“Lori cậu tới thật đúng lúc! Cậu thử bộ đồng phục này xem xem.”
Lori vừa mới đến studio, đã bị phục trang kéo qua một bên.
Đó là bộ đồng phục của một trường cấp , bộ đồng phục giống như mình vừa mặc ngày hôm qua, thật là nhớ, Lori vừa thay vừa nghĩ.
“Hình như không vừa.” Sau khi Lori thay xong, phục trang nhìn liền nhíu mày: “Chiều dài coi như cũng được, nhưng hơi rộng, Lori cậu quá gầy, cần phải ăn nhiều một chút.”
Chính mình thật sự rất gầy ấy ư, vì sao mọi người đều thích nói một câu như vậy? Lori cười khổ, nhất là Edgar, quả thực là hận không thể một ngày bắt cậu ăn năm chén.
“Bộ này không hợp ah!” thanh âm Denny từ phía sau vang lên, ngày hôm qua uống say đối với hắn ảnh hưởng không nhiều, ít nhất so với tưởng tượng của Lori.
“Ah, Denny, Brant các cậu đã tới, quần áo ở chỗ này, cũng mặc thử đi!” Phục trang từ phía sau lấy ra hai bộ quần áo, đưa cho Denny và Brant.
Denny và Lori đều là đồng phục học sinh cấp , mà Brant là một bộ áo blue bác sĩ. Mặc xong Denny và Brant đều có vẻ rất phù hợp, phục trang đối với size của bọn họ tương đối quen thuộc, mặt khác là thân hình của bọn họ không có gì đặc biệt.
“Làm sao bây giờ? Tuy còn có một vài bộ khác, nhưng chắc Lori mặc càng không hợp!” Phục trang đang nhìn chằm chằm vào phục trang của Lori, hắn quay đầu hỏi đạo diễn: “Hiện tại sửa chắc không kịp rồi!”
“U-a… aaa,” Đạo diễn đánh giá Lori một chút: “Hôm nay ống kính sẽ không tập trung quá nhiều vào quần áo, có thể chấp nhận được. Nhưng đoạn sau cậu nên tìm người đến sửa lại, hoặc là tìm một bộ khác.”
Lần này studio bố trí thành phòng y tế của trường học, vì kịch bản là trò Nara (Lori) trốn học ngủ trong phòng y tế, bị giáo y (Brant) phát hiện, cũng thừa cơ hội này xâm phạm cậu. Mà cảnh này trong lúc vô tình bị trò Neji (Denny) phát hiện, dùng di động chụp lại.
Lori cởi áo khoác đồng phục, khoác lên lưng ghế, nằm ở trên giường.
“Chờ chút!” Đạo diễn đi tới, đem cà- vạt Lori cởi xuống đặt trên tủ đầu giường, áo cởi bỏ ba nút trên, nhìn nhìn “Như vậy tốt hơn rồi!”
“Oa, rất hấp dẫn!” Denny nhảy qua đánh giá, còn vươn tay ra chuẩn bị bóp.
Lori cười tránh thoát ma trảo của Denny, kéo chăn, mền đem mình che kín, không cho Denny có bất kỳ cơ hội nào.
Bên này hai người đùa giỡn, bên kia đạo diễn kêu Brant qua, chỉ đạo tỉ mĩ một số chi tiết đặc biệt.
Tất cả chuẩn bị sẵn sàng, cảnh quay Fantasia chính thức bắt đầu.
Lori nằm trên một chiếc giường màu trắng với đôi mắt khép kín, vì phối hợp thân phận học sinh nên cố ý chỉnh lại mái tóc đơn giản hơn, so bình thường Lori có vẻ ngây thơ hơn rất nhiều.
Bất ngờ màn bị một người kéo ra, cậu học trò đang ngủ say giật mình bừng tỉnh, hoảng sợ mở to hai mắt.
“Thầy!” Nhìn rõ người tới liền sợ hãi hô to.
“Là Nara à?” Phát hiện người nằm trên giường vượt quá mong đợi của mình, giáo y vẻ mặt vốn nghiêm túc hòa hoãn xuống, thanh âm cũng nhẹ nhàng hơn: “Sao thế, không khỏe sao?”
“Ah, phải… hơi chóng mặt!” Nara cúi đầu, chột dạ trả lời.
“Ah, vậy nên kiểm tra một chút!” Giáo y nở nụ cười, ánh mắt lóe sáng.
Lúc này Nara không cách nào cự tuyệt giáo y kiểm tra, thậm chí còn rất phối hợp để cho giáo y cởi bỏ áo cậu.
“Quần… Quần không cần cởi a?” lúc giáo y tiếp tục hướng xuống, Nara mở to hai mắt, hơi xấu hổ.
“Đã kiểm tra, cần phải kiểm tra cẩn thận một tí,” Giáo y ôn nhu nhưng kiên định mà kéo tay giữ dây lưng của Nara, cởi quần cậu.
“Làn da thật đẹp ah!” Giáo y vuốt chân Nara, cảm thán nói.
“Thầy!” người ngu ngốc cũng biết tình huống hiện tại không đúng rồi, Nara đẩy tay giáo y, muốn lấy lại quần áo.
Nhưng giáo y đã sớm có chuẩn bị làm sao có thể lại để cậu như ý, liền đem Nara đẩy ngã xuống giường.
“Không muốn!” Nara sắc mặt thay đổi, cậu né tránh môi giáo y đang áp xuống, dốc sức liều mạng giãy dụa.
“Cuối cùng để cho tôi đợi được ngày này rồi!” dáng tươi cười giáo y lúc này rất dữ tợn, “Cậu có thể la to, nhưng đừng trách tôi không nhắc nhở, dù ai thấy bộ dạng hiện tại của cậu, cũng sẽ cho là cậu phóng đãng!”
“Không muốn!” Một tiếng này cùng lời cự tuyệt lúc nãy khẩu khí Nara rõ ràng đã mềm nhũng hơn nhiều, cậu gần như cầu khẩn mà nhìn giáo y.
“Ngoan ngoãn nghe lời, mới có lợi cho cậu!” Nhưng giáo y rõ ràng xem nhẹ cự tuyệt của Nara, ngược lại tăng mạnh thế công.
“Không!” Nara bị động tác của giáo y dọa sợ, bắt đầu liều lĩnh giãy dụa.
“Thật sự là phiền toái!” Thuận tay cầm cà- vạt đặt ở đầu giường, giáo y đem hai tay Nara cưỡng ép cột vào thành giường.
“Thầy…” lời thoại này Lori còn chưa nói xong, cà- vạt trên tay đột nhiên không hề có dấu hiệu gì mà đứt làm đôi.
Không khí trong phòng nhất thời đông cứng, Lori và Brant đều sững sờ nhìn cà- vạt đã không còn tác dụng kia.
“Là tôi cột không đúng sao?” Brant phản ứng, vừa hỏi vừa quan sát.
“Không phải, thật sự bị đứt rồi!” Lori giơ cà- vạt đứt lên xem: “Nhưng tôi không có dùng sức ah, thật lạ!”
Nói xong, Lori quay đầu nhìn về phía đạo diễn.
“Ngừng!” Nãy giờ không biết đạo diễn đang suy nghĩ gì, lúc này mới gọi ngừng.
Thì ra mới vừa rồi ống kính chưa ngừng quay, hai người không coi ai ra gì mà bắt đầu thảo luận vấn đề cà- vạt. Vừa nhận ra điều này Lori và Brant liếc mắt nhìn nhau, không hẹn mà bắt đầu cười to.
“Lori cậu cùng bộ đồng phục này có thù oán à?” Phục trang cười trêu ghẹo Lori, nhận được ánh mắt thập phần vô tội của Lori.
Vì tiết kiệm thời gian, phục trang lấy cà- vạt của Denny dùng trước, chính mình ngay lập tức đi tìm cà- vạt thay thế.
“Chuyện này cho thấy,” lúc Brant nhận cà-vạt của Denny, cố nín cười, nghiêm trang tổng kết: “lúc cần dùng thắt lưng thì nên dùng thắt lung ah, cường bạo cũng không nên tiết kiệm chi phí!”
Ha ha ha ha, lập tức mọi người đều bật cười a, vốn không cười cũng bị lời Brant nói làm cho buồn cười.