- Không sao bây giờ biết cũng đâu muộn._ Lộ Tinh Hàm không để ý đến sắc mặt đối phương hào phóng nói.
- Tìm tôi có chuyện gì?_ Tử Vỹ vào thẳng vấn đề, cô không rảnh nghe mấy lời độc thoại của hắn.
- Làm ngưòi phụ nữ của tôi đi._ hắn hiên ngang tuyên bốtreen khuân mặt không giấu nổi sự cuồng vobgj chiếm giữ.
Mẹ kiếp, cô bị gì vậy sao ai cũng muốn cô làm của riêng, nhân quyền ở đâu chứ.
- Tại sao?
- Đơn giản thôi, tại tôi thích em, ánh mắt em làm tôi mê mẩn._ Lộ Tinh Hàm vừa nói vừa nhắm mắt lại tỏ vẻ hưởng thụ.
Nghe mấy lời sến súa đó khiến Tử Vỹ rợn cả tóc gáy, khó chịu tới nỗi chỉ muốn đánh hắn đến tàn phế mới hả giận. Điên thì cũng thôi đi mới sáng sớm ngày ra chặn đường cô phá hỏng cả bầu không khí đất trời cỏ hoa dung hòa, bực cả mình.
-Tránh đường tôi không rảnh chơi đùa với anh._ nói rồi cô lướt qua hắn đi thẳng.
Lúc sượt qua cô cảm thấy có gì đó kỳ lạ đang tiến về phía mình liền xoay người phản xạ né tránh. Rất nhanh bắt lấy tay của Lộ Tinh Hàm bẻ ngửa ra sau, người này không bình thường thân thể nhìn qua không có gì đặc biệt nhưng sức không tầm thường hoad ra không phải người điên cô hồ đồ quá rồi, cô dùng sức như vậy cũng chỉ ngăn cản được hành động của hắn nhưng không cầm cự được lâu đành buông tay lùi về phía sau vài bước, giữ khoảng cách an toàn với hắn vẫn hơn. Tử Vỹ đưa cảnh giác đến mức cao nhất nhìn từng hành động cử chỉ của ngưòi kia nhưng lại chẳng có động tĩnh gì.
- Rốt cuộc anh muốn làm gì?.
- Không phải tôi nói với em rồi sao, tôi chính là muốn em là của tôi._ nói rồi hắn rút từ túi áo ra một chiếc khăn tay nhàn nhã lau bàn tay cô vừa bẻ tỉ mỉ giống như đang lau một thứ đồ gốm quý.
- Anh đừng có mơ._ cô khinh bỉ nhìn hắn nói.
- Em nhầm rồi tôi không hề mơ mà tất cả sẽ là sự thật... bây giờ em phải đi cùng tôi rồi, em không cần làm gì hết hãy để tôi lo liệu._ hắn ta chầm chậm hai tay đút túi quần đi về phía cô nở nụ cười gian xảo.
Chết tiệt cô không cử động được, chuyện gì đây? Lộ Tinh Hàm thích thú vuốt ve từng đường nét trên mặt cô không khỏi run rẩy.
- Em đẹp như vậy... hứng thú của tôi với em ngày càng sâu lặng rồi.
- Hèn hạ._ đến nói thôi cũng khiến cô mất sức tới vậy. Từ gáy truyền đến một cơn đau buốt, Lộ Tinh Hàm rút mũi kim từ gáy cô ra khoe thành quả của mình, không ngờ anh ta lại nhanh tay tới vậy đâm lén cô. Trước mắt Tử Vỹ tối sầm cảm giác cuối cùng cô cảm nhận được là bản thân mình được Lộ Tinh Hàm bế đi. Chết tiệt đợi cô tỉnh lại tính sổ với hắn.
Lộ Tinh Hàn ôm người vừa gục vào lòng mình, đi về chiếc xe. Hắn nhếch môi thành một đường cong đẹp, vừa nỉ non:
- Em ngoan ngoãn như này có phải tốt hơn không? Đánh nhau mệt rồi nên em dựa vào tôi nhé.
Một tiếng sau khi Tử Vỹ ra khỏi nhà, đợi mãi mà cô vẫn chưa về Tử Thiên có dự cảm không lành liền dùng định vị dò tìm vị trí của cô. Tốc độ này... là ô tô. Trong nháy mắt khuân mặt anh đã biến đổi, sự tức giận không kìm được chợt bùng phát. Dốt cuộc ai cả gan dám động vào người phụ nữ của anh.
Tử Thiên lập tức lái xe ra khỏi biệt thự đi chưa được bao lâu thì dừng lại, ánh mắt anh chú ý đến chiếc khăn tay bên đường. Anh luôn chú trọng việc sạch sẽ tại sao ở đây lại có một chiếc khăn tay nằm giữa đường?
Trong đầu anh xuất hiện hình bóng của Lộ Tinh Hàm. Mỗi lần hắn động thủ xong đều lau tay tỉ mỉ từ trong ra ngoài, hơn nữa người có thể tự do ra vào nơi này ngoài anh ra còn có Lộ gia. Đáng chết dám cướp người trên địa bàn của anh dù cho có là người thân anh cũng không bỏ qua huống chi Lộ gia đang là cái gai trong mắt anh.
Tại trụ sở của Mạc gia tiếng nói lãnh khốc của Tử Thiên vang lên.
- Chuẩn bị ba chiếc máy bay loại , cùng một đội máy bay quân dụng, ba mươi bom SX( loại bom mới nhất Mạc ra vừa nghiên cứu ra mức độ công phá cựu lớn.)_ để Lộ gia có thể sống đến ngày hôm nay anh đã nhân từ lắm rồi, dám đắc tội với anh không có kết cục tốt đẹp.
Đám người Giả Nghi cùng Đường Dịch nhìn nhau đầy ẩn ý hôn nay có nhiều thứ để xem rồi đây.