Phế Đô Linh Thiêng
Trong số nhiều thành phố rải rác khắp lục địa của thế giới này, phế đố có lẽ là nơi xa xôi hẻo lánh nhất so với những thành phố xa xôi khác hiện có…
[Xác minh dữ liệu công dân.]
[Mã số công dân, Kì 68, 80999, mục C-63.]
[Fay Theophils, chào mừng quay trở lại.]
Một thành phố được bao phủ bởi những bức tường kim loại dày đặc~
và phía trước cổng thành là một chàng trai trẻ đang chìm trong suy nghĩ của bản thân.
“Tìm kiếm một người mất tích trong hơn 6 tháng… Mình… đang làm gì vậy chứ?”
Cậu trai có mái tóc đen tuyền với tấm thẻ công dân nhét trong túi nhìn lên bầu trời thênh thang rộng lớn và thở dài thườn thượt.
“Ngay cả một dấu vết về cô ấy cũng chẳng có. Chẳng ai có thể tìm thấy được cô ấy. Kể cả mình. Nếu đúng là vậy, có lẽ, chỉ cần gắng hết sức cho ‘Trò chơi của các vị Thần’ sẽ tốt hơn nhiều. Nhưng mà, giờ cũng đã quá muộn rồi.”
“Trời ạ!”
Hãy quay về thực tại nào. Nghĩ nhiều quá về khoảng thời gian đã mất đi cũng chẳng thay đổi được chuyện gì.
Tôi vỗ má mình và bắt đầu bước đi.
Con đường công cộng của thành phố vốn khá là rộng rãi và bắt mắt. Những chiếc xe hơi điện đi trên chúng có lẽ vẫn là đời tân tiến nhất. Khi ngước nhìn lên, tôi thấy được những tòa nhà chọc trời phát sáng trong những sắc màu buồn tẻ nhẹ nhàng.
Nơi này vẫn cứ như sáu tháng trước.
Con đường của phế đô ẩn này vẫn còn đầy rẫy những điều kì diệu, tràn ngập sức sống trên khắp các nẻo đường.
Nhưng, dù cho cảnh quang là thế~
Một thứ đặt biệt khiến Fay dừng bước lại, đó là một chiếc màn hình lớn được gắn trên tường của tòa nhà. Những từ ngữ hiện lên trên chiếc màn hình lớn là
[Số lượng Tông Đồ còn đang chơi]
Hàng trăm khán giả đang mải mê xem chương trình ‘Trực Tiếp’ đang được chiếu trên chiếc màn hình lớn này.
“Chiến Game với Thần? Mà lại là ba vị Thần đang ra sân một lượt?”
Trong các ba màn hình khủng đang chiếu ba vị Thần khác nhau, mỗi vị thần đều bị hàng tá tông đồ thách đấu.
[–Một trận Game Đấu Trí giữa các vị Thần và Con người]
Hàng trăm khán giả vẫn đang tiếp tục quan sát trận đấu với những nhịp thở dồn dập, cầu nguyện cho thành công của những tông đồ. Fay cũng tiếp tục quan sát họ từ xa.
…
Và rồi, kết quả đã định.
Chưa được vài phút kể từ khi Fay đi tới, chiến thắng đã được xác định.
–“Thất bại” trước Tinh linh Salamander: 82 giờ tấn công, tất cả 16 Tông đồ đã bị loại.
–“Thất bại” trước Ma Thần Nacht: 7 giờ, tất cả 40 Tông đồ đã bị loại.
–“Thất bại” trước Vô Cực Thần Ouroboros: 15 giây, 69 Tông đồ đã đầu hàng.
Tất cả khán giả không khỏi thở dài tiếc nuối.
Tiếng thở dài cũng phải to đến độ mà lũ chim trên cành cây cũng phải bay đi mất vì bất ngờ.
“Trận đấu của Salamander suýt soát quá đi…”
“Ừ nhỉ, ngay cả trận với Nacht cũng có thể thắng được nếu phe ta cứ tiếp tục chạy và né thêm khoảng một tiếng nữa.”
“Phải… Nhưng những người… rút trúng Ouroboros…… đúng thiệt là đen…….”
Những tiếng xì xào bắt đầu lắng xuống khi các khán giả dần dần giải tán đi.
Chuyện này đã trở thành Trò giải trí hay ho nhất, cũng như là thách thức lớn nhất với toàn thể nhân loại,
“Chơi game cùng các vị Thần”.
Cái cảnh tượng này thực chất cũng chẳng hiếm hoi gì, đặc biệt là đối với những trò như thế này.
“Tại sao mình vẫn chỉ đứng không ở đây chứ! Dù sao thì, mình cũng từng là một trong số họ mà!”
Khi cậu ấy định quay lại
“Này! Đó chẳng phải là Fay sao?!”
…
(Mọi người đều nhìn cậu)
…
“Là Fay kìa!”
“Tôi đã không gặp cậu được một khoảng thời gian rồi.”
“Cậu đã ở đâu thế?”
Các khán giả đã nhận ra Fay hét toáng lên và đồng loạt chỉ tay về phía cậu.
“Đợi… Đợi… Đợi chút đã! Tôi không phải là kiểu người thích được chú ý lắm đâu!”
Và thế là, cậu phắn ngay lập tức…
… Song…
có lẽ đó đã là một sai lầm nghiêm trọng.
Mọi người xung quanh đã nhận ra cậu sớm hơn dự kiến, họ bắt đầu lao về phía cậu. Sự đông đúc của dòng người ngay lập tức tăng lên theo cấp số nhân.
Sao mấy người không để tôi yên dùm cái?
Câu trả lời thực ra cũng khá đơn giản… Bởi vì cậu là tân binh xuất sắc nhất được ghi nhận trong lịch sử loài người.
“THÔI NÀO! TÔI VỪA MỚI QUAY VỀ ĐƯỢC MỘT LÁT THÔI MÀ, TRỜI ĐẬU!”
…
Sau khi đánh lạc hướng quần chúng thành công, thứ đang phản chiếu vào mắt cậu giờ đây là một tòa nhà đồ sộ,
Tòa Huyền bí.
Đây là lần đầu tiên sau sáu tháng Fay trở về quê hương của những tông đồ - những người có đủ điều kiện để thách thức với các vị Thần trong trò chơi của họ.
Trong thế giới này…
Tồn tại rất nhiều sinh linh mà con người không thể nhìn thấy hay hiểu được. Trong số đó, có những tồn tại cao hơn cả, họ còn được gọi là “Thần”.
Tinh linh, Ác ma, Thiên sứ, Rồng.
Họ đã được gọi bằng rất nhiều các tên khác nhau trong khắp các nền văn hóa kể từ thời cổ đại.
Nhưng, có một câu hỏi phát sinh. Làm thế nào mà con người hiện nay có thể hiểu và cảm nhận được sự tồn tại của những sinh linh đó, những sinh linh không thể được nhìn thấy bởi người trần mắt thịt.
Câu trả lời thực ra cũng khá đơn giản thôi, nhưng mà, nó lại gây ra khá nhiều sự thất vọng.
Những vị Thần toàn năng, nhàn rỗi, tự do, có quá nhiều thời gian rảnh trong tay kia tự mình nhận lấy trách nhiệm làm cho bản thân họ trở nên vĩ đại hơn trước những người theo dõi.
Nhưng... thông thường thì, đối mặt với những vị Thần là một chuyện bất khả thi.
Vì thế, để làm cho con người có thể nhận thức về họ, những vị thần đã ban sức mạnh cho vài Kẻ được chọn có thể đáp ứng được các tiêu chí của họ; để cho những kẻ đó có thể biết, nhìn thấy và nhận thức về họ.
Các hiện tượng, những phước lành được biết đến rộng rãi dưới cái tên
Thần Chú – ‘Thức Tỉnh’.
Những con người được ban cho Thức Tỉnh sẽ nhận được sức mạnh có thể được phân ra thành siêu nhân hoặc siêu nhiên lần lượt dựa trên sự tăng cường về thể chất hoặc ma pháp. [note31112]
Thứ sức mạnh này đã trở thành tiêu chuẩn để có thể thách thức game với các vị thần trong chính game của họ.
Chi nhánh Tàn tích của Tòa Huyền Bí; Học viện Mystic.
Tòa nhà trước mắt Fay đây không khác gì ngoài một Đại Cung điện Hiện đại với hai mươi tầng trên mặt đất và ba tầng ngầm.
Tòa Huyền bí đã trở thành một tổ chức thế giới dành cho các Tông đồ thách thức “Trò chơi của Thần”.
Vì nó là nơi căn cứ để thách thức các vị thần nên nó phải có vẻ đẹp phong cách tráng lệ theo cách riêng của nó.
Chà, có lẽ chỉ là để giữ hình tượng chính xác.
Từ trong tầng một của cái tòa nhà tráng lệ đó…
“Yo Fay, chào mừng quay trở lại.”
Một nữ nhân viên đeo kính mặc trên mình bộ đồ công sở vẫy tay chào gọi Fay với một tay vẫy vu vơ trong khi tay còn lại nhét vào trong túi.
[Miranda; Trưởng phòng Quản lí.] Chính là những gì được viết trên bảng danh của cô.
Cô ấy chính là trưởng phòng của cơ sở này. Đôi mắt dài hốc hác cùng với khuôn mặt tri thức ấn tượng của cô quả thật đã tạo nên những rung cảm của một người phụ nữ quan liêu chỉ từ sự hiện diện của cô.
“Đã hơn quá nửa năm rồi nhở. Có vẻ như cậu đã khác bận rộn trong khoảng thời gian đi du hành. Nhân tiện, cậu đã bay mất tí cân nào chưa, Fay?”
“Ah! Rồi, đã xảy ra nhiều chuy… eh… đợi đã… ý của trưởng phòng là gì……?!”
…
“Ugh… Tôi thực sự nghĩ rằng tôi chắc chắn sẽ tìm được cô ấy lần này.”
“Ahaha… nhân tiện Fay-kun, cô gái mà cậu tìm ra… ruốt cuộc cô ấy có phải là người khác không?”
“…Ai là người đã nói với cô thông tin đó… Lại là ai?”
Chết tiệt… Fay lại thở dài lần thứ hai ngày hôm này khi trưởng phòng Miranda cười khoái chí do phản ứng của cậu.
…
“…Tôi đang tìm cô gái với mái tóc đỏ tươi.”
“Ờ, tôi biết.”
“Rốt cuộc thì đó vẫn là người khác! Tất cả chỉ vì trưởng phòng đã bảo tôi là họ đã tìm thấy một cô gái có ngoại hình phù hợp với miêu tả, nên tôi mới đi tìm cô ấy.”
“Cậu biết mà, đó có thể chỉ là một tin đồn mà trưởng phòng tôi đây gặp phải thôi, cậu biết không…”
“……, Tôi đã tuyệt vọng tìm kiếm cô ấy. Tôi đã kiếm cô ấy trong vòng sáu tháng trời! Ý thức chút đi, trời ạ!”
“Fay là người mạnh mẽ hơn bất cứ ai trong Game; những mà, bằng cách nào đó… cậu chẳng hề có chút tí gì là may mắn nhỉ.”
“Ai là người đã nói lời nói dối này?”
“Tôi đã nói rồi, đó chỉ là tin đồn thôi.”
Miranda nhún vai khi cô lập lại những lời lúc nãy của mình.
“Dù sao thì, chào mừng đã quay trở lại. Oh, cậu không cần phải trình ID của cậu cho tôi. Dù sao thì cũng chẳng có tông đồ nào nổi tiếng hơn cậu trong khu này đâu. Dù cho đã hơn sáu tháng, chỉ cần diện thẻ của cậu là được rồi~.”
“Vẫn như thường lệ nhỉ, nhưng cô không phải hơi quá dễ dãi sao?”
“Bí kíp là phải hành sử đúng chừng mực. Chà, tôi sẽ không hành xử thế trong trường hợp là công việc hành chính đâu… Mà thôi, cứ vào đi, vào đi.”
Họ đi vào bên trong tòa nhà.
Một khu vực sảnh lễ tân, kiểu kiến trúc cứ là tương tự với bất kì tòa nhà thương mại điển hình nào.
Một nhân viên lễ tân đáng yêu… người nhân viên văn phòng lặng lẽ mang túi xách ra vào tòa nhà…
Nếu có sự khác biệt thì–
Đó sẽ là sự hiện diện của các tông đồ trông bộ quần áo chỉnh tề đứng ở khắp nơi trong khu vực sảnh tầng một này.
Họ đều mặc một bộ phục trang màu trắng theo quy định đưa ra của Tòa Huyền bí; và trên hết tất thảy, tất cả chúng dường như vẫn còn mới.
“Ah. Họ chính là những tân binh tập sự của năm này đấy.”
Miranda mỉm cười khi cô nhận thấy ánh mắt của Fay.
“Họ chỉ mới nhận được Thần Chú – Thức Tỉnh vào năm ngoái thôi. Lúc này đây, có vẻ họ đang tìm kiếm một team để tham gia.”
“Năng chất của họ như thế nào?”
“Hmm, tôi đã khá đặt hi vọng vào họ, cơ mà; chà, không có nhiều người như cậu lắm.”
“Cậu thấy đấy, nhìn thấy một thằng tân binh nhận được ma pháp Thức Tỉnh chưa đầy một năm và thắng ba game liên tiếp với nó trong “Trò chơi của các vị Thần” đâu không phải là chuyện thường ngày ở nơi này đâu.”
“Tôi vẫn hay bị nhắc bởi sở chỉ huy về việc để cậu tham gia, hay nói đúng hơn là buộc cậu phải tham gia, cậu biết không?”
Miranda nhún vai cổ theo một cách hài hước, như thể đành chịu vậy.
“Tông đồ Fay Theophils đã biến biệt tăm biệt tích cả nửa năm nay rồi, cậu ta đang làm cái quái gì vậy chứ?”
“……Tôi cũng đã nghĩ là việc đó sẽ kéo dài nhiều nhất là một tuần thôi đấy.”
Có thông tin là cậu đã đi tìm ai đó đằng đó. Và dựa vào tin đồn ấy, cậu đã tìm kiếm người đó một cách vô định ở nơi địa điểm được đề cập trong nửa năm. Quả thật, sáu tháng là một khoảng thời gian cũng khiến người ta phải đứng ngồi không yên.
“Đó là lí do tại sao, Trưởng Phòng, tôi muốn bù lại những khoảng thời gian sáu tháng ngay bây giờ.”
“Cậu muốn thách thức ‘Trò chơi của các vị Thần’ luôn à?”
“Đúng là nghe thật giống cậu. Tôi thực sự chẳng thể hiểu nổi cậu mang trong mình trái tim kiểu gì mà lại chẳng hề cố né tránh những cuộc đấu trí với lũ Thần đó.”
“Cô cũng biết mà, tôi cũng chỉ là một Game thủ thôi~~.”
“Tôi biết. Tôi biết chứ. Chúng tôi sẽ không tranh luận với cậu về việc liệu đó có phải chỉ là một game hay không, nhưng mà, tôi cũng rất mừng vì cậu đã quay trở lại.”
“Vậy thì, hãy bắt đầu thôi nào~~.”
“Hay đó là những gì tôi cũng muốn nói.”
Miranda chỉ vào thang máy trung tâm.
“Thực ra Fay, có một người tôi muốn cậu gặp trước. Hãy đi đến tầng mười bảy đi.”
“Ai vậy?”
“Hehe~, đó là một bí mật. Cậu sẽ biết khi cậu đến đó.”
Khi họ đi vào thang máy,
Fay quay lại khi cậu nhìn vào bức tường của thang máy, kế bên cạnh nơi cậu đã đứng.
Ở đó có một số hàng chữ được khắc lên.
Bảy lời hứa mà các vị thần đã ban cho con người.
Bảy điều răn đe để Chơi với các vị Thần.
Luật 1: Những người nhận được Thần Chú: Thức Tỉnh từ các vị Thần sẽ trở thành Tông đồ.
Luật 2: Những Tông đồ này sẽ nhận được sức mạnh ‘phi thường’ hoặc ‘siêu nhiên’ tùy loại. Do đó, họ lúc này có thể thách thức với các vị Thần trong một Game ‘Đấu Trí’ với họ.
Luật 3: Tất cả Game chơi với các vị Thần tương ứng sẽ được diễn ra tại linh thượng giới, trong ‘Sân chơi của các Nguyên tố’. Game sẽ được chơi bằng cách sử dụng sức mạnh được trao tặng cho các Tông đồ này.
Luật 4: Sức mạnh Thần Chú Thức Tỉnh chỉ có thể được triển khai trong ‘Sân chơi của các Nguyên tố’ của các vị Thần và trong Game với các vị Thần trừ khi…
Luật 5: Thắng bất kì Game nào đó của các vị Thần. Trong trường hợp đó, một phần sức mạnh của thần chú Thức Tỉnh có thể sử dụng được ở thực giới.
Bạn thắng càng nhiều, bạn sẽ càng mở khóa được nhiều sức mạnh hơn nữa; những sức mạnh đó có thể sử dụng được ở thực giới. Nhưng, hãy ghi nhớ~
Luật 6: Một người sẽ đánh mất quyền thách thức các vị Thần sau tổng cộng ba lần thất bại trước họ. Do vậy,
Luật 7: Đánh bại vị Thần 10 lần để hoàn thành thử thách. Bên cạnh đó,
Luật 8: 10 lần chiến thắng trước các vị Thần và bạn sẽ nhận được “Vinh quang của Thần”.
[Trò chơi của các vị Thần.]
Vậy mục tiêu đặt ra cho nhân loại chính là, “Giành lấy mười chiến thắng trong Chiến Game đối chọi với các vị Thần.”
Người chinh phục được Game này sẽ được trao tặng ’Phần thưởng’ bởi chính tay các vị Thần.
Tuy rằng vẫn chưa biết là phần thưởng thế nào, nhưng từ những lời đồn thổi, các vị Thần sẽ ban tặng cho người chiến thắng bất kì điều ước nào mà họ khao khát. Đơn giản, tiện lợi nhưng đó là điều ước bất khả thi cho bất kì người nào.
Tuy nhiên,…
Sự thật vẫn còn đó. Cho đến lúc một Tông đồ hay nói đúng hơn là một người may mắn nào đó có thể chinh phục được con game này,
Chi tiết và cả “Vinh quang của Thần” nói trên sẽ vẫn mãi là một bí ẩn.
“Cả thế gian vẫn còn đang chờ đợi người ấy. Con người đó, người sẽ…”
Người có thể thách thức và chiến thắng trong trận đối đầu với các vị Thần mười lần.
Tòa Huyền bí có thể được phân loại chủ yếu để mang hai vai trò chính.
Thứ nhất là để giới thiệu và phát sóng “Chơi Game cùng các vị Thần” này như là một hình thức giải trí tuyệt nhất thế giới.
Và trên hết cả, thứ hai, (chủ yếu)
Để cung cấp, hỗ trợ tâm lí cho những Tông đồ đi thách thức với những vị Thần ấy trong những con game cực kì khó nhai.
“Số liên thắng cao nhất từng được ghi nhận của một cá nhân trong toàn thể lịch sử loài người, không phải là mười, cũng chẳng phải là chín, mà là tám. Kỉ lục đó là của một người được coi là Đại Tài Nhân. Thậm chí nó chẳng hề điêu khi mà nói anh ta là một anh hùng của toàn thể nhân loại (trong Game).
Nhưng dù là đối với một anh hùng như vậy, chuỗi thắng mười vẫn còn quá xa tầm tay. Anh ta đã bị buộc phải giải nghệ sau khi thua ván game thứ ba trong nỗ lực giành chiến thắng ở trận đấu thứ chín.”
…
“……Ờ.”
“Mặc dù vậy, Fay, tôi tin cậu có thể chinh phục hết tất cả chúng. Sau tất cả thì, cậu là tân binh giỏi nhất trong suốt những năm gần đây.”
Đó là sự thật, kỉ lục hiện tại của Fay đã phá vỡ hết bất kì kỉ lục nào đã từng được thiết lập.
Ba lần thắng và chưa một lần thua.
Cậu ấy vẫn chưa phải chịu thất bại trong trận đấu trí với các vị Thần. Và do vậy, cậu đã trở thành nhân vật nổi lên toàn cầu với tư cách là tân binh giỏi nhất trong những năm gần đây.
Cả thế gian đang mong đợi cậu sẽ trở thành người đầu tiên đạt được chiến thắng tuyệt đối trong những trận Chiến Game với các vị Thần.
…
“Hmm? Cậu có vấn đề gì không?”
“Không, không có gì. Để mà nói; đối với tôi, tôi chỉ muốn làm cho xong mấy cái việc kinh doanh này nhanh hết mức có thể và rồi tận hưởng cuộc vui với các vị Thần thôi.”
…
Miranda phá lên cười.
“Bwahaha! ……cậu này nhá!, Cậu… thực sự thích game, phải không? (Nói thật) Chuyện này tưởng sẽ trở thành một chủ đề quan trọng đấy, cậu biết không? Nhưng cậu vẫn chỉ là kiểu người chẳng bao giờ để tâm đến mấy chuyện phiền phức như vậy. HAHAHA.”
Đúng vậy.
Đối với Fay; kỉ lục của người mạnh nhất trong lịch sử nhân loại hay có kỉ lục tân binh giỏi nhất từ trước đến nay.
Chẳng có gì là quan trọng cả.
Tất cả những gì quan trong chỉ là
Niềm vui của cậu, khi được đối đầu chống lại những đối thủ mạnh mẽ trong những trò chơi.
Đó là niềm đam mê thuần túy đã dẫn lối cậu đến những cuộc đương đầu với các vị Thần trong Game.
…
“……Thật lòng, tôi nghĩ hai người sẽ trở thành một team tốt đấy~.”
“Eh?”
“Tôi đã bảo cậu rồi phải không? Tôi muốn cậu gặp một người trước cái đã. Có một cô gái mà tôi muốn cậu gặp.”
…
“Một cô gái?”
“Nó thực ra là một phần của thủ tục, được chứ~”
Miranda quay lại. Mỉm cười đắc ý.
Nụ cười của cô ấy thể hiện sự lém lỉnh hẳn là cô ta đang liên tưởng về một cuộc gặp gỡ lãng mạn nào đó.
“Chà, cô ấy đã yêu cầu tôi mang đến cho cô ấy Game thủ giỏi nhất ở thời đại hiện nay~ chà, ngoài cậu ra, thì chẳng còn ai khác phải không”
“Phải không~?, Fay-kun~?”
“… Muốn gặp tôi ư? Là ai mới được chứ?”
Miranda đáp…
Là một vị Thần muốn gặp cậu đấy.