Muffie Astor Carter (tên thật của Muriel) là một Máu Xanh trong mọi ý nghĩa của từ. Cô được đào tạo tại Miss Porter’s và Vassar, và đã làm việc trong bộ phận quảng bá của Harry Winston trước khi kết hôn với Tiến sĩ Sheldon Carter, nổi tiếng là bác sĩ phẫu thuật của giới Park Avenue. Hôn lễ của họ là một trong những sự kiện gây nhiều tranh cãi trong thời gian gần đây. Ông là người chồng thứ của cô và cô là người vợ thứ của ông.
Cô cũng là một trong những nhân vật nổi tiengn hất của New York. Các đối thủ ghen tị khác buôn chuyện rằng công chúng đã lấy một ý thích để đặt tên cho cô. Cái tên này thì thật quá xúc phạm và nghe có vẻ như là một trò đùa. Nhưng không phải vậy, đó là sự thật, cũng giống như chính bản thân Muffie, là hiện thân của Bedford, WASP thật trong thời đại của đám mới phất được thêm vào chữ ‘von hoặc de' trong tên bọn họ và những ai không biết Verdura đến từ Van Cleef.
Hằng năm Muffie đều mở cửa khu bất động sản rộng lớn của cô, Ocean’s End, cho buổi biểu diễn thời trang mang lại lợi ích cho Ngân hàng Máu New York. Đó là điểm nổi bật trong chương trình xã hội vào tháng Tám. Tọa lạc ở phía cuối vùng Gin Lane, là tài sản trải dài trên sáu mẫu Anh bao gồm một ngôi nhà thái ấp với một nhà khách xa hoa và riêng biệt, nhà để xe chứa được chiếc và nhà ở dành cho người làm. Khu đất rộng lớn này nổi bật là hai hồ bơi (nước mặn và nước ngọt), sân tennis, ao hoa loa kèn, và những khu vườn được chăm sóc cách chuyên nghiệp. Bãi cỏ Bermuda được cắt bằng tay, với kéo, mỗi ngày, để giữ cỏ ở độ dài vừa phải.
Khi Bliss đến vì sự kiện vào đầu h chiều chủ nhật, cô thấy đoàn xe hơi thể thao Châu Âu đang để máy nổ thay vì đoàn người hầu. Đã tuần trôi qua kể từ khi Henri đến nhà cô. Cho đến nay, Người Khách đã không tìm thấy sai sót nào trong hành động của cô để đòi lại danh tính của cô và để giữ cho lớp ngụy trang của họ. Cô đã có thể đến tiệm cắt tóc, đến cửa hàng mua những bộ quần áo mới và thậm chí còn tham dự một lớp học thể dục thẩm mỹ Pilates hoặc . Ngay cả khi cơ bắp ma cà rồng đã mạnh mẽ cách siêu tự nhiên, chúng vẫn cần được săn chắc. Trong khi Người Khách dường như đã bằng lòng với sự sắp xếp mới, thỉnh thoảng ông ta vẫn quay lại, rta cô lại khoảng trống rỗng. Ông ta giống như kẻ cướp xe, Bliss nghĩ, vẫy vẫy một khẩu súng ngắn và thô bạo xô đẩy cô vào băng ghế sau của tâm trí cô.
Nhưng ông ta đã đi sáng nay, và Bliss rất vui mừng khi được ở giữa con người lần nữa, được ra khỏi đầu óc của chính cô, để có thể nói chuyện. Bliss nhận thấy cách duy nhất để đối phó với những gì đã xảy ra với cô là cười về nó. Cô phát hiện ra tính cách hài hước mà cô không biết là mình có. Cô vẫn còn cười khi chuyển những chiếc chìa khóa cho người đầy tớ. Cô đã lái trong những chiếc xe ở nhà, chiếc xe mà gia đình cô gọi là những chiếc xe được phân phát cho mỗi ngôi nhà của họ. Ở Palm Beach gia đình Llewellyns đã sử dụng chiếc xe cổ : Rolls Royce Phantom, chiếc Bentley năm và chiếc Lincoln Continental cổ năm . Ở New York họ đã bổ sung thêm một đội xe SUV màu đen, có lần BobiAnne đã nhận ra chiếc Rolls Bóng Bạc là quá phô trương ở Manhattan.
Ở Hamptons họ giữ vài chiếc Mercedes SLK cổ bỏ mui đầu thế kỉ bằng cách nào đó chiếc này là chiếc phổ biến nhất ở East End. BobiAnne luôn cố gắng thích nghi càng nhiều càng tốt. Bliss đã chọn chiếc màu đỏ kẹo táo để phù hợp với tâm trạng tốt của cô. Bây h có thể cũng được thưởng thức những chiếc xe nữa. Cô không biết họ đã sở hữu chúng bao lâu rồi, khi Forsyth bán chúng cùng với ngôi nhà để ít nhất họ có thể giữ lại ngôi nhà trong thành phố.
Cô tiến vào mặt tiền của ngôi nhà, nơi Balthazar Verdugo, nhà thiết kế bộ sưu tập mùa thu đã được trình diễn trong ngày hôm đó, đứng hàng đầu của hàng người tiếp đón kế bên bà chủ của bữa tiệc. Balthazar rất được khách hàng yêu mến, ông thậm chí đã kết hôn với một trong những khách hàng của mình. Người ông có mùi của dầu dừa và gel tóc quá nhiều. Bliss không bao h ưa ông ta hoặc quần áo của ông, chúng khá cầu kỳ đối với sở thích của cô nhưng cô vẫn bắt chuyện cách bình thường.
- Đây không phải là ngày thú vị sao? Vậy hãy nhìn về phía trước để mặc những bộ quần áo này! Cám ơn rất nhiều vì đã chọn tôi! Cô em duyên dáng này là ai vậy? - cô nói cách rạng rỡ, nựng nịu sinh vật Chihuahua nhỏ nhắn đang rúc vào khủy tay của nhà thiết kế.
Balthazar bắt tay Bliss bằng cái bắt tay hời hợt đi ngang qua cô để đến chỗ Muffie với nụ cười uể oải trên môi.
- Tôi rất vui mừng khi thấy cô trông rất khỏe, cưng à. - Muffie nói, trao cho Bliss những cái ôm chắc chắn nhất.
Muffie có vầng trán rộng, lõm vào với những nếp nhăn ( quảng cáo hiệu quả nhất của người chồng phẫu thuật tạo hình của cô) và mái tóc vàng hoàn hảo phổ biến ở vùng Upper East Side. Cô là hình ảnh thu nhỏ của giống này : mảnh mai, duyên dáng, và thích hợp. Cô là tất cả mọi thứ mà BobiAnne muốn trở thành không bao giờ có thể sánh được.
- Cám ơn - Bliss nói, cố gắng không cảm thấy quá khó xử. - Thật tốt khi được mời đến đây.
- Cô sẽ thấy những người mẫu còn lại ở phía sau. Tôi nghĩ chúng ta đang tổ chức trễ như thường lệ. - Muffie vui vẻ nói.
Bliss đi về phía khu vực hậu trường của căn lều, vừa xoáy được một lát bánh mì nướng trét bơ trên một cái khay và một ly sâm banh từ một trong các bàn giải khát.
Henri đã đúng : đây là một buổi biểu diễn dễ dàng. Nó không phải là buổi trình diễn thời trang thực sự, chỉ đơn thuần là một buổi giới thiệu với các khách hàng giàu có có tên trong tổ chức từ thiện. Trong khi đó, một chương trình thời trang thực sự là một sự chấn động hỗn loạn của hoạt động và lo lắng, sự tham gia của hàng trăm các biên tập viên, các nhà phân phối lẻ, người nổi tiếng, và được bao phủ bởi hàng trăm phương tiện truyền thông của các hãng rên khắp thế giới, buổi trình diễn của Balthazar Verdugo trong khu vực bất động sản của Muffie Carter giống một chương trình ca ngợi hơn, với những người mẫu.
Thật kỳ lạ khi được trở lại với thế giới thực, được đi bộ trên bãi cỏ ẩm ướt (gót chân cô đang chìm đắm, thực sự là vậy), được nhóp nhép món khai vị, và ngắm cảnh đại dương tuyệt vời có tầm nhìn không bị đứt đoạn của màu xanh trải dài trên đường chân trời tại ngôi nhà của Carter và thấy rằng trong một số nơi trên thế giới, thậm chí là thế giới của họ, thế giới của các Uỷ ban và Coven vẫn có một số người không chú ý và hết sức không quan tâm đến những gì đã xảy ra ở Rio.
Muffie và những phụ nữ trong Ủy ban, những người mà Bliss gặp gỡ ở bữa tiệc đã không khơi lên cái chết của Babine hay vụ Hội đồng bị thảm sát. Bliss hiểu rằng họ chỉ đơn giản là tiếp tục cuộc sống của họ : lên kế hoạch những bữa tiệc, tổ chức các buổi biểu diễn, làm các chương trình thời trang cao cấp, những cuộc đua ngựa, và những sự nghiệp từ thiện, mà đã lấp đầy ngày h của họ. Họ dường như không quá lo lắng hoặc đau khổ. Cordelia Van Alen đã đúng : họ phủ nhận cách sâu sắc nhất. Họ không muốn chấp nhận sự trở lại của bọn Máu Bạc. Họ không muốn chấp nhận thực tế của những gì mà bọn Máu Bạc đã làm và đang lên kế hoạch để làm. Họ hài lòng với cuộc sống của họ và họ không muốn thay đổi bất cứ điều gì.
Thời gian đã trôi qua quá lâu rồi kể từ khi bất cứ người nào trong số họ đều là chiến binh, chiến sĩ, tay trong tay và sát cánh bên nhau trong cuộc chiến chống lại Hoàng Tử Bóng Tối và quân đoàn của hắn. Thật khó để tưởng tượng nhóm người thiếu ăn quá mức của xã hội Botoxed và con cái lười biếng của họ là những chiến binh thiện chiến trong cuộc chiến tranh giữa trời và đất. Đúng như lời Cordelia đã nói với Schuyler : ma cà rồng đang trở nên lười biếng và bê tha, ngày càng giống con người nhiều hơn, và ngày càng ít có khuynh hướng có thể hoàn thành vận mệnh trời ban của họ.
Bliss chợt nhận ra rằng chính nhug đều này đã khiến Cordelia và Lawrence bị cô lập, họ quan tâm. Họ đã cảnh giác chống lại thế lực của địa ngục và đã gióng lên hồi chuông cảnh báo. Mà lời cảnh báo này không ai quan tâm lắng nghe. Gia đình Van Alen là ngoại lệ của các tiêu chuẩn. Điều này có nghĩa là Schuyler cũng giống như họ. Bạn cô không bao giờ cảm thấy thoải mái trong thế giới của những người giàu có nhàn rỗi, mặc dù cô ấy được sinh ra trong điều kiện đó. Nhưng Schuyler không phải là người duy nhất. Ngay cả Mimi và Jack Force cũng khác biệt. Họ đã không quên quá khứ huy hoàng của họ. Chỉ cần nhìn vào cách Mimi khoe khoang khả năng ma cà rồng khác thường của cô ta cũng đã đủ để thuyết phục mọi người rằng cô ta hơn ả gầy trơ xương chỉ có khả năng mua sắm.
Nhưng những người này, nhóm người tự hài lòng với bản thân của giới thượng lưu thậm chí không thèm chớp mắt trước tin tức của vụ thảm sát, những người này tự gọi mình là ma cà rồng.
Chính xác. Cũng giống như các thành viên của Hội đồng, họ sẽ đủ thoải mái để vượt qua khi thời khắc đến.
Bliss rùng mình. Cô đã trở nên quen với việc được mình, và đã quên rằng Người Khách có thể thình lình vọt ra bất cứ lúc nào.
Ý ông là gi? Ông dự định làm gì họ?
Nhưng Người Khách đã không trả lời.