Chàng trai trẻ đang lang thang trên đường phố hỗn loạn đằng sau những tòa nhà ở Venezia. Thân xác anh gầy gò đến mức ốm yếu. Nhưng ánh mắt anh vẫn sắc bén và cảnh giác nhìn xung quanh.
Đó là Pannacotta Fugo, chàng thanh niên bí ẩn đã nói vài lời với Coniglio, rồi anh đột ngột bỏ đi. Anh đang đi đến một tòa nhà nằm ở khu vực phía sau quảng trường San Marco. Ở một nơi gồm nhiều những ngôi nhà cũ ám màu trà, đó là hang ổ của băng nhóm cai trị Venezia.Một căn phòng đã từng là căn hầm. Việc cải tạo có lẽ vẫn đang tiếp tục. Rải rác khắp nơi vẫn còn vài bao xi măng, xẻng lớn và cuốc chim.
Anh được dẫn vào căn phòng đó sau khi băng qua hành lang dài và hẹp, giờ đây anh đứng trước một người đàn ông có vóc dáng cực kỳ thấp bé.
“Đối với bài kiểm tra đầu tiên, có thể nói rằng cậu đã làm rất tốt”. Người đàn ông thấp bé thì thầm với giọng điệu mỉa mai.
Chắc hẳn ông ta đã già lắm rồi, vì giọng nói của ông nhỏ bé nghe như tiếng thì thào và gần như sắp tan biến qua mỗi giây trôi đi. Căn phòng rất tối, chỉ có ánh sáng mờ nhạt của vài ngọn nến. Một lớp bụi xưa cũ có lẽ đã tích tụ trong nhiều thập kỷ, nó làm cho đường nét của căn phòng mờ đi trong bóng tối mơ hồ.
Hiện diện trong khoảng không tối tăm, người đàn ông lại nói.
“Nhưng nó chưa đủ để cậu được chấp nhận vào tổ chức. Cậu hiểu mà, phải không?”
Chàng trai trẻ làm một cử chỉ thấu hiểu.
“Mục tiêu cuối cùng và cũng là duy nhất…”
“…...”
Dù cố gắng tập trung vào đó, khuôn mặt người đàn ông vẫn chìm trong bóng tối và không thể nào thấy được. Những ngọn nến được đặt một cách khôn ngoan để ông ta vẫn bị che khuất. Fugo nhìn chằm chằm vào ông, như để cố ngẫm ra biểu hiện của người đàn ông đang nói trong bóng đêm.
“Mục tiêu cuối cùng và cũng là duy nhất, cái đầu của Bucciarati. Đó là tất cả những gì Ông trùm muốn. Cậu biết rõ điều đó, phải không Fugo kẻ phản bội?”
Pannacotta Fugo là một thành viên của nhóm do Bucciarati đứng đầu. Anh từng là một thần đồng, quý tử giàu có với chỉ số IQ đáng kinh ngạc là 152. Để đáp ứng kỳ vọng của những người xung quanh, anh đã cố gắng chăm chỉ đến mức đỗ đại học khi mới 13 tuổi. Fugo nhớ rất mơ hồ về giai đoạn này của cuộc đời, những lúc chơi đùa trong lòng cha mình, hay người mẹ dịu dàng luôn giúp anh học tập.
Trong môi trường thượng lưu của một gia đình có địa vị cao, có lẽ anh chỉ đơn thuần bị cuốn theo mọi người. Để đáp ứng sự mong đợi của họ, anh đã trở thành một cậu nhóc chưa bao giờ có chính kiến của riêng mình…
Tất nhiên ở hầu hết mọi nơi trên thế gian, ai ai cũng đều trải qua tình huống tương tự. Vậy nên anh không phải là một trường hợp đặc biệt kỳ lạ. Dù là con nhà giàu, con nhà nghèo, mồ côi mẹ hay lớn lên trong cô nhi viện, tất cả đều đấu tranh để tìm lại chính mình và thường miễn cưỡng chịu đựng phận làm con.
Hành động nổi loạn đầu tiên của anh xảy ra ngay trong trường đại học. Fugo có tính cách nóng nảy, anh đã nổi cơn thịnh nộ vì vài chuyện cỏn con và đánh đập dã man một giáo sư bằng cuốn từ điển. Ông bị thương nặng và phải nhập viện với tiên lượng vài tháng. Dĩ nhiên là Fugo đã bị đuổi học.
Kể từ đó trở đi, anh hoàn toàn mất kiểm soát.
Cha mẹ đã cố gắng hết sức để thuyết phục anh tiếp tục việc học nhưng Fugo lại một lần nữa đã mất bình tĩnh chỉ vì mấy việc cỏn con. Không ai có thể giữ anh trong tầm kiểm soát. Người mẹ van lạy anh, khóc lóc xin anh trở lại như trước đây. Mỗi lần bà làm vậy, Fugo vô cùng đau đớn. Dù cố thế nào thì anh cũng không thể kiềm chế được bản thân. Anh sớm thấy rằng mình sẽ không có bạn bè.
Anh bắt đầu thường xuyên lui tới các địa bàn của thế giới ngầm mà hầu như không nhận ra. Cho đến khi anh không thể trở về nhà nữa.
Mặc dù đã gia nhập tổ chức, tính cách bạo lực của anh vẫn không thay đổi. Thậm chí ở đó, những đồng bọn
của anh cũng bắt đầu tránh mặt anh. Chẳng mấy chốc các băng đảng ở Napoli đều biết rằng, khi anh giận dữ, anh có thể đánh thừa sống thiếu chết bất kì ai khi cãi nhau.
Một tính khí khủng khiếp, nó dường như là thứ đối trọng với một trí thông minh khác thường. Trong sự cân bằng nguy hiểm đó, anh đã đánh mất chính mình. Tình trạng hỗn loạn xảy ra sau đó đã khiến mức độ bạo lực vượt ngoài sức tưởng tượng. Đối với tổ chức, Fugo đã bắt đầu trở thành mối phiền toái.
Người đã che chở cho anh vào thời điểm đó không ai khác chính là Bucciarati.
Tuy nhiên, giờ đây con đường của họ đã chuyển hướng.
Có nhiều lý do khiến việc đó xảy ra.