Rau củ ở thế giới này rất tươi ngon. Củ cải, cà chua, cà rốt, hành tây, bắp cải, rau diếp, rau chân vịt. Điều bất ngờ là những loại rau kể trên đều được bán ở đây. Dù chỉ là phỏng đoán thôi, nhưng hình như vẫn có những chuyển sinh giả khác như tôi, hoặc trong tương lai sẽ có…
Cho dù nguồn gốc của chúng xuất phát từ tiền hay ai đó chán với nghề làm nông rồi thì tôi cũng chẳng muốn biết làm gì, chỉ biết là mình có thể trồng những loại rau quen thuộc là được rồi. Tuy nhiên, chúng rất hiếm, nên gom được cái nào ở chợ thì gom, còn lại tôi sẽ thử treo ủy thác ở hội thương gia. Tôi muốn thử trồng vài loại đặc biệt ở trong vườn của mình.
“Người vừa đi qua có một bộ ngực to thật đấy, anh nói có phải không?”
“Ô-Ồ, thật thế ư?”
“Vâng, anh không thấy à?”
“À, anh bận suy nghĩ hai chúng ta nên trồng gì mà thôi.”
“Fufu, nghe có vẻ vui đó.”
Trong lúc dạo quanh thị trấn, chúng tôi thường hay bắt gặp những cô gái ăn mặc hở hang. Những lúc đó, Renacer sẽ bắt tôi trả lời những câu kiểu vậy, y như bản thân đang phải chơi một tựa game hẹn hò vậy. Tôi buộc phải đưa ra một câu trả lời chính xác. Có vẻ như tôi đã chọn đúng lời để nói, nên em ấy hạnh phúc áp bộ ngực của mình vào tay của tôi. Cho dù hai đứa đang ở ngoài đi chăng nữa, em ấy càng lúc càng “tấn công” tôi mãnh liệt hơn. Tuy không biết nhiều lắm về chủ đề sắp nói, nhưng tôi cảm giác như em ấy là một yande… thôi kệ đi. Em ấy chưa từng nói gì thái quá nên tôi cũng không chắc nữa.
Chúng tôi đến trước hội thương gia và mở cửa.
Một mùi hương hăng nồng xộc thẳng vào mũi tôi, một mùi hương hiếm thấy ở hội thương gia.
“Trời ơi, với tiến độ như này thì còn lâu ta mới hoàn thành ủy thác.”
“Xử lý mớ này trước đi, nội tạng chúng sắp thối đến nơi rồi!”
“Đưa tiền trước rồi làm gì thì làm! Mau lên!”
Trong khu xử lý nguyên liệu đang chất đầy xác của những con quái vật xa lạ. Giờ đây nói nơi đó là biển máu cũng không sai, kinh thật sự. Tôi quay lại để kiểm tra xem Renacer có ổn hay không và nhìn thấy em ấy đang véo chặt mũi mình lại, cố ườn người về phía trước để không phải hít thở nhiều.
“Renacer, em vẫn ổn chứ?”
“E-Em ổn…
“Nếu muốn em có thể đợi bên ngoài.”
“Em không muốn phải rời xa anh đâu… nên…”
Mặt em ấy nhăn hết cả lên vì khó chịu. Tôi thề sẽ làm cho em ấy một chiếc mặt nạ phòng độc trước khi tới đây vào lần tiếp theo. Sau khi chờ đợi một chút thì Myu vội vàng chạy đến chỗ chúng tôi.
“Xin lỗi vì đã để hai người chờ lâu. Chúng tôi rất tiếc vì đã để cậu nhìn thấy cảnh tượng hỗn loạn này.”
“Không cần phải xin lỗi đâu, mà công việc trông có vẻ bùng nổ quá ha. Có chuyện gì lớn xảy ra à?”
“Như anh thấy, vừa có một vụ giẫm đạp tranh giành tài nguyên ở đây, tuy không có thương vong, nhưng đang có số lượng lớn yêu cầu mua lại các nguyên liệu được chế biến từ lũ quái vật.”
Ra vậy, thảo nào có rất nhiều mạo hiểm giả lạ mặt trong thành. Chúng tôi càng phải thận trọng khi an ninh trật tự lúc này đang khá là bất ổn.
“Trước đó tôi đã kiểm tra qua về ủy thác của anh rồi, hạt giống rau củ quả đúng không? Cậu muốn rẽ qua làm nông à?”
“Không, không gì to tát đâu. Chúng tôi vừa có một căn nhà mới, nên mới có suy nghĩ nên trồng gì đó ở vườn sau nhà thôi.”
“Phải rồi… N-Nó là một căn nhà rất đ-đẹp.”
Renacer tiếp lời, mặt tái mét. Nào nào chịu đựng đủ rồi, nghỉ đi cô bé của tôi ơi!
“Fufu, Tôi luôn ao ước về những thứ hai người đang có lắm đấy. Vậy thì phiền anh ghi rõ nhận dạng của từng loại giống mà mình muốn vào đây. Vì số lượng mạo hiểm giả là rất nhiều nên ủy thác của anh sẽ được nhanh chóng hoàn thành ngay thôi. À, về chuyện tăng gấp đôi nguồn cung hàng hóa…”
Myu ngại ngùng nói.
À, chuyện đó hả. Biết ngay mà, không đời nào việc làm ăn lại tiến triển quá thuận lợi như thế được. Kiểu gì cô ấy sẽ bảo chúng tôi giảm lượng cung hàng về bình thường cho mà xe—
“Ừm, nếu có thể thì anh sản xuất gấp ba lần bình thường có được không?”
“Hả, gấp ba á?”
“Vâng. Hàng chờ của chúng tôi cứ liên tục nới dài ra, ngay cả tăng lượng hàng gấp đôi cũng không ăn thua. Tất nhiên, chúng tôi sẽ chi trả thêm phí chuyển hàng theo giá thị trường.”
Trả thêm phí chuyển hàng à, thế là giá thu mua sẽ tăng gấp 1,3 lần bình thường, thành ra lợi nhuận ròng hàng tháng sẽ nâng lên thành 900.000.
…Giàu to rồi!
Chúng tôi có thể ăn thịt bò hảo hạng suốt ngày rồi. À không, chúng tôi còn có thể đi ngao du thiên hạ còn được nữa là.
“Không thành vấn đề. Vậy thì tuần tới tôi sẽ bắt đầu cung hàng theo đúng với yêu cầu của hội. Mà tiện đây cho tôi mua thêm vài nguyên liệu nữa, được chứ?”
“Thật ư!? Cảm ơn cậu rất nhiều!”
Tôi mỉm cười chào Myu đang đi về phòng tiếp tân với tâm thế vui tươi, còn Renacer bất chấp vẻ mặt đau khổ của mình cũng cố tạo dáng chiến thắng để ăn mừng. Nhận được tiền xong thì tôi sẽ làm ngay cho em ấy một chiếc mặt nạ phòng độc chất lượng cao. Chắc chắn màu tôi chọn phải dễ thương giống em ấy rồi.