Góc nhìn của Độc giả Toàn tri

tập 22: ba lời hứa (7).

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Dịch: Dương Trà Mi - Biên tập: Bút Lông

Lời Persephone nói làm tôi nổi da gà ngay lập tức.

Tinh tọa là những kẻ phát cuồng vì các câu chuyện, coi nó như một món mỹ thực. Đó là bản chất thực sự của bọn chúng.

[Cái chết là kết thúc của câu chuyện. Giống như con bò, một khi đã thành bít tết rồi thì không thể hồi sinh được nữa, người chết cũng vậy. Câu chuyện của họ đã kết thúc rồi.]

“Tôi biết có một số ngoại lệ.”

[Toàn là bịa đặt cả thôi. Chẳng có thứ gì là ngoại lệ cả.]

Nói dối. Trong thần thoại Hi Lạp chẳng phải có tiền lệ đấy sao.

“Ngài có dám thề trước dòng sông Styx[note40934] không ạ?”

Đương nhiên là bà ta không dám rồi. Lần đầu tiên kể từ khi xuất hiện, sự giận dữ đã xuất hiện trên gương mặt của Persephone.

[... Cái thứ “linh hồn” mà ngươi vẫn hằng tin tưởng chỉ là một lời bịa đặt vụng về.]

“Tôi chỉ cần một phần của lời bịa đặt vụng về đó.”

[Tại Địa phủ này, “những kẻ quay đầu nhìn lại” thường sẽ phải hối hận. Ngươi cần phải chấp nhận rằng quá khứ đã qua rồi.]

Nếu bà ta đã cứng đến thế thì tôi cũng đành phải dùng con át chủ bài của mình thôi.

“Thưa vương hậu, tôi tưởng ngài biết rằng thời gian không nhất thiết phải chảy ‘về phía trước’ chứ.”

Gần như ngay tức khắc, cả thế giới lập tức xám xịt. Sát ý nồng đậm bao trùm toàn bộ đại sảnh. Thời khắc ấy, dường như tôi đã được lờ mờ thấy chân thể của Persephone. Tôi hoảng sợ muốn hét lên thật to, nhưng miệng lại chẳng thể nào nhúc nhích.

Linh hồn không tồn tại? Chẳng phải linh hồn tôi đang sởn cả tóc gáy lên đây sao?

Một lúc sau, khi mà mồ hôi đổ ròng ròng đã làm lưng tôi lạnh toát, cuối cùng thì sát ý cũng biến mất. Persephone mỉm cười như chưa có chuyện gì xảy ra.

[Haha… Thật thú vị. Đúng như mong đợi từ “dị biệt” mà đứa trẻ trên Olympus của ta từng nhắc tới.]

Nụ cười của bà ta có chút gì đó thay đổi. Tôi có thể cảm nhận rõ ràng điều đó. Tôi biết giờ tôi có thể đạt được mục đích của mình rồi.

“Tôi không chỉ biết có bấy nhiêu đâu. Tôi đã thấy Thân Binh Khổng Lồ mà các ngài chế tạo ở Tartarus. Nếu ngài chấp nhận giao dịch với tôi, tôi sẽ giúp ngài tìm cách rút ngắn thời gian hoàn thiện nó…”

[Gigantomachia[note40935] là một vấn đề lớn nhưng dẫu không có sự giúp đỡ của ngươi thì Thân Binh Khổng Lồ vẫn sẽ được hoàn thành thôi.]

Tôi câm nín mất một lúc. Bà ta quả là một vị thần đáng gờm.

Lần này, tới lượt Persephone.

[Tuy nhiên ta sẽ cân nhắc giao kèo này nếu ngươi tiết lộ từ đâu mà ngươi nghe ngóng được chuyện này.]

“Vậy thì thật khó cho tôi. Thú thực, tôi cũng chẳng biết giải thích thế nào nữa.”

Tôi cảm thấy áy náy với Shin Yoosung, nhưng tiết lộ chuyện này là điều không thể. Nếu trả lời bà ta thì toàn bộ những kế hoạch trong tương lai của tôi sẽ đổ bể hết. Persephone nhìn tôi chằm chằm như để xác nhận tính chân thực của lời nói ấy. Rồi bà ta thì thầm bằng một chất giọng lạ lẫm.

[Đúng thật là… ■■■ của ■■■…]

… Hả?

Ngay giây tiếp theo, tin nhắn của các tinh tọa nổ tung trong đầu tôi.

[Tinh tọa “Tù nhân của vòng Kim Cô” nghi ngờ đôi tai mình.]

[Tinh

tọa “Ma tính Hỏa diệm Phán quan” trợn trừng đôi mắt.]

[Tinh tọa “Người ghi chép của Thiên đàng” chỉ trích sự bất cẩn của vương hậu.]

[Tinh

tọa “Mưu lược gia Bí mật” trầm ngâm.]

Persephone cau mày.

[Những vị khách không mời thì nên biết giữ im lặng.]

Tôi ngạc nhiên hỏi, “Ngài vừa nói gì vậy?”

[A, không có gì đâu.]

Tôi thực sự bối rối… ■ là sao? Tôi không thể phát âm nó một cách chính xác , những rõ ràng là những từ đó nghe giống như đã bị kiểm duyệt vậy. Đây là chuyện sẽ thường gặp với những thông tin chưa được phép công khai dựa trên tiến độ của kịch bản hiện tại. Tuy nhiên, kiểm duyệt sẽ không có tác dụng với những người đã biết được thông tin đó. Vậy thì thật vô lý. Còn có thông tin nào mà một người đã đọc hết “Bí kíp sinh tồn” như tôi đây lại không biết ư?

[Xin lỗi nhưng tiết mục giải trí này phải kết thúc tại đây thôi. Địa phủ chẳng có bất kỳ lý do nào để giao dịch với ngươi cả. Những thông tin đó của ngươi, ta có thể tìm hiểu bằng cách rất nhiều cách khác.]

Trong căn phòng tối mờ mờ, con dao ánh lên ánh bạc sắc lẹm. Không rõ vì sao nhưng tôi cũng không muốn tìm hiểu lý do.

[Ta luôn cố nhịn nãy giờ, nhưng mà… trong ngươi ngon miệng thật đấy.]

Persephone đột nhiên tiến tới nắm lấy cằm tôi. Tôi mỉm cười, cố gắng kiềm chế mong muốn đá phăng cái ghế đi.

“Liệu ngài có thể đối phó với cơn bão hợp lý hóa nếu ngài hãm hại một hóa thân đang trong kịch bản không?”

[Hừm. Ngươi coi thường ta quá rồi đấy. Ngươi nghĩ ta không đối phó nổi độ hợp lý sao?]

“Những tinh tọa đang quan sát tôi cũng sẽ không bỏ qua điều đó.”

Persephone cười lớn.

[Ngươi nghĩ đức vua sẽ sợ hãi mấy tinh tọa tầm thường đó sao?]

Dĩ nhiên là Hades có quyền được ngạo mạn. Thế nhưng cái từ “tầm thường” ấy không nên dùng trong trường hợp này đâu.

[Tinh tọa “Tù nhân của vòng Kim Cô” vung vẩy Gậy Như Ý như thể bị khiêu khích.]

[Tinh tọa “Ma tính Hỏa diệm Phán quan” lạnh lùng rút kiếm.]

[Tinh tọa Mưu lược gia Bí mật đang hào hứng cổ vũ.]

Persephone cũng ngưng tụ sức mạnh của mình.

[Có vẻ như các ngươi muốn thử ngay bây giờ?]

Ngay tức thì, mây đen bắt đầu phủ lấy trần đại sảnh. Những tia sét đỏ và xanh lần lượt giáng xuống, tạo thành những ngọn lửa trắng lan dần khắp sảnh. Đây là cuộc chiến giữa các tinh tọa.

Vù vù vù vù!

Một lượng lớn hào quang tỏa ra quanh tượng trưng thể của Persephone, như thể bà ta chuẩn bị trở về chân thể vậy. Nếu mọi chuyện cứ tiếp diễn thì tôi sẽ chết dí mất.

Tôi điềm

nhiên nói, “Ngài nói ngài thích những câu chuyện.”

Nghe thấy chữ “câu chuyện”, bầu không khí giữa các tinh tọa cũng dịu xuống chút.

“Vậy ngài thấy giao dịch sau thế nào?”

[Tinh tọa “Mưu lược gia Bí mật” lắng nghe lời bạn nói.]

Persephone nhìn tôi chăm chú.

“Nếu ngài giúp tôi, tôi sẽ cho ngài xem câu chuyện thú vị nhất thế giới. Đó sẽ là một câu chuyện mà miếng bít tết ngài vừa ăn chẳng thể nào bì kịp.”

[Tức là ta có thể ăn cậu sao?]

“Với kinh nghiệm nếm trải mỹ thực của vương hậu thì tôi nghĩ ngài không cần thêm bữa ăn nào nữa đâu ạ. Ngài đã đủ no rồi.”

Persephone bật cười ngay khi bà ta ý thức được những điều tôi vừa nói.

[… Ngươi định bắt ta vừa không được ăn vừa phải trả tiền sao?]

“Tôi sẽ để ngài được trải nghiệm nó. Tuy nhiên, nếu giờ ngài ăn tôi luôn thì sau này ngài sẽ hối hận cả đời đấy.”

[Vì sao?]

“Ngài sẽ luôn tiếc rằng, giá như lúc đó không ăn, thì hẳn sau này nó đã ngon hơn rồi.”

Persephone nghiền ngẫm nhìn tôi.

[… Sao ngươi dám chắc chắn như vậy?]

“Tôi có thể chống lại những kẻ đi ngược thời gian mà không cần tới nhà bảo trợ.”

Tròng mắt Persephone khẽ rúng động.

“Tôi đã tiêu diệt quy hoàn giả và ngăn chặn các tai ương mà không cần các Dị Giới Thần giúp đỡ. Và tất cả chỉ gói gọn trong vòng năm kịch bản mà thôi.”

Persephone khẽ cắn môi dưới một cách bất an.

“Dù vẫn còn đang sống, nhưng tôi đã có thể tiến vào Địa phủ và gặp được ngài như lúc này đây. Chẳng lẽ ngài không tò mò về những việc tôi có thể làm trong tương lai sao?”

[Ngươi nói hay lắm. Nhưng…]

Persephone cúi xuống nhìn tôi.

[Có vẻ nó không giống một giao kèo lắm nhỉ?]

“Ngài có thể coi đó là một lời tán tỉnh?”

[… Hửm?]

Tôi mỉm cười, “Tôi nghiêm túc đấy. Tôi sẽ cho ngài xem một câu chuyện trước giờ chưa từng có. Và ngài sẽ không thể ngừng suy ngẫm về nó.”

Có lẽ suy nghĩ muốn đưa ra “giao kèo” với các tinh tọa là một sai lầm. Họ bị trói buộc bởi sự vĩnh cửu, và sẽ chẳng bao giờ nghiêm túc thỏa thuận với một hóa thân nhỏ bé cả. Nếu vậy, thà là cứ cố chấp đến mức phi lý còn hơn. Ít nhất thì nó còn chứa đựng phần nào sự chân thành khiên cưỡng.

Giống như trong truyện thần thoại vậy, các vị thần sẽ bị cảm động bởi một chút ít của sự chân thành hơn là hàng trăm lời nói dối hoa mỹ. Trên thực tế, nhìn Persephone cũng có vẻ không bị khó chịu.

[Hừm… Khó nhỉ. Đây là lí do mà đàn ông là…]

“Ồ, dĩ nhiên là lời tán tỉnh của tôi không phải dành cho ngài, mà là cho Đức cha của màn đêm trù phú kìa.”

Persephone tròn mắt ngạc nhiên, rồi bật cười. Bà ta bước qua trước mặt tôi và bắt chéo chân ngồi lên chiếc bàn bên cạnh. Đôi mắt hạnh của bà nhìn quét một lượt thân thể tôi.

[Thật thú vị.]

Tôi sợ rằng tôi sẽ nhớ mãi hình ảnh cơ thể của Yoo Sangah làm hành động này mất. Persephone nhìn chằm chằm vào bóng tối và từ từ nhắm mắt lại. Chỉ là một cái chớp mắt thôi, nhưng dường như nó kéo dài hàng giờ trong im lặng. Tôi cảm thấy mình sắp ngừng thở trong bầu không khí nặng nề ấy. Chợt, bà mở miệng.

[Ta sẽ cho ngươi một nhiệm vụ.]

Cuối cùng thì nó cũng đến.

[Ngươi muốn cho ta thấy một câu chuyện thú vị? Vậy được. Nếu ngươi thành công, ta sẽ cho phép người tìm linh hồn mà ngươi muốn.]

Một thông báo của hệ thống đột ngột vang lên.

[Một kịch bản ẩn mới đã được kích hoạt.]

Một vài câu chuyện thần thoại lướt qua trong trí nhớ của tôi khi bà ta nhắc tới chữ “nhiệm vụ”. Nó nhắc tôi nhớ về “12 nhiệm vụ[note40936]” của Hercules. Mắt Persephone sáng lên.

[Ta cũng muốn được đi xuống đó một lần. Đứa trẻ của ta ở Olympus thường làm vậy, nhưng ta thì chưa từng, bởi vì ta đã có chồng mình rồi.]

“Đó là nhiệm vụ gì vậy?”

[Nhiệm vụ của ngươi là chặt đầu của con rắn.]

“… Rắn? Ý ngài là con rắn có nhiều đầu?” Tôi hỏi với giọng lo sợ, bởi con rắn đó là một chủng quái thú hạng 2.

Persephone lắc đầu.

[Không phải Hydra. Ngươi mà giết nó thì sẽ bị nói là bắt chước Hercules mà thôi. Con mà ngươi cần giết là một con khác.]

“Nhưng tôi đang ở trong kịch bản nên không thể đi xa được.”

[Đừng lo. Nó ở bất kỳ nơi nào ngươi đến.]

Persephone búng tay một cái. Một màn hình hiện lên trong không trung. Tin nhắn và cảnh tượng hiện lên trên đó giúp tôi nhận ra đây là gì.

… Phải chăng các tinh tọa vẫn theo dõi chúng tôi qua màn hình này?

Một mảng rừng xanh um tùm hiện lên choáng ngợp cả màn hình. Tôi chẳng mất nhiều thời gian đã nhận ra đây là đâu, bởi đó là nơi mà kịch bản thứ sáu chuẩn bị diễn ra. Đợi chút. Cái gì đây?

「Này chú, chặt mấy cái cây kia xuống để dựng một nơi nghỉ tạm đi. Không phải chú giỏi nhất việc này sao?」

「Con nhóc chết tiệt này. Ta giỏi là giỏi đầu cơ tích trữ chứ không phải khai hoang.」

Tôi nhìn đăm đăm vào màn hình, trong đó là hình ảnh của Gong Pildu và Han Sooyoung vẫn đang mất tích. Việc này sao có thể chứ? Kịch bản thứ sáu vẫn chưa bắt đầu mà?

Tôi có thể cảm thấy ánh nhìn chăm chú của Persephone.

[Thế nào? Ngươi có muốn thử không? Có lẽ sẽ hơi khó, nhưng đây là một nhiệm vụ đáng giá đó.]

Tôi lập tức phục hồi tinh thần. Có vẻ như tôi đã biết “con rắn” Persephone muốn tôi giết là gì rồi. Và thế là tôi chậm rãi gật đầu.

***

Hóa thân rời đi và bóng tối dày đặc lại một lần nữa bao trùm lấy đại sảnh. Chỉ còn lại một mình Persephone, bà nhìn chằm chằm vào bàn tiệc trước khi cất lời.

[Dọn đi. Chẳng ngon chút nào cả.]

Những bàn tay vươn ra từ trong bóng tối nhanh chóng dọn đĩa xuống. Persephone nhìn từng món ăn bị đổ vào trong thùng rác. Bậc thầy kiếm thuật, thợ săn cấp SSS, ma thuật sư cấp 10,… Bà đã chán ngán những món ăn này rồi. Chợt một giọng nói vang lên từ bóng đêm sâu thẳm.

― Sao em lại làm vậy Persephone?

Giống như là không khí đang nói chuyện vậy.

[Ôi, ông chồng e thẹn của em cuối cùng cũng chịu lên tiếng rồi.]

― Ta đang hỏi em tại sao.

[Hades, anh cũng muốn mà.]

― Ta chưa từng nói vậy.

Persephone trừng mắt nhìn bóng đêm trước mặt.

[Anh chẳng ưa gì đám hóa thân. Nhưng dường như anh thích tên nhóc đó. Em nói có đúng không?]

― Sao em lại nghĩ vậy?

[Vì anh đã không giết tên nhóc đó ngay khi cậu ta tiến vào Địa phủ.]

Bóng đêm im lặng trong thoáng chốc.

[Anh vẫn luôn ghen tị vì Zeus có Hercules. Em chỉ đoán suy nghĩ của anh một chút thôi.]

Persephone nhìn xuống tay mình một chút rồi nắm tay lại.

[Thú thực thì em cũng hơi bất ngờ chút. Đúng là có một số tinh tọa mà em không thể đắc tội được. Mà tất cả bọn họ lại đi dõi theo một hóa thân…]

Một màn hình hiện lên trong bóng đêm, nhưng kênh lại không kết nối nên hình ảnh không thể phát ngay lập tức được. Bóng đêm nhìn chăm chú vào màn hình mà nói:

― Rồi sẽ có dấu hiệu về tương lai sớm thôi.

“Tương lai”. Persephone nghe những chữ này, chợt mở miệng nói với chất giọng trộn lẫn giữa không tin, nghi ngờ và cả mong ngóng nữa.

[… Liệu tương lai thực sự sẽ tới sao?]

― Có lẽ.

[Đến lúc đó anh sẽ vẫn ở bên em chứ?]

Hades không trả lời. Chỉ có bóng đêm ấm áp đang cẩn thận bao quanh biểu tượng thể của bà. Persephone ngả vào trong bóng đêm và nói.

[Thực chờ mong câu chuyện mà tên nhóc đó sẽ cho em xem.]

Bà dõi mắt trông theo hình ảnh Kim Dokja băng qua màn đêm rời khỏi Địa phủ. Cậu cứ tiến về phía trước mà chẳng hề ngoái nhìn lại sau lưng.

Persephone cười khẽ. Bà thấy cậu nhóc này kể cũng khá đáng yêu.

Truyện Chữ Hay