Chương : Hôn
Sau vụ việc xảy ra ở buổi dạ tiệc nhà họ Chu. Hợp tác của Cố - Chu liền dừng lại, Chu gia bồi thường một khoản tiền cho họ. Với điều kiện không nhắc về vụ hôn ước lần nữa.
Cố Gia được khoản bồi thường lớn liền im hơi lặng tiếng theo thỏa thuận đôi bên.
Tại Cố Gia:
Ba mẹ con nhà họ Cố đang ngồi xem chương trình buổi tối..
Trên tivi người dẫn chương trình chính hôm nay là Cố Minh Châu..
Cả ba người họ mặt liền tối sầm lại..
Cố Đình Tân lúc nào cũng lên tiếng trước :
Con nhỏ đó không phải muốn trở thành Chu phu nhân sao ? Giờ lại lăn lộn kiếm tiền thế kia ư.. Có khi nào Chu Tề Bình đá nó rồi không ? kiểu không có bối cảnh chóng lưng làm gì nhà họ Chu dễ dàng chấp nhận một cô con dâu như thế.. Hắn cười giễu cợt.
Cố Minh Hạ muốn đứng lên bỏ đi về phòng, cô không có tâm trạng xem nữa..
Minh Hà này, em cũng đừng buồn, anh trai sẽ tìm một mối khác tốt gấp mười lần cái thằng họ Chu đó Cố Đình Tân lại nói tiếp.. tay kéo con em mình ngồi lại..
Không cần, anh đừng xen vào chuyện của em cô ta dứt tay anh mình ra, đi nhanh lên lầu..
Vũ Như chuyển sang kênh khác..
Mẹ..!!! Hình như giám đốc của đài này là chú Thiệu đúng không ? là bạn tốt của mẹ mà, hay là .... mẹ nói một tiếng .. .. Cố Đình Tân ánh mắt gian xảo đảo liên tục..
Cố Minh Hà đang đi lên cũng nghe được đoạn này, cô ta hơi đứng lại.. Cô thiết nghĩ mẹ mình sẽ nhanh chóng ra tay trị cho con nhỏ thối tha đó biết mặt. Cười lạnh...
Vũ Như nhấn tắt luôn tivi.. :
Chuyện này để mẹ tính.. dám ức hiếp bà và con gái bà, con khốn đó không biết trời cao đất rộng rồi.. Nếu không có nhà họ Chu chống lưng xem nó làm được gì. Thứ con hoang..
[...]
Cố Minh Châu dẫn xong chương trình đang ngồi uống nước giải lao với hệ thống.
Lục Tư Phiên rất tự nhiên chăm sóc bà cô nhỏ này của hắn, hắn lau mồ hôi trên trán cho cô, còn mở chai nước, rồi cầm quạt mà quạt cho Cố Minh Châu. Cô thì thấy điều đó là hiển nhiên, không nghĩ quá nhiều.. Một người một máy thì phát sinh điều gì ?
Phía xa phóng viên nhanh chóng chụp được những động tác thân mật này.
Mọi người xung quanh cũng chú ý..
Ê này..!!! Cô có thấy nam thần Phiên Phiên đối xử quá tốt với Cố Minh Châu mới đến không ? một nhân viên trang điểm nhiều chuyện
Người đứng cạnh : Có khi nào họ có quen biết nhau từ trước
Theo tôi thấy thì là cô ta quyến rũ Phiên Phiên của tôi thì có Cô ta xinh đẹp thế kia mà, tiểu hồ ly..
Mọi người cũng bàn tán về họ khá nhiều.
Lục Tư Phiên đều nghe thấy hết, phân tích kỹ thì là do ghen tị mà ra..
Tiểu Châu này, lúc nãy có người chụp lén chúng ta đấy.. cô nghĩ ngày mai có khi nào lên trang nhất không ? hệ thống hắn rất thích lên trang bìa nha nha..
Đang uống nước , ngụm nước trong miệng cô liền phun lên cả người nam thần trang nhất nào đó.
Cái tên hệ thống ngốc nghếch này, cậu muốn lên trang nhất, nhưng tôi còn muốn sống những ngày tháng yên bình lắm .. Cô thật có nổi khổ mà. Những ngày tháng tự do đã mất sạch. Tên yêu tinh rất biết cách cậy sủng mà kiêu . Giờ cực kỳ giám sát cử chỉ hành động của cô. Nếu mấy vụ này bị Tưởng Khởi biết thì xong...
Hệ thống biết cô đang suy nghĩ gì ? Cô thế mà lại sợ tên xinh đẹp kia... Khiến hắn hơi bất ngờ nha... Người ta có thể gọi đây là thương quá hóa khờ dại trong truyền thuyết không ?
[...]
Hình ảnh tên phóng viên chụp được nhanh chóng chuồn đi..
Được một đoạn, hắn còn mở mở ra xem thích thú thì một nhóm người áo đen chặn đường
Các người muốn làm gì..
Tên áo đen nói : Đưa hình vừa chụp đây
Các người đừng làm bậy , tôi báo cảnh sát đó
Vừa dứt lời trong một hẻm cụt, một thanh niên la cứu mạng vang trời..
Đọan phim bị lấy đi, máy ảnh bị đập vỡ, tên phóng viên kêu cha gọi mẹ, cố bò ra ngoài, bị đánh bầm dập..
Hôm nay lỗ to rồi
[...]
Buổi tối khi Cố Minh Châu về tới dinh thự đã thấy một việc quái dị kinh người..
Tưởng Khởi hôm nay mặc trang phục thể thao, màu trắng , bó sát người.. Khen đẹp mắt riết cũng phát nhàm, còn ai không biết hắn quá đẹp nữa..
Hôm nay tại sao lại mặc như vậy ? Cố Minh Châu nhướng mày thưởng thức..
Chúng ta cùng đi chạy bộ..
Cô liền trợn mắt , giờ này chạy bộ, cô có nghe nhằm không đấy. Ông thần này từ trước đến giờ cô có thấy hắn tập luyện gì đâu, hôm nay trời nổi gió Đông à..
Không tập.. đi làm về đã mệt gần chết rồi, còn bắt cô hành xác chung, có tập thì tập một mình đi..
Nghe giọng nói dứt khoát không tập, rồi quay mặt bỏ đi vào trong của cô . Gương mặt đáng yêu, ngọt ngào của hắn quay lưng đã biến mất. Cố Minh Châu nào biết bầu trời phía sau lưng của cô đang bão tố ầm ầm..
Đột nhiên Cố Minh Châu bị nhấc bổng lên và sau đó là có người bị cưỡng ép thay trang phục đôi, cùng nhau chạy bộ..
Tưởng Khởi.. Tên điên này.. cô vừa chạy vừa quát ầm ỉ.. Quát nhưng vẫn phải chạy..huhu
Chạy được một lúc, Cố Minh Châu hết sức liền ngồi lì xuống, ăn vạ..
Thấy cô dừng lại, tên yêu nghiệt cũng dừng theo.. Hắn nhanh chóng lấy khăn ra lau trán cho cô. Không biết ở đâu lấy ra chai nước, mở nắp cho cô uống.. Rồi lại ở đâu lấy ra cây quạt, quạt cho cô.
Cố Minh Châu : ... Sao cô cảm giác hành động này đã thấy ở đâu rồi, rất quen nha.. Hình như là...
tích tắc... tích tắc
Cô hiểu rồi..
Dừng lại cho em !!!!!..
Tay cô chụp lên cây quạt, một phát vứt đi xa, chai nước cũng ném đi luôn .. Hùng hùng hổ hổ không nói gì.. liền đi một mạch về phòng. Đóng cửa, khoá luôn cả cửa sổ lại, kéo màn che hết..
Tức chết bà đây mà, ghen thì nói ghen, tại sao nghĩ ra cách biến thái đến như vậy, bắt bà đây chạy bộ mệt đổ mồ hôi, rồi làm động tác giả y như Lục Tư Phiên..
Cái tên A Mãnh ngốc này, trong đầu hắn nghĩ cái gì thế, từ nhỏ đến lớn không ai dạy dỗ đúng không ? Nghĩ lại cũng đúng..!!! Tính khí thế này ai dạy nổi... Thật tội cho Dì Cao mà...
Cô chợt nhớ lại có lần hắn hình như nhìn thấy cô ôm tên hệ thống, còn nhéo má .. Liền sau đó bắt cô phải làm lại động tác đó mới chịu ăn trưa .. Càng nghĩ càng đáng đánh mà.
Giận đùng đùng một lúc thì cũng nguôi, cô liền đi tắm để hạ hỏa.. Vừa tắm xong ra thì thấy một cục ngồi ngay ngắn trên giường, mặt cúi xuống.
Cố Minh Châu lấy chân đá vô cái ghế gây tiếng vang, hắn cũng giữ nguyên tư thế.. Được rồi, cô lại thua, không chịu nổi cái nét mặt thiên sứ đọa đày này mà..
Ghen tuông lung tung là giỏi .. quát, đương nhiên phải quát cho tỉnh người lại..
Tưởng Khởi vẫn không nói, một tay ném cái Ipad lại phía cô. Cố Minh Châu ngồi xuống giường cầm lên xem... À thì ra là những bức hình bị chụp lén.. Chu chao... chụp đẹp phết..
Cô nhìn nét mặt Tưởng Khởi , cái tên này làm việc cũng quá nhanh rồi.. Bất đắc dĩ quá mà..
A Khởi.. khi hắn giận là sẽ như thế, bình thường ít nói, hiện tại liền không chịu nói một lời .. Cô phải tìm cách dỗ ngọt thôi..
Cố Minh Châu bay tới ôm người nào đó đè xuống mà hôn, lúc đầu đúng là kẻ giận dỗi linh tinh kia vốn không chịu phối hợp nha, một lúc sau cũng đành đầu hàng thôi.
Anh là chó à, sao anh lại cắn em môi cô bị đỏ một mảng to luôn..
Vẫn không nói chuyện... Aaaaa.. khó dỗ thế này ư.. Nàng dâu này cô không nhận nữa.. Hừ
Bây giờ làm sao anh mới hết giận đây.. có chịu mở miệng nói chuyện với bà không ? Muốn chơi trò câm luôn đúng không ? Em và cái tên Lục Tư Phiên kia là bạn thân, hắn mãi mãi chỉ ở vị trí bạn thân mà thôi. Người quan trọng nhất, vị trí cao nhất trong lòng em chỉ có anh thôi, trước kia cũng vậy, sau này cũng vậy .. Nói bao nhiêu lần mới chịu hiểu đây.. Anh đừng có giả câm với em, Lúc thì giả ngốc, bây giờ có tật mới là giả câm hả... cô nói một tràng, nhéo má hắn đỏ lên hai bên luôn..
Tức chết cô mà..
Dù má bị cô nhéo rất đau, nhưng mà lời cô nói rất ngọt.. Mắt Tưởng Khởi chớp chớp.. đúng là hắn ghen, ganh tị từng hành động nhỏ của cô với Lục Tư Phiên, bởi hắn nhìn được hai người bọn họ có một liên kết ngầm, một bí mật chung, mà đó là gì Tưởng Khởi không thể biết, cũng không điều tra ra được. Có thể là có liên quan đến người trước kia cô yêu... Mà tài liệu hắn cho người điều tra bao lâu nay, giống như người đó chưa từng tồn tại vậy ? ..
Thấy Cố Minh Châu đang phùng mang trợn má. Rồi lại cố gắng nhịn tức giận xuống với hắn, mặt hoà hoãn lại.. Với tính của cô ngày trước sẽ không như vậy, tại sao lại trong một buổi chiều hôm đó đổi khác hoàn toàn..
Trước đó thì một mực từ chối, giờ thì sóng gió không đổi với hắn..
Tiểu Châu thật ra em đang nghĩ gì ? Em đối với tôi là như thế nào ? Có thể ở cạnh tôi bao lâu ? Nhiều câu hỏi lắm, nhưng Tưởng Khởi không muốn hỏi cô lúc này.
Cố Minh Châu không thể đánh người, không biết phải giải thích thế nào nữa, bất lực lăn ra nằm thở dài bên cạnh Tưởng Khởi..
A Mãnh phiên bản đời thật đúng rất khó chơi cùng , đang nghĩ có nên đổi quách nàng dâu cho xong không ? .. Hừ
Cô liền lăn qua nhếch miệng lên cười cười :
Tưởng ! Khởi ! Nếu mà anh còn cố tình im lặng.. được thôi .. Chúng ta liền ..... giọng điệu lên cao, mặt đầy hâm doạ..
Hôn ... Cuối cùng cũng chịu lên tiếng, tên kiệm lời..
Ừa..!! liền hôn tiếp, chứ biết làm sao bây giờ
Ờ xem như anh hay.. Cố Minh Châu liền đè người cưỡng hôn..
Nguyên văn là Tưởng Khởi, Nếu mà anh còn cố tình im lặng.. được thôi ... Chúng ta liền tiếp tục hôn