Trans + Edit: M1NO
-----------------------
“Wahh?!”
Ryuunosuke giật mình tỉnh giấc. Cậu đang nằm sõng soài trên tấm chiếu tatami. Trên trần nhà là một chiếc đèn treo quen thuộc. Cậu nhìn quanh căn phòng với những bức tường hơi bụi bặm cùng với chiếc cửa trượt. Không còn nghi ngờ gì nữa, cậu đã trở về với căn phòng rộng 7x5m ngổn ngang tạ và dụng cụ tập võ của mình. Nơi này có một phòng tắm và một nhà vệ sinh nhỏ riêng biệt. Sàn nhà kêu cót két khi Ryuunosuke bước đi.
Nội thất đơn giản, cũ kỹ và rẻ tiền. Căn nhà đủ rộng cho một người sinh sống, nhưng nếu ở hai người thì khá chật chội. Đây là một ngôi nhà cấp bốn cho thuê được xây dựng từ vài thập kỷ trước, với mái gỗ và tường tôn màu đỏ đã hoen gỉ. Nơi này chính là nhà của Ryuunosuke.
“Hóa ra chỉ là mơ thôi sao…”
Ánh nắng chiếu qua cửa sổ làm cậu nheo mắt lại, và cậu nghĩ về giấc mơ kỳ lạ vừa rồi. Ryuunosuke lấy tay xoa đi vết hằn trên má do tấm chiếu tatami để lại. Cảm giác choáng váng và uể oải bao trùm lấy anh.
“Auu… Đau quá…”
Cả người cậu cứng ngắc và đau nhức. Vì lý do nào đó, anh đang mặc một chiếc áo sơ mi trắng mới toanh và nó dính vào làn da ướt át của cậu.
“Mình cần phải đi tắm…”
Cậu chỉ vừa mới thức dậy nhưng đã cảm thấy mệt lừ cả người. Ryuunosuke loạng choạng đi về phía phòng thay đồ. Cậu chỉ cần đi vài bước là đã đến nơi vì căn phòng của cậu rất nhỏ.
Ryuunosuke mở cửa phòng thay đồ. Cậu sống một mình và chưa bao giờ có khách đến chơi.
Nhưng chuyện xảy ra tiếp theo sẽ khiến cậu phải bất ngờ.[note61979]
“Xin lỗi?”
“Hyaaaa!”
Có một cô gái đang ở trong phòng thay đồ của cậu. Mái tóc dài của cô ướt sũng, cũng giống như phần còn lại trên cơ thể trắng muốt đang ửng đỏ vì nước nóng của cô nàng. Ryuunosuke đã bước vào phòng đúng lúc cô ấy đang lau người bằng khăn tắm. Cậu không lạ gì cô gái đó – cô ấy chính là Rinne Irako.
Tâm trí của Ryuunosuke như bị đóng băng lại, cậu không thể nào xử lý được tình huống này. Mãi về sau Rinne mới đỏ mặt xấu hổ khi cô ấy nhìn chằm chằm vào Ryuunosuke.
“Ngay cả khi chúng ta đã kết hôn rồi… Thì chí ít cậu cũng nên làm từng bước một đi chứ, đồ ngốc!”
Cô ấy đóng sầm cửa lại ngay trước mặt cậu.
“…”
Ryuunosuke ngơ ngác nhìn vào cánh cửa phòng tắm đang đóng chặt.
“Dậy rồi à, Dazai-kun? Chào buổi sáng nhé.”
Có ai đó vừa vỗ vai cậu. Ryuunosuke quay đầu lại và thấy một cô gái với dáng vẻ mệt mỏi đang mặc một chiếc áo choàng thí nghiệm quá cỡ – Ranko Akeda.
“Hả…? Chủ tịch? Sao chị lại ở đây?”
“Tôi hiểu cậu là một chàng trai trẻ khỏe mạnh với những ham muốn mãnh liệt, nhưng việc nhìn trộm một cô gái đang tắm vào sáng sớm như vậy là vô duyên lắm đó.”
“E-em không có nhìn trộm cô ấy! Nhưng mà chờ đã, tại sao mọi chuyện lại trở nên vô lý thế này…”
“Đừng luống cuống, cậu nên chuẩn bị đi học đi.” Ranko nói rồi thản nhiên đi về phía phòng của cậu.
Ryuunosuke ngăn Ranko lại.
“Chị có thể giải thích cho em chuyện gì đang diễn ra được không?”
“Hửm? À, đúng rồi, hẳn là trí nhớ của cậu vẫn chưa hoạt động trở lại nhỉ. Chỉ là tác dụng phụ của việc thôi miên thôi. Đừng quá lo lắng nhé, cậu sẽ nhớ lại mọi thứ ngay ấy mà.” Cô ấy trả lời và bước vào phòng của cậu.
Làn sương mù trong tâm trí của Ryuunosuke dần tan biến, và cuối cùng cậu cũng có thể nhớ ra những gì Ranko đã nói với cậu ngay trước khi cậu mất ý thức.
“Từ bây giờ, cậu và Rinne sẽ sống chung với nhau.”
(Hết chương 2)