Chuông reo, giờ học kết thúc, học sinh kéo nhau ùa về. Hân ra lấy xe, đậu trước cổng trường chờ Bảo ( chụy này có bằng lái xe bánh nha ). Thấy xe mình, Bảo mở cửa tính bước vào thì Yến chạy đến :
- Darling, cho em quá giang với
- Ok, mời quí cô lên xe - Bảo đùa. Cả cùng bước vào với bao con mắt ganh tị đang nhìn mình. Xe chạy bon bon trên đường, đến nhà Yến thì dừng lại. Yến bước xuống xe, trước khi đi không quên hôn vào má Bảo một cái làm tim anh đập thình thịch.
- Bái bai darling, tí em nhắn tin cho anh nha
- Bai - Bảo vẫy tay. Xe lại đi thêm một đoạn nữa thì Bảo cất tiếng hỏi:
- Anh làm chủ nhiệm lớp tôi từ bao giờ vậy, ai ra lệnh?
- Từ hôm nay, bà chủ ra lệnh.
- Làm sao anh lôi được thằng Tùng qua phe mình vậy hả?
- À ... - " Chết rồi giờ sao ... A " - Tại cậu Tùng tự nhiên bái tôi làm sư phụ nên ... tôi không biết gì cả.
- Hừ! - Bảo thở mạnh. Bỗng Hân có tin nhắn , từ Hiếu ( anh thợ cắt tóc ấy )
- Ê người đẹp, mai rảnh không, đi uống cà phê? được thì ra quán The Basic, h - Ngồi nghĩ một hồi, Hân nhắn tin:
- Ok luôn - Rep xong cô cười quay qua Bảo nói:
- Cậu xin phép bà chủ mai tôi bận, không đi theo cậu được. - Nghe đến đây Bảo mừng như muốn hét lên:
- Ok, khỏi xin phép, mai tôi cho anh nghỉ một ngày - " Tuyệt, mai được tự do rồi bay ơi, há há". Giờ đến lượt điện thoại Bảo rung lên, có tin nhắn, là từ Yến:
- Hey anh yêu, mai đi uống ca phê đi
- Ừ, cho anh địa chỉ - Bảo vừa cười mỉm vừa nhìn điện thoại
- Quán The Basic nhá, h chiều
- Rồi, mai gặp.
Một ngày trôi qua, đến giờ hẹn, vì hẹn cô sớm hơn nên cô đi trước. Cô không mặc vest hay áo sơ mi nữa mà là một cái áo thun trắng trơn, bên ngoài khoác chiếc áo sơ mi xanh đen tay lửng, quần jean đen kết hợp đôi giày thể thao đen, nhìn cô thật năng động. Đến chỗ hẹn, cô mở cửa thì bao nhiêu ánh mắt nhìn cô. Tiếng xì xào vang lên:
- người đâu đẹp trai vậy
- Như tài tử điện ảnh
- Anh ơi, em đổ anh mất rồi ...
Cô mặc kệ, ngó tìm xung quanh thì Hiếu đứng lên vẫy:
- Hân ơi, bên này. - Hân bước tới, nhìn Hiếu rồi cười chào:
- Hello cưng, à mà này, gọi tui là Thiên chứ - Cô cười
- Quên, mà thôi kệ, ở ngoài mà có sao đâu cô nương của tôi
- Phì, ông thích gọi sao thì gọi.
- Thật, nhờ tui cắt tóc cho bà xong giờ thành một nam nhi bảnh bao rồi, có khi ngang tui chứ nhỉ - Hiếu hất cằm tự tin
- Thôi ba, tui là tui đẹp hơn ông rồi đấy. - Chị phục vụ đi đến bảo:
- anh dùng gì ạ ?? - Mới đầu chị hơi ngỡ ngàng vì trước mặt mình bây giờ là hotboy.
- Chị cho em cà phê đen và ly capuchino nóng. - Hiếu trả lời
- anh đợi một chút - Nói rồi chị quay đi, tim đập thình thịch " người đâu đẹp trai còn lịch sự, giọng men lỳ quá "
- Chà, vẫn nhớ sở thích của tui à - Hân nói
- Bà nghĩ sao, tui với bà chơi với nhau bao nhiêu năm rồi hả
- Có năm làm ghê
- Hờ hờ, năm là hơi bị lâu đấy.
- Rồi rồi, hôm nay gọi tui ra đây có gì không?
- À, tui muốn bà làm người mẫu cho tui
- Hả ?? ông là thợ cắt tóc hay thiết kế thời trang vậy ??
- Thì cả , mà tui tìm biết bao nhiêu người mẫu cuối cùng thấy bà là hợp nhất. Sao, bà đồng ý không??
- Nếu ông đã nhờ thì không thể không đồng ý - Hân cười
- Ok, bà nhớ nhé, khi nào chụp hình tui phone bà sau. Mà bà này, dáng bà chuẩn vậy, mặt đẹp nữa, làm con trai thấy uổng không??
- Công việc thôi mà, chỉ công việc này mới thích hợp với tui
- Haizz, bao nhiêu công việc không thích lại thích cái này, tui nể bà thật
- Hiehie, đa tạ quá khen. - cô cậu cứ ngồi suốt. Đến giờ hẹn của Bảo, anh cũng đến nhưng đi cùng với Yến. người họ ngồi ở gần cửa còn bên Hân ngồi góc khuất nên Bảo không thấy Hân. Nhưng cô đã thấy anh:
- Hiếu, thấy cặp đôi vừa mới vào không??
- Thấy, rồi sao?
- Cậu chủ của tui đó. Tui ghét nó cực kì - Hân bĩu môi, cute cực. Cầm lòng không được Hiếu nhéo má Hân
- Chộ ôi tiểu thư của tui dễ thương quá - Cười
- Ái đau đau, buông tớ ra - Hiếu buông ra, Hân liền xoa xoa má của mình.
- Mà sao cậu ghét nó vậy?
- Cậu không thể tin đâu, nó hách dịch lắm, bữa còn cho người đánh tui cơ
- Cái gì, dám đụng đến bà à, thật tội cho thằng đó. Cầu Chúa ban phước lành cho em ấy, Amen.
- Ê, ông là bạn tui hay bạn nó vậy
- Ờ thì bạn bà, hì hì.
Qua phía Bảo ( ... cho tác giả bỏ qua phần nói chuyện nhá, toàn về yêu đuơng thôi mà tác giả ghét yêu đương lắm, sến rện à =)) ). Yến nhìn thấy Hân từ đầu nhưng cô nghĩ là chỉ đến để bảo vệ Bảo với tư cách vệ sĩ thôi nhưng cô thấy Hân đang nói chuyện với Hiếu thì giật mình " Anh ta không đến để làm nhiệm vụ sao?? mà anh ta đi cùng ai ấy nhỉ, đẹp trai quá " Yến hỏi Bảo:
- Ủa mà hôm nay anh Thiên không đi cũng darling hả?
- À tự nhiên anh ta có việc bận nên xin nghỉ, cũng khỏe, chúng ta không bị ai làm phiền
Từ khi nhìn thấy Hiếu, Yến có cảm giác như Hiếu là một thiên thần đang tỏa vầng hào quang sáng lấp lánh, còn hình ảnh Bảo trong mắt Yến càng ngày lu mờ, cô sẽ phải làm gì để hiểu lòng mình ?? Chờ mấy chap nưa nhá =))