Gián Điệp Ma Giáo Mỗi Ngày Đều Sơ Hở

chương 7

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Từ tổng đàn bước ra, Lâm Nhiễm ngáo hết cả người rồi.

Ma giáo tổng đàn này phong cách trang trí phi thường hắc ám, nhìn là biết được thiết kế bởi một thằng nhóc trung nhị, màu sắc chủ đạo toàn đen thui, trên tường vẽ đầy chữ “sát” bằng sơn đỏ, có mấy sợi dây thòng xuống từ trần nhà treo xương đầu con gì không biết, phía trên bảo tọa của giáo chủ có một cái bảng lớn viết bốn chữ “Ta muốn thành ma”, phi thường có bệnh.

Khiến người ta lúc nào cũng muốn đem người thiết kế thộp đến hành hung một trận.

Mà chủ nhân của Ma giáo tổng đàn này, giáo chủ điện hạ, mới sáng sớm tập trung đầy đủ hơn một ngàn giáo chúng, sau đó ngồi trên cái bảo tọa tạo hình khốc huyễn nhìn là biết của thiếu nam ấu trĩ…

Giảng Luận Ngữ cho mọi người.

Giáo chủ ngồi ngay ngắn: Sở dĩ bất dục, vật thi vu nhân, các ngươi có hiểu không?

Giáo chúng đều tỏ vẻ không hiểu.

Giáo chủ siêng năng: Ý của những lời này là, những chuyện mà bản thân không muốn, thì cũng đừng ép người khác làm. Các ngươi không muốn bị đánh, người khác không muốn bị đánh như vậy thôi, cho nên các ngươi đừng chạy ra ngoài đánh đánh giết giết cả ngày, hiểu không?

Giáo chúng đều tỏ vẻ sẽ nghe theo lời dặn dò của giáo chủ, giáo chủ thiên thu vạn đại, hồng phúc tề thiên.

Giáo chủ gật đầu: Ngoan.

Sau khi bài phát biểu của giáo chủ kết thúc, đường chủ các đường chịu trách nhiệm thống kê xem hôm qua giáo chúng dưới tay làm bao nhiêu việc tốt, tùy từng tình huống mà phát hoa hồng nhỏ, xách trứng giúp cụ bà phát một bông, đưa trẻ lạc về nhà với cha mẹ phát hai bông, giải cứu thiếu nữ vô tội bị ác bá bắt về nhà phát ba bông, mọi người vô cùng vui vẻ, không khí thập phần tường hòa.

Lâm Nhiễm ngồi bên cạnh giáo chủ, sâu sắc hoài nghi mình ngồi nhầm chỗ, đây không phải Ma giáo, đây căn bản là Hội Chữ Thập Đỏ.

Giáo chủ ý vị thâm trường: Ngươi lại nghĩ gì đó?

Lâm Nhiễm: Không nghĩ gì hết.

Giáo chủ từ trong ngực lấy ra cái gì đó đưa cho Lâm Nhiễm: Sáng nay ta nhặt được ở trong phòng, của ngươi làm rớt phải không?

Lâm Nhiễm cầm lấy nhìn một cái.

Yêu bài của Lục Phiến Môn.

Sư huynh, ngươi làm rơi này.

Truyện Chữ Hay