi nhất định sẽ trực tiếp hấp thu đi thành toàn cho mình.

Đối mặt với một rìu bổ tới, Trường Nam không có hoảng sợ lùi bước mà là chiến ý càng bạo phát, hắn linh khí dung nhập vào cổ tay, trường kiếm khẽ động vung ra chém một đường đối mặt với rìu đá.

Tiếng nổ ầm ầm quanh quẩn, Trường Nam phun ra một ngụm máu tươi, có thể đối phương tu vi cho hắn cảm giác cùng với vệ binh đội trưởng là đồng dạng.

“Ngưng khí tầng bảy!”

Đánh giá tu vi đối phương về sau, Trường Nam khóe miệng mỉm cười không có lùi bước mà là điên cuồng lao tới.

Trong chớp mắt cả hai đã lao vào nhau hàng chục lần, Trường Nam liên tục bị thương lùi lại, nhưng hắn cũng làm cho Khuyển vương bên kia phải chấn động.

Theo Khuyển Vương, Trường Nam chỉ có tu vi Ngưng khí tầng bốn, thế nhưng đối phương lại cho hắn cảm giác khó chơi cực kì.

Trường Nam lại một lần nữa lao tới, trường kiếm trong tay điên cuồng mà chém khiến cho nó có dấu hiệu nứt vỡ ra.

Khuyển vương lúc này không tiếc linh năng, tu vi vận chuyển trực tiếp một rìu quăng ra va chạm với trường kiếm của Trường Nam làm nó tan ra thành nhiều mảnh.

Trường Nam bị đòn công kích chấn động bắn ngược về đằng sau, cơ thể va chạm với tảng đá phía dưới truyền đến từng trận đau nhức.

Thế nhưng Khuyển vương còn chưa có dừng lại, hắn nắm đấm theo một quyền nện tới, Trường Nam con mắt chớp động, hắn cũng nắm đấm vung ra đối chọi lại với quyền cước kia của đối phương.

Chớp mắt cả hai đã lại lao sầm vào nhau quyền cước giao thủ liên hồi, chiến ý mãnh liệt này của Trường Nam không thể không làm cho Khuyển vương khóe miệng phải tràn ra máu tươi.

Thế nhưng Trường Nam thương thế càng là nặng hơn, hắn cũng không có ý định chạy trốn, hắn muốn kiểm chứng xem rốt cục theo tu vi khác thường của bản thân lúc này, chiến lực cực hạn đạt tới đâu.

May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại."- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v

Truyện Chữ Hay