Offshore, người đang đuổi theo Gundam màu xám, nhìn vào một cửa sổ hiển thị trên màn hình 360° và trông thấy vụ nổ.
“Ah!”
Khi nhìn thấy mobile suit màu trắng bỏ đi sau vụ nổ, cậu không thể kìm chế bản thân và liên tục lập đi lập lại những câu, “Sao có thể như thế được? Sao lại thành thế này? Không thể nào! Chết tiệt! Chết tiệt!”
Sự thật quá khó để chấp nhận. Cậu bất động và dõi mắt nhìn theo mobile suit màu trắng đang dần bay xa. Mobile suit màu xám cậu đang truy đuổi đã nhân cơ hội này để chạy thoát.
“Chỉ huy Cod, chỉ huy Cod đã… hi sinh khi chiến đấu.”
Tin tức truyền đến tai Cray, người đang cố thủ tại cảng hàng không và anh không thể tin được.
“Cái gì... Cả Brave cũng…”
Anh bắt đầu nghĩ về Cod nhưng đồng thời anh cũng lo lắng cho trạng thái tinh thần của Offshore, người đã báo tin.
“Josh, cậu vẫn ổn chứ?”
“Vâng, tôi vẫn có thể tiếp tục.”
Offshore tưởng Cray hỏi về tình hình chiến đấu của cậu.
Nhưng như thế lại tốt hơn, Cray cảm thấy Offshore đủ mạnh mẽ để đón nhận bất kỳ điều gì.
Vì thế Cray quyết định tận dụng triệt để sức mạnh tinh thần của Offshore dù làm thế khiến anh cảm thấy thật tội lỗi. Trong One Year War, khi đang bị giam giữ tại trại giam dành cho tù binh chiến tranh của Quân Đội Zeon, anh đã lợi dụng người khác vì lợi ích của bản thân nhưng anh không hề cảm thấy thích thú với những việc làm như vậy. Trong tình thế hiện tại, anh buộc phải tận dụng tối đa những người trẻ tuổi có tiềm năng.
“Được rồi, từ bây giờ, cậu sẽ giữ vai trò chỉ huy.”
“Vị trí đó quá nặng nề đối với tôi…”
“Cậu phải làm, Josh! Tình hình bên tôi đã ổn định và phía cậu cũng không còn khó khăn gì nhiều nữa. Đừng lo, cậu sẽ làm được.”
“Rõ. Từ giờ phút này thì tôi, Josh Offshore, sẽ nắm quyền chỉ huy.”
“Trông cậy vào cậu đấy.”
Cray nhìn thấy đợt tàu con thoi đầu tiên cất cánh. Họ sẽ bay thẳng đến điểm L1 và mong rằng phần còn lại của hạm đội Aeno đang chờ họ ở đó.
Sau khi ngắt liên lạc với Offshore, anh bắt đầu thì thầm một mình.
“*Hà*, Brave, sau cùng anh vẫn nhận lấy khoảnh khắc cuối cùng của mình như một người lính. Giờ một mình tôi có thể làm được gì đây?”
Cray luôn là một kẻ mơ mộng. Dù khó nghe nhưng anh hoàn toàn tận hưởng niềm hạnh phúc của việc chiến đấu. Nhưng từ lúc này, anh phải thay đổi bản thân để trở thành một nhà hoạt động chính trị.
Dõi mắt theo động cơ phản lực của các tàu con thoi đang dần bay xa, cuối cùng anh cũng hiểu được gánh nặng mà ngài Lông Mày Trắng (Thị trưởng) phải gánh vác.
Thành phố tự trị trên Mặt Trăng, Ayers.
Quân đội Liên Minh đã giải giáp phân nữa cư dân thành phố và chỉ còn tòa thị chính chưa đầu hàng. Trong văn phòng của mình, thị trưởng Pinefield nhận được một thông điệp từ sĩ quan phát tín hiệu và than thở, “Quá trễ, tất cả đã quá trễ rồi…”
Sĩ quan phát tín hiệu vừa đưa tin đã hoàn toàn kiệt sức. Vết máu trên trán cậu đã khô cứng lại.
“*Hà*, những Cư dân không gian mà chúng ta luôn nhìn không vừa mắt lại là những người duy nhất đề nghị giúp đỡ. Thật trớ trêu.”
Thị trưởng cởi mũ bảo hộ của trang phục không gian và đặt lên bàn làm việc.
“Chúng ta nên trả lời thế nào đây?”
“Thứ tôi tuyệt đối không thể chấp nhận chính là sự giúp đỡ của họ. Nếu thông điệp này được gởi đến vào những ngày đầu tiên của cuộc chiến thì tôi cũng từ chối thẳng.”
Pinefield im lặng một lúc rồi tiếp tục, “Được rồi, hãy trả lời như thế này. ‘Chúng tôi cám ơn Neo Zeon vì đã tình nguyện giúp đỡ nhưng không may là Thành Phố Ayers sẽ chấm dứt kháng cự vào hôm nay và trở về dưới sự kiểm soát của Chính Phủ Liên Minh. Tôi sẽ chết để nhận lấy tất cả trách nhiệm. Chúng tôi một lần nữa cám ơn Neo Zeon vì đề nghị tử tế này và hi vọng các vị sẽ tiếp tục giúp đỡ các chiến binh của New Desides.’ Cứ gởi trực tiếp, không cần mã hóa đâu.”
“Thị trưởng, chúng ta thua thật rồi…”
Giọng của sĩ quan phát tín hiệu khô khốc như người bệnh. Vẻ quyết tâm trên khuôn mặt của Thị trưởng khiến cơ thể anh run rẩy.
“Hãy cho tôi theo ngài…”
“Không, chỉ những người già mới có quyền được chết. Tôi nợ những người trẻ tuổi như cậu quá nhiều rồi. Tôi phải thực hiện điều này để cứu lấy danh dự của Thành Phố Ayers. Còn tất cả các cậu, nhiệm vụ của các cậu là giáo dục thế hệ tương lai về ý nghĩa của cuộc chiến này. Nếu các cậu cũng chết thì tôi biết trông cậy vào ai đây?”
Thị trưởng đặt tay lên vai sĩ quan phát tín hiệu.
Cậu im lặng cúi đầu, quay lại và bước ra khỏi cửa.
Grrrr. Cậu nghe âm thanh của ngăn tủ được kéo ra.
Thị trưởng kéo một ngăn tủ của chiếc bàn gỗ ra và nhìn vào “định mệnh” dành cho ông. Trong tay ông, nó thật nặng nề và lạnh lẽo.
Sĩ quan phát tín hiệu trẻ tuổi đóng cửa lại và bước đi. Cậu nghe thấy âm thanh của thứ gì đó đổ gục xuống chiếc bàn gỗ và dừng lại trong chốc lát.
Cậu biết âm thanh đó báo hiệu sự kết thúc cho mạng sống của Pinefield cũng như mối liên hệ giữa ông và Thành Phố Ayers.
Sĩ quan phát tín hiệu đi thẳng đến khu hành chính và trông thấy hành lang chật kín dân thường và những người bị thương.
“Mẹ ơi, Gundam là kẻ địch phải không? Gundam sắp đến giết chúng ta à?”
Trong hành lang, một cậu bé đang xem những tin tức về cuộc chiến và quay sang hỏi mẹ mình. Cậu đang cầm
mô hình đồ chơi “RX-78-2 Gundam” bằng kim loại. Người hùng của One Year War đã bị tróc sơn ở vài chỗ.
Người mẹ trẻ không trả lời mà chỉ ôm lấy đứa bé đang khóc. Cậu bé dùng hết sức để ném món đồ chơi tượng trưng cho thứ từng là người hùng của cậu vào tường. Tuy nhiên, món đồ chơi không hề bị vỡ.
Sĩ quan phát tín hiệu nhặt món đồ chơi và đưa cho cậu bé rồi nói, “Ổn cả rồi, Gundam sẽ không giết chúng ta đâu. Gundam đại diện cho chính nghĩa mà.”
Cậu cố nặn ra một nụ cười và xoa đầu đứa bé rồi tiếp tục bước vào khu hành chính. Trách nhiệm đối với thế hệ tương lai. Thế hệ trước đã không màn đến hậu quả mà mở ra cánh cửa chiến tranh và những người sống sót phải chấp nhận tất cả gánh nặng để tiếp tục sống. Dù họ muốn hay không thì vẫn phải gánh lấy trách nhiệm xây dựng nên một lịch sử mới.
Vào lúc này, một cái bóng từ phía bên kia của vũ trụ đang từ từ tiếp cận Mặt Trăng. Họ là hạm đội không gian được Neo Zeon phái đến đây.
“Boong thứ hai, mau chuẩn bị cho ‘loại C’ xuất phát! Phía sau kẹt cứng rồi kìa!”
Trên chiến hạm trông như một đóa hoa đỏ rực, các kĩ thuật viên trong khoang mobile suit đang làm việc hết sức vội vã. Những tiếng hô hoán vang vọng khắp bên trong chiến hạm. Từng mobile suit Gaza-C màu hồng được phóng vào không gian từ hệ thống phóng theo chiều ngang.
“Cho 'loại E' xuất phát luôn chứ?”
“Chúng ta đang chuẩn bị cho một cuộc chiến tranh. Tất nhiên chúng cũng sẽ xuất phát.”
Sau khi tất cả các cỗ máy hình người màu hồng đã xuất phát, đến lượt các mobile suit trông gần giống với loại C xuất hiện trên boong. Chúng móc vào nhau và được phóng đi từ hệ thống phóng theo chiều ngang. Trong chốc lát, vô số cỗ máy chiến tranh có hình dáng như con người đã vây quanh chiến hạm đỏ rực và cũng là trái tim của hạm đội.
“Không thể tưởng tượng là cả một thành phố lại chỉ còn thế này…”
“Đô đốc Twanning, ngài có chắc đây là một ý hay không? Một khi Thành Phố Ayers thất thủ thì chiến dịch này chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Có nên thu quân về không?”
Hạm trưởng của chiến hạm Gwarey quay lại và đối mặt với vị chỉ huy hạm đội.
“Không, cứ chờ đã. Thu quân sẽ gây ảnh hưởng không tốt đối với tinh thần của binh lính. Ngoài ra, đây là nơi tốt nhất để biểu dương sức mạnh quân sự của chúng ta. Theo nội dung của thông điệp vừa rồi thì đám người New Desides có lẽ vẫn còn hữu dụng. Còn có tin đồn là có người trong nội bộ của họ đã luôn hỗ trợ chúng ta.
Đô đốc Twanning, người luôn cẩn thận giữ gìn bộ râu được chải chuốt của mình, quyết định giữ nguyên kế hoạch.
Trong One Year War, ông phục vụ dưới trướng chuẩn tướng Kycilia Zabi và đã ở lại chỉ huy pháo đài A Baoa Qu cho đến phút cuối trước khi bị Quân Đội Liên Minh bắt giữ. Sau cùng, nhờ sự giúp đỡ của tàn dư Zeon, ông đã chạy thoát khỏi trại tù binh chiến tranh của Liên Minh ở Iceland và đến tiểu hành tinh Axis do Zeon chiếm đóng. Sau đó, ông tham gia vào việc thành lập Neo Zeon.
“Hình như là một người tên Saotome…” Hạm trưởng xem xét bộ hồ sơ chứa dữ liệu về chiến dịch và tìm ra tên của người đưa tin.
Trên bề mặt của Mặt Trăng, đội cố thủ tại hệ thống gia tốc của New Desides đang giao chiến với quân của Liên Minh trong khi tiến hành phóng các mobile suit. Đến lúc này, quân đội Liên Minh đã nhận ra tầm quan trọng của hệ thống gia tốc và liên tục cử quân đến đánh chiếm nơi này.
“Được rồi, cho mobile suit tiếp theo vào khoang chứa.”
“Không được, Xeku Zwei to quá, hãy phóng nó sau cùng!”
Cách tòa thị chính không xa, trạm điều hành hệ thống gia tốc đang trong tình trạng hỗn loạn.
Các phi công không thể ở trong mobile suit khi chúng được phóng bằng hệ thống gia tốc vì lực G do sự tăng tốc đột ngột sinh ra quá nguy hiểm. Sau khi mobile suit của mình được phóng thì các phi công liền được yêu cầu giúp đỡ việc phóng các mobile suit còn lại.
“Vất vả cho các cậu rồi! Mau tới cảng hàng không đi.”
“Được, chúng tôi đi trước đây.”
Ước muốn của tất cả bọn họ đều như nhau, càng phóng được nhiều mobile suit trước khi quân của Liên Minh tiến vào thì càng nhiều đồng đội có thể chạy thoát vào không gian. Kế hoạch này có thể diễn ra trôi chảy chính là nhờ toán quân đang cố thủ tại đây và các vị trí đặt hỏa lực xung quanh. Họ đang dần thu hẹp phòng tuyến và rút lui. Những người còn sống sót cho đến giờ phút này đều là những phi công ưu tú nhất. Họ linh hoạt lợi dụng địa hình và chiến thuật du kích để tạo ra những kì tích đáng kinh ngạc. Người đang chỉ huy họ, Offshore, đã hồi phục tinh thần sau cái chết của Cod.
Trong vòng 30 phút, Offshore đã khiến chín mobile suit của Liên Minh bị mất khả năng di chuyển.
Vì chênh lệch về số lượng giữa hai bên quá lớn nên cậu đã từ bỏ khát vọng tiêu diệt kẻ địch. Thay vì phá hủy mobile suit của đối phương, cậu chỉ khiến chúng bị mất khả năng di chuyển để tiết kiệm đạn dược và thời gian.
Xeku Eins của cậu xuất hiện từ sau vách đá và bắn hạ mobile suit thứ mười trong ngày. Nero bị tấn công chỉ mất một chân và đổ sầm xuống mặt đất, không còn khả năng di chuyển. Tuy nhiên, Offshore biết mình không có thời gian để xác nhận tình trạng của Nero đó và lập tức di chuyển vào cái bóng phía sau một tảng đá khác. Di chuyển ngay sau khi khai hỏa, đây là quy luật tuyệt đối phải tuân theo nếu muốn đạt được hiệu quả chiến đấu như ý muốn.
Lần lượt từng mobile suit của Liên Minh bị phục kích và vô hiệu hóa, khiến toàn quân bắt đầu hoảng loạn và bắn lung tung.
“Mình không muốn chiến đấu như thế này. Thứ mình muốn là một cuộc giao tranh chính diện đúng nghĩa.”
Offshore hiểu rõ rằng chính chiến thuật này đã giúp cậu áp đảo kẻ địch nhưng cậu chỉ có thể lẫn trốn trong bóng tối và liên tục đánh lén đối phương. Điều này khiến cậu cảm thấy thật nhục nhã.
Tuy nhiên, giờ không phải là lúc để quan tâm đến việc đó. Với cương vị một sĩ quan chỉ huy, cậu chỉ quan tâm đến việc đạt được kết quả cao nhất với nỗ lực tối thiểu.
Vừa suy nghĩ xong thì cậu đã vô hiệu hóa mobile suit thứ 11.
Ba giờ trước, Thành Phố Ayers đã đầu hàng và giải giáp. Về phần các học viên trẻ tuổi cứng đầu thì Offshore đã vô hiệu hóa luôn cả các mobile suit của họ, khiến họ buộc phải ngừng chiến. Mất đi sự hỗ trợ của Đội Trắng, giờ Offshore chỉ còn là một chiến binh đơn độc.
Cậu đã tự tay dập tắt ý chí chiến đấu trong những chủ nhân của tương lai. Nếu con đường này thật sự sai lầm thì chỉ cần một mình cậu tiếp tục bước đi là đủ. Tuy nhiên, bản thân Offshore không nhận ra rằng cậu cũng chỉ là một con người trẻ tuổi phải gánh chịu hậu quả từ những hành động của thế hệ trước.
Giờ đã mất thủ lĩnh Cod và sự giúp đỡ của Thành Phố Ayers, cậu chỉ còn có thể dựa vào bản thân mình. Toàn thể New Desides cũng rơi vào hoàn cảnh tương tự, tương lai phía trước họ thật mịt mờ và đầy rủi ro.
“Roots, Tex, Sigman! Mau đến phá hủy hệ thống gia tốc! Các đơn vị khác bị đối phương tập kích nên không thể đến gần được!”
Ex-S Gundam đã bị thiệt hại nặng và mất gần hết vũ khí sau trận chiến với Mk-V nên đã được đưa về trạm tiếp tế để sửa chữa khẩn cấp. Hiện tại nó đang dùng tạm súng trường beam của Nouvel GM III. Ngoài ra, hai Z-plus cũng bị thiệt hại. Tuy nhiên, nhờ sự cố gắng không ngừng nghỉ của đội ngũ kĩ thuật viên nên chúng đã hoàn toàn lấy lại khả năng chiến đấu. Khi Mannings lại ra lệnh mới thì Roots cảm thấy như cả bọn đang bị đì vậy.
“Sao cứ đẩy chúng tôi vào chỗ chết riết vậy hả?! Bọn này mệt đến mức thở không ra hơi rồi! Nghỉ mệt một chút cũng không được hả, đồ khốn?!”
“Xui cho cậu nhỉ! Muốn bỏ cuộc à? Ryuu Roots, cái giọng chảnh chó thường ngày của cậu giờ nghe y như tiếng kêu của một con chuột hèn nhát vậy. Vấn đề là xuất phát hay không đều không do cậu quyết định. Là người được chọn để trở thành phi công của S Gundam, cậu không thể đùn đẩy vị trí đó cho bất kỳ ai.”
“Được chọn á? Thằng khốn nào chọn thế?”
“Kiểu gì thì cậu có muốn chạy cũng không được. Có biết là khi cậu đang càu nhàu thì rất nhiều đồng đội đã mất mạng không hả? Dù muốn hay không thì cậu cũng phải xuất phát, Ryuu Roots.”
“Arggghhhh! Mẹ nó, đi thì đi!”
Roots vừa nói xong thì Ex-S liền xuất phát một lần nữa và hai Z-plus tiếp tục đồng hành với nó.
“Lệnh quái gì thế này? Họ muốn vắt kiệt sức bọn mình chắc…” Cả West cũng than phiền thì đúng là chuyện lạ.
Ngay khi bay đến không phận phía trên các vị trí đặt hỏa lực gần hệ thống gia tốc, cả ba phi công của đội Gundam đều hít một hơi thật sâu. Vô số xác mobile suit đang nằm ngỗn ngang tại khu vực này.
“Bọn này quá khủng …” Roots vừa mở miệng than thì lại thêm một mobile suit bị phục kích.
“May mà các mobile suit của bọn mình bay được. Tội cho đồng đội ở phía dưới.” West tiếp lời.
“Cứ thế này thì càng có thêm nhiều thương vong. Xử cái hệ thống gia tốc mau!”
Roots đạp mạnh hơn vào bàn đạp tăng tốc của Ex-S.
Trong khi Offshore đang nhắm vào con mồi thứ 13 thì phần phía trên của màn hình xuất hiện ba đốm sáng.
“Đệt, lại là mấy con Gundam đó!”
Vừa bóp cò xong thì Offshore liền điều khiển Xeku Eins quay lại và đuổi theo đội hình của Ex-S. Con mồi thứ 13 phát nổ ngay khi Xeku Eins hung hãn nhảy lên.
“Ryuu, có một mobile suit màu xanh dương đang tiếp cận!” West cảnh báo Roots sau khi phát hiện Xeku Eins của Offshore.
“Biết rồi! Nhưng mục tiêu của bọn mình không phải là mobile suit.”
Trong khi phát ra những tiếng vù vù trên không trung, Xeku Eins của Offshore bắt đầu bắn vào đội hình. Roots tránh được trong gang tấc.
“Không phải đó là thằng khốn đã bắn hạ tôi đấy sao?!” Sigman hét lên. Cậu nhận ra từ cách di chuyển của đối phương.
“Chết tiệt! Cứ thế này thì hệ thống gia tốc sẽ…”
Sau khi loạt đạn đầu tiên đã trật mục tiêu, Xeku Eins lại một lần nữa rơi xuống mặt đất. Offshore nhanh chóng tập trung tất cả sức mạnh và nhảy lên từ vị trí đặt hỏa lực.
“Là ba Gundam! Chúng nhắm vào hệ thống gia tốc!” Cậu vừa điều khiển Xeku Eins vừa cảnh báo cho đồng đội.
“Chúng đến rồi!”
Các mobile suit của New Desides nhận được cảnh báo và tập trung tất cả hỏa lực vào ba Gundam đang tiếp cận hệ thống gia tốc.
“Bảo vệ hệ thống gia tốc!”
“Bắn hạ chúng!”
Các phi công vừa bắn vừa gào thét nhưng ba Gundam đã tránh được cơn mưa đạn trong đường tơ kẽ tóc và bắn vào các cột chống của vị trí đặt hỏa lực mà họ đang đứng.
“Không kịp sao?”
Offshore nghiến răng nhìn khung cảnh đang bày ra trước mắt mình và nguyền rủa vì tính cơ động của Xeku Eins thua xa ba Gundam.
Vị trí đặt hỏa lực ngay sát hệ thống gia tốc bắt đầu lung lay.
Ba Gundam bay qua đầu kẻ địch phía dưới rồi lập tức xoay 180° để quay lại phản công. Tuy nhiên, cả ba Gundam đều phải mất một ít thời gian để thay đổi hướng bay.
“Đệt, nhanh lên coi!”
Roots than phiền trong khi điều chỉnh Ex-S vào lộ trình tấn công.
Một Xeku Eins bất ngờ xuất hiện ở phía trước của Ex-S và chĩa súng vào nó. Chính là Xeku Eins của Offshore.
“Cuối cùng tao cũng đuổi kịp…”
Offshore nhanh chóng bóp cò nhưng ngay vào lúc này lại có nhiều tia beam lao vào Xeku Eins của cậu.
“Cái gì?!”
Ex-S bất ngờ khai hỏa nhưng mục tiêu không phải là hệ thống gia tốc. Nó nhắm vào Xeku Eins của Offshore.
“Đồ dai như đỉa! Đã bảo mục tiêu của bọn tao không phải là mobile suit mà!”
Một cơn chấn động kì lạ khiến Offshore dần mất đi ý thức…
“Josh, Josh…….”
Offshore mơ màng nghe thấy có ai đó đang gọi tên cậu. Dường như cậu đã bất tỉnh khá lâu rồi. “Gah... Gah…”
Tiếng rên rỉ của Offshore khiến Cray thở phào nhẹ nhõm. “Josh, cậu nhìn được không? Là tôi, Cray đây.”
“Đại úy Cray, đây là đâu?”
“Chúng ta đang ở trong phòng y tế của chiến hạm Gwarey, hạm chỉ huy của một hạm đội thuộc Neo Zeon.”
“Neo Zeon! Sao chúng ta lại ở đây…”
“Là họ đến giúp chúng ta. Khi đó chính họ đã tiếp cận các vị trí đặt hỏa lực gần hệ thống gia tốc và tiến hành oanh tạc để yểm trợ cho chúng ta.”
“Oanh tạc để yểm trợ sao? Thế mà gọi là yểm trợ à?! Họ bắn mà không cần biết ai là ai.”
“Đúng là thế nhưng bỏ qua chuyện cũ đi. Tôi cũng không biết là ai đã nhờ họ giúp đỡ nhưng ít nhất thì họ đã cứu chúng ta. Những đồng đội đã chạy thoát trước đều có mặt trên chiến hạm này. Tất cả có 40 người đã chạy thoát và chúng ta phải cám ơn Neo Zeon vì điều đó.”
“Tôi đã bất tỉnh bao lâu rồi?”
“Cậu ngủ được một ngày rồi. Lúc được chúng tôi cứu thì cậu đã bất tỉnh. Josh, cậu cừ lắm. Mà tốt nhất là lúc này cậu không nên mở mắt. Thị lực của cậu đã bị tổn thương do chấn động lúc đó.”
Những lời Cray vừa nói liền khiến khuôn mặt điển trai của Offshore sượng cứng lại. Không nhìn được cũng đồng nghĩa với không thể chiến đấu được nữa. Cray nhận ra phản ứng của cậu và vội lên tiếng. “Đừng lo, cậu không bị mù đâu. Theo bác sĩ ở đây thì cậu sẽ hồi phục sau một tháng.”
“Một tháng… Lâu vậy sao….”
“Đến khi bình phục thì cậu sẽ có thể tiếp tục chiến đấu nên giờ cứ nghỉ ngơi đi.”
Sau một tháng, có lẽ New Desides sẽ không còn tồn tại. Từ tận đáy lòng, Offshore
hiểu rõ điều đó nhưng cậu không dám nói ra. Cậu sợ rằng một khi nói ra điều đó thì mạng sống của cậu cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
“Tôi phải đến gặp chỉ huy của hạm đội này. Đừng suy nghĩ nhiều, cứ nghỉ ngơi đi.” Cray nói hết câu rồi rời khỏi phòng y tế, để lại Offshore một mình trong bóng tối.
Vào ngày này, ngày 28 tháng 3, tình hình đã có một sự chuyển biến lớn. Quân Đội Neo Zeon đã tham chiến và quân của Liên Minh phải ngừng tấn công vì các lý do chính trị. Neo Zeon đã nhân cơ hội này để cứu những thành viên của New Desides vẫn còn ở trên bề mặt của Mặt Trăng. Đồng thời, cũng vào ngày này, một thành phố trên Mặt Trăng đã đi vào dĩ vãng.
Ex-S Gundam và hai Z-plus đang đóng quân trên Mặt Trăng đã nhận được lệnh trở về Pegasus III và chuẩn bị đón nhận nhiệm vụ tiếp theo.