Góc nhìn của Độc giả Toàn tri

tập 17: tài năng cấp sss (2).

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Dịch: Lily - Biên tập: Vim

Xoẹtttt!

Mỗi khi Yoo Sangah vung dao lên, cơ thể kẻ thù liền bị chém đứt lìa.

Đỉnh quá.

...Đây thực sự là Yoo Sangah mà tôi quen biết ư?

Kỹ năng diện rộng có uy lực khổng lồ như thế này trong một trận chiến kiểu một-địch-trăm không tồn tại nhiều. Vào thời điểm này, có lẽ chỉ có [Khu vực Võ trang] của Chủ nhân Pháo đài Võ trang Gong Pildu và [Avatar] của Han Sooyoung mà thôi. Tuy thế, Yoo Sangah đang thể hiện sức tấn công mạnh tương tự mà không sử dụng kỹ năng quy mô lớn nào cả.

Làm sao cô ấy có thể trở nên mạnh đến vậy chứ?

Có lẽ là do tài năng chăng?

Như thể nghe được suy nghĩ của tôi, Yoo Junghyuk cất lời.

- Cô ấy phát triển nhanh hơn là vì không có anh ở bên. Có vẻ anh chẳng có tí tài cán gì trong khoản bồi dưỡng tài năng đồng đội cả. Với Lee Hyunsung hồi đó cũng vậy.

- ...Họ phát triển được đến tầm cỡ này là nhờ tôi vất vả cày cuốc trong thời gian đầu đấy.

Thực ra tôi chả làm gì mấy, nhưng tôi vẫn muốn nói vậy. Đậu má, sao không có tôi thì mọi người cứ mạnh lên ầm ầm thế hả? Đây chính là lý do tôi trông như thể không giúp gì được ai đấy.

"Này."

Tôi hơi ngập ngừng rồi gật đầu với Han Sooyoung.

Tôi không thể cứ bị choáng ngợp bởi sự tuyệt diệu của Yoo Sangah mãi được. Dù sao đi chăng nữa, kẻ thù rất đông, còn cô ấy chỉ có một mình thôi.

"Cô Yoo Sangah, ở bên này này!"

Nghe thấy giọng tôi, Yoo Sangah khựng lại. Có vẻ cô ấy không ngờ sẽ gặp lại tôi ở nơi như thế này.

"Han Sooyoung, nhờ cô đó."

Han Sooyoung lập tức kích hoạt avatar như thể đang chờ từ nãy đến giờ. Nhờ cả tá avatar chạy tứ tán làm rối loạn tầm nhìn quân địch, tôi tiếp cận được Yoo Sangah một cách an toàn.

"Anh Dokja? Sao anh lại ở..."

"Chạy đi đã rồi nói."

Một đội tiếp theo đang đuổi theo bọn tôi từ đằng xa. May thay, những người sống sót có vẻ đã an toàn tháo chạy khỏi quận Gangdong qua cầu Cheonho. Vấn đề nằm ở bọn tôi.

- Đi đến mấy cao ốc phía sau đi. Việc đầu tiên phải làm là lên chỗ cao và đảm bảo được tầm nhìn bao quát.

Như mong đợi, phán đoán của Yoo Junghyuk rất hiệu quả trong trường hợp này. Dù tôi có đọc đi đọc lại "Bí kíp sinh tồn" bao nhiêu lần đi chăng nữa, tôi vẫn không thể đánh giá tình hình chiến trận sắc sảo như hắn. Cơ mà, những lời kế tiếp của Yoo Junghyuk còn sâu sắc hơn.

- Và cái cô gái đó, anh nên cẩn thận thì hơn.

Cẩn thận? Ai cơ?

Yoo Junghyuk không nói gì thêm nữa.

Bọn tôi nhanh chóng chạy vào trốn trong một tòa nhà cao tầng gần đó.

Có lẽ nhờ sự náo loạn, nhóm của Độc Hi đã để mất dấu chúng tôi giữa làn sóng quái vật đột ngột ập tới. Bọn chúng lùng sục tìm kiếm xung quanh một lúc rồi bỏ cuộc và quay về quận Gangdong.

Tôi liền nhìn sang Yoo Sangah.

"Cô Yoo Sangah, cô ổn chứ?"

"Vâng, tôi ổn. Anh Dokja thì sao?"

"Tôi cũng ổn."

Bọn tôi chỉ mới tách nhau ra có mấy ngày thôi, nhưng cuộc trò chuyện lại có cảm giác gượng gạo thế nào ấy. Giống như gặp lại một người bạn cùng lớp 10 năm sau khi tốt nghiệp trung học vậy.

Tôi mở miệng nói, cố gắng rời mắt khỏi bộ đồ chiến đấu bó sát của cô nàng.

"Tôi, ừm..."

Nhưng tôi không biết nên hỏi gì trước.

Trong lúc đó, Yoo Sangah - nhìn thấy Han Sooyoung lần nữa và nhận ra Yoo Junghyuk đang được avatar của Han Sooyoung cõng trên lưng - nở một nụ cười khó hiểu với tôi.

"Tôi nghĩ anh hẳn cũng đã gặp khá nhiều chuyện nhỉ."

Trước hết, phải ngồi kể lại tóm tắt mọi chuyện đã.

***

Sau khi Ngai vàng Tối thượng bị phá hủy, Yoo Sangah rơi xuống quận Gangdong. Nhưng may cho cô ấy, có người rơi theo cùng cô.

"Gong Pildu đi với cô á?"

"Vâng. Chú ấy giúp tôi nhiều lắm."

Nếu cô ấy đã gọi ông ta là chú thì có vẻ hai người cũng thân thiện với nhau ra phết rồi.

"Thế Gong Pildu đi đâu rồi?"

"Hai hôm trước, tôi bị ngã khi đánh nhau với nhóm quận Gangdong. Chú ấy đã cố cứu tôi..."

Hôm nay đúng là một chuỗi việc không ai ngờ đến. "Thập đại Ác nhân" Gong Pildu kia đã liều mình xông vào nơi hiểm nguy để cứu một ai đó. Yoo Sangah cúi đầu xuống, nói tiếp một cách khó khăn.

"Cuối cùng, chú ấy dụ đám người đó ra sông Hán..."

Yoo Sangah cắn chặt môi; trong một khoảnh khắc, khuôn mặt cô thoáng đầy vẻ độc địa. Tôi thốt nhiên hiểu ra vì sao Yoo Sangah đã không ngại ngần giết sạch nhóm của Độc Hi.

Tôi lên tiếng an ủi cô.

"Chắc là Gong Pildu không sao đâu. Đừng lo lắng."

Bởi có khế ước với [Phòng vệ Đại sư], tôi sẽ lập tức biết được ngay khi Gong Pildu trút hơi thở cuối cùng. Tôi sẽ bị phạt theo các điều khoản trong giao kèo. Tuy nhiên, xét thấy khế ước không có động tĩnh gì cả, Gong Pildu hẳn vẫn còn sống ở đâu đó.

Giống như Độc Hi, Gong Pildu là một trong Thập đại Ác nhân.

Ông ta chẳng phải loại sẽ chết dễ dàng thế đâu.

"Cô lấy quần áo và con dao đó từ đâu vậy?"

"À, cái này..."

Sau khi bị tách ra khỏi Gong Pildu, Yoo Sangah lang thang quanh đó và vô tình tìm thấy [Thiên thạch lam] - một khối thiên thạch chứa nhiều vật phẩm hiếm. Tôi kiểm tra số vật phẩm cô nàng có. Tôi nhớ chắc chắn có một thiên thạch chứa những thứ này gần Cheonho-dong.

[Dao găm sát thủ cổ đại]

[Bộ đồ bó bằng da bay bổng]

Cả hai đều là vật phẩm cấp S rất tốt.

[Dao găm sát thủ cổ đại] có thể tăng độ sát thương khi đánh trúng mục tiêu tầm xa, còn [Bộ đồ bó bằng da bay bổng] thì bay càng lâu, độ linh hoạt càng tăng.

"Mấy món này tốt đấy."

"Vâng, nhờ chúng mà tôi có thể chiến đấu khá tốt."

Khi Yoo Sangah mỉm cười, Han Sooyoung đang ngồi một bên im lặng lắng nghe bỗng bật lại.

"Hừm, cô thật sự chỉ có thế thôi à?"

"Vâng?"

"Hãy cứ nói là cô nhặt được chúng một cách “tình cờ” thật đi. Nhưng chỉ với dăm món vật phẩm mà có thể đạt được trình độ đánh nhau cao đến cỡ này thì hơi vô lý. Ai bảo trợ cho cô thế? Làm sao cô có thể nâng cấp [Di chuyển linh hoạt] hay [Kỹ thuật dao cường hóa] nhanh như vậy? Cho dù có dùng "gói tăng trưởng" thì cũng đâu thể mạnh lên thần tốc được thế chứ?"

"... Đây là ai vậy?"

"Tôi á? Đệ nhất Tông đồ."

Yoo Sangah im lặng rút dao ra.

"Chờ chút đã, cô Yoo Sangah. Cô ta không phải kẻ thù."

Yoo Sangah nhìn tôi với vẻ hoài nghi.

"Hai người đã trở thành bạn rồi à?"

"Cũng chẳng thân thiết mấy..."

"Các thành viên ở Chungmuro đã chết vì ả. Chẳng nhẽ anh đã quên rồi sao?"

Yoo Sangah từng là phó đại diện ga Chungmuro khi tôi ra ngoài. Vì vậy, cô ấy có tình cảm sâu sắc với những người ở Chungmuro hơn tôi nhiều.

Han Sooyoung nói, "Chungmuro? A, tôi hiểu rồi. Người đó là cô đấy à?"

Yoo Sangah nheo mắt lại trước giọng điệu gay gắt ấy.

Han Sooyoung mỉm cười thêm vào: "Này, Kim Dokja. Đúng thật tôi là một con khốn, nhưng hãy đánh giá đúng đắn vào. Tôi thấy kẻ bảo trợ của cô ta có chút khả nghi."

"Cô..."

"Nhắc đến Chungmuro, khi tôi gặp cô ta ở đó, cô ta chẳng mạnh thế đâu. Anh không thấy chuyện này rất lạ à? Kể cả với một tinh tọa bảo trợ bậc giai thoại đi chăng nữa, cô ta cũng khó lòng mà đạt được mức tăng trưởng bùng nổ như vậy trong một khoảng thời gian ngắn. Giả như có kỹ năng thúc đẩy tăng trưởng cấp SSS... Nhưng có bao nhiêu tinh tọa ở Hàn Quốc có thể chu cấp sự hỗ trợ to lớn nhường này chứ?"

Theo cảm tính thì tôi muốn phủ nhận điều này, nhưng dựa trên lý trí, tôi nghĩ Han Sooyoung nói đúng. Những lời Yoo Junghyuk nói lúc trước cũng hiện lên trong đầu tôi.

Hơn nữa, đến giờ Yoo Sangah vẫn đang giấu giếm lai lịch người bảo trợ với tôi.

Ánh mắt lúng túng của Yoo Sangah chạm mắt tôi.

Tôi đã nghĩ rằng tinh tọa bảo trợ cho Yoo Sangah là "Người tình mê cung bị bỏ rơi". Bởi vì tinh tọa duy nhất có thể tìm được đường trong phòng ma thuật chỉ có thể là người đã đưa cho Theseus cuộn tơ để đi qua Mê cung của Daedalus - "Ariadne" trong thần thoại Hy Lạp.

Tuy nhiên, như Han Sooyoung vừa nói, cỡ Ariadne thì không thể nào đủ khả năng nâng đỡ Yoo Sangah lên đến mức độ này.

Thêm vào đó, cái cách Yoo Sangah di chuyển khi bay nhảy trên không trung giữa trận chiến ban nãy có vẻ giống với [Bước chân Hermes] hơn là [Hư không đạp bộ] - một kỹ năng võ thuật. Hóa thân của Ariadne không đời nào lại sử dụng được tinh ấn của Hermes.

Ngay khi tôi định mở miệng, một kẻ không ngờ tới cướp mất lời tôi.

[Haha, mọi người à! Các ngươi thế nào rồi?]

Mẹ kiếp... đúng lúc ghê.

Tôi lập tức nhìn ra ngoài cửa sổ. Trên nền trời đang dần tối lơ lửng một con dokkaebi hoàn toàn mới.

[Những kẻ tham dự kịch bản này đúng là nóng vội quá. Vẫn còn một tuần nữa kịch bản chính mới bắt đầu, vậy mà đã có người chạy đi đánh thức tai ương rồi. Các ngươi có tò mò về kịch bản kế tiếp không nào?]

Kẻ vừa lên tiếng không phải là Bihyung, nhưng nó có vẻ ngoài tương tự Bihyung. Có lẽ vì không có người phụ trách nên con dokkaebi tập sự này đã tự đứng ra trám chỗ.

[Dokkaebi phụ trách hiện đang vắng mặt, nên ta định thư giãn một chút trong thời gian này... haha. Giờ thì, tất cả các ngươi đã ăn không ngồi rồi đủ chưa? Các ngươi biết một sự kiện thế này không thể bỏ qua được đâu nhỉ?]

Không tốt chút nào.

Tình hình cực kỳ tồi tệ.

[Nếu không đặt ra kịch bản nào thì ta có còn là dokkaebi không chứ?]

Sự thật rằng kịch bản mới sắp xuất hiện từ tình hình hiện tại đã nói lên một điều.

[Kịch bản phụ - "Ngăn chặn Tai ương" đã được mở ra.]

Thời điểm tai ương thức tỉnh đến sát nút rồi.

+

[Kịch bản phụ - Ngăn chặn Tai ương]

Phân loại: Phụ

Độ khó: S-

Điều kiện thông qua: Một thế lực không rõ ở quận Gangdong đang cố gắng ấp nở một trong các "tai ương." Đánh bại chúng và ngăn chặn "tai ương" sắp xảy ra.

Thời gian: 2 tiếng

Phần thưởng: 22,000 xu

Thất bại: Sự xuất hiện sớm của "Tai ương Nghi vấn."

+

Nếu bọn tôi được giao cho kịch bản "Ngăn chặn Tai ương," bên nhóm của Độc Hi hẳn đã nhận được kịch bản "Canh giữ Tai ương." Lũ dokkaebi chết dẫm này, chúng vẫn đang cố biến tình huống đột phát hiện tại thành một phần của kịch bản.

Tôi lập tức quay sang nói với đồng bọn.

"Đây không phải lúc để tranh cãi. Ngay bây giờ chúng ta phải đối phó với cái trò này trước đã."

Lần đầu tiên từ nãy đến giờ, Han Sooyoung và Yoo Sangah gật đầu cùng một lúc.

***

Nhóm Độc Hi đóng quân trong khu Cheonho-gong, quận Gangdong. Đây là một khu vực tập trung nhiều nhà thờ và thánh đường.

Nếu chúng đặt mục tiêu là sớm đánh thức tai ương, đóng quân ở một trung tâm tôn giáo là lựa chọn vô cùng xuất sắc. Lời cầu nguyện của những con chiên lạc lối sẽ tạo ra một môi trường hoàn hảo để ấp ủ "thiên thạch tai ương."

Sau khi do thám một vòng xung quanh, Han Sooyoung lên tiếng trước nhất.

"Con đường có mức độ địa khai hóa thấp nhất nằm phía đông bắc căn cứ, hẻm 16, đường Cheonjung. Nếu có thể đào qua được con hẻm này, chúng ta sẽ tiến thẳng được vào trung tâm khu đóng quân trong thời gian ngắn nhất. Cơ mà, vượt được hàng phòng thủ không dễ nhằn tí nào đâu."

Tôi gật đầu.

Chúng tôi không có nhiều thời gian nên buộc phải chọn con đường nhanh nhất.

"Không sao. Chúng ta có thể đi xuyên qua mấy tòa nhà. Han Sooyoung và cô Yoo Sangah sẽ đi tiên phong. Xin hai người đừng đánh nhau nhé."

"... Được rồi."

Hiện tại Yoo Junghyuk chẳng thể giúp được gì nên tôi quyết định để hắn lại với avatar của Han Sooyoung trên nóc một tòa nhà cao tầng. Mặt khác, hắn có thể đảm nhiệm chức trách "quan sát tình hình chiến trường." Yoo Junghyuk không bày tỏ sự bất mãn gì. Song, hắn vẫn đưa ra vài lời khuyên.

- Nếu có thể, hãy tiêu diệt chúng trước khi thiên thạch nở. Không có [Con đường của Gió] thì gần như không thể nào chế ngự được "Tai ương Nghi vấn" ngay từ đầu đâu.

Đương nhiên, chỉ cần có thể thì tôi cũng sẽ làm thế.

"Đi thôi."

Hiệu lệnh vừa dứt, chúng tôi liền nhảy xuống từ tòa cao ốc.

Han Sooyoung, cùng với [Avatar] của cô nàng, dẫn đầu xông xuống trước. Đám avatar nhân ra thành hàng chục người trong nháy mắt, chạy loạn xạ khắp phố và thu hút sự chú ý của nhóm Độc Hi.

"Gì thế? Giết chúng đi!"

Ngay khi nhóm người bối rối đuổi theo đám avatar, một sợi dây mảnh, trong suốt bay vút ra.

Xoẹtttt!

"Áaaaaaaa!"

Chân của những kẻ đuổi bắt mắc vào sợi dây thép và bị cắt phăng ngọt xớt. Nhưng thế vẫn chưa phải là hết. Trên quỹ đạo ngã xuống của chúng còn có một sợi dây khác đợi sẵn.

Phựt!

Những cái đầu lìa khỏi cổ văng ra trên không trung. Đó là một cái bẫy kép kinh hoàng được thiết kế tỉ mỉ bằng cách tính toán góc độ của cú ngã. Han Sooyoung tặc lưỡi.

"Ui, tàn nhẫn thế."

"Cô không phải là kẻ nên nói lời này đâu."

Ngoài cuộc trò chuyện "sôi nổi" ra, mối quan hệ giữa hai cô gái cũng tương đối chấp nhận được. Không, nó không đáng xem lắm, nhưng lại rất hữu ích. Nhờ họ, tôi có thể dễ dàng đột nhập vào trung tâm trại, tránh được hết đám lính gác của Độc Hi.

Chuyện tìm thiên thạch tai ương không khó chút nào. Nó là một khối thiên thạch khổng lồ cao hơn 8m.

Ồ ồ ồ...

Khối thiên thạch nằm ngay đó, tỏa ra một quầng năng lượng hắc ám như thể đang tuyên bố "Ta chính là tai ương."

HIển nhiên, tôi có thể cảm nhận được con Igneel Thứ cấp trước đây hoàn toàn không đem ra so sánh với cái thứ này được.

Nếu bọn tôi không thể ngăn chặn tai ương này, Seoul chắc chắn sẽ đi đến hồi kết.

Và còn cả bóng dáng người phụ nữ đang đứng cạnh khối thiên thạch nữa.

Tóc cô ta trắng như tuyết. Nhìn đôi môi đỏ như đóa hoa nở trên đồi tuyết trắng kia, tôi hoàn toàn có thể hiểu được gu của Yoo Junghyuk.

Khoảnh khắc cặp mắt lạnh băng trừng lên nhìn tôi, một luồng năng lượng khủng khiếp bùng phát ra từ cả người cô ta. Cảm giác như thể da tôi râm ran hết lên chỉ bởi một cú chạm vậy. Áp lực khác hẳn khi tôi đối mặt với Gong Pildu.

Phải rồi.

Tôi cũng đã nhận được sức mạnh từ [Thiên thạch Tai ương], thế chắc là đủ rồi nhỉ?

"... Ngươi là ai?"

Một trong Thập Đại Ác Nhân, cô ta là Độc Hi Lee Seolhwa.

Truyện Chữ Hay