Giấc mơ về cuộc sống bình yên của chàng ma kiếm sĩ

chương 07

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Bluepumkin

Edit: ᵛᶰシεʆεƘ Ƙεզίηɡ❤༻꧂

◇ ◈ ◇

Chương 7

Sáng hôm sau, có lẽ do đã đi ngủ khá sớm vào hôm qua mà tôi cảm thấy cơ thể mình tràn trề năng lượng. Khá là kì lạ khi nghĩ thế này nhưng tôi cảm thấy thật tuyệt vời khi rời khỏi cái tổ đội chết tiệt kia mà.

Mới có vài ngày trôi qua kể từ khi tôi rời đi thôi mà bây giờ tôi còn chẳng nhớ nổi mặt bọn đó nữa. Tất nhiên cả khuôn mặt của Colette cũng không phải ngoại lệ.

Sau tất cả những gì mà bọn chúng đối xử với tôi tôi cứ ngỡ mình phải ôm uất ức khá lâu nữa cơ. Thực tế thì tôi cảm thấy thật sảng khoái là đằng khác. Tôi chẳng còn nhớ về chúng như những kí ức cay đắng nữa. Thay vào đó, tôi lại nghĩ rằng sống một cách hạnh phúc chính là cách trả thù ngọt ngào nhất.

“Đói bụng quá.”

Tôi rời khỏi giường, nhanh chóng thay quần áo và đi xuống dưới tầng.

Tôi đặt món trong khi ngồi xuống quầy nơi bố già đang đứng.

“Làm ơn cho một phần ăn sáng.”

“Được thôi.”

Bố già đặt một ổ bánh mì và một chén súp lên trên quầy. Do ngôi làng có dân số khá khiêm tốn nên không hề có sự đa dạng trong các món ăn.

Tôi không giỏi nấu ăn lắm vì vậy tôi chẳng thể tự mình chuẩn bị bữa ăn cho chính mình. Nhưng tôi nghĩ ít nhất các quán ăn hoặc nhà hàng thỉnh thoảng cũng nên phục vụ các món ăn khác lạ trong thực đơn chứ nhỉ. Ý tôi là họ không thấy chán khi cứ ăn như vậy hoài à?

Trong khi suy nghĩ vẩn vơ như vậy, bố già đột ngột tiến tới bắt chuyện với tôi.

“Sau khi mày về phòng, tao có nghe Sophie kể là mày bị hôn thê cắm sừng hả?”

Ông ta cười toe toét khi nói ra điều thiếu tế nhị ấy.

Tôi đã tính đập cái bản mặt khó ưa đó vào đĩa súp trên bàn nhưng nghĩ lại thì có cách hiệu quả hơn mà nhỉ……

“Phiền phức quá đấy, tôi sẽ nói cho Helmine biết là ông lừa gạt cô ấy đấy nhé.”

“Thôi nào, tao chẳng bao giờ đi lừa con gái mình cả, đúng chứ?”

“Đại lộ thứ ba, Millaine của nhà thổ Barbara--”

“Dừng! Dừng lại! Sao mày biết được?”

Tất cả là do thằng Licht chết tiệt kia cũng tới chỗ đó.

Thằng khốn đó không những cảm thấy thỏa mãn khi có phù thủy Rosa, chuyên gia hồi phục Eva cùng với Collete, một kiếm sĩ, mà hắn còn được một onee-san chuyên nghiệp tận tình chăm sóc.

Nhưng nó đã nằm ngoại phạm vi hiểu biết của tôi khi tôi nghe nói rằng bọn họ cho phép hắn tới nhà thổ đấy. [note36534] [note36538]

Lúc tôi nghe những mẩu thông tin đó, tôi nghĩ rằng mình sẽ chẳng bao giờ nhắc tới những chuyện ngớ ngẩn như vậy. Ai mà ngờ được những thông tin vớ vẩn ấy lại hữu dụng lúc này cơ chứ.

“Thế ông tính ngăn tôi sao nào? Ai trong số chúng ta là người đi trước một bước ấy nhỉ?”

Tôi cười mỉa mai với bố già.

Thật sự thì tôi không cảm thấy giận dữ về chuyện này nhưng tôi không chịu được cảm giác bị cà khịa. Nó giống như lòng kiêu hãnh của một mạo hiểm giả vậy.

“Được rồi, tao hiểu rồi. Là lỗi của tao được chưa! Tao sẽ đãi mày thêm món nữa là được chứ gì.” [note36535]

“Nhớ là món thịt đấy!”

“Rồi tao biết rồi, tao sẽ mang thứ tốt nhất cho mày.”

Trong lúc nhìn bố già biến mất ra phía sau quầy, ai đó đột nhiên ngồi xuống bên cạnh tôi.

Cô ấy ngồi ngay sát tôi nên tôi có thể ngửi được mùi hương ngọt ngào và nhẹ nhàng đấy. Và vì thế tôi có thể đoán được đấy là ai. [note36536]

“Buổi sáng tốt lành nhé Sophie.”

“Buổi sáng tốt lành, anh trông có vẻ như đang ở trong tâm trạng tốt thì phải.”

Một cô gái với vẻ đẹp vượt trội trong ngôi làng này đang nhìn tôi.

Mà nghĩ đến mới thấy, không biết cô ấy có dọn đến ở cùng tôi không. Hơn nữa tôi cảm thấy có một mối liên kết kì lạ khi mà cô ấy và tôi đã ngồi cùng chỗ và dùng bữa đến tận hai lần.[note36537] [note36539]

◇ ◈ ◇

Trans: dạo này có vẻ như em nhiễm phải bệnh nan y mà các trans khác mắc phải rồi nên xin sủi để điều trị nhé =))

Edit: lười lười lắm, chú sủi thì anh phải làm sao đây

Truyện Chữ Hay