I.
Khi dợm bước tiến vào trung tâm chỉ huy con tàu, đại tá Siegfried Kircheis của Đế quốc Ngân Hà bất giác dừng lại bước chân. Vô số đốm sáng trải khắp vũ trụ sâu thăm thẳm khiến cảm giác choáng ngợp đổ ập xuống cơ thể anh.
- ...
Kircheis cảm thấy mình như đang trôi giữa bóng đêm vô tận, nhưng cảm giác đó mau chóng tan đi. Anh biết rất rõ rằng trung tâm chỉ huy của chiến hạm Brunhild[1][note13673] là căn phòng hình bán cầu cực lớn, và màn hình hiển thị chiếm trọn nửa phần trên bán cầu.
Kéo tâm tình đã lạc ngoài vũ trụ trở về mặt đất, Kircheis đảo mắt nhìn quanh. Mọi thiết bị chiếu sáng trong này đều bị điều xuống mức thấp nhất, khiến cả căn phòng rộng mờ tối. Giữa vô số loại màn hình lớn nhỏ, bàn điều khiển, đồng hồ đo, máy tính, thiết bị thông tin được sắp xếp theo hình kỷ hà[2][note13672] là một đám đàn ông đang bận rộn. Cách họ cử động đầu và tay chân mình làm anh liên tưởng tới cảnh đàn cá cưỡi trên dòng hải lưu.
Một thứ mùi như có như không lọt vào cánh mũi Kircheis. Đó là thứ mùi vô cùng quen thuộc với một người lính vũ trụ: mùi adrenalin tiết ra từ cơ thể đang khẩn trương trước giờ chiến đấu, hòa với mùi các thiết bị điện tử, lẫn vào trong ô xy tái chế[3][note13671] mà thành.
Người thanh niên tóc đỏ sải bước đến giữa trung tâm chỉ huy. Dù đã mang quân hàm đại tá, Kircheis còn chưa đầy 21 tuổi. Cởi ra bộ quân phục. anh vẫn chỉ là “chàng cao kều tóc đỏ đẹp trai” mà các cô cần vụ ở hậu phương đồn đãi. Có đôi khi, Kircheis cũng thấy hoang mang vì tuổi tác mình không phù hợp với cấp bậc. Anh vẫn chưa thể thản nhiên tiếp nhận điều này như người thủ trưởng của mình.
Bá tước Reinhard von Lohengramm đang ngả người trên ghế chỉ huy, nhìn đăm đăm vào biển sao trên màn hình rộng. Khi bước đến gần anh, Kircheis nhận thấy sức cản trong không khí thoáng thay đổi. Trường cách âm đang mở. Lấy Reinhard làm trung tâm, mọi lời đối thoại trong bán kính 50m đều không lọt ra ngoài.
- Ngài đang ngắm sao à?
Ngay khi Kircheis lên tiếng, tầm mắt Reinhard lập tức chuyển qua, lưng ghế tựa cũng trở về góc độ ban đầu. Mặc dù đang ngồi, bộ quân phục thông minh nền đen viền bạc vẫn cứ ôm sát thân hình cân đối, càng tôn thêm vẻ cương nghị của anh.
Reinhard là một chàng trai tuyệt đẹp. Vẻ đẹp của anh có thể gọi là vô song. Mái tóc xoăn vàng óng mềm mại ôm lấy khuôn mặt trái xoan trắng như trứng gà bóc. Cái mũi và bờ môi tuyệt mỹ như được bàn tay người thợ điêu khắc tài ba thời cổ tạo nên.
Nhưng Reinhard không phải một bức tượng vô hồn. Bằng chứng là ánh sáng trong đôi mắt màu băng lam sắc như lưỡi kiếm đã qua mài dũa. Hoặc giả, gọi đó là ánh sáng từ một ngôi sao lạnh[4][note13670] sẽ đúng hơn chăng? Đám hầu gái trong cung đình kháo nhau rằng đó là “đôi mắt tuyệt đẹp đầy tham vọng”, còn bọn người hầu nam lại bảo đó là “cặp mắt của một kẻ dã tâm nguy hiểm”. Nhưng chắc chắn đôi mắt Reinhard không phải là thứ một bức tượng điêu khắc hoàn mỹ mà vô hồn sẽ có.
- À, sao đẹp mà.
Reinhard trả lời, ngước mắt nhìn lên người thuộc hạ thân cận cùng tuổi với mình:
- Cậu lại cao thêm nữa đúng không?
- Tôi vẫn cao 190cm hệt như hai tháng trước, thưa ngài. Và tôi cũng khó mà cao thêm được nữa.
- Hơn tôi 7cm kể ra cũng đủ cao rồi còn gì.
Ngữ khí câu nói ấy tràn ngập không cam hệt như lời của một cậu nhóc khiến Kircheis cười khẽ. Khoảng sáu năm trước, chiều cao hai người họ vẫn sàn sàn nhau. Lúc Kircheis bắt đầu cao vượt cậu thiếu niên tóc vàng, Reinhard còn nghiêm túc dùng giọng điệu bất mãn mà kháng nghị rằng cậu cao lên một mình, bỏ mặc bạn bè như thế mà được à? Anh cũng là người duy nhất biết đến phần tính tình trẻ con này của Reinhard.
- Mà, có chuyện gì sao?
- Vâng, là về trận hình của phiến quân. Theo báo cáo từ ba tàu trinh sát, kẻ địch đã chia làm ba hướng, dùng cùng một tốc độ áp sát quân ta. Xin cho phép tôi dùng màn hình ba chiều trên bàn chỉ huy.
Được vị thống tướng trẻ tuổi gật đầu, Kircheis mới thuần thục di chuyển tay mình. Trên màn hình hiển thị chiếm trọn nửa phần bên trái đài chỉ huy xuất hiện bốn mũi tên. Chúng đang từ bốn phương trên dưới trái phải tiến dần vào giữa màn hình. Chỉ có mũi tên bên dưới màu đỏ, ba mũi tên còn lại đều có màu xanh.
- Mũi tên đỏ là hạm đội quân ta còn màu xanh biểu thị quân địch. Ngay trước mặt quân ta là hạm đội IV của địch, binh lực ước tính khoảng 12.000 tàu, cách ta 2200 giây ánh sáng. Nếu giữ nguyên vận tốc hiện tại, hai bên sẽ tiếp xúc sau khoảng 6 giờ đồng hồ nữa.
Ngón tay trỏ màn hình của Kircheis di chuyển. Góc trên bên trái là hạm đội II của địch, binh lực ước tính khoảng 15.000 tàu, cách quân ta 2400 giây ánh sáng. Còn góc trên bên phải là hạm đội VI, binh lực ước tính khoảng 13.000 tàu, khoảng cách là 2050 giây ánh sáng.
Do sự phát triển của công nghệ xuyên thấu, quấy nhiễu sóng radar như hệ thống từ trường phản động lực, thêm vào đó là sự xuất hiện của các loại vật liệu có khả năng vô hiệu hóa tín hiệu điện từ, nhân loại đã thôi dùng radar thám thính tình hình quân địch từ vài thế kỷ trước. Công tác thăm dò chỉ có thể trông cậy vào những phương pháp truyền thống như tàu trinh sát có người lái và vệ tinh quan sát. Dựa trên những thông tin thu thập được, gia giảm cự ly và sai số thời gian sẽ biết được vị trí đối thủ. Nếu có thể xác định thêm thông số nhiệt lượng và khối lượng thì dù không thể hoàn toàn chính xác, vẫn có thể biết được địch tình cơ bản.
- Quân địch có 40.000 tàu à? Gấp đôi quân ta sao...
- Xem ra họ định bao vây quân ta từ ba hướng.
- Đám lão tướng chắc đang xanh mặt... à không, đỏ mặt chứ nhỉ?
Trên gương mặt trắng nõn của Reinhard hiện lên một nụ cười đầy ác ý. Dù đã biết kẻ địch có quân số đông gấp đôi đang bao vây mình từ ba phía, anh vẫn không có vẻ gì là sợ hãi.
- Chính xác thì họ đã xanh mặt cả rồi. Năm vị đề đốc phái tôi tới đây truyền lời rằng họ muốn mời ngài tham dự họp khẩn.
- Ồ, không phải bọn họ từng nói là không muốn thấy mặt tôi thêm lần nào nữa sao?
- Ngài không gặp họ?
- Không, gặp chứ... Tôi cũng cần mở mang chút tầm mắt cho họ.
Xuất hiện trước mặt Reinhard là năm vị: đại tướng Merkatz, trung tướng Staden, trung tướng Fogel, thiếu tướng Fahrenheit và thiếu tướng Erlach. Đó là những người Reinhard gọi là “lão tướng”. Nhưng câu bình luận đó có phần quá đáng. Đến đại tướng Merkatz lớn tuổi nhất trong số họ cũng chưa đến 60, còn thiếu tướng Fahrenheit trẻ tuổi nhất chỉ mới 31. So với họ, hai người Reinhard mới là quá trẻ.
- Cảm ơn ngài tư lệnh vì đã cho phép chúng tôi phát biểu ý kiến của mình.
Đại tướng Merkatz thay mặt cả nhóm mở lời. Ông vào quân đội từ rất lâu trước khi Reinhard được sinh ra, kinh nghiệm cùng tri thức về chiến trận hay quân chính đều vô cùng phong phú. Không tính đến chiều cao trung bình, vóc người khá đậm và đôi mắt lờ đờ như đang buồn ngủ, Merkatz chỉ là một người đàn ông trung niên không có gì nổi bật. Thế nhưng, thành tích thực tế lẫn danh tiếng của ông đều hơn xa Reinhard.
- Ta biết các ngài định nói gì.
Vừa đáp lễ qua loa cái chào của Merkatz, Reinhard vừa ra đòn phủ đầu:
- Các ngài đến để nhắc nhở ta rằng toàn quân đang ở vào tình thế bất lợi, đúng chứ?
- Đúng vậy, thưa ngài.
Trung tướng Staden vừa bước về phía trước nửa bước, vừa đáp. Vóc người gầy nhẳng của Staden khiến người ta có cảm giác ông sắc bén như một lưỡi dao. Ở độ tuổi ngoài 45, Staden là một vị tướng tham mưu thông thạo lý thuyết chiến đấu cũng như những màn đấu khẩu.
- Quân số địch nhiều gấp đôi ta, lại đang bao vây quân ta từ ba hướng. Nghĩa là một khi giao chiến, vị thế quân ta chắc chắn sẽ thua kém kẻ thù.
Đôi mắt màu băng lam của Reinhard lóe lên tia sáng lạnh khi anh nhìn thẳng vị trung tướng:
- Tóm lại, ngài định nói quân ta sẽ bại trận?
- Tôi không hề nói thế, thưa ngài. Nhưng sự thật là chúng ta đang trong tình thế bất lợi. Ngài nhìn xem sẽ biết...
Bảy đôi mắt đều tập trung nhìn vào màn hình trên đài chỉ huy.
Hiển thị nơi đó là sơ đồ trận hình hai phe mà Kircheis vừa cho Reinhard xem. Có vài người lính bên ngoài trường cách âm hiếu kỳ quan sát mấy vị thượng cấp, nhưng khi bị trung tướng Staden lườm, họ vội vàng dời tầm mắt sang chỗ khác. Sau một tiếng ho khan, trung tướng lần nữa mở miệng:
- Thế trận này hoàn toàn giống với trận chiến nhiều năm về trước, lúc hạm đội vũ trụ mà Đế quốc vẫn lấy làm kiêu hãnh ôm hận chiến bại trước đám phản loạn tự xưng là Liên minh Các Hành tinh Tự do.
- Là “trận tiêu diệt Dagon” sao?
- Vâng, đó thực sự là một thất bại vô cùng đáng tiếc.
Từ miệng vị trung tướng phát ra một tiếng thở dài nặng nề:
- Chính nghĩa cuộc chiến đó nằm trong tay người cai trị chính thống toàn thể nhân loại là Hoàng đế của Đế quốc Ngân Hà, cùng những binh tướng trung thành dưới trướng ngài. Nhưng bè lũ phiến
quân đã dùng kế mưu xảo quyệt, làm trăm vạn tinh nhuệ trung dũng của ta táng thân giữa không gian. Nếu chúng ta lại dẫm chân lên vết xe đổ của người đi trước trong trận chiến lần này, chắc chắn hoàng đế bệ hạ sẽ vô cùng đau lòng. Theo ngu ý của tôi, ta không nên tham công mà cần phải rút lui trong danh dự!
Đúng thật là “ngu ý” của một tên bất tài lắm miệng - Reinhard mắng thầm. Nhưng khi mở miệng, anh đáp rằng:
- Ta đánh giá cao tài hùng biện của ngài. Nhưng ta không tán đồng chủ trương này. Cũng không tính toán lui lại.
- ... Nhưng tại sao? Xin ngài giải thích rõ lý do?
Vẻ khinh miệt trước “tên trẻ ranh cứng cổ” hiện rõ trong đôi mắt trung tướng Staden. Reinhard không chút để tâm tới ánh mắt đó. Anh trả lời:
- Vì so với quân địch, chúng ta đang chiếm ưu thế áp đảo.
- Ưu thế?
Chân mày Staden nhướng lên. Merkatz tỏ ra bực bội. Fogel và Fahrenheit thì kinh ngạc nhìn chằm chằm vị chỉ huy trẻ tuổi xinh đẹp.
Chỉ có đôi mắt màu lam rất nhạt của Fahrenheit, người trẻ nhất trong số họ, là ánh lên vẻ thú vị. Fahrenheit là một quý tộc cấp thấp. Có tin đồn rằng anh ta vào quân đội chỉ để kiếm miếng ăn. Anh được đánh giá là một vị tướng có lối dụng binh thần tốc giàu tính cơ động, nhưng lại khuyết thiếu tính dai khi phòng thủ.
- Lũ bất tài chúng tôi không đủ năng lực để hiểu ý đồ của ngài. Chúng tôi sẽ rất biết ơn nếu ngài có thể giải thích đôi chút...
Giọng điệu trung tướng Staden rất chối tai. Để buộc ông ta về sau phải câm miệng, Reinhard giải thích:
- Quân ta đang có lợi thế về hai điểm. Thứ nhất, binh lực địch bị phân tán thành ba cụm trong khi quân ta tập trung một chỗ. Mặc dù tổng quân số của chúng nhiều hơn ta, nhưng quân ta lại đông hơn mỗi cánh quân riêng lẻ của địch.
- ...
- Thứ hai, khi di chuyển giữa các chiến trường, quân ta ở vị trí trung tâm sẽ có quãng đường di chuyển ngắn nhất. Nếu kẻ địch muốn chuyển sang chiến trường khác mà không phải đối đầu với ta, chúng sẽ phải đánh vòng rất xa. Thời gian và vị trí đều đang ủng hộ chúng ta.
- ...
- Tóm lại, quân ta đang chiếm ưu thế cả về binh lực lẫn tính cơ động. Đây không phải điều kiện để chiến thắng thì là gì?
Khi Reinhard kết thúc lập luận sắc sảo của mình bằng ngữ khí đanh thép, Kircheis có cảm giác cả năm vị đề đốc đều cứng người. So với nhóm quân nhân lớn tuổi giàu kinh nghiệm tác chiến là họ, rõ ràng năng lực tư duy cùng khả năng ứng biến của Reinhard linh hoạt hơn nhiều.
Lạnh lùng liếc ngang khuôn mặt trung tướng Staden lúc này còn đang hóa đá, Reinhard nói tiếp:
- Quân ta không gặp phải nguy cơ bị bao vây. Trái lại, đây còn là cơ hội tốt để tấn công từng hạm đội địch. Nhưng ngài không tận dụng cơ hội này, còn vô cớ đề nghị rút lui. Đây rõ ràng là hành vi tiêu cực cấu thành phạm tội vì nhiệm vụ của chúng ta chính là chiến đấu, là tiêu diệt phiến quân! Ngài nói là rút lui trong danh dự. Nhưng không hoàn thành sứ mệnh hoàng đế bệ hạ giao phó mà rút lui thì danh dự ở đâu? Hay là ngài đang tìm cớ biện minh cho sự hèn nhát của chính mình?
Nghe tới hai chữ hoàng đế, ngoại trừ Fahrenheit, bốn vị đề đốc còn lại đều nhấp nhổm. Reinhard không buồn để tâm tới họ.
- Nhưng đó chỉ là lời nói một phía của tổng tư lệnh...
Trung tướng Staden thở hổn hển biện hộ:
- Cái gọi là “cơ hội vàng” cũng chỉ là phán đoán cá nhân của ngài. Xét từ phương diện lý luận quân sự thông thường cũng không có sức thuyết phục. Chưa từng có chiến tích thực tế nào...
Reinhard kết luận rằng lão già này không chỉ vô năng mà còn bảo thủ. Chưa từng có tiền lệ tác chiến kiểu này thì lấy đâu ra chiến tích? Phải đánh xong trận mới có chiến tích thực tế để bày ra chứ!
- Ngài sẽ tận mắt chứng kiến chiến tích này vào ngày mai. Như thế đã đủ thuyết phục ngài chưa?
- Ngài có dám chắc là sẽ thành công không?
- Có. Chỉ cần các ngài tuân thủ kế chiến lược của ta.
- Chiến lược gì?
Staden lên tiếng hỏi, lộ rõ hoài nghi. Reinhard thoáng dời mắt nhìn Kircheis rồi mới bắt đầu giải thích kế sách của mình.
... Hai phút sau, trong trường cách âm tràn ngập tiếng gào của Staden:
- Đây chỉ là lý thuyết! Kế hoạch này cơ bản không thể thàng công! Thưa ngài, chuyện này...
Reinhard đập bàn:
- Đủ rồi! Không bàn thêm nữa! Hoàng đế bệ hạ cử ta làm tổng tư lệnh chỉ huy quân thảo phạt. Các ngài phải tuân lệnh ta để chứng tỏ lòng trung với bệ hạ. Đó cũng là trách nhiệm của mọi người lính Đế quốc. Đừng quên, ta mới là thượng cấp của các ngài.
- ...
- Quyền sinh sát của các ngài nằm trong tay ta. Nếu các ngài muốn giữ nguyên ý mình, mặc kệ ý chỉ của bệ hạ, tốt thôi. Ta sẽ dùng quyền lực bệ hạ ban cho cách chức cái ngài, rồi đưa ra tòa án binh vì tội kháng lệnh! Ta nói tới đây các ngài hiểu rồi chứ?
Reinhard quét ánh mắt nhìn qua cả năm người trước mặt. Cả năm không hó hé một lời nào.