Solo trans: Cookmeal
Edit: Suu
Nối tiếp chap trước trước
“Cái giề!? Cóa skill thẩm định sama- lâu rồi ài,uổng công tầm sư học đạo Mở bảng trạng thái,thôi kệ ,thử thẩm định con slime yếu nhớt kia coi sao,lên đê thẩm định sama!”
Thôi em xin kiếu.
Mời thưởng thức.
Suu: Cái ĐM tên TRANS :v
Cookmeal: Chứ không phải chú vừa đuổi theo tui vừa nói :"Cho em xin 1 vé đi Cà ve à?"
Chương 32 – Mua sắm
“Ok, giờ chúng ta đi mua quần áo thôi.”
“Vâng Ojou-sama. Fufu, E-em đang mong chờ nó lắm đây.”
“Vậy ư? Em đang mong chờ nó á?”
Sau khi trông thấy nụ cười của llya, lựa đồ cũng không chán lắm. Lựa đồ cùng em ấy đúng là vui thật.
Ngay khi nói câu đó, tôi bỗng ngộ ra rằng tôi cũng phải đi cùng và cũng phải tham gia vào tiết mục chọn đồ lót luôn...
(Em rất kì vọng vào chị đó, main ơi!)
Vì vậy chúng tôi phải đi đến khu phố thứ ba của thị trấn Rufin vào chiều nay.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ hộ tống và thám hiểm [Khu di tích] hôm qua, chúng tôi khiêng Cyra đang ngủ gà ngủ gật về nhà cô ấy một cách an toàn.
Chúng tôi đến xưởng thợ rèn và đích thân ông chủ ở đây với 40 năm kinh nghiệm trong nghề bước ra đón tiếp và bế Cyra vào trong nhà.
Lúc đang bế cô ấy vào trong, ông ấy đột ngột đứng lại và nói:
“Thật xin lỗi vì đã làm phiền hai cô.”
Nói cho đơn giản thì có vẻ ông chủ trông khá buồn.
Vì chưa nhận được chữ kí xác nhận hoàn thành nhiệm vụ được giao, chúng tôi sẽ phải quay trở lại tiệm rèn sau khi mua quần áo.
Đúng thật là vất vả quá mà!
Bữa đó chúng tôi đuối như con cá chuối nên đi thẳng về quầy rượu và nằm lăn ra ngủ ngay tắp lự.
Tôi lại còn bị đánh thức lúc nữa đêm vì những âm thanh xào xạc nào đó đập vào tai, tôi mở mắt ra và thấy Till đang nằm trên giường.(Tội nghiệp chị ấy vãi)
Cô ấy moe ở một mức độ thần thánh mà con người chẳng thể chạm tới được, tôi bối rối không biết phải làm gì, mà thực sự cũng có cái gì đâu để mà làm.
Bất kể tuổi tác của mình, cô ấy trông giống y bon một đứa trẻ. (Loli muôn đời vẫn là loli, Lolicon thì muôn thuở vẫn cứ là Edit)(Edit:….được lắm trans… cơ mà loli BANZAII)
Đặc biệt, khuôn mặt cô ấy khi ngủ trông thật ngây thơ. (Ngây thơ hằng hà sa số tội, nhiều hơn cả thảy lông kiki, tất cả chữ số thập phân của số Pi)(Edit:….)
Mặc kệ cô ấy như vậy, tôi lót cái gối cho Till và ngủ ngon lành đến sáng.
Sáng hôm sau, lúc hồn của tôi còn đang dạo bước trong thế giới của những giấc mơ thì bị kéo tụt ngay xuống cái thân thể này vì cú đánh ‘vô cùng không hợp lý’ của Till chỉ để thông báo chuẩn bị cho chuyến đi ngày mai.
Chỉ cần 3 ngày là tới nơi khi đi bằng xe nhưng vì không biết nên tôi đã mua đồ chuẩn bị tới tận 5 ngày đường.
Những dụng cụ như lều để ngủ ngoài trời nè, những dụng cụ khác thì chúng tôi đã mang theo hết từ Rinnal rồi, vậy tôi chỉ việc lo về phần nguyên liệu thôi.
Dĩ nhiên tôi không quên mang theo thức ăn gia súc cho những con ngựa thồ kéo xe.
Cặp ngựa này có lông màu nâu vàng, Till cứ lải nhải miết rằng chúng rất biết nghe lời.
Khi nghỉ giữa đường, tôi thường cho chúng vài trái rinnal, hai con ngựa trông vô cùng hạnh phúc và đến đứng sát bên cạnh tôi. (“Kiếp này xin làm thân trâu ngựa, chỉ xin được hầu hạ bên cạnh chị là em hạnh phúc lắm rồi”, mình dùng thần giao cách cảm nói chuyện với chúng đó, 2 con ngựa này số không có thọ đâu ahahaha)(Edit: Xin lỗi ae, thằng trans nó hút nhầm cần fake :v)
Đúng là dễ thương không phải chỉ để làm cảnh ha!
Tôi giữ cái khăn trên tay và còn lau mồ hôi cho chúng nó nữa, nếu bị dẫm lên chắc chúng cũng chả nói năng gì đâu.
Chúng tôi không cần cái ngươi làm điều đó đâu, ngựa-san.
Để không phải lo lắng, chúng tôi để Song-mã ở lại khách sạn.
Có nhiều dịch vụ với cùng một loại mệnh giá nhưng 3 người chung một phòng là lựa chọn ổn nhất.
Dù sao thì tôi cũng đã mua đồ cho những chú ngựa hỡi ấy và những đồ dùng cần thiết sáng nay hết rồi, sau khi ăn xong thì tôi lâm vào tình trạng hiện giờ.
“Chúng ta sẽ bắt đầu lựa đồ từ đây trước. Đồ chị chắc cũng ổn rồi, đi mua cho llya mấy cái nha.” (Chưa ổn đâu>-<)(Suu: Ta muốn biết size của bé >_<)
“Dạ được, em rất vui khi nhận được đồ chọn bởi Ojou-sama.”
“........không đâu llya. Em có thể chọn bất cứ thứ gì em thích hôm nay. Chị đoán chắc em cũng có vài sở thích thời trang riêng chứ nhỉ?”
Tôi thật sự muốn cô ấy dừng cái thử thách ‘giác quan thời trang phụ nữ’ lại.
“Không được ạ? Em sẽ rất vui nếu được chọn đồ bởi Alice-sama đó.”
“Ờm, có lẽ một ngày ‘không xa’ nào đó chăng!?”
Có lẽ tôi phải nghiên cứu thêm về phạm trù phụ nữ rồi. (Yes,sir)
Không được, tuyệt đối không, học thêm về phụ nữ là cái ý gì đây......
「――Nee-san!」
Sau khi nhận lấy cái bản đồ thành phố bên ngoài Guild, lúc đứng gần cửa hàng quần áo thì một người đàn ông kêu và tiếp cận tôi cứ như đùa cợt vậy.
Nó cứ thân mật quá sao sao ấy.
Rõ ràng là ông ta không nhầm lẫn tôi với ai khác hết, chẳng nghi ngờ gì nữa, ông ta đang có chuyện gì với tôi đây.
“Um……”
“Theo lời khuyên của nee-san, em sẽ can đảm hết sức và thử tỏ tình với Cyra!”
“Eh!? Cyra!?”
Tại sao anh tỏ tình với Cyra lại phải cảm ơn tôi!?
……Aa! Anh ta là người gây gỗ ở quán bar đây mà!
Tôi hiểu rồi, bây giờ tôi đã biết tên cô gái lúc đó chính là Cyra.
“Cậu phải ra quyết định cuối cùng nếu không cậu sẽ chẳng thể nào tiến tới được” (Đại khái là nhắc lại câu nói của main lúc say rượu)
Anh ta nói và nở một nụ cười trên môi, nhưng đây là thằng quái nào thế?(Hay lắm dmm main)
Tôi tự hỏi có nên bỏ trốn không đây?
“Tôi hiểu rồi.”
“Tôi hiểu?”
Sao tự nhiên anh ta nhìn tôi một cách lạ lùng vậy? (Hỏi God mới biết, mà ta kill bà nó rồi còn đâu)(Suu: Ta là God mà nhỉ…==”)
“Ý của tôi là...thôi bỏ đi, anh là ai vậy???”
“Eh, là em đây onee-chan, Takeshi đây!” (Để nguyên tên vậy luôn à, cạn lời thằng này)
“Takashi!? Người Nhật Bản à!?”
“Không phải vậy, mà chị đang nói về cái gì thế!?”
CHỊ đang nói về cái gì ư?!
Tôi chưa từng nghĩ tới là lại nghe được cái tên này ở thế giới khác đó!
“……Eeto, Takeshi-sama. Ojou-sama đang đi mua sắm.”
Vì lí do gì đó mà llya trả lời cứ như bị nhức đầu và đặt tay lên trán.
“A, aa! Thật xin lỗi nee-san, tôi đang cản đường chị. Được rồi, hẹn gặp lại sau ya!”
“E, eh……Ờ chúc may mắn?”
Mặc dù cho chẳng hiểu cái mô tê gì tôi cũng tiễn cậu ta đi.
Cái gì đang diễn ra vậy trời……
“Nee-san” (Suu: Bao nhiêu thằng em thế nhỉ ==’)
“Lại nữa à……?”
Sau khi dẫn llya đi chọn đồ xong, một gã đàn ông khác lại kêu tôi.
“Eeto, đừng nói anh cũng muốn tỏ tình với Cyra nhá!?”
Tôi buột miệng hỏi anh ta.
“Geez, nghĩa là gã đó đã tới trước rồi à?” (Suu: Ta…cạn cmn lời :v)
Fu, anh ta cười gượng.
“Hắn ta hình như hiểu lầm gì đó rồi, nhưng em nghĩ Cyra không thích em nữa. Do ‘ai đó’ đã dành nhiều thời gian với cô ấy quá.”
“Haa……”
Tại sao giờ tôi lại phải đi lắng nghe chuyện tình người khác vậy?
“Nhưng dù sao thì em vẫn yêu Cyra, cảm ơn nee-san vì đã soi sáng cho em.”
“Tôi, tôi hiểu rồi.”
Cyra, bạn nổi tiếng quá đó!
Cô ấy hình như trẻ hơn tôi thì phải…… mà nhắc mới nhớ, tôi thực sự bao nhiêu tuổi vậy?(15 chị)
Với lại tôi đã làm cái gì vậy?
Một kẻ nào đó đã biến hình thành tôi ư? (Chơi lầy y như Shiro-san)
“Cảm giác cũng không khó khăn lắm, welp, em đi đây.”
“A, chờ một tí!”
“?”
“Tên cậu là gì?”
Anh ta cười gượng và trả lời.
“Dạ là Kenji”
(Đậu phùng trẻ trâu thế giới này lầy vcl)
Cách anh ta từ biệt chúng tôi trông ngầu vãi.
Tôi băn khoăn không biết có nên hát quốc ca Nhật ngay bây giờ không? (Thánh lầy của năm)
Mặc dù đã có hai sự trùng hợp ngẫu nhiên xảy ra, món chính vẫn chưa có ra lò đâu.
Đi dạo qua nhiều tiệm đồ khác nhau, cuối cùng chúng tôi cũng đến nơi cần tìm.
“Vì đây là một cơ hội hiếm có, em rất muốn Ojou-sama lựa đồ cho mình, nha, nha chị!?”
“Chị hả!?”
Nếu biết xảy ra tình cảnh thế này thì tôi đã mua đồ cho em ấy sớm có phải tốt hơn không!?
Mình đã phạm phải một sai lầm chết người rầu!
“Um..........Đề nghị đó của em tham lam quá chăng?”
“Không, không có đâu! Xin em đừng thể hiện bộ mặt đó ra nữa, llya!?Chị thật sự nghĩ rằng em rất quan trọng với bản thân chị.Vì vậy em đừng buồn nha, được chứ?”
Tôi không muốn trông thấy em ấy buồn.
Trước kia cô ấy chưa từng để lộ khuôn mặt như vậy, càng ngày tôi cảm thấy tình hình càng tệ hơn rồi đây.
“Ojou-sama……em không xứng đáng với những lời nói của chị đâu.”
“Không có gì đâu. Chị mới là người phải xin lỗi…… do chị có một vài hoàn cảnh cá nhân nên không thể được.” (Cái giề!? Xin lỗi có mỗi llya thôi hả, phải xin lỗi toàn thể đọc giả và dịch giả hiểu chửa? Nhất là Edit đang mòn mỏi chờ đó biết không!)(Suu: :yaoming: )
Chẳng hiểu vì lí do gì cô ấy nhìn ngực tôi.
Sau đó quay lại nhìn ngực của bản thân.
Và lại nhìn ‘Cái ấy’ của tôi lần nữa. (Suu : Wut??? :v)
“Ojou-sama dễ thương hơn em mà……”
“Chị không bận tâm về ĐIỀU-ĐÓ-ĐÂU!?”
Có một sự hiểu lầm gì đó ở đây.
Tôi nên khiến chúng chứa chan nhiều ước mơ hơn……(EN:Ý nói llya so sánh ngực của bản thân với Alice và main hối hận vì không khiến nó to hơn)
(Được lắm main, em ủng hộ 2 tay 3 chân luôn)(Suu: Bonus 2 quả trứng :v)
Có nhiều thứ hơn tôi nghĩ, mặc dù có thể coi là xúc phạm đi nữa ,tôi cũng muốn nói mọi quần áo và ngay cả quần lót nữa cũng chẳng thể so sánh với thế giới cũ của tôi, đó là kết luận của tôi khi nhìn qua các cửa tiệm.
Như tiên liệu của tôi, không có đồ nào giống thế giới hiện đại tại Nhật Bản nhưng mà đây là thế giới fantasy nên hiển nhiên chỉ có toàn quần áo loại này thôi.
Cũng ổn vì nó không phải dạng đồ cosplay tại nơi đây.
Chúng có thể mặc công khai.
Nhân tiện, trang phục thường ngày của tôi là giày cao gót dùng để làm việc và vớ đen dài tới đùi. (Suu: Vớ..ớ..ớ…ớ…. >_<)
Cùng với một chiếc áo sơ mi màu xanh nhạt, ngắn tay một mảnh, và một chiếc áo choàng có màu hơi cam.
Một túi da mềm mại cuốn thành một vành đai treo ở thắt lưng tôi, nó khá dễ chịu.
Trang phục này là do đích thân Onee-chan lựa cho tôi.
Onee-chan đã khen tôi rất dễ thương.
Quay trở lại thực tại――
Trong cửa tiệm treo rất nhiều đồ lót hấp dẫn.
Tôi có làm gì sai đâu mà phải lâm vô tình thế này?
“.........Nhân tiện, em không biết rõ các kích cỡ của chúng.”
Thì đó chẳng phải là lí do em ấy nên tự chọn hay sao?
Con đường thoát thân của tôi đã biến mất từ lâu rồi, tôi liền ẩn vào quầy hàng.
“Em hiểu rồi Ojou-sama. Chị có thể đo cho em được không?”
“………Eh?”
Chị có thể đo cho em được không ư?
Thật kì lạ, phụ nữ và đàn ông có thường nói chuyện với nhau như thế này không?
Tôi không có muốn trở thành một tên tội phạm đâu……
“Fufu……”
“Eh?”
“Dạ không có gì đâu ạ, chỉ có điều khuôn mặt của chị lúc bối rối trông rất đáng yêu đó. Em không thể dừng cười được.”
Ha?
“Chỉ mới xảy ra bây giờ thôi đúng không?”
“Chính xác hơn là lúc chúng ta bắt đầu đi mua sắm ạ.”
Một nụ cười quỷ quyệt nở trên môi của llya.
Em ấy đang nói cái gì vậy…?
“Nó không phải là một âm mưu của em đúng không?”
“Vâng, thưa tiểu thư. Fufu...”
Hình như em ấy không tôn trọng tôi thì phải!!?
“Ojou-sama thật tinh khiết, vẻ đẹp đó khiến em cảm thấy xấu hổ.”
“Có vài thứ gọi là hoàn cảnh không thể tránh khỏi đó.”
“Thật vậy ư? Fufu”
llya đúng là một cô gái xấu xa, cái thể loại truyện gì đang xảy ra thế này……
Sau đó cô ấy tự chọn được đồ lót riêng của mình.
Và họ sống hạnh phúc mãi mãi về sau―― (Yuri Bankai, ớ đậu, banzai chứ nhỉ?)(Suu: Bleach ở đâu ra thế ông nội :v, btw Yuri BANZAII >_<)
“Chúng ta sẽ bắt đầu lựa đồ chứ?”
“Chị ổn mà, cảm ơn!”
“Fufu, vào một ngày nào đó.”
“……”
Kì lạ thật, llya là gì của tôi.............?
Được thôi, sao cũng như nhau.
Dù sao thì chúng tôi cũng sẽ khởi hành đến thủ đô hoàng gia ngày mai.
Điều đó là vì an toàn và trốn thoát, và nó cũng vui nữa.
Thì nó cũng là thủ đô hoàng gia mà. (hoàng gia là già hoang chứ ngon lành gì)(Suu: ==”)
Cũng có vài giải đấu ở đó luôn, dù không có nhiều lí do để tham gia nhưng tôi vẫn khá hứng thú với nó.
Chúng tôi có nên hỏi ý kiến của Till trước không?
3 ngày tại thị trấn Rufin cuối cùng cũng đã hết.
Nhưng trước đó tôi phải gặp Cyra cái đã.