Goblin Kingdom

chương 47: bui nhút nhát

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: SrImmanoob

Edit: Tân Đỗ Duy

Trans Eng: Gi Dji => Gi Jii, mị nghĩ để thế này vui hơn và đằng nào nó cũng chả khó nhớ hơn mấy tên khác là bao :v

Gau: Ờ ờ, zui ghê á. Để update luôn cả phần nhân vật, lâu k sờ vào loạn sml ròi

=======

Chủng tộc] Goblin

[Level] 5

[Class] Lãnh chúa; Đầu đàn

[Kỹ năng] [Kẻ thống trị bộ lạc] [Ý chí nổi loạn] [Tiếng gầm áp đảo] [Kiếm kỹ B+] [Tham lam vô độ] [Linh hồn vương giả] [Đôi mắt của Lam Xà] [Khiêu vũ bên tử vực] [Con mắt của Xích Xà] [Thao túng ma thuật] [Linh hồn cuồng binh] [Tác động lần 3 (Lần niệm chú thứ 3)] [Bản năng] [Sự thông thái của kẻ thống trị II]

[Bảo hộ của thần] Nữ thần địa ngục (Altesia)

[Thuộc tính] Bóng tối; Tử vong

[Thuộc hạ] High Kobold <> (Lv1), Gastra (Lv1) Cynthia (Lv1)

[Trạng thái bất thường] [Sự mê hoặc của Thánh nữ]

Chúng tôi tiêu diệt bầy thằn lằn 2 đầu, lũ kiến khổng lồ và bọn ốc sên trên đường đi khi chúng tôi hướng đến phía Tây.

“Ngươi đã nắm được đường đi của bọn orc rồi chứ?” Tôi hỏi.

Druid Gi Za gật đầu trước câu hỏi của tôi.

“Tất nhiên rồi,” hắn đáp.

Gi Za và Gi Do – tên vừa tiến hóa lên class Druid, kẻ điều khiển gió, được đặt vào vị trí trung tâm trong đội ngũ goblin sử dụng phép thuật nằm chính giữa đội hình.

Đi đằng trước là Gi Jii trừng mắt, và Gi Go, kẻ tiếp nhận sự bảo hộ của Kiếm Thánh (Ra Bazura). Kẻ có class cao nhất đứng sau tôi là goblin quý tộc Gi Go, nên tôi dẫn theo bọn goblin chuyên về phối hợp trong đội của Gi Gu đi theo Gi Go và hỗ trợ hắn.

Thay thế cho Gi Ga đang không thể cử động được do chấn thương, là chuyên gia thương thuật, Gi Da. Phụ trách đằng sau là hắn và kẻ nhận được bảo hộ của Cuồng Thần (Zu Oru), Gi Zu. [note27198]

Tôi cử chiến binh thú, Gi Gi, Gi Ji lén lút. Nhờ vào việc liên lạc lúc có lúc không với chúng mà chúng tôi có thể lần theo đường đi của lũ orc.

“Đức vua, kẻ đưa tin của ngài Gi Gi đã tới,” Gi Za nói.

Đập vào mắt tôi là dáng vóc của 1 con chó to ăn đứt chiều cao của goblin đang chạy xuyên qua đồng cỏ.

Tôi gật đầu trước lời nói của Gi Za trong khi ra lệnh đội quân theo sau dừng lại.

“Địch, dường như… được chia làm 2 nhóm,” cấp dưới của Gi Gi, người có thể điều khiển quái thú báo cáo lại sau khi nói chuyện với con chó.

Vậy là chúng tách ra làm 2 nhóm…

“Ngươi có biết chúng có bao nhiêu người không?” tôi hỏi.

Cấp dưới của Gi Gi lắc đầu.

“Hướng đi?”

Con goblin chỉ về hướng Tây và hướng Bắc.

Thấy vậy, tôi ra lệnh.

“Gi Go, nhặt ra 3 nhóm theo ngươi và đuổi theo kẻ địch ở phía Bắc,” tôi chỉ đạo.

“Tuân lệnh! Gi Jii, ngươi theo ta,” Gi Go nói.

“Vâng,” Gi Jii nhanh nhẹn gật đầu khi hắn chuẩn bị chạy theo Gi Go và các goblin khác.

Gi Go với class quý tộc đủ sức để 1 mình đấu với lũ orc. Hơn thế nữa, với Gi Jii chuyên về phối hợp đồng đội theo cùng, họ có thể xử lý được 6 con orc.

Dĩ nhiên, tôi cũng đã tính đến những áp lực tâm lý của những kẻ đang bị truy đuổi tác động đến chúng.

“Gi Da, người dẫn đầu. Gi Zu, bảo vệ phía sau. Chúng ta xuất phát!”

Tôi tọng thịt khô đầy mồm và nhai nhồm nhoàm. Với con chó đã được thuần hóa đi đầu, chúng tôi đuổi theo lũ orc.

◇◆◆

Đã được 2 ngày kể từ khi chúng tôi truy đuổi bầy orc. Chúng tôi lặng lẽ di chuyển trong đêm.

Mắt nhìn được trong bóng tối là một thứ vô cùng tiện lợi. Sự tối tăm lạnh lẽo của màn đêm được coi là kẻ thù tự nhiên của con người, nhưng từ khi đến thế giới này, nó đã trở thành đồng minh của tôi.

Lũ orc không đi đường ngoằn ngoèo mà luôn chọn đi theo tuyến đường rộng rãi. Đúng là con đường như vậy sẽ đi nhanh hơn, nhưng điều đó cũng đồng nghĩa rằng kẻ truy đuổi sẽ có thể tấn công không ngừng nghỉ.

Nếu chúng chạy được nhanh, thì chúng tôi cũng có thể đuổi theo nhanh chóng.

Hơn nữa, chúng phải đem theo lũ orc bị trọng thương. Chúng tôi đã xác nhận điều đó ở đồng cỏ chiều nay. Có vũng máu trên đường đi, nên chắc chắn có lũ orc bị thương trong số đó.

Tôi không biết chúng đã đi xa đến đâu, nhưng tôi muốn rút ngắn khoảng cách khi vẫn đang ở trên cơ. Dù sao đi nữa, việc tấn công sẽ trở nên vô dụng nếu bên mệt mỏi lại là chúng tôi.

Tôi nhìn xung quanh khu vực trong khi lấp đầy miệng bằng thịt khô rồi đi theo con chó dẫn đường.

Bỗng nhiễn tại thời điểm đó, một mùi hương cay nồng phả vào mũi tôi khiến tôi phải dừng lại. Con chó đi đầu cũng dừng lại, và bắt đầu gầm gừ.

“Mùi máu,” Gi Za thì thầm.

Tôi khẽ gật đầu xác nhận.

Tôi đảo mắt xung quanh, tìm kiếm bất kỳ dấu vết của sự sống. Mùi máu có lẽ bị thổi theo gió từ đằng trước đến đây.

Điều đó có nghĩa là… Chúng ta đã đuổi kịp?

“Gi Da, mang người đi kiểm tra phía trước.”

Chuyên gia về thương Gi Da, kẻ được tôi giao vị trí tiên phong, chậm rãi gật đầu rồi tiến lên phía trước. Hắn di chuyển rất nhanh dù đang phải cẩn thận chú ý mọi thứ xung quanh mình.

“Đức vua, đó là 1 cái xác orc.”

Tôi cảnh giác tiến tới gần cái xác. Vậy ra đây là nguồn gốc của cái mùi đó?

Nhìn kỹ vào nó, tôi thấy cơ thể nó chằng chịt sẹo, Không khó để nhận thấy con orc này đã kiệt sức ở đây.

“Vậy hắn kiệt sức ở đây, hửm?” Tôi tự nhủ.

Tôi ra lệnh cho Gi Da và lính hắn xử lý cái xác.

“…Chúng ở gần đây. Liệu chúng ta có thể đuổi kịp chúng trong 1 ngày?” Thủ lĩnh druid Gi Za hỏi, khi hắn đang ngó cái xác.

“Nếu có thể thì ta cũng mong được như vậy. Nhưng…”

Nếu chúng chỉ cắm đầu chạy thì không sao. Nhưng tôi phải tính đến trường hợp chúng có thể đã chuẩn bị mai phục chúng tôi. Tôi không thể hạ cảnh giác được.

Việc chúng bỏ lại cái xác tức là chúng đang bị dồn đến đường cùng. Chúng không còn thời gian để giấu cái xác.

Hoặc đây là 1 cái bẫy? 1 cái bẫy để vô hiệu hóa khứu giác của chúng tôi?

Tôi đã nghĩ đến khả năng đó, nhưng tôi lắc đầu.

Không, không còn ai để dẫn dắt lũ orc, đúng không? Nếu có, thì tôi đã không bị bỏ lại 1 mình khi đang trong bờ vực của cái chết.

Không có gì để sợ hãi cả.

Chúng ta sẽ tiếp tục như thế này, và đuổi theo lũ orc.

◆◇◇

Vì phải đi bộ xuyên màn đêm nên sự mệt mỏi đã hiện rõ trên mặt nhóm goblin.

Nhưng những nỗ lực của chúng đã gặt hái được thành công. Gi Ji lén lút cuối cùng cũng bắt kịp bầy orc.

Ngay lúc này, chúng tôi đang hội lại với Gi Ji, và sẽ nghỉ ngơi ở trong rừng khi theo dõi lũ orc.

Số lượng hiện tại của bầy orc là 20.

Nhiều hơn hẳn so với mong đợi của tôi, nhưng chúng chắc chắn đã kiệt sức. Chúng tôi tiếp tục theo dõi lũ orc trong khi chú ý đến hướng gió.

“Con orc kia đã chỉ đạo bầy orc từ trước đó,” Gi Ji vừa nói vừa chỉ tay.

Ở phía bên kia theo hướng chỉ của hắn là 1 con orc có kích cỡ nhỏ hơn so với bọn orc khác.

“1 con… non?” Tôi hỏi.

Sau khi nghĩ 1 lúc, Gi Ji lắc đầu.

“Không, nó không thể trẻ như vậy. Nhưng chắc chắn nó chịu trách nhiệm giữ cho bầy orc thống nhất lại.”

Cách nhanh nhất để thắng cuộc chiến giữa các bầy đàn là giết con đứng đầu. (Các cụ xưa đã có câu đánh rắn phải đánh dập đầu)

Khi tôi nheo mắt lại, tôi ngó sang bầy orc lần nữa. Ở đó, tôi thấy một con orc to hơn đẩy con orc nhỏ hơn ra.

“Có vẻ chúng đang có tranh chấp nội bộ,” tôi nhận xét.

“Vâng, việc đó đã diễn ra 1 khoảng thời gian rồi,” Gi Ji đáp lời.

Chúng hẳn không hài lòng khi phải theo lệnh bởi 1 con có thể chất yếu hơn hẳn. Và còn ngay sau khi vừa trải qua việc thua trận.

“Nói cho ta biết về bầy orc tách ra từ nhóm này.”

“Vâng.”

Trong khi tôi nghe báo cáo của Gi Ji, lũ orc tiếp tục đấu đá nhau.

Hiển nhiên, bầy orc tách ra từ bầy này đã chia cắt sau trận đánh với con orc nhỏ hơn.

Con dẫn dắt bầy này là con orc nhỏ hơn. Có vẻ như nó muốn rút lui. Khả năng là nó muốn rút về làng nhanh nhất có thể. Và vì nó thực tâm mang theo những con orc đã suy yếu đi cùng, có vẻ như nó không bị chi phối bởi luật rừng.

Nói cách khác, nó có trí khôn. Hoặc ít nhất, nó thông minh hơn con orc to đã đẩy nó đi 1 cách vô nghĩa.

Từ trận chiến với Gol Gol, tôi biết lũ orc cũng có thể nói dù ít hay nhiều.

Cho đến lúc này, chúng tôi không có bất kỳ giao tiếp nào với nhau trừ lúc 2 bên dùng [Tiếng gầm áp đảo], nhưng nếu có con có trí khôn trong chúng, thì khả năng là có thể đàm phán. Nói cách khác, điều đó có nghĩa không cần phải tận diệt lũ orc. Không có lý do gì để làm quá lên vì vài viên sỏi trên con đường trở thành Vua Goblin của tôi.

Việc tái thiết ngôi làng cũng đã hoàn thành được 1 nửa. Tôi không muốn đẩy đám goblin vào nguy hiểm 1 cách không cần thiết.

“Ngươi sẽ mất cô ta đấy, ngươi biết chứ?”

Lời nói của Altesia vọng trong tâm trí tôi.

Mối đe dọa từ con người ở phía Đông. Thay vì tiêu diệt lũ orc, mối nguy hiểm nằm ở phía Đông. Tôi cần dùng mọi thứ tôi có để củng cố những mảnh ghép còn yếu kém.

Khi tôi bị cuốn vào dòng suy nghĩ của riêng mình, tôi thấy con orc to hơn cùng 5 con khác tách ra khỏi bầy.

“Chúng ta nên làm gì đây?” Gi Ji hỏi.

“Tấn công, dĩ nhiên,” Tôi trả lời cộc lốc.

Khóe miệng tôi tự nhếch lên, tạo thành 1 nụ cười. Nếu có bất kỳ câu hỏi nào… nó sẽ là: Tấn công nhóm nào trước.

◇◆◆

*Góc nhìn của Orc Bui

“Ngài Bui…”

Khi ánh mắt của đồng loại đang bị thương hướng vào tôi, tôi ngước ánh nhìn mệt mỏi của tôi lên.

“Ngài Goi và những orc khác…”

Giọng nói họ run rẩy. Để làm dịu đi sự hoảng loạn trong họ, tôi đáp lại rõ ràng.

“Ta cử họ đi đánh với bọn goblin với tư cách là một đội quân độc lập.”

Đó rõ ràng là 1 lời nói dối, nhưng dẫu có vậy, tôi không được để lộ bất kỳ sự yếu đuối nào.

Tôi không thể bỏ mặc những đồng loại bị thương, và chúng tôi đã mất nhiều thời gian để tập hợp lại đồng đội. Tôi không nghĩ mình đã lựa chọn sai, nhưng dù vậy, tôi không thể tránh khỏi sợ hãi. Dường như lũ goblin đã đuổi theo chúng tôi ngay khi chúng tôi rời đi.

Tôi chạy khỏi làng goblin sau cái chết của chúa tể Gol Gol với đồng loại bị thương theo sau bởi vì tôi đã sợ hãi.

Con Vua Goblin ấy.

Dù cho hắn có cơ thể nhỏ bé như tôi, nhưng khí chất hắn tỏa ra thì khác hẳn.

Thật đáng sợ. Sử dụng thanh đại kiếm bọc trong lửa, 1 con goblin đã thực sự giao đấu với thủ lĩnh Gol Gol… và đã giành chiến thắng.

Mọi thứ đến như tiếng sét đánh ngang tai, như trời điên đất đảo… Tôi không biết. Tôi không biết nên nói như thế nào, nhưng rõ ràng đó cú là 1 cú sốc.

“Nghỉ ngơi chút đã,” Tôi nói.

Đúng vậy.

Chúng tôi cũng đã khiến goblin chịu nhiều tổn thất. Chúng không thể nào đuổi theo chúng tôi ngay được.

Nên có lẽ sẽ ổn thôi nếu chúng tôi nghỉ ngơi tại đây 1 lúc, và để cả bầy khôi phục thể lực.

“Vâng,” các orc trả lời.

Nhìn anh em của mình gật đầu, tôi cũng ngồi xuống.

Kiếm và giáo của tôi nặng một cách bất thường.

Dường như tôi có thể để rơi chúng bất cứ lúc nào, nên tôi hạ chúng xuống đất.

Thủ lĩnh Gol Gol, người đã bổ nhiệm 1 kẻ còn trẻ và nhỏ bé như tôi không còn nữa.

Goi, Gui và các orc khác đều lớn tuổi hơn tôi, nên họ từ chối nghe theo tôi chỉ đạo, và tự làm theo ý họ.

Tôi biết. Tôi biết đó là vì tôi không đủ mạnh. Tôi không đủ mạnh mẽ để thuyết phục họ, đó là lý do họ bỏ đi.

Cả nhóm orc ở đây nữa. Lý do duy nhất họ theo chỉ đạo của tôi là bởi vì sức ảnh hưởng của thủ lĩnh Gol Gol vẫn còn đâu đây.

Tôi muốn sức mạnh.

Ít nhất thì, thứ sức mạnh tương tự như của Vua Goblin.

Bỗng nhiên, tôi nghe thấy tiếng hét vọng ra từ khu rừng.

Mũi tôi di chuyển, và mùi máu phả vào mũi tôi. Đó là máu của đồng loại tôi! Khoảng cách… không thể nào. Tại sao lại có nhiều goblin ngay gần như vậy!? Và còn vô cùng nhiều nữa!?

“Tất cả đứng dậy!”

Đầu óc bối rối, tôi nhanh chóng cầm khiên và kiếm của mình

lên. Nhưng ngay khi đang tìm

đường chạy, tôi đã bị sốc.

Tại sao lại có goblin chặn trước chúng tôi!?

Trong khi tôi đang nghĩ về điều đó, một tiếng hét nữa vọng ra lên từ phía sau.

“Goblin…!”

Chúng đáng lẽ ra phải là loài yếu hơn chúng tôi. Nhưng ngay lúc này… thứ đang đứng đằng trước là 1 con goblin với làn da màu nâu hung, cái bờm đen vung vẩy trên 3 cái sừng, một khuôn mặt hung ác và vóc dáng không sánh bằng với chúng tôi… Là hắn!

Kẻ đã giết chết thủ lĩnh Gol Gol, Vua Goblin! Hắn đuổi theo chúng tôi!

“N-Ngài Bui”

Ai đó đang gọi tôi.

Với đôi chân của tôi đang run rẩy. Tôi tiến đến trước vua của goblin. Khuôn mặt hắn đang cười toe toét. Nó thật hung ác.

Đáng sợ quá! Đáng sợ quá! Đáng sợ quá!

Đám lâu la đằng sau Vua Goblin ném thứ gì đó lên.

“Goi!?”

Goi và các orc khác, nhóm đã tách ra khỏi bầy trước đó đã bị phanh thây và bị đáp ra trước chân bọn tôi.

“GURUuuuAAaA!”

Tiếng gầm của nhóm goblin vang lên, khiến chúng tôi lạnh sống lưng, làm cho chân chúng tôi run rẩy không ngừng.

Đáng sợ quá! Đáng sợ quá! Đáng sợ quá!

Điều này còn đáng sợ hơn cả nhện khổng lồ!!

“Lũ orc!”

Giọng nói của Vua Goblin vang vọng.

Tiếng hét của hắn to lớn đến nổi như thể nó đang rung chuyển trong dạ dày của tôi! Đáng sợ quá!

“Ta sẽ cho ngươi 1 cơ hội!”

Khi đang đứng ngay trước những người anh em của mình, tôi nghe thấy tiếng hét ngay sau tôi 1 lần nữa.

Tràn ngập trong sợ hãi, và từ cái nhìn thoáng qua khu vực xung quanh, tôi đã biêt… Chúng tôi đã hoàn toàn bị bao vây bởi goblin.

“Hãy về quy phục ta! Nếu từ chối thì ngươi sẽ nằm xuống tại đây!”

Chúng tôi sẽ bị ăn thịt!

Đáng sợ quá! Đáng sợ quá! Đáng sợ quá!

“A.Ahh…”

Tôi không thể nói hẳn hoi.

“C-Cho t-tôi thời gian để n-nói chuyện với đồng đội.”

Thoáng chốc, tôi nghĩ rằng tôi cảm nhận được con ngươi vàng của con goblin thoáng qua.

“Không! Nếu người là thủ lĩnh, ngươi phải quyết định lấy!”

Không thể nào!

Không như thủ lĩnh Gol Gol, tôi không có sức mạnh để thuyết phục đồng loại mình. Lý do duy nhất tôi có thể dẫn theo bầy là bởi sức ảnh hưởng của thủ lĩnh Gol Gol.

Với một kẻ như tôi…

“Đ-Điều đó…”

“Ngài Bui…”

Tôi quay đầu sang tiếng la, và ở đó, tôi thấy các anh em đang nhìn mình.

Ánh mắt của họ như thể đang bám víu lấy tôi khiến tôi muốn khóc.

Ta không thể đáp lại sự mọng đợi của các ngươi! Ta nhỏ bé. Ta yếu đuối. Ta là một thằng nhóc mít ướt.

Vì lẽ đó… Vì lẽ đó nên đây là sự lựa chọn duy nhất tôi có thể làm!

“Oh?”

Từ phía quân của Vua Goblin, tôi nghe thấy giọng nói vừa sốc vừa ngưỡng mộ.

“… Chúng tôi đầu hàng, Vua Goblin.”

“Ta chấp nhận, Vua Orc.”

Sai rồi. Tôi không phải Vua Orc. Đó là chức danh chỉ thủ lĩnh Gol Gol có được.

Với 1 kẻ như tôi… 1 kẻ như tôi không bao giờ có thể thành vua.

Nhưng cho dù tôi nghĩ thế, tôi lắc đầu trước lời nói của Vua Goblin.

Vua Orc…

Như thế… chúng tôi trở thành lính cho goblin.

◆◆◇◇◆◆◇◇

Vua Orc Bui (Lv34) đã trở thành thuộc hạ.

◆◆◇◇◆◆◇◇

Ghi chú của tác giả: Vậy là họ đã kiểm soát được bầy orc.

Tôi trở nên thích Bui trong khi viết chapter này.

Ghi chú của trans Eng: Không rõ đã có vấn đề gì với chapter này. Hoặc là tác giả sai sót, hoặc tác giả đã thay đổi gì đó, nhưng anh ta không nói điều đó trong Ghi chú của tác giả, nên có lẽ nó là 1 sai sót. Tôi không biết nữa.

Dù sao thì, tác giả đã viết Paruza thay vì Baruza… nhưng tôi sẽ coi như là lỗi câu từ. Nên tôi giữ là Baruza.

Thứ hai, làn da được miêu tả là màu xám ở chapter khác, nhưng giờ lại là màu nâu. Có lẽ tác giả sai sót hoặc đã thay đổi. Nhưng tôi không thấy chú thích thay đổi ở đâu cả. Hoặc có thể nhân vật chính không phân biệt được màu nâu với màu xám… haha. Tôi không biết nữa.

Truyện Chữ Hay