Trans + Edit: Bluepumkin
◇ ◈ ◇
Chương 4
Khi con người ta có một điểm chung nào đó, họ sẽ có thể bỏ qua khoảng cách và nói chuyện với nhau một cách thân thiết.
Cuộc trò chuyện giữa tôi và Sophie diễn ra rất sôi nổi, cô ấy thậm chí còn còn hỏi tôi lí do vì sao tôi đến ngôi làng này mà không hề e ngại.
“Vậy là anh đã đánh mất bạn gái của mình và bị đuổi khỏi tổ đội ư?”
“Ừ, một câu chuyện thật thảm hại nhỉ?”
Ngẫm lại thì đây là một câu chuyện thảm hại không đáng để kể cho người khác nghe. Nhưng trong khi tôi còn đang trôi theo dòng hồi tưởng và nở một nụ cười chua chát thì Sophie lại nói một câu mà tôi không thể ngờ đến.
“Không, tôi chỉ thấy ngạc nhiên khi anh lại giống tôi đến vậy.”
Thật luôn? Có tồn tại một thằng đàn ông lại đi lừa dối và chia tay một người phụ nữ xinh đẹp đến dường này được cơ à?
Dù tôi chỉ mới gặp cô ấy trong một khoảng thời gian ngắn thôi nhưng tôi biết cô ấy là một người phụ nữ vừa xinh đẹp lại còn tốt bụng và chu đáo. Chính vì thế theo quan điểm của tôi, cô ấy là một người phụ nữ hoàn hảo cả về ngoại hình lẫn tính cách. Thật sự thì não của tên đàn ông đã đuổi cô ấy đi có vấn đề gì không vậy?
“Cô cũng bị người yêu dối lừa và đuổi khỏi nhà thờ luôn sao?” (Khúc này eng dịch sai)
“Cũng gần giống vậy, chính xác hơn thì tôi bị hôn phu của mình phản bội. Anh ta nói rằng sẽ cưới một người phụ nữ khác và đuổi tôi khỏi nhà thờ.”
“Chuyện đó…..”
Chuyện đó quả thật khó khăn, tôi tính nói như vậy nhưng lại chẳng thể thành lời.
Thế giới này quá tàn khốc để cho một người phụ nữ có thể sống một mình. Dù cho có trao đi lời an ủi hoa mĩ đến đâu đi nữa, cũng chỉ là dồn họ vào đường cùng thôi.
Tuy nhiên, tôi lại nghĩ Sophie không phải là một người yếu đuối như thế. (Rất cảm ơn bác Yandere, Jin von Karma và longendoh đã hỗ trợ em phần này)
“Tôi yêu thích việc mình có thể tự do hành động như bây giờ. Nhờ có đó mà tôi có thể gặp gỡ những con người mới. Hôm nay quả thật là ngày may mắn.”
Nói rồi cô ấy nở một nụ cười. Tôi hoàn toàn bị cuốn hút bởi nụ cười ấy. Không chỉ xinh đẹp, cô ấy còn có một nghị lực mạnh mẽ.
Hoàn toàn khác biệt với Collete và những ả đàn bà đã chạy theo tên Licht. Không, phải nói rằng cô ấy hấp dẫn tới mức sẽ thật thô lỗ khi đem bọn chúng ra so sánh.
“Tôi mừng vì đã được gặp anh. Hãy giúp đỡ nhau như những người mới đến nhé.”
Khi tôi còn đang tính bắt tay cô ấy thì đồ ăn mà tôi gọi đã được cố tình đặt mạnh lên bàn gây ra một tiếng động lớn.
“Này Lars, nếu muốn tán gái thì xéo đi chỗ khác đi.”
Ngẩng mặt lên, trước tầm mắt tôi là một ông chú đầu trọc với vài vết chém trên mặt trông khá bặm trợn.
“Bố già, chẳng phải việc bồi bàn là của Helmine sao?” (Bên eng là Pops còn bên raw là パパさんよ Papa-san yo)
“Tao không muốn được gọi là bố già bởi mày, con gái tao đang phụ vụ thức ăn cho những vị khách khác.”
“Ý mày là một đứa bất tài như tao thì để mày bưng là được rồi chừ gì?”
“Chứ còn gì nữa hả? Vả lại tao không muốn con gái lại gần mày.”
Sophie vội chen can vào khi thấy bầu không khí căng thẳng bao trùm.
“Không sao đâu, thằng cha bặm trợn này là chồng của Coco, mấy năm trước tôi và hắn có dính liếu đến nhau nên coi như có quen biết.”
Mặt bố già nhăn lại, có thể vì không thích cách mình được giới thiệu hoặc cũng có thể do không thích tôi lên tiếng. Mà kệ đi, việc đó chẳng đáng quan tâm.
Sau khi đoán được mối quan hệ giữa chúng tôi qua lời giới thiệu xong, cuối cùng Sophie cũng lấy lại được bình tĩnh.
“Ufufu. Vậy là hai người biết nhau sao. Tôi cứ tưởng hai người chuẩn bị lao vào đánh nhau cơ chứ.”
Nụ cười lại nở trên môi của Sophie, cả lần này cả tôi và bố già đều đứng hình trước nó. [note35414]