Chương : Cùng cô đến tiệc
Buổi đấu giá từ thiện đang sắp diễn ra tại khách sạn lớn nhất trung tâm thành phố..
Quan khách toàn là người có tiền hoặc là có rất nhiều tiền. Người được mời tới đây đều là quyền cao chức trọng, danh tiếng lẫy lừng.
Hôm nay Tưởng Thục và Tưởng Bình cũng có mặt, hai người họ đại diện cho nhà họ Tưởng đến tham dự.
Tưởng Khởi vốn không đến những nơi như vậy.. Hắn không thích quá nhiều người nhìn hắn bằng ánh mắt thèm muốn lộ liễu.. Nhiều phụ nữ tìm cách tiếp cận rất muốn một cước đá bay sạch..
Trên thương trường ngoài một số ông lớn có giao thiệp tốt với Tưởng Gia, thì không mấy ai biết Tưởng Khởi mới chính là vị chủ tịch thần bí đứng phía sau hai người anh của mình..
Tưởng Bình nói với anh trai : Tiểu Khởi hôm nay cũng sẽ đến tham dự, mẹ bảo chúng ta phải chú ý em ấy một chút
Tưởng Thục gật đầu, hơi khó xử tí : Có cô bé Tiểu Châu đi cạnh, chắc nó cũng không quá nguy hiểm Thằng em trai này phải dùng từ rất nguy hiểm là khác. Nhưng mà hắn nghĩ Cố Minh Châu có đủ năng lực xoa dịu em trai nhà hắn.
Thật hâm mộ em dâu tương lai mà Tưởng Bình cười ha hả, có việc gì thì phải nhờ cậy cô ấy. Hai thằng anh trai này cũng sẽ đỡ khổ hơn.
[...]
Cố Minh Châu diện một bộ lễ phục do chính tay Cao Tổ Nhi chọn cho cô, vô cùng lộng lẫy, được thiết kế riêng tương xứng với Tưởng Khởi bên cạnh.
Cao Tổ Nhi nhìn thằng con hết sức lắc đầu :
Con trai cưng của bà bây giờ thật biết bám người, Hai anh của nó dùng trăm phương nghìn kế năng nỉ, dứt khoát không đi. Cố Minh Châu vừa nói sẽ đến tham dự, nó liền vứt sạch sỉ diện dính theo..
Hai anh con đến đó trước rồi, con và tiểu Châu cũng nhanh đến đi Cao Tổ Nhi đang nhìn thằng con cưng chọn kính mắt..
Cố Minh Châu nhìn vào cả một tủ kính, nhiều kính thế này có sử dụng qua hết chưa đấy ..
Chọn xong chưa ? cô đi đến bên cạnh hắn hỏi
Gần xong cả một buổi trời mới là gần xong thôi sao, không phải chọn bừa một cái là được rồi ư ?
Thấy cái kính gần nhất trong được lắm, cô liền chỉ :
Lấy cái này đi .. được không ?
Tưởng Khởi ngước lên nhìn cô, Cố Minh Châu khó hiểu nhìn lại ..
Hôm nay đi tiệc Hắn nói rất vô tội..
Hôm nay đi tiệc, cô gật đầu .. Thì sao ?
Kính này dùng khi đối đầu với những người sử dụng vũ khí công nghệ cao.. Ý hắn là hôm nay hắn không có đi đánh người, không dùng loại này.
Cố Minh Châu : ??? cô hơi hiểu hiểu việc tại sao hắn cứ thích đổi kính rồi.
Cao Tổ Nhi đứng đó thấy màn hai đứa nhỏ một đứa nói một đằng, một đứa trả lời một nẻo, nói kiểu Tưởng Khởi có sáng mai Cố Minh Châu vẫn không hiểu nổi..
Tiểu Châu.. mỗi kính ở đây đều được thiết kế riêng cho ánh sáng, nhiệt độ, môi trường tiếp cận.. Độ nguy hiểm của việc Tiểu Khởi thực hiện.. bà nói rõ chi tiết cho cô.
Cố Minh Châu liền hiểu ra mớ phiền phức này là để làm gì.. À đúng là rất phiền..
Nên sớm chữa mắt chẳng phải đỡ tốn một đóng tiền sao ? Cô sẽ tìm cách chữa bệnh cho bảo bối nhà cô.
[...]
Xe đến trước cổng lớn khách sạn.. Nơi đây toàn đậu đầy xe sang, nhìn mà choáng ngợp không thôi ...
Thế giới của người giàu Cố Minh Châu chật chật lên tiếng. Bên cạnh cô một người cũng đang nhìn cô : Anh cũng rất rất giàu
Cố Minh Châu : .... em biết rồi, không cần kiểu mặt như muốn lấy tiền đập chết em ... huhu... Áp lực phu nhân nhà giàu thật đè nén mà... Muốn bùng cháy quá...
Chu Tề Bình có gọi điện cho cô, biết Cố Minh Châu đến hắn rất vui, đi ra ngoài đích thân đón cô, vì hắn sợ cô sẽ không quen với những nơi như này, dễ bị người khác dòm ngó ức hiếp..
Tiểu Châu.. ở đây !!! vừa cười hớn hở, Chu Tề Bình liền thay đổi sắc mặt..
Tên kia hôm nay sao cũng đến .. Hắn quên mất cậu ta có quyền đến, vì cậu ta là Tưởng Tam thiếu.. Bọn họ lại mặt trang phục nhìn cái là biết thiết kế đôi. Chu Tề Bình nghĩ quan hệ có thể đã tiến thêm nhiều bước...
Chu công tử .. đã lâu không gặp nha Cố Minh Châu cười vui vẻ vỗ vai Chu Tề Bình..
Đã lâu không gặp.. nhanh vào thôi, buổi đấu giá sắp diễn ra hắn bình tĩnh đáp trả, cố gắng không quá chú ý đến người đàn ông bên cạnh Cố Minh Châu đang nhìn hắn không thiện ý. Chu Tề Bình chỉ gật đầu chào nhẹ rồi nhanh quay lưng đi vào.
Ừmm.. Cố Minh Châu gật đầu với Chu Tề Bình liền quay lại nắm tay người nào đó vẫn đứng như khúc gỗ, tay trong tay bước vào.. Tưởng Khởi vô cùng hài lòng với hành động này của cô.
[...]
Ở cửa vào, một cô gái nét đẹp tinh xảo, diện bộ váy thật rạng ngời cao sang, tay trong tay với một người đàn ông khá lạ mặt. Một người đàn ông không thể diễn tả nổi bằng lời , chỉ cần hắn đứng đâu, hoa có thể liền nở, bướm ngừng nhịp thở, nắng cũng phải nhạt nhoà hơn. Đôi mắt đẹp lạnh lùng được che phủ kỹ càng dưới lớp kính rộng vành. Kính không làm mất đi vẻ đẹp vốn có của nó mà còn làm nó trở nên huyền bí sâu thẳm hơn thôi..
A.. anh chàng đó đẹp trai quá một cô gái gần đó thốt ra lời ..
Đúng vậy .!! huhu đây là cấp bật gì vậy .. đẹp không tính nổi cấp bật luôn.. bạn cô ta liền phụ họa..
Nhìn tay trong tay với cô gái kia.. ôi cô gái cô kiếp trước là nữ siêu anh hùng đúng không ?
Cả đám nữ nhân không biết sống chết đang bàn tán xì xào..
Cố Minh Châu quét mắt xung quanh, đúng là muốn đi mua khăn giấy phát miễn phí một lượt. Thời đại này nữ nhân thật không biết tự kiềm chế mà.. Cô sợ thế nào cũng có nhiều nàng manh động mà tất công tới đây.. Nữ siêu anh hùng như cô sao chống đỡ nổi đây..
Thật là.. biết hôm nay đừng dẫn anh đến đây làm gì ? giờ xem đi, phiền lòng chết được..
Tưởng Khởi nghe xong liền xụ mặt nhìn cô như oán phụ ... Thấy nét mặt đó của hắn cô liền giải thích :
Anh nhìn xem.. thấy có nhiều cô nương muốn ăn tươi nuốt sống anh không ? .. Nhằm khi hôm nay gặp anh rồi, tối về còn muốn đem anh vào trong mộng , sau đó xxx vài lần Cố Minh Châu diễn tả khá phô trương trước mặt Tưởng Khởi..
Hắn liền hiểu.. Tiểu Châu ăn giấm rồi.. cô đang ghen.. Tưởng Khởi liền mĩm cười..
Cố Minh Châu thấy liền muốn đem một cái bao đen chùm hắn lại, đem ngay về nhà. Thường khi không thấy cười một cái, hôm nay đến đây tặng nụ cười cho mấy con ma nữ đói khát kia à.. Bọn nữ nhân hôm nay thật có diễm phúc nha..
Có nhéo tay Tưởng Khởi một cái.. Ai cho phép anh cười.. Chỉ được cười với em.. Tưởng Khởi gật đầu lại mĩm cười ..
Tên này......!?!?!?!?!?!?!
Cố Minh Châu ngẫm nghĩ một lúc mới nói ra :
Thân là nam chính như anh không nên xuất hiện quá nhiều có biết không ?
Tưởng Khởi nghe vậy liền nhìn sang cô gật đầu. Hắn cũng không thích xuất hiện ở đây tí nào.
Cố Minh Châu nghi ngờ, ngước lên nhìn nhìn. Không biết hắn hiểu ý cô không nữa.
Một lúc sau Tưởng Khởi nói nhỏ vào tai cô :
Em nói đúng ! Nam chính chỉ nên xuất hiện đúng lúc trên giường của nữ chính mà thôi
Cô Minh Châu chết tâm : ???
Ai nói tôi biết, hắn lấy đâu ra cái ý nghĩ đáng sợ này vậy ?