Chương : Hầu Tử Tửu
Hôm nay là thứ bảy, cũng là ngày công bố kết quả cuộc thi Video Clip, buổi chiều thì bắt đầu phần thi PK của các cặp hiệp lữ. Phiêu Tuyết với Tiêu Nại đi chạy bộ một lúc, sau đó ăn sáng rồi anh đến công ty xử lý công việc, còn cô ở nhà bật máy tính, đăng nhập Thiện Nữ U Hồn.
Không ngoài dự đoán ban đầu, Phiêu Tuyết và Tiêu Nại trở thành quán quân cuộc thi làm clip lần này, được nhận thêm vô số phần thưởng, bao gồm luôn cả bộ trang phục tình nhân bảy màu mà Tiểu Vũ Yêu Yêu luôn mong muốn nữa.
Đội Ngũ
[ Nhất Tiếu Nại Hà ]: Phiêu Tuyết, em đến rồi.
[ Ngu Công leo núi / Hầu Tử Tửu / Mô-za-a ]: Chúc mừng Tam Tẩu, tối nay chúng ta muốn ăn cơm Tam Tẩu làm.
[ Lô Vỹ Vy Vy ]: (-_-)!! Ngu Công, các huynh nói vậy thì phải xem Tiêu Nại có đồng ý hay không đã chứ.
[ Ngu Công leo núi ]: Vy Vy, muội không thể nói vậy được. Lần trước có chuyện vui, Tam Tẩu đích thân xuống bếp làm cơm đãi. Lần này cũng là chuyện vui, đương nhiên Tam Tẩu phải mời khách ăn cơm.
[ Nhất Tiếu Nại Hà ]: Sau cuộc thi PK Hiệp Lữ rồi hãy nói.
[ Hầu Tử Tửu ]: Lão Tam đồng ý rồi kìa! Không được đổi ý!
[ Nhất Tiếu Nại Hà ]: Yên tâm, nói được làm được.
[ Mô-za-a ]: Tôi đã chụp màn hình lại rồi. Lão Tam, nếu như cậu đổi ý thì bọn tôi sẽ cùng đánh cậu một trận.
[ Nhất Tiếu Nại Hà ]: Vậy thì phải xem mấy cậu có bản lĩnh này không đã.
[ Ngu Công leo núi ]: Các anh em, đánh cậu ta!
[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Chờ một chút, đợi em mặc thử bộ trang phục này trước đã. (Sau đó Phiêu Tuyết không chờ được mà mặc ngay. Quả nhiên rất xinh đẹp, rực rỡ tinh xảo, hào quang tỏa chiếu, còn có thể điều chỉnh màu sắc, đỏ cam vàng lục xanh lam tím, vừa đúng bảy sắc cầu vồng.)
[ Ngu Công leo núi ]: Lão Tam, cậu cũng thay đi.
[ Lô Vỹ Vy Vy ]: Đúng đấy đúng đấy, Đại Thần, anh không thể để mình Phiêu Tuyết mặc bộ trang phục này được.
[ Nhất Tiếu Nại Hà ]: Được thôi. (Tiêu Nại bất đắc dĩ lắc đầu một cái. Tuy rằng anh không thích thứ đồ đẹp đẽ phiền phức này, nhưng nhìn bọn họ mong đợi như thế bèn nhấn vào để mặc, Bạch Y Cầm Sư thanh bạch bỗng chốc biến thành hoàng tộc áo tím cao quý.)
[ Mô-za-a ]: Lão Tam, còn gì nữa không? Mau đổi những màu khác xem.
[ Nhất Tiếu Nại Hà ]:... (Anh lại nhấn đổi màu, có điều còn thiếu một loại.)
[ Lô Vỹ Vy Vy ]: Hình như còn thiếu một màu đúng không?
[ Hầu Tử Tửu ]: Sáu rồi, còn thiếu một màu nữa.
[ Mô-za-a ]: Màu lục, màu lục!
[ Nhất Tiếu Nại Hà ]:... (Kế đó Tiêu Nại nhấn đổi lại bộ trang phục bảy màu thành Bạch Y Cầm Sư nho nhã.)
[ Ngu Công leo núi / Hầu Tử Tửu / Mô-za-a ]: He he he he.
[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Các anh đang cười gì vậy? [Phiêu Tuyết bỗng nhớ ra: Khoan đã, món trang sức của nhân vật Tiêu Nại trong game luôn đeo là một chiếc trâm bạch ngọc, nhưng bộ trang phục bảy màu thì lại là một chiếc mũ. Bộ màu lục nghĩa là... Mũ màu lục...] (Sau đó cô rất không tử tế nở nụ cười.)
[ Mô-za-a ]: Lão Tam có vấn đề, tại sao không chịu mặc trang phục tình nhân với Tam Tẩu chứ, hay là...
[ Nhất Tiếu Nại Hà ]: Bọn tôi là vợ chồng lâu năm, cần gì mấy món đồ khoa trương đó.
[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: →_→ [Mặt Phiêu Tuyết hơi đỏ lên: Tiêu Nại, anh không muốn mặc thì cứ nói thẳng đi, viện cớ gì chứ, lại còn vợ chồng phu thê nữa cơ đấy...]
[ Ngu Công leo núi ]: A, Vy Vy, huynh không chịu được nữa. Chúng ta lên diễn đàn xem coi khi nào thì cuộc thi PK cho hiệp lữ bắt đầu đi.
[ Lô Vỹ Vy Vy ]: Ừm.
[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Mọi người đợi em một chút, em đi cùng với mọi người.
"Bé Tuyết, em rảnh không? Đi ra ngoài uống tách cà phê nhé, anh mời em."
Phiêu Tuyết cầm điện thoại trả lời: "Được thôi, ở đâu thế?"
"Có một quán cà phê bên cạnh tiệm net Cực Trí gần trường em đấy."
"OK, lát nữa em tới ngay."
"Ừm, em mau đến đây đi."
Cô sửa soạn một chút rồi nhắn riêng với Tiêu Nại.
Tư Mật
[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Em đi ra ngoài một lát, trước khi trận đấu bắt đầu thì gọi cho em.
[ Nhất Tiếu Nại Hà ]: Được, chú ý an toàn.
[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Ừm, anh yên tâm đi.
Sau đó cô logout game, tắt máy tính rồi xách túi ra khỏi nhà.
Phiêu Tuyết ngồi xe đến tiệm mà Ngô Vũ Phàm nói, cô nhìn quét một vòng xong, đi tới bàn của Ngô Vũ Phàm, ngồi xuống: "Phàm ca, đã lâu không gặp."
"Bé Tuyết, đã lâu không gặp, em càng ngày càng đẹp ra đấy." Vũ Phàm để điện thoại xuống, ngước lên nhìn cô ở trước mắt mình.
"Kính chào quý khách, quý khách có muốn dùng gì không ạ?"
"Cho vị tiểu thư này một ly nước trái cây, một phần bánh kem Black Forest, còn một phần khoai lang nữa, cảm ơn." Vũ Phàm thay cô trả lời.
"Dạ được, xin quý khách chờ một chút." Sau đó người nhân viên phục vụ đi gọi món.
"Không nghĩ tới là nhiều năm vậy mà Phàm ca anh còn nhớ đến em thích ăn gì."
"Đó là chuyện đương nhiên, em là em gái anh mà."
"Ồ, vậy thì Phàm ca này, anh đến Prague nhiều năm như thế, anh đã có bạn gái chưa?" Phiêu Tuyết nhíu mày nhìn anh, nở nụ cười xấu xa.
Vốn Vũ Phàm đang vui cười với cô, trong nháy mắt khuôn mặt bỗng trở nên trầm xuống, nhưng rồi anh lại nhếch môi nói.
"Vẫn chưa có, Phàm ca của em bây giờ vẫn còn là một quý tộc độc thân đây."
Phiêu Tuyết cảm thấy hơi đau lòng: "Phàm ca, anh cười còn khó coi hơn khóc nữa, có phải anh đang có chuyện không vui không? Kể cho em nghe đi, chẳng phải anh nói em là em gái anh sao?"
"Cô ấy có bạn trai rồi. Trước đây khi anh thi đậu vào Đại học Trùng Khánh thì bất ngờ quen biết với cô ấy, cô ấy tên là Tống Điệp Mộng. Bọn anh thường hay đi căn tin chung với nhau, đi thư viện hay sân trường cũng đi chung, rất nhiều người đều cho rằng bọn anh là một cặp nhưng thật ra không có gì hết. Sau đó anh bị ba mẹ bắt đi Prague, còn chưa kịp nói với cô ấy. Đợi đến lúc anh quay về tìm cô ấy, thì cô ấy đã có bạn trai rồi." Ngô Vũ Phàm cúi đầu kể hết mọi chuyện.
"Điệp Mộng." Phiêu Tuyết tự lẩm bẩm, rồi lại lắc đầu thì thầm: "Có lẽ chỉ là trùng hợp thôi."
"Món ăn quý khách gọi đã đủ." Người nhân viên phục vụ đặt ly nước trái cây và bánh Black Forest lên bàn: "Mời quý khách từ từ thưởng thức." Rồi người phục vụ rời đi.
"Phàm ca, chúng ta chưa nói, nói chuyện anh mở công ty môi giới ấy. Công ty sao rồi? Bây giờ đã hoàn thiện hết chưa?"
"Còn chưa đâu, công ty này vẫn còn thiếu sót một chút." Vũ Phàm đương nhiên hiểu ý Phiêu Tuyết, cũng thuận theo chủ đề cô chuyển.
"Ồ, vậy lúc nào sẽ xong?"
"Nhanh nhất thì tầm cuối năm nay sẽ khai trương." Anh suy nghĩ thật kĩ rồi mới trả lời cô.
"Ừm, vậy thì chờ anh mở công ty xong, em sẽ là thực tập sinh đầu tiên làm việc ở đó."
"Được thôi, chỉ cần đến lúc đó em đừng có vì công việc mệt mỏi mà khóc nhè là được rồi." Vũ Phàm ra vẻ cười nhạo nói.
Phiêu Tuyết nghe xong, tức giận xoay mặt qua một bên, miệng vểnh cao đến mức có thể treo cả bình dầu lên.
Vũ Phàm thấy cô như vậy, chỉ biết cười bất đắc dĩ, dỗ dành: "Được được được, là Phàm ca xem thường bé Tuyết, là Phàm ca sai."
"Hừ!" Phiêu Tuyết vừa định nói chuyện thì điện thoại cô bỗng reo lên. Cô lôi điện thoại ra: "A lô, Tiêu Nại?"
"Cuộc thi PK giữa các hiệp lữ sắp bắt đầu rồi."
"Em login ngay đây, anh đợi em một tí."
"Ừm."
Song, cô cúp điện thoại, Vũ Phàm ngồi đối diện ngẩng đầu lên: "Ái chà, là bạn trai gọi à?"
"Đúng đấy, có phải anh ao ước ghen tị lắm không? Phàm ca, em nhớ hồi trước anh cũng có chơi Thiện Nữ U Hồn, là Hắc Dạ Vũ Phàm - đứng thứ hai serve Đế Đô Phong Vân. Anh có muốn chơi với em một lát không?" Phiêu Tuyết nhíu mày hỏi.
"Được thôi, nhưng ngày mai đi, hôm nay thì lát nữa anh còn phải xử lý một vài việc ở chi nhánh công ty."
"Ừm, vậy em đi trước, bye bye!" Cô nhanh chóng lấy túi xách với di động rồi rời đi.
Để tiết kiệm thời gian, Phiêu Tuyết đi qua Cực Trí kế bên, mua hai giờ.
Cô bật một máy tính lên, đăng nhập vào game.
Đội Ngũ
[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Em đến rồi đây, không trễ chứ?
[ Nhất Tiếu Nại Hà ]: Không trễ, vừa đúng lúc.
[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Vậy thì tốt rồi.
[ Hầu Tử Tửu ]: Chỉ mong Tam Tẩu không ngay trận đầu đã gặp mấy người Tiểu Vũ Yêu Yêu thôi.
Thật không biết nên nói Hầu Tử là có miệng đoán trước tương lai hay miệng quạ đen xui xẻo nữa mà ngay trận đầu tiên gặp ngay hai người Chân Thủy Vô Hương với Tiểu Vũ Yêu Yêu.
[ Phụ cận ]
[ Hoan Thiên Hỷ Địa ]: Vy Vy, cái cô Tiểu Vũ Yêu Yêu này với Chân Thủy Vô Hương có lai lịch như thế nào vậy?
[ Lô Vỹ Vy Vy ]: Nhị Hỷ, cậu tới rồi. Tiểu Vũ Yêu Yêu này là người trong gia tộc Tiểu Vũ mà mình từng nói với cậu đó. Mình không phải vừa nói với cậu chuyện mình và bọn Ngu Công - hay dùng nick phụ cướp boss các cô ấy. Tụi mình cướp qua cướp lại nhiều lần, cuối cùng một trong mấy cô ấy là Tiểu Vũ Thanh Thanh giết hết bọn mình rồi vu khống mình và Phiêu Tuyết cướp boss các cô, còn ầm ĩ nói chúng mình lấy đồ vật nữa. Chuyện mình cướp boss mấy cô ấy thì mình thừa nhận mình có làm, nhưng Phiêu Tuyết thì chỉ login có một buổi trưa thôi mà, mấy lúc khác em ấy có online đâu. Sau đó tụi mình phải đăng video lên thì gia tộc Tiểu Vũ đó mới chịu im lặng.
[ Hoan Thiên Hỷ Địa ]: Trời ạ, sao lại có người như vậy chứ!?
[ Ngu Công leo núi ]: Vy Vy, đây là ai vậy? Giới thiệu chút đi.
[ Lô Vỹ Vy Vy ]: Đây là Nhị Hỷ - bạn cùng phòng của muội, vừa mới chơi Thiện Nữ không lâu. Nhị Hỷ, đây là hiệp lữ trong game của mình, cậu có thể gọi huynh ấy là Ngu Công.
[ Hoan Thiên Hỷ Địa ]: Ngưỡng mộ đã lâu, thì ra huynh là Ngu Công mà Vy Vy hay nhắc tới.
[ Ngu Công leo núi ]: Quá khen quá khen, ta cũng thường nghe Vy Vy nói về muội.
[Hệ thống]: Chân Thủy Vô Hương và Tiểu Vũ Yêu Yêu bỏ quyền thi đấu, trận này Khuynh Tuyết Phiêu Thành và Nhất Tiếu Nại Hà toàn thắng.
[ Hoan Thiên Hỷ Địa ]: Vậy là sao?
[ Hầu Tử Tửu ]: Chắc chắn là sợ rồi.
[ Hoan Thiên Hỷ Địa ]: Nghĩa là sao?
[ Hầu Tử Tửu ]: Đến đây, chúng ta thêm nhau vào hảo hữu rồi từ từ ta kể muội nghe.
[ Hoan Thiên Hỷ Địa ]: Được được.
-oo-
(•Sam•): chắc mọi người cũng biết, ở Trung Quốc, đàn ông đội mũ màu lục nghĩa là bị vợ cắm sừng nên... Thôi bỏ qua đi.
À mà suýt nữa tui quên nói về chế độ hảo hữu mà Hầu Tử Tửu đề cập với Nhị Hỷ. Ban đầu tui cũng không hiểu lắm về nghĩa của từ hảo hữu này, nghĩ là bạn tốt nhưng lại thấy câu không suông nên đắn đo mãi. Sau đó tự nhiên tui nhớ ra trong game Thiện Nữ U Hồn có chế độ hảo hữu, thêm vào danh bạ hảo hữu thì mình có thể chat với nhau nên mới dịch thành như vậy. Ai có chơi game này chắc sẽ biết nó đấy.
Nói chung, đây là cái chương mất nhiều chất xám nhất của tui, nên mong có gì sai sót thì bà con lượng thứ giùm (シ_ _)シ