Những chiếc lá vàng rơi lả tả, nhuộm vàng cả con đường, báo hiệu mùa thu đã đến.
Hôm nay là ngày giỗ của Mana-chan. Lúc cậu ấy qua đời, tôi đã không hề hay biết. Vào những giây phút cuối đời đó, ước gì tôi có thể được ngồi bên cạnh cậu ấy.
Vì vậy, hôm nay tôi đã cùng Yuki cúp học để đến thăm mộ của Mana-chan.
“Háo hức quá đi, em sắp được gặp chị ấy rồi. Giống với Senpai em cũng muốn dành sự tôn trọng cho chị ấy và hơn thế nữa em cũng muốn được gần gũi với chị ấy như những người có cùng sở thích với nhau.”
Với nụ cười trên môi chúng tôi cùng nhau đi tới thăm mộ của Mana-chan. Thật vui vì có thêm người muốn nói chuyện với cậu ấy.
“Ah, Yuu-kun!”
“Ah, là Onee-chan của Mana-chan.”
“Trường học thế nào rồi em? Đừng nói với chị là em cúp học để ra đây nha.”
“Với em Mana-chan quan trọng hơn nơi đó nhiều.”
Phải, với tôi cậu ấy là người mà không một thứ gì có thể sánh bằng.
“Ah, em thực sự yêu rất con bé đúng không?”
Onee-chan nở nụ cười toe toét.
“Etto, còn em là?”
“Dạ, em là Unno Yuki. Senpai đã kể cho em nghe rất nhiều điều về Sakuramachi-san đó.”
“Cảm ơn em. Vậy em là đàn em của Yuu-kun. Chắc chắn em gái chị sẽ vui lắm cho coi.”
Chị ấy nhìn vào mộ của Mana-chan và mỉm cười.
“Cảm ơn chị rất nhiều.”
“Ah, Kouhai-kun cái đó…”
Onee-chan chỉ tay vào chiếc dây đeo của Yuki.
“Đó là thứ mà em gái chị rất trân trọng đó! Heh, Kouhai-kun cũng có một cái sao.”
“…Tớ xin lỗi Mana-chan.”
“Vâng! Em rất thích Senpai và cuối cùng cũng mua một cái như vậy.”
“Thế à? Heh, vậy nghĩa là Yuu-kun cũng có đúng không?”
“…”
“Ah…Chị hiểu rồi…Dù sao thì nhân vật đó cũng rất đẹp đúng không? Hai người bọn chị đều rất thích cô ấy.”
Nhân vật trên dây đeo đó là từ một bộ anime khá cũ. Cô ấy là một anh hùng và cũng là một con người tốt bụng. Cả Mana-chan và tôi đều rất ngưỡng mộ cô ấy.
“Nee, em biết gì chưa, sau khi trở thành một idol chị đã bắt đầu thử sức với công việc lồng tiếng đó.”
“Lồng tiếng sao…chị giỏi quá.”
Mana-chan từng nói với tôi rằng cậu ấy cũng muốn trở thành diễn viên lồng tiếng.
“Và em biết không, chị đã may mắn nhận được một vai diễn khá tuyệt vời đấy.”
“Vai diễn đó là gì vậy ạ?”
Dường như bị thu hút bởi câu chuyện, Yuki chăm chú lắng nghe nó.
“Bí mật ~ Nhưng đảm bảo các em sẽ ngạc nhiên cho xem.”
“Eh…nhưng em tò mò lắm.”
Nếu tôi nhớ không nhầm thì Yuki cũng thích các diễn viên lồng tiếng.
"Nhân tiện sẽ là một thời gian dài trước khi nó được hoàn thành và lên sóng, chắc khoảng 4 năm chăng."
“Lâu vậy sao? Bí mật này sẽ tồn tại khá lâu đây.”
Bản thân tôi cũng tò mò về điều đó.
“Các em cứ chờ đi, sẽ không thất vọng đâu.”
Nhìn chằm chằm vào dây đeo của Yuki, nơi in hình nhân vật mà Mana-chan yêu quý, một hình ảnh quá đỗi quen thuộc nhưng giờ đây lại mang một nỗi buồn sâu sắc.