Genocide Online ~Nhật ký chơi đùa của tiểu thư phản diện~

chương 02: vụ án mạng: "ông chú hướng dẫn"

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 02: Vụ án mạng :"Ông chú hướng dẫn"

Trans: cuminh

Edit + Proofread: Yanbaka

—————

Khi ánh sáng trắng che phủ tầm nhìn tan biến, tôi nhận ra mình đã đến đài phun nước ở quảng trường của『Thị trấn bắt đầu』, nơi các tòa nhà bằng gỗ và đá mang kiến trúc Đông Âu sắp thành những hàng dài ở hai bên.

“Đông quá…”

Nơi này chật kín người, có lẽ bọn họ cũng là người chơi mới, hầu hết đều mang trang phục mặc định giống tôi. Những người không quen ở chốn đông người như thế này thì có thể sẽ phát ốm mất. Chỉ tính số người ở đây thôi thì đã lên đến ba con số rồi, phải không nhỉ?

"Thôi thì, dù sao đi nữa———"

———Kể từ giờ, tôi không còn là『Ichijou Reina』nữa mà đã trở thành『Rena』.

▼ ▼ ▼ ▼ ▼ ▼ ▼

Giờ thì, đảo mắt nhìn xung quanh, trong dòng người tấp nập hỗn loạn, tôi có thể thấy một khu vực là nhộn nhịp hơn cả. Ở giữa trung tâm chỗ đó là một NPC mang trang phục giống hệt người lính từ quốc gia nào đó ở『Thị trấn bắt đầu』và được gọi là『Ông chú hướng dẫn』hoặc là『Anh cả』.

Trong trò chơi này, các NPC đã xuất hiện trong phiên bản beta sẽ không thay đổi lời nói và hành động với các người chơi. Bởi vì NPC này rất nổi tiếng trong giới game thủ nhờ vào bầu không khí và tính cách thân thiện giống hệt con người của mình, thế nên ông ta cũng là NPC đầu tiên mà nhiều người chơi sẽ gặp.

Trong phiên bản beta, khi một người chơi xuất hiện và tham khảo ý kiến của ông về phương pháp để anh ta tránh khỏi việc ly hôn của mình, NPC này đã trả lời mọi thứ rất nghiêm túc, thế nên ông ta ngay lập tức trở thành tâm điểm của sự chú ý. NPC mang tên『Ông chú hướng dẫn』này sẽ dạy cho người chơi biết cách chiến đấu với quái vật, cách sử dụng kỹ năng và ma thuật, và vô vàn thứ khác cho những nhiệm vụ đầu tiên của mình, đúng như cái tên

hướng dẫn, có thể nói rằng đây là nhân vật mà người chơi cần phải nói chuyện đầu tiên.

" Quả nhiên đông người thật..."

Mệt mỏi với việc nhìn xung quanh, tôi cố tiếp cận『Ông chú hướng dẫn』nhưng làm sao đây, có quá nhiều người chặn đường tôi... Mà, suy nghĩ kỹ một chút thì kể từ giờ mọi thứ sẽ rất thuận lợi cho tôi đây.

“Umm.”

“Hmm? Aah, cháu cũng là di dân, đúng chứ?”

“Vâng.”

Cuối cùng tôi đã có thể nói chuyện với ông ta… Thật luôn ấy, có quá nhiều người chơi ở đây... Dù sao thì tôi đã quen với việc di chuyển giữa đám đông này, nên chẳng có vấn đề gì cả. Nhân tiện, với các NPC, di dân là cách họ gọi người chơi khác.

“Cháu có điều gì muốn hỏi sao?"

“Vâng, cháu chỉ mới đến đây thôi nên còn nhiều thứ cháu không hiểu.”

“Nếu vậy thì nhiệm vụ này———”“———Vì thế nên, tôi cần ông phải chết.”

Và rồi, tôi dùng thanh đoản kiếm được trang bị lúc đầu và chém vào cổ『Ông chú hướng dẫn』.

▼ ▼ ▼ ▼ ▼ ▼ ▼

“Hả?”

Ai mới thốt lên thế? Ngay lúc này, ngay tại đài phun nước ở quảng trường, như thể thời gian đã ngừng lại, bất kể người chơi hay NPC, tất cả đều há hốc mồm sợ hãi. Nếu có ai đó còn đang di chuyển, có lẽ họ là những người đứng tít phía sau không thể thấy được thứ gì vừa diễn ra.

“...Xong.”

Thanh đoản kiếm ánh lên một hiệu ứng luồng sáng nhạt màu đỏ pha lẫn đen khi tôi tung kiếm vào ông chú, điều đó cho thấy kỹ năng『Tấn công bất ngờ』đã kích hoạt. Đúng như cái tên của nó, kỹ năng này là một đòn tấn công bất ngờ, chứ không phải một đòn ám sát, và nó cũng được kích hoạt ngay cả khi tôi đột nhiên tấn công từ phía trước. Điều này thật đáng mừng.

Cơ mà không biết có phải tại tôi cài đặt độ thực tế cao quá hay sao mà máu từ cái chỗ bị cắt kia phun ra như đài phun nước ấy. Không biết có ai thấy vậy giống tôi không nữa.

============================================

《Level đã tăng》

《Bạn đã thu thập được điểm kỹ năng》

【Giá trị Karma đã giảm】

《Kỹ năng『Tấn công bất ngờ』đã lên cấp》

⟦Đạt được danh hiệu: Giant Killing⟧

⟦Đạt được danh hiệu: Sát nhân đầu tiên⟧

⟦Đạt được danh hiệu: Đại đảm bất địch⟧

=============================================

Ồ? Vì lý do nào đó, một đống thông báo đột nhiên vang lên? Ừ thì, hiển nhiên rồi, tôi chỉ mới Level 1 mà đã giết một người lính cơ mà. Số thông báo còn lại… tôi sẽ kiểm tra sau. Thay vào đó, tôi không thể nào bỏ lỡ cơ hội ngàn vàng này, khi mà có rất nhiều người chơi đang tụ tập lại đây.

“———Fuh!”

Trong khi vẫn đang nghĩ lại những gì vừa xảy ra, tôi cùng lúc chặt đầu hai người chơi vừa mới còn đàm tiếu với『Ông chú hướng dẫn』trước đó. Bởi vì cài đặt tương đồng với thế giới thực, hai người đó không biến thành các hạt ánh sáng và biến mất, thay vào đó, họ ngã xuống trong khi máu phun ra, cơ thể bị đốt cháy và sẽ hồi sinh lại ngay thôi nhỉ. Khi vừa nghĩ về mấy chuyện đó, tôi nhanh chóng chạy đến chỗ đám đông, chặt đầu, moi tim, và rạch cổ họng bọn họ như thể tôi là kẻ khủng bố vậy.

“C-cái gì thế?!”

“Anh cả đã...!!”

“KYAAAAAAAAA!!!”

“Gì thế? Chuyện gì đang xảy ra vậy?!!”

“Ai biết!”

“A-AI ĐÓ! CỨU TÔI VỚI!!”

Khi định thần lại thì, mọi chuyện đã quá trễ. Tôi đạp lên mục tiêu và đâm anh ta từ phía chính diện... rồi moi cổ họng ra trước khi xẻ đôi anh ta giữa không trung. Sau đó, tôi bắt lấy cái xác và ném nó đi như một khiên chắn trong khi tôi tiếp tục cắt cổ người chơi khác. Cuộc thảm sát người chơi vẫn tiếp tục và mọi thứ ngày càng hỗn loạn hơn nữa.

“Ah! Con ả đó!”

“Con đĩ khốn khiếp!”

“GIẾT Ả!!”

“Bắt cô ta lại!”

Một vài người chơi đang bối rối đã bắt đầu đáp trả lại, bọn họ đã chơi bản beta sao? Mà, tôi sẽ không từ bỏ việc giết hết những người ở đây đâu vì số người mà tôi PK đã lên đến hai con số rồi.

“Mọi người bình tĩnh lại! Tạo khoảng cách đi.”

“Bao vây cô ta lại!”

Những người vẫn còn bình tĩnh cố gắng trấn an mọi người và kiểm soát tình hình nhưng mọi nỗ lực cứ như tát nước biển Đông. Thế thì, tôi chỉ cần xoay người lại và di chuyển theo hình chữ U.

“!! Con ả này———!”

Trước khi kịp nhận ra, tôi đã chặt đầu anh ta, nhưng lại bị hai nhóm bao vây.

“Con khốn! Sao ngươi dám làm thế với『Anh cả』!”

“Cô không thấy mình đi quá xa rồi sao?”

“Giờ cô đã bị ít nhất 11 người bao vây. Chết đi!”

Tiên phong là ba kiếm sĩ kèm theo hai người, một dùng giáo và một dùng rìu ở mỗi cánh, và bốn người trông giống ma thuật sư cùng với hai cung thủ ở hậu phương... Nếu tôi không di chuyển ngay, hàng hậu phương sẽ tập trung hỏa lực lên tôi, nhưng nếu tôi cứ thế mà xông vào, hàng tiên phong sẽ dần tôi ra cám, và tệ hơn nữa, nếu tôi cứ tốn thời gian ở đây, những người chơi vừa mới lấy lại ý thức sẽ tham gia vào trận chiến. Vậy thì, lựa chọn duy nhất của tôi bây giờ là...

“36 kế, chạy là thượng sách nhỉ?”

“Ah! Chờ đã, con khốn!”

Tôi không phải là con khốn, nhưng tôi đoán cũng đúng thôi khi họ chửi thề như thế, bởi vì sự thật là tôi vẫn đang chạy vụt qua đài phun nước ở quảng trường và giết thêm nhiều NPC ở các quầy hàng và những người chơi vẫn đang loạn hết cả lên.

“Tsk! Con ả đó vẫn...!”

Ù ôi, khi tôi quay người nhìn lại một chút, nét mặt tuyệt vời của bà chị hàng hậu phương trở nên kinh hãi, ối giời đất ơi.

“Chết tiệ-!!!”

Cung thủ bắn ra một mũi tên về phía tôi, còn tôi bắt lấy một đứa trẻ NPC ở gần đó làm khiên chắn.

“Mày có còn là con người không?!”

Con người à? Câu trả lời có lẽ là không. Ừ thì, tôi cũng nghĩ mình là kẻ ngoại đạo. Nhưng trước đó, tôi cứ thế ném thằng nhóc về phía sau lưng.

“Nguy hiểm-!”

“Tsk! Nếu không nhanh chóng điều trị cho thằng nhóc, nó sẽ chết mất!”

Một trong các kiếm sĩ tiên phong bắt được đứa trẻ ——— nhưng khi tầm nhìn của anh ta tạm thời bị che lại khi đang bắt lấy đứa nhóc, tôi dùng thanh đoản kiếm đâm xuyên tim anh ta và cả đứa nhóc trên tay. Rồi tôi tiện tay chém luôn đầu một nữ tu sĩ đang chạy đến để giúp đứa trẻ. Đứa trẻ vẫn đang mắc kẹt vào tôi chỉ tổ ngáng đường mà thôi, thế nên cứ vứt cậu ta ở đó.

“Ryne! Cherry!”

Ryne-san và Cherry-san sao. Hiểu rồi. Dù sao thì tôi cũng chả có hứng thú gì… và tôi tiếp tục nhảy về phía sau lưng anh chàng dùng giáo đang hét lên dám rời mắt khỏi tôi. Tôi đá vào đầu gối anh ta từ phía sau, rồi siết và vặn cổ anh ta. Tôi bảo đảm tất cả máu của anh ta cạn đi cùng với tiếng『Pagya』vang lên.

Có lẽ là do tôi đã cài đặt mô phỏng lại thực tế, mắt anh ta trắng dã đi và miệng thì sùi bọt mép. Mà thôi cứ để tạm đấy, tôi đá vào bụng anh ta, lấy đi cây giáo và phóng nó đến chỗ hậu phương.

Bỏ lại tên cầm giáo đang hồi sinh, tôi liếc mắt ra sau lưng. Tôi đang cố xông vào kiếm sĩ thứ hai đang chạy đến để gạt cây giáo đi, thì một cây rìu lớn bay đến trước mắt mình. Bằng động tác lộn nhào, tôi né nó đi và ném thanh đoản kiếm trong tay đến chỗ anh chàng dùng rìu, và kết quả là một cú xuyên táo tuyệt vời.

Phê vãi đạn.

“Còn lại hai kiếm sĩ tiên phong, ba ma thuật sư và hai cung thủ sao, hiểu rồi…”

Các NPC canh gác và người chơi đã lấy lại ý thức khỏi trạng thái bối rối trước đó. Không còn nhiều thời gian nữa.

“Hãy kết thúc mọi chuyện ở đây…”

“Tsk!”

“Hậu quân, tập hợp! Chúng ta không đủ người ở đây!”

Tôi xông vào hậu quân lần nữa và mặc kệ hai người tiên phong. Khi hai kiếm sĩ đang luống cuống chạy lại tuyến sau để bảo vệ cho hậu quân ——— tôi quay người lại hình chữ U lần nữa vì tôi không cần phải đuổi theo bọn họ nữa.

"“Ah!”"

Tôi trốn thoát và chạy khỏi thị trấn trong khi đâm và chặt đầu vài NPC như thường lệ. Vì tôi không quen với con hẻm phía sau và càng không thể lẩn vào đám đông mà trốn thoát, tôi chạy đến đường chính và kéo theo vài NPC và người chơi đang hỗn loạn vì không hiểu chuyện gì đang diễn ra.

Tôi kéo sập quầy hàng đầy ắp hàng hoá và ném đi những vũ khí cướp được trên đường. Những người chơi kém may mắn bị headshot và lên bàn thờ ngay tức khắc.

Họ đã có nhiều cơ hội để bắt lấy tôi, nhưng mỗi khi cơ hội đó đến, tôi dùng phanh khẩn cấp, nhảy lui rồi vật họ từ phía sau. Những lúc đó, tôi mượn tạm vũ khí của họ, ném chúng về phía sau, đâm vào cổ họng người chơi khác và giết họ. Tôi cũng trộm đi mấy thứ trong cửa hàng và tiếp tục trốn thoát.

Nếu có tí thời gian rỗi, tôi sẽ tập trung cướp những cửa hàng nhu yếu phẩm như thuốc trị thương, vì tôi tin chắc rằng sau này sẽ có nhiều người sử dụng. Trong khi mải mê săn hàng sale 101% như thế này thì tôi cũng đã ra đến gần ngoài rìa của thị trấn.

“Cô kia! Xin dừng lại!”

Người gác cổng ra lệnh tôi dừng lại khi cánh cổng lọt vào tầm mắt tôi, nhưng tôi mặc kệ và nhảy qua đầu ông ta. Tôi đã thành công thoát khỏi『Thị trấn bắt đầu』.

=============================================

《Level đã tăng》

《Bạn đã thu thập được điểm kỹ năng》

【Giá trị Karma đã giảm mạnh】

《Nhận được kỹ năng mới:『Trộm cắp』》

《Nhận được kỹ năng mới:『Nhảy』》

《Nhận được kỹ năng mới:『Né tránh』》

《Nhận được kỹ năng mới:『Võ thuật』》

《Nhận được kỹ năng mới:『Thuật ám sát』》

《Nhận được kỹ năng mới:『Đòn chí mạng』》

《Nhận được kỹ năng mới:『Động tác giả』》

《Kỹ năng『Đoản kiếm thuật』đã lên cấp》

《Kỹ năng『Tấn công bất ngờ』đã lên cấp》

《Kỹ năng『Việc nhẹ』đã lên cấp》

《Kỹ năng『Ném』đã lên cấp》

《Kỹ năng『Bộ hành』đã lên cấp》

⟦Đạt được danh hiệu: Ngược sát giả⟧

⟦Đạt được danh hiệu: Ngoại đạo⟧

⟦Đạt được danh hiệu: Lược đoạt giả⟧

⟦Đạt được danh hiệu: Tội phạm⟧

=============================================

Ooohh?! Bằng cách nào đó, mà nhiều thông báo vang lên dữ...

Liệu bọn họ sẽ từ bỏ việc đuổi theo tôi khi không còn ở trong thị trấn đầu tiên nữa mà đang ở trong vùng chiến đấu? Ừ thì, dù sao thì họ vẫn đang đuổi theo tôi, thế nên giờ tôi sẽ chạy vào khu rừng phía nam đang ở trước mắt.

.

.

.

“Chờ đã!”

“Hey, có khi nào đây là sự kiện gì đó sao?”

“Không phải giờ vẫn còn quá sớm cho sự kiện sao? Giờ chỉ mới là ngày thứ hai game hoạt động thôi, đúng chứ?”

“Bây giờ, chúng ta nên bắt cô gái đó trước thì tốt hơn.”

Dường như vẫn có vài người chơi tham gia vào cuộc truy đuổi này dù họ không biết chính xác mọi chuyện, dù tôi sẽ không bao giờ bị bắt đâu.

“Giờ thì…”

Tôi đã đến Khu rừng Phía nam và vào sâu trong đó. Tôi ẩn mình sau những cái cây và,——

————cắt họng mình và tự sát.

Truyện Chữ Hay