Hôm nay thành phố H vô cùng náo nhiệt . Lý do sao ? Tất nhiên là vì hai hàng xe dài đầy đặc biệt trước sân bay rồi ! hai hàng xe đỗ đối diện nhau nhưng mang hai phong thái khác nhau và vô cùng đối ngược nhau .
Một dàn hơn mười xe quân đội , mang màu canh lá cùng màu nâu to lớn và vững vàng , từ chiếc xe ta có thể thấy sự mạnh mẽ , hiên ngang và uy quyền của quân đội . Đối diện đó là một đội xe màu đen mượt mà và âm u , nhưng nó lại làm ta cảm thấy chúng quá xa hoa và hòa nhoáng .
Đứng bên cạnh hai dãy xe là một đội bảo hộ đang dương cung bạt kiếm với nhau , thì hiện tại trong sân bay không khí cũng không khác gì .
Khi người Hàn Thiên và Hàn Dực vừa xuống máy bay đã đụng trúng người không nên đụng …. Kẻ thù truyền kiếp của hai anh em Hàn Gia ,Tô Ái Khanh .
- “ Oh ! Ai đây …. Không phải hai tên em trai ngốc của Vũ hay sao ! ” Vừa nhìn thấy Hàn Dực cùng Hàn Thiên , Tô Ái Khanh tỏ ra vẻ ngạc nhiên nói
- “ Tô Ái Khanh ! ” Hàn Dực nghiên răng nghiện lợi nói
Tô Ái Khanh cười trầm một tiếng rồi nhẹ nhàng đi tới chỗ Hàn Dực , nói thầm vào tai cậu
- “ Hàn Dực thì phải nhỉ …. Tôi nhớ không lầm thì Hàn Vũ đã “ Hạ Lệnh ” không phải chuyện bất đắc dĩ thì không được đưa mẹ của hai nhóc tới thành phố H thì phải ! ? ” nói xong Tô Ái Khanh mỉm cười nhìn Hàn Dực đầy thâm ý
. Hàn Dực sững sờ mất một lúc , xong tự dưng cảm thấy có một bàn tay đang sờ soạng sau lưng mình , Hàn Dực mới bừng tỉnh hít thật sâu một cáiHàn Dực mới kìm nén lên tiếng
- “ Tay cô đang sờ đi đâu đó ! ”
- “ Hắc .. Hắc … bình tĩnh đừng nóng giận , tôi chỉ muốn xem sương cột sống của cậu phát triển ra sao rồi thôi ! ” Tô Ái Khanh cười cười thu tay về
- “ Gặp lại sau tôi đi trước nha ! ” vừa dứt lời , Tô Ái Khanh đã chạy thẳng ra cửa sân bay .
Để lại Hàn Dực đang nghiến răng nghiến lợi ở phía sau !
Trên con đường rộng lớn hơn mười nối đuối nhau chạy dưới ánh ánh nắng chói chang . Đoàn xe chạy tới nhà chính Sở Gia , mười mấy người đàn ông mặc đồ đen bước ra từ phía trước và phía sau , đều cung kính đứng thẳng , cửa xe chiếc BMW bị đẩy ra một đôi chân dài trong bộ quần âu phục bước ra , sau đó là một người đàn ông nho nhã bước ra , bước xuống sau là một người đàn ông ngang tàn . Hai người đàn ông đó mở cửa sau ra , một thiếu phụ cùng một đứa trẻ nhìn giống người đàn ông nho nhã kia bước ra từ trong xe
- “ Cung nghênh phu nhân cùng công tử ! ”
Nhưng tiếng nói đồng thanh vang lên từ những người giúp việc đã xếp hàng dài từ sớm . Đi ra giữa hai hàng dài người hầu là một cô gái trẻ xinh đẹp , cùng một lão bà đang ngồi trên xe lăn . Dừng lại trước mặt Oa Nhi và Hàn Dực . Đôi mắt phượng dài dài của Sở Lão phu nhân khẽ dừng lại trên người Hàn Dực cùng Oa Nhi .
- “ Mừng mấy đứa về nhà ! Oa Nhi của ta mừng con về nhà ! ”
- “ Bà nội ! ” Oa Nhi lao vào lòng Sở lão phu nhân , hai người đều đỏ vành mắt ôm nhau
- “ Về là tốt rồi về là tốt rồi !