Linh Thượng Giới, ‘Sân chơi của các vị Thần’
Nơi này có thể thay đổi cấu trúc địa hình của nó theo hàng ngàn cách khác nhau dựa vào ước muốn của vị Thần sở hữu nó.
Và nơi Fay đặt chân đến sau khi dịch chuyển qua là…
“Eh?”
Nếu mình nhớ lầm thì đây là thành phố Nhiệm màu ‘Phế Đô’ thì phải. Kể cả Tòa Huyền Bí mình thấy lúc sáng nay sau khi trở lại cũng y chóc như nơi này.
“Trông chỗ này rất quen thuộc, nhưng… chẳng phải nơi này đáng ra phải là ‘Sân Chơi Của Các Vị Thần’ rồi sao?”
“Fay! Ở đây này! Ở đây này!”
Từ quảng trường thành phố, một giọng nói vang lên.
Nguồn gốc của giọng nói đó là một thiếu nữ với mái tóc dài màu diễm liệt. Cô đang gọi với đôi tay vẫy về hướng cậu.
“Uuuu. Ta không thể đợi được nữa!!! Này này ~ Fay, ngươi nghĩ trò chơi chúng ta sắp sửa thách thức là gì?”
“Làm sao tôi biết được chứ… Đúng hơn là, không phải cô mới là người biết nhiều hơn tôi sao? Chẳng phải trước đây cô là cư dân ở đây sao, lại còn là cựu Thần?
Cô không quen với những vị Thần đồng loại đang cư ngụ ở đây sao?”
“Hmm? Không.”
Nàng thiếu nữ cẩn trọng lắc đầu qua lại.
“Con người thường có xu hướng là cho rằng tất cả Thần đều như nhau, nhưng thực ra điều đó không đúng chút nào. Giả định như nếu ngươi gộp chung loài mèo và cá voi lại là ‘động vật’ thì chúng cơ bản vẫn là những loài động vật khác nhau.”
“Vậy, thần linh mấy người không thực sự giống như bạn bè nhỉ?”
“Ừ… Kể cả vị Thần nơi này. Họ có lẽ cũng không biết ta là ai hay ta là gì đâu.”
Mặc dù Reche cho rằng “Đó cũng chỉ đơn thuần là khác biệt”, điều như vậy thực chất lại không được áp dụng lên Fay.
Lí do cũng đơn giản thôi, bởi vì Fay chưa từng có cơ hội nào để trò chuyện với bất kì vị Thần nào trước đây.
Kể cả từ vị trí của Tòa Huyền Bí, đây là thứ thông tin sẽ khiến cho các nhà nghiên cứu của họ làm bất cứ thứ gì để có được. Phải, chắc chắn là như vậy, cho nên.
…...Mình đoán là những năm trong quá khứ, chưa từng có ai để tâm đến việc hỏi Reche về bản thân cô ấy. Có lẽ, họ đã quá sợ hãi, thậm chí chỉ riêng việc tiếp cận cô ấy.
…...Chà, điều đó chắc là đã khiến cho một vị cựu thần như Reche cảm thấy cô đơn lắm.
Mình đoán chắc là vì lí do này mà ánh mắt Reche đã lấp lánh từ trước lúc trò chơi thực sự bắt đầu.
“Ah, phải rồi! Reche, không sai khi tôi gọi nơi này là ‘Sân chơi của các vị Thần’ phải không?”
Tôi quan sát xung quanh, nhìn vào những tòa nhà.
Đây đã là thời điểm lúc hoàng hôn.
Ánh bạc lấp lánh từ các tòa kiến trúc, những ngã tư, ánh đèn đường lấp lóa loạn xạ nhưng cũng thật tinh tế. Tất cả đều tái hiện lại hoàn hảo cảnh quan thành phố Fei đã đi qua lúc sáng sớm hôm nay.
Tuy nhiên, ở đây lại không tồn tại bất kì sinh vật sống nào.
Chà, ngay cả một con côn trùng cũng không thể nào vào được linh thượng giới. Nhưng sinh vật duy nhất có thể tiến vào nơi đây là những Tông đồ, những người nhận được quyền hạn thông qua nghi thức cung cấp cho họ thần chú ‘Thức tỉnh’.
“Tại sao nơi trú ngụ của một vị Thần trông lại giống với nơi cư trú của con người thế này?”
“Hmm… Ngay cả ta cũng không hiểu nổi quá trình xử trí của mấy tên Thần khác nữa là~”
“Thấy không - ở đằng kia có vài người đang tụ họp kìa, thử đi qua chỗ đó đi.”
Nơi Reche đang chỉ tới chính là trung tâm thành phố, quảng trường đô thị.
Tổng cộng có mười sáu người hiện đang ở đó.
Tôi đoán đây là một đội rồi.
Ngay khi các tông đồ diện lễ phục của Tòa Huyền Bí chú ý đến Fay, họ đồng loạt quay đầu về phía cậu.
Và–
“Fay?”
“Là cậu ta!?”
“Tại sao cậu ấy lại ở đây……?”
Một tràng các tiếng rì rầm ổ ra.
Chàng tân binh đại diện cho God battle năm trước đột nhiên tham gia cùng họ. Chẳng trách sao họ lại ngạc nhiên đến thế.
“Fay, đó giờ rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Chị nghe nói là cậu đã rời đi rồi mà!”
“Oh, cảm ơn vì sự giúp đỡ của chị cho đến giờ, Asta, cũng được một thời gian rồi nhỉ. Thực ra em chỉ vừa mới trở về hồi trưa hôm nay.”
Tôi cúi đầu chào nữ tông đồ quen biết.
Asta Canarial–
Trên Fay ba rank. Là một cô nàng nữ tông đồ tràn đầy nhiệt huyết, cô năm nay đã bước sang tuổi 20. Cô đã từng cùng Fay hai lần thách thức ‘Trò chơi của các vị Thần’ trong quá khứ. Mối quan hệ của họ hình thành từ đó.
“HAA!? Cậu mới chỉ trở về sáng nay ư, và cậu đã muốn tham gia!?
Còn việc phục hồi năng lực thì sao? Dù là cậu đi chăng nữa, nếu dành nhiều thời gian cho kỳ nghỉ dưỡng thì trực giác của cậu sẽ trở nên chậm chạp liền đó.”
“Iyaaa… Tôi cũng có suy nghĩ tương tự ấy chứ… nhưng mà, do bị một người lôi đến đây.”
“Cùng nhau cố gắng hết mình nha~”
Reche xuất hiện từ phía sau lưng Fay.
Cùng lúc đó, các Tông đồ xung quanh cao giọng hét lên và ngay lập tức lùi lại phía sau.
“Long Thần!?” [note35717]
“Le, LeoReche-sama!”
“T-Tại sao lại ở đây?!”
“Ta cũng sẽ tham gia cùng các người. Ta cũng ở phe nhân loại nên các ngươi không cần phải lo đâu.”
Và....
Chỉ ngay sau lúc đó…
“Xin chào và Chào mừng đã đến với Sân chơi Thần thoại của bọn ta.”
Từ trên đầu của Reche.
Một vật thể nhỏ phát ra ánh sáng xanh lục vỗ cặp cánh tí hon của nó hạ cánh xuống.
“Ta là tinh linh cuối cùng – ‘Meep’, tinh linh sống trong cõi giới của Chủ Thần Titan. Ta không có tên nên mọi người cứ thoải mái gọi ta-tinh linh vĩnh cửu là – ‘Meep’.”
Thần không có tính tương tác.
Thế nên tinh linh cuối cùng – Meep được thay thế như là một nhân vật trung gian, nó thay mặt cho vị Thần đó đưa ra quyết định cho các luật lệ của trò chơi.
“Bây giờ đã là lúc, chúng ta sẽ bắt đầu tham gia vào trò chơi. Umm, 18 người tổng cộng phải không?...”
…
“Ne ne ~ Hào quang của cô trông có vẻ có chút khác nhỉ~.”
Tinh linh vĩnh cữu Meep ngồi trên vai Reche.
Đúng như kì vọng về một cận vệ của Thần.
Dường như nó đã phát hiện ra sự tương đồng ở Reche và xác định cô ấy khác với chúng tôi, những con người đồng loại ở đây.
“Vậy cô là?”
“Ta là cựu Thần. Ta cũng có thể tham gia phải không?”
“Vâng, không thành vấn đề. Bất cứ ai cũng được chào đón đến tham gia trò chơi của chúng tôi.
Vậy thì, xin lỗi vì đã để mọi người phải chờ đợi ~ Hãy để ta giới thiệu tới mọi người trò chơi của vị Thần Titan của tôi!”
“......Kiểu gì thì đây cũng là battle game dạng đánh nhau, phải không?”
Đội trưởng tông đồ lấy ra một thiết bị cơ khí vĩnh cửu mỏng.
– Ứng dụng tích hợp [Encyclopedia-Biblia].
Là cuốn sách dữ liệu được Tòa Huyền Bí cung cấp cho, nó tổng hợp tất cả thông tin về những trò chơi từng được tham gia trong ‘Trò chơi của các vị Thần’ bởi nhân loại trên khắp cả địa cầu. Nó chứa đựng thông tin về từng trò chơi đã từng xuất hiện trong ‘Trò chơi của các vị Thần’ cho đến nay.
“Titan, Cự Thần, dựa theo cơ sở dữ liệu của chúng ta, luôn luôn thách thức battle game liên quan đến đánh nhau. Nếu chúng ta đánh bại Titan với 18 người chơi, chúng ta sẽ chiến thắng, phải không?”
Battle Game-
Một trong những trò chơi thể loại chiến đấu nổi tiếng nhất trong ‘Trò chơi của các vị Thần.”
Nói cách khác, ‘Trận Đại Chiến’.
Nói cách khác nữa, trận chiến giữa nhân loại và thánh thần.
Mặc dù các tông đồ được ban cho sức mạnh đến từ thần chú ‘Thức tỉnh’, sức mạnh đó của các tông đồ nếu phải so sánh với các vị thần thì khác biệt một trời một vực.
Do đó, các điều luật sẽ được đặt ra tùy theo mỗi vị Thần, ví dụ như, trong trường hợp của Trận Đại Chiến:
‘Nhân loại chiến thắng nếu thần khụy gối xuống’ hoặc ‘Nhân loại chiến thắng nếu thần ngã xuống’.
“Về Titan, Cự Thần… Ờ, đó là những ghi chép về thần Titan như những gì đội trưởng nói!”
Nữ tông đồ đó cũng lấy ra một chiếc Encyclopedia-Biblia.
“Là đây phải không? Theo số liệu thống kê toàn thế giới, số lần tỉ thí trong ba mươi năm gần đây là cỡ hai mươi ba trận. Tỉ lệ chiến thắng… cỡ 17 phần trăm cho người chúng ta.”
Tỉ lệ thắng của phe nhân loại trong ‘Trò chơi của các vị Thần’ là khoảng 13 đến 17 phần trăm.
Titan, Cự Thần.
Nội dung trò chơi, tỉ lệ thắng… quả đúng như kì vọng với tiêu chuẩn của bất kì vị thần nào.
“Thuận tiện làm sao, Đội trưởng. Nếu là trò chơi về giao đấu, sức mạnh thuần túy, chúng ta đã có Long Thần Leo Reche bên phe ta. Hãy thử nghĩ nếu những vị thần giúp đỡ cho…”
“Không.”
Thanh giọng của tinh linh cuối cùng – Meep cất lên cắt xen ngang giọng của nữ Tông đồ, khiến mọi người ở đó không khỏi ngạc nhiên.
“Chủ nhân của tôi, Titan đã tỏ thái độ bất mãn với những battle game dạng này rồi.”