Game Online 33 ngày

chương 24: day 24

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Gần như toàn bộ người quen bạn Jaejoong nhà Kim đều biết một quy định: Khi bảo bối bĩu môi chuẩn bị tiến vào trạng thái không vui nhất định phải nghĩ mọi biện pháp dỗ cho tốt, nếu không…. Nếu không tự gánh lấy hậu quả.

Bạn Junsu đã từng không rõ điều này, vội vàng đi đá bóng mà không dỗ dành hyung nhà cậu, sau đó ba ngày tiếp theo thể nghiệm sâu sắc cái gì gọi là cảm giác oán khí quấn quanh, các bạn đã từng gặp cảnh hàng đêm đang ngủ ngon mà bất chợt tỉnh giấc thì lúc nào cũng thấy một đôi mắt còn to hơn trong Anime ai oán nhìn bạn chưa?! Các bạn đã từng gặp cảnh trong suốt một ngày, lúc nào cũng có người đi theo sau bạn bĩu môi, thỉnh thoảng lại gọi một câu “Su Su” chưa?!

WTF! Kể cả Trinh Tử mặt đầy sốt cà chua cũng phải chết đứng trong ánh mắt của bạn nhỏ nhà họ Kim hết!

Chỉ có điều, quy định này tạm thời chỉ có trong nhà Kim, đại thần tuy là thần nhưng cũng chưa có cách nào tính toán được khi nào bé gà bị anh vứt phía sau lưng tiến nhập trạng thái xoắn xuýt, phỉ nhổ, oán niệm cả.

Một con sư tử lăn qua lăn lại trên bãi cỏ?!

Lúc đại thần cầm quả bóng bay màu đỏ trong tay quay lại thì thấy bé sư tử vàng nhà anh đang co thành một đống ôm đầu lăn trên sân cỏ, vì quần áo tương đối dày nên thường xuyên xuất hiện tình huống bị mắc kẹt, cuối cùng lăn một hồi đụng vào chân anh.

“A ~~~~ Đau.” Tiếng rên rỉ truyền qua cái mũ sư tử, giọng mềm mềm khiến người muốn vươn tay xoa xoa đầu cậu.

“Sao không đi?” Vị đại thần nào đó ngồi xổm xuống, nhét quả bóng bay vào trong tay bé sư tử đang bĩu môi.

“Hừ!”

Kim Jaejoong đẩy tay đại thần ra, nhíu mũi quay đầu đi thì lại thấy một quả bóng bay được buộc trên móng vuốt của cậu, nghi hoặc quay đầu lại nhìn đại thần, cái này là sao?!

Vứt cậu một mình ở phía sau, cũng chẳng thèm quan tâm xem cậu có lăn thành bánh xe nhãn hiệu sư tử không, giờ lại định dùng một quả bóng bay để đuổi cậu đi hả?!

Quả bóng bay hình trái tim này cũng không thể an ủi tâm hồn mỏng manh của cậu nha, không cẩn thận nó còn khiến tâm hồn cậu vỡ mất!

WTF! Thật sự coi cậu là học sinh mẫu giáo à?!

╭(╯^╰)╮, Dù thế nào, ít nhất cũng phải một chùm bóng bay mới được!! Mặt ngạo kiều

“Đi theo anh.” Đại thần cũng mặc kệ biểu cảm xoắn xuýt của Jaejoong, kéo cậu dậy, nhanh nhẹn vươn tay phủi đất cát trên mông bé sư tử, sau đó rất tự nhiên nắm bàn tay xù lông của bé sư tử, trước ánh mắt kinh ngạc hoặc khiếp sợ của mọi người mà bước đi.

Kim Jaejoong cũng rất bình tĩnh!

Như thể Hoàng đế mặc bộ quần áo mới kiêu ngạo đi trên thảm đỏ vậy nhưng chỗ bị đại thần cầm giờ đã đổ đầy mồ hôi!

Dù sao, lúc tay đại thần vỗ mông cậu, cậu cũng đã thoát khỏi quá trình xoắn xuýt mà chuyển sang bình tĩnh rồi!

Cứu mạng a!!!

Tim cậu hiện tại đập mạnh tới mức nghe như có cái búa đập vào tảng đá lớn, ầm ầm ầm ầm, chẳng biết liệu có mắc bệnh tim không!

Vì vậy, tất cả sinh viên đứng trên sân đại học T hôm ấy đều thấy cảnh Hội trưởng danh dự đẹp trai thần bí của trường nắm tay một bé sư tử cầm quả bóng bay đỏ mà vẫn đang nhăn nhăn nhó nhó bước đi trên sân trường.

WTF! Hôm nay mặt trời mọc ở hướng nào vậy?!

Hội trưởng nuôi sư tử?!

Điều này còn rung động hơn việc Hắc Miêu cảnh sát yêu Anh em Hồ Lô, Tôn Ngộ Không thích siêu nhân điện quang nha!

“Chúng ta… Đi đâu vậy?” Kim Jaejoong nhỏ giọng hỏi, móng vuốt khẽ giãy định thoát ra khỏi tay đại thần, tuy rằng cảm giác chứng tỏ quyền sở hữu này không tệ, thảo nào Mèo máy cùng Nobita lại thích nắm tay nhau như vậy (= =?!), nhưng mà… Nếu bị người coi là khỉ mà vây xem thì rất kỳ quái nha, này!

“Cầm đi.” Đại thần tay càng nắm chặt, không hề có ý định buông ra.

Jaejoong囧!

Làm cho đại thần nói nhiều thêm mấy chữ đoán chừng còn khó hơn việc bắt Mập mạp giảm béo cấp tốc, bắt Dae Chil mất ngủ, bắt Junsu đâm thủng quả bóng của mình, nếu cứ thế này thì sau này biết làm sao?!

“Oa, lão đại, đi tản bộ à?” Vừa chen ra khỏi đám người, giọng nói cố tình uốn éo của Park Yoochun liền vang tới, còn kèm theo là tiếng cười ue kyang kyang quen thuộc.

Giọng này, dù có hóa thành sóng siêu âm cậu cũng nhận ra được, đây nhất định là em họ cậu Kim Junsu!!

“Nhiều chuyện.”

“Hu hu, Su Su, làm sao bây giờ? Anh thấy hôm nay trời thật hồng nha, thật chóng mặt thật chóng mặt.” Ánh mắt Park Yoochun cứ tập trung vào hai tay đang gắn vào nhau của hai người, sau đó làm ra vẻ bị choáng.

WTF! Tốt nhất là hôn mê chết anh đi, chóng mặt rồi biến luôn thành nhang muỗi hình cây thông Nô-en, há miệng ra là đớp phải muỗi.

“Ai nha, Chun Chun, anh không thể ngất nha, anh ngất thì em biết làm sao bây giờ!!!”

Kim Junsu cười cười hùa theo, mắt thấy mặt Jaejoong từ trắng biến sang hồng, từ hồng biến sang xanh, từ xanh lại biến về đen, giống hệt đèn neon khi trời tối, hai người lập tức nhìn nhau cười rồi bỏ chạy.

“Kim! Jun! Su!” Bé sư tử biến thân thành Kim Mao Sư Vương, gào lên, tên này còn dám quay trở lại ký túc xá, cậu sẽ cho tên nhóc kia biết cái giá phải trả khi trêu chọc sư tử!!

“Oa, đây không phải là lão đại của chúng em sao.” Park Yoochun vừa chạy xa, Shim Changmin mang theo một túi kẹo không biết giật ở đâu đi tới, nhàm chán đứng trước mặt hai người, “Đây là bắt cóc từ vườn bách thú à?”

“! @ [$]%... &” Kim Jaejoong cúi đầu miệng dùng đủ từ ngữ ân cần hỏi thăm Shim Changmin, đây không phải là đang cười nhạo đại thần dắt tay một con sư tử sao?!

Có vấn đề à?

Sư tử thì không thể đi hóng gió sao, trên đường cao tốc bầy cừu cũng có thể tản bộ, lúc bị xe tông còn biết chạy toán loạn, vậy sư tử các cậu không thể đến kỷ niệm ngày thành lập trường chơi sao?! (Sư tử các cậu?!)

“Oa, sư tử này còn biết đứng thẳng để đi nha.” Shim Changmin tiếp tục, “Lão đại, nhặt được ở đâu vậy? Hôm nào giới thiệu cho anh em với, em cũng không yêu cầu cao, chỉ cần một con lừa thôi.”

“YAAA! Quỷ Kiến Sầu!!!”

Chuyện này mà còn nhịn thì còn chuyện gì không nhịn được nữa!!!

Cái này rõ ràng đang cười nhạo tọa kỵ bé lừa Alto nhà các cậu nha!!!

“Oa, hóa ra là chị dâu, tiểu nhân có mắt như mù, không nhận ra.”

WTF! Nếu cậu còn không nhận ra thì người mù không có mắt luôn à!! Định trêu cậu sao?!

“Shim Changmin.”

“Có!”

“Nhanh chóng biến khỏi tầm mắt của hyung.”

“Tuân lệnh.” Vị phó bang chủ luôn nói lời ác độc trên Phong Vân online nở nụ cười hèn mọn, “Lão đại, có cần em đưa cho hyung sợi dây thừng không?”

╭∩╮(︶︿︶)╭∩╮ Khinh bỉ cậu!

Kim Jaejoong xù lông!

Mấy người có giỏi thì đùa giỡn đại thần đi, có giỏi thì nói trước mặt đại thần đi, bắt nạt một con sư tử là sao, mà Simba cũng có thể biến thành Vua Sư Tử, mấy người cứ chờ xem!!!

“Tiểu Bạch Bạch, sao cậu lại chạy đến đây?” Giọng của Mập mạp siêu nhân truyền đến từ phía sau, Jaejoong cứng đờ, vì sao cậu đột nhiên lại có dự cảm bất hảo thế này!

Thật giống như kiểu Sói xám nhìn thấy cừu Lười biếng trong bụi cỏ, kết quả lúc sau phát hiện mình nhầm!!

“Sao bây dám! Mập mạp tránh xa.” Jaejoong kéo tay đại thần dừng lại, sau đó làm động tác chỉ tay lên trời của siêu nhân với Mập mạp, bất đắc dĩ một tay bị đại thần cầm, tay kia làm thế nào cũng không giống siêu nhân!

“A, đại thần.” Mập mạp đang định nhào đến thì vội dừng lại, sau đó xấu hổ cười cười chậm rãi lui về phía sau, “Hai người cứ chơi, hai người cứ chơi, đại thần anh cứ thuần thú đi, tạm biệt.”

WTF! Thuần thú?!

Kim Jaejoong bị mọi người luân phiên trêu chọc, oán niệm rốt cuộc bùng nổ, hất tay đại thần đuổi theo Mập mạp muốn thi triển Kim gia mười tám chiêu. Nhưng cậu quên mất bộ trang phục trên người, chân trái giẫm vào chân phải, cả người bay lên không rồi đáp xuống đất trong tư thế gặm bùn, trơ mắt nhìn bóng cao to của Mập mạp dần dần cách xa, đến khi chỉ còn lại một chấm đen nho nhỏ.

Hóa ra, béo siêu nhân cũng chạy nhanh như vậy sao?!

“Ngã đau không?” Jung Yunho buồn cười đi tới, nhìn cậu ngồi trên thảm cỏ vuốt vuốt chân mình, mặt nhăn mày nhó.

“Không có!” Jaejoong vỗ vỗ mắt cá chân mình, mím môi sống chết không chịu thừa nhận, nam tử hán đại trượng phu nào có ngại chút đau ấy!!

“AAAAAA, đau quá.” Tự chống đất đứng dậy, chân Jaejoong vừa chống đất cậu đã gào lên, nhất định là cậu bị sái chân rồi.

~~~~(>_

Truyện Chữ Hay