-----tối ngày /-----
Trời bắt đầu tối dần…những cơn gió nhè nhẹ thoảng qua làm những chiếc lá cọ vào nhau xào xạc…dưới ánh trăng mờ nhạt…một khung chảnh thật lãng mạn hiện ra…
:::cặp Uyển Nhã & Thiên Ân:::
Cả hai đang ở trong một nhà hàng sang trọng với những bản nhạc trữ tình. Uyển Nhã mở lời trước
_ Thiên Ân à!!! Sao nhà hàng có mỗi anh em mình vậy!?!
_ Anh bao hết rồi mà!!! – Thiên Ân nói nhẹ như không
Uyển Nhã ngại ngùng lấy hộp chocolate được bọc đẹp mắt ra và đưa cho Thiên Ân
_ Tặng anh…chúc anh có một ngày Valentine vui vẻ!!!
_ Em tặng anh sao?!!
Thiên Ân tròn mắt, nhìn chằm chằm vào món quà còn Uyển Nhã thì mỉm cười nhẹ nhàng
_ Chứ còn ai nữa!!! Anh đúng là ngốc mà!!!
_ Cám ơn em, Uyển Nhã xinh gái nha!!! Anh sẽ trân trọng nó lắm đó!!! – Thiên Ân vui vẻ nhận quà
_ Ủa!?! Sao anh không ăn đi chứ?!! Nó chảy nước bây giờ!!! – Uyển Nhã thắc mắc
_ Quà của Uyển Nhã mà!!! Anh không nỡ ăn!!! (OMG!!!) À mà anh cũng có món quà muốn tặng em nè!!!
Nói xong, tất cả các ánh đèn trong phòng đều vụt tắt, thay vào đó là hàng chục cây nến được thắp lên và xếp thành hình trái tim xung quanh hai người. Uyển Nhã ngơ ngác đưa đôi mắt nâu lấp lánh như sao của mình nhìn quanh. Nét mặt cô bỗng chốc trở nên rạng ngời hạnh phúc còn Thiên Ân thì khẽ nói
_ Đây là món quà mà anh tặng em. Tuy nó không…
Thiên Ân đang nói thì bị Uyển Nhã ngắt lời
_ Không. Nó đẹp lắm!!! Em rất thích…
Sau đó hai người ngồi tâm sự một hồi lâu. Trong khung cảnh đó, những ngọn nến lung linh rực rỡ, Thiên Ân tiến gần đến Uyển Nhã và hôn nhẹ lên trán cô làm Nhã đỏ mặt, ánh mắt cô còn lung linh hơn những ngọn nến…
_ Chúc mừng Valentine, Uyển Nhã à!!!
Nói rồi, anh siết nhẹ bàn tay đang run rẩy của cô và mỉm cười – một nụ cười như ban mai tỏa nắng
:::cặp Thiên Vũ & Song Thư:::
_ Song Thư!!!
Thiên Vũ gọi to khi thấy cô nàng đang loay hoay tìm mình. Song Thư vội vàng chạy đến rồi nheo mắt hỏi
_ Sao anh lại hẹn em ra đây!?! Đây là khu vui chơi mà!!!
_ Hì hì…Mình ra ghế đá kia ngồi đi Thư!!!
_ Okie anh!!
Nói rồi, Vũ nắm tay Thư chạy ra chỗ đó
_ Nhắm mắt vào đi Thư!!! – anh khẽ nói, Thư cũng ngoan ngoãn làm theo anh
Đợi cô nhắm mắt xong, Vũ lấy ra một sợi dây chuyền đeo lên cổ Song Thư. Cô nhẹ nhàng mở mắt ra và…
_ Ôi!!! Thiên Vũ!!! Em…
Song Thư tròn mắt như không thể nào tin được. Trên cổ cô là một sợi dây chuyền với mặt đá saphia kim cương óng ánh. Cô nàng đỏ mặt và khẽ mỉm cười – một nụ cười hạnh phúc
_ Anh nghĩ sợi dây chuyền này rất hợp với một quí cô xinh đẹp như em!!!
_ À!!! Món quà em này tặng anh nè!!!
Song Thư nói rồi đưa cho Thiên Vũ hộp quà được gói một cách hoàn hảo (Uyển Nhã gói cho có khác, haizzz~~)
_ Cái gì đây Thư!?!
_ Anh mở ra đi!!! – Song Thư nở nụ cười tươi roi rói
_ Oa…máy nghe nhạc mp nè!!! Anh thích lắm đó!!! – Vũ nói vui sướng
_ Vậy sao!?! Em thấy anh thích nghe nhạc nên mới mua nó!!!
_ Ukm…nhưng anh mà chưa nói xong mà!!! Anh…thích cả em nữa!!!
_ Th…thiệt…s…s…ao…sao!?!
_ Anh đùa em làm gì!?! – Vũ khẽ nhíu mày
_ Em…em…cũng vậy…
Song Thư nói xong, khẽ ngả đầu vào bờ vai to khỏe của Vũ. Còn anh khi nghe Song Thư nói vậy thì khẽ mỉm cười
Và trên bầu trời cao kia là những ngôi sao đang tỏa sáng…như tình yêu của họ…
:::cặp Uy Khoa & Tú Vy:::
Trong một khung cảnh thật lãng mạn và nên thơ, những cơn gió thổi qua nhè nhẹ như đang đùa giỡn, Uy Khoa và Tú Vy đang trên trên ghế đá ở công viên. Không thể chịu nổi trước sự im lặng đến khó chịu này, Tú Vy lấy hết can đảm ra nói với Khoa
_ Ừm…em…tặng anh…
Cô đưa cho anh một đôi giày Vans màu đen, miệng cười chúm chím trông cực dễ thương. Nhận lấy món quà từ tay Vy, Uy Khoa khẽ hỏi
_ Sao em lại tặng cho anh?!!
_ Ừm…ờ…thì…
_ Thích anh hả!?! – Khoa nói trêu chọc
“Trời ơi…sao ai cũng trêu mình hết vậy!?! Mình dễ bắt nạt đến thế sao!?!” – suy nghĩ của Tú Vy
Nói rồi hai người tiếp tục bước đi, nhưng lần này lại là tay trong tay, vừa đi vừa mỉm cười y chang đôi tình nhân (thì gần đúng là vậy mà ^^). Bất chợt, Uy Khoa dừng lại khiến Tú Vy thắc mắc
_ Anh làm sao vậy?!!
Uy Khoa không nói gì mà chỉ mỉm cười nhẹ. Bỗng nhiên, trên bầu trời, những tia pháo hoa bay lên và nổ tung thành những sắc màu rực rỡ. Mọi người đi đường ai ai cũng phải đứng lại thưởng thức và trầm trồ ca ngợi
_ Có phải đây là món quà anh tặng em?!! – Vy khẽ hỏi
_ Ukm. Nhưng chưa hết đâu…
Nói rồi, Uy Khoa hôn nhẹ lên má cô và khẽ nói
_ Chúc mừng Valentine, my girl…
Tú Vy không nói gì. Cô chỉ khẽ nhìn lên bầu trời và mỉm cười hạnh phúc. Đối với cô, đây mới là tất cả…
Thật là một buổi tối thật lãng mạn và tràn ngập hạnh phúc đối với cả hai người…
----------