Game of Divine Thrones

đầm lầy ảo mộng

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

[Đầm lầy Ảo mộng]

Đó là nơi còn nguy hiểm hơn Lam Vụ Lâm rất nhiều lần, có nhiều lý do để giải thích được cho sự nguy hiểm ấy, nhưng cậu phải chọn một trong số chúng, và nó sẽ là.

[Ảo mộng]

Nếu ở sa mạc thì có thể nó sẽ dễ dàng hơn nhiều. Còn ở trong đầm lầy, những nạn nhân sẽ bị đánh lừa, họ nghĩ rằng họ đang đi trên một con đường đất bình thường, và những gì chờ đợi phía trước họ chỉ còn là cảnh tượng bị nhấn chìm trong vũng lầy nào đó của chính bản thân mình.

Những tên hiệp sĩ với những bộ giáp dày cộp, hay những người thuộc chức nghiệp pháp sư có thể chất yếu sẽ rất dễ dàng bị hành sấp mặt ở trong đó.

‘Chúng ta đã từng thật sự khá bất lực.’

Thậm chí những khu vực tương tự khác của đầm lầy còn có mật độ đất sét nhiều hơn thế nữa cơ, vì thế nên chúng có địa hình giống như cát lún vậy. Một khi ta đã bước vào bên trong khu vực bị lún ấy, bùn sét bắt đầu kéo ta xuống dưới sự tác động của trọng lực, và ta sẽ rất khó để thoát được ra ngoài nữa.

Một khi ta đã bị bùn kéo xuống quá eo thì ta vốn đã chẳng thể tự cứu lấy bản thân mình được nữa.

Tất nhiên, những vùng nước sâu hơn ở trong đầm lầy cũng chẳng khá hơn là bao, ta rất dễ bị mắc rối với đám lau sậy hay những đám cây cỏ già lâu năm.

‘Chúng ta đã không thể giúp đỡ được nhau vào lúc ấy.’

Việc lũ quái vật ngay lập tức nhận ra những rung động trong nước và đổ xô tới vị trí của bạn vốn đã là điều hiển nhiên, ta không cần phải nói nhiều về nó.

Những loại quái vật phổ biến được tìm thấy trong khu vực này là Lizardmen, một dạng sinh vật đi bằng hai chân. Toàn bộ cơ thể chúng được bao bọc bởi một lớp vảy bền chắc, đồng thời chúng còn có bộ hàm chắc khỏe, móng vuốt sắc nhọn được tẩm chất độc thôi miên để công kích.

Chúng trông có hơi buồn cười với cái chiều cao khiêm tốn của mình, nhưng đừng lơ là, chúng vẫn có thể sử dụng đinh ba rất thành thạo và còn có thể dùng chiếc đuôi dài của bản thân để khiến bạn trượt chân xuống đầm lầy đấy.

Ngoài ra, số lượng của chúng về cơ bản mà nói không thể nào ngăn cản bạn đi qua đầm lầy được, miễn là bạn có một con thú cưỡi biết bay, những đó là thứ chả ai nghĩ tới lúc đầu cả.

“Nghỉ chút đi, tôi đi ra dò xét xung quanh chút.”

Woohyuk kéo dây cương, giơ tay lên ra hiệu dừng cả đoàn lại.

Mặc dù đã tiến vào đầm lầy rất lâu, nhưng họ vẫn chưa bị chút thương tật nào cả.

Một mặt, kiến thức của Woohyuk về địa hình chính là điểm cộng lớn nhất, nhưng lợi ích từ việc cưỡi Jabber Wok không thể đánh giá thấp được. Nó là một loài vật tương tự như Lizardmen, có thể thoải mái di chuyển qua mấy vũng lầy.

Jabber Wok là thú cưỡi tốt nhất ở khu vực này, nếu không có chúng, họ sẽ buộc phải cuốc bộ, giơ gậy dò đường như mấy đứa mù.

Woohyuk tận dụng khả năng điều hướng địa hình của Jabber Wok, cậu kiểm tra khu vực xung quanh để tìm kiếm địa điểm thích hợp cho chiến đấu.

Cậu không tìm thứ gì quá đặc biệt cả, chỉ cần đó là một khu vực có mặt đất cứng cáp, vững chắc và rộng hợp lý. Quan trọng nhất là nó phải tương đối xa ra khỏi mấy vũng nước.

“Chỗ này ổn áp đấy, tập hợp lại đây nào.”

Sau khi gọi cả nhóm tới, cậu dùng cây gậy để vẽ một đường hình bầu dục trên mặt đất.

Mục đích của nó là để đánh dấu vùng an toàn, một đường có bán kính khoảng 5 mét.

“Chúng ta sẽ đi săn theo nhóm à?”

“Ừ.”

Woohyuk gật đầu đáp lại câu hỏi của Lee Jaesung.

Vì sự nguy hiểm khi gặp phải Ảo mộng cùng với địa hình hiểm trở, nên tốt hơn hết là ta hãy chọn một nơi cố định và để chúng tự tiến tới chỗ ta.

Lối hành động khôn ngoan? Nghe cũng hay đấy. Một bãi săn mà chưa ai đặt chân đến.

Chưa kể rằng sẽ có rất nhiều quái vật tấn công. Tất nhiên, đây là một địa điểm khá khó để tiếp cận, nó sẽ chỉ trở thành một bãi săn nổi tiếng ở khoảng nửa sau của trận Hạp Cốc.

Những gì cậu làm sẽ là một bước quan trọng để cả đội có thể chiếm lĩnh khu vực này ngay ngày đầu tiên.

‘Giờ thì chúng ta nên tập trung vào sự phát triển của bản thân thôi.’

Nếu họ mắt chột mắt đui mà đi theo một hướng riêng, họ sẽ có nguy cơ bị lũ Lizardman bao vây. Để có thể đạt được tất cả các mục tiêu mà cậu đã đặt ra cho bản thân, trước tiên cậu cần phải làm tăng sức mạnh tổng thể của cả đội lên đã.

‘Chúng ta nên dành khoảng một ngày ở đây.’

Cậu không quá lo lắng về việc bị bất kì đối thủ nào vượt mặt. Ngay cả Isaac cũng không thể tới đây cho tới sáng mai, khi doanh trại hoạt động.

“Chuẩn bị chiến đấu.”

“Vâng Sếp!”

Tất cả các thành viên dừng triệu hồi Jabber Wok, và rút hết vũ khí ra. Woohyuk cắm cờ xuống mặt đất, sử dụng kĩ năng thủ lĩnh – Thành trì, sau đó quay sang Song Anna.

“Nhóc không thể nào để bị tấn công được đâu. Hãy chỉ sử dụng tinh linh nguyên tố của nhóc để phòng thủ thôi.”

“Vâ? Vâng.”

Song Anna có một loại ma pháp chú có thể thanh tấy những trạng thái gây bất ổn cho đồng minh của mình.

Nếu cô bé bị thương nặng, những người khác cũng sẽ trở nên bất lực. Tất nhiên điều đó không được áp dụng cho Woohyuk, cậu có khả năng kháng phép cực trâu bò.

“Quẩy thôi nào.”

Khi Song Anna bắt đầu cất hơi thổi cây Sáo Thợ săn, một nhóm Lizardmen được trang bị đinh ba âm thầm tìm đường tới chỗ họ.

Woohyuk, người đứng đầu toàn đội lên tiên phong, là người đầu tiên giao chiến với chúng.

Chawaaaaaak

Những giọt máu xanh, nhớp nháp bắn tung tóe trên nền đất như được phủ một lớp sơn. Ngay sau đó, tiếng va đập của kim loại bắt đầu ầm ầm vang lên.

Boom!

Âm thanh của một quả Hỏa Cầu làm thay đổi nhịp độ của trận chiến.

Một con Salamander vẽ một đường vòng cung trong không khí với chiếc đuôi rực lửa của nó, rồi bắn một mũi Hỏa Xạ ra.

Một cuộc chiến khốc liệt mà cả hai bên không kẻ nào nương tay. Ngay từ đầu, họ đã chẳng hề có nơi nào để trốn thoát cả.

Khi số lượng xác chết của lũ Lizardmen tiếp tục chồng chất, Woohyuk truyền chất độc của Basilisk lên Grandia.

***

Lũ Lizardmen trong Đầm lầy Ảo mộng không hề bị giới hạn với việc chỉ sử dụng được đinh ba, chúng còn có cả cung thủ và pháp sư nữa cơ. Chúng sẽ trở nên phổ biến hơn khi người chơi bắt đầu khám phá sâu vào trong khu vực này.

Rất khó để đối phó với chúng vì chúng có thể tấn công từ xa, vậy nên Woohyuk tập trung vào việc săn quái ở phần rìa của đầm lầy càng nhiều càng tốt.

Nếu có bất cứ một con quái nào trong số chúng bị thu hút bởi tiếng sáo, Woohyuk sẽ nhanh chóng phóng thẳng Hấp huyết Chủy thủ, hoặc một ma pháp nào nó cậu tích lũy được trong Vong linh Tinh Xà Nữ Vương của mình.

Do đó, họ không bị thiệt hại quá nhiều.

Họ đã được nuôi dưỡng như những gì tinh túy nhất đã qua chọn lọc, vậy nên ngay cả khi họ nhảy cóc qua những bãi săn dễ dàng hơn để tới đây, thì mọi thứ vẫn hoạt động trơn chu.

Hoàng hôn đã buống xuống, bóng tối bắt đầu ngự trị bầu trời, cả nhóm vẫn không trở lại Pháo đài. Mục tiêu của họ là độc chiếm toàn bộ khu vực, họ không thể kích hoạt Tháp Bảo hộ để về lại căn cứ được.

Tất nhiên khi họ đã tạo cho bản thân được một lợi thế khá lớn nào đó, họ sẽ có xu hướng trở nên tỏa sáng theo nhóm hơn. Mặc dù có sự cạnh tranh đáng kể về tài nguyên trong liên minh, song cuối cùng kẻ địch thực sự của họ vẫn đang chễm chệ tồn tại ở phía đối điện. Woohyuk nhìn lại thành quả của ngày hôm nay khi bắt đầu đốt lửa.

[Độc dược của Lizardmen]

Phân loại: Tiêu hao

Hiệu ứng: Một chất độc gây thôi miên có thể uống được hoặc bôi lên vũ khí.

[Giày của Lizardmen]

Phân loại: Giáp

Phân lớp: D

Độ bền: 5600

Hiệu ứng: +7 Agility. Có thể tăng 20% tốc độ di chuyển trong 10 giây, nhưng sẽ giảm đi 20% so với chỉ số cơ bản khi hết thời gian.

Đó là phần thưởng Thành tựu khi tiêu diệt 100 và 500 con Lizardmen theo đúng chỉ tiêu.

Cái đầu tiên sẽ hữu ích khi thẩm vấn bất kỳ một kẻ địch nào bị bắt giữ, trong khi cái còn lại có thể được sử dụng khi cần tăng tốc gấp.

Ngoài ra còn có phần thưởng cho việc tiêu diệt 1000 con Lizardmen, đó là Vòng tay của Lizardmen, +7 Vitality và tăng 20% khả năng Hồi máu.

Nó là một món đồ khá ổn, nhưng khó có thể ưu tiên nó lên hàng đầu và cậu vẫn có thể đi tiếp mà không cần tới nó.

Cậu có rất nhiều vật phẩm có thể Hồi máu cho bản thân.

“Thế này ổn chứ Sếp?”

Lee Jaesung tiến đến rồi chỉ vào căn lều Ngụy trang.

Woohyuk gật đầu.

“Mọi người sắp xếp lại đồ đạc đi rồi ta sẽ ăn.”

Thực đơn hôm nay chính là bít tết Lizardmen, về cơ bản thì bọn chúng cũng chỉ là mấy con thằn lằn to xác thôi, ngoài ra thịt của chúng cũng rất bổ dưỡng cùng với hương vị thơm ngon.

Woohyuk cắt một phần thịt và cắm vào xiên. Nhìn thấy hành động của cậu, Yoo Kayoung và Song Anna nhăn mặt kinh tởm.

“Chúng ta không thể chỉ ăn mỗi khẩu phần chiến đấu của mình được sao?”

“Em chưa bao giờ ăn thịt thằn lằn cả….”

Trong những ngày này, chúng ta có thể sẽ có nhiều thịt hơn để ăn nhờ vào các cuộc đi săn, không cần phải dựa vào khẩu phần chiến đấu làm gì cả.

Ăn một hai lần như thế thì cũng được, nhưng có lẽ Woohyuk phải dừng việc này lại thôi.

“Ta sẽ rất khó sống trong tương lai nếu chỉ biết dựa vào mấy cái nguồn cung đó.”

Yoo Kayoung và Song Anna cầm xiên thịt lên, cố kìm nước mắt.

Trong lúc đợi thịt Lizardmen chín, họ nói chuyện cùng với nhau.

“Chúng luôn vung đuôi như thế sao?”

“Tôi suýt nữa thì bị đánh gục ngay lần đầu tiên bọn chúng làm thế đấy.”

Đuôi của Lizardman là một thứ có hình thức tấn công rất bất thường, và có thể gây nguy hiểm cho những ai không chuẩn bị.

Điều hiển nhiên là trước trận chiến Woohyuk đã nói trước cho họ biết họ nên phản ứng trong tình huống đó như thế nào rồi.

Những con Lizardmen vặn người chính là dấu hiệu cho biết chúng sẽ tấn công bằng đuôi. Tại thời điểm đó, ta hoàn toàn có thể né tránh đòn đánh bằng cách nhảy về phía sau.

Vì vóc dáng của chúng khá nhỏ, nên chúng hầu như sẽ nhắm vào chân của đối thủ cho dễ dàng né tránh.

Đương nhiên, đó là bởi họ chưa gặp bất kỳ một con nào cao hơn 2 mét nào nhảy ra đánh nhau cả, lũ Lizardman Tù trưởng.

“Sếp, có thật cắm trại ở đây là ý tưởng hay không?”

Jung Sanghoon lo lắng hỏi.

Họ đang ở trên một ngọn đồi nhỏ, cách xa khu vực đầm lầy. Tuy nhiên phía sau họ lại là một dãy núi, có thể có những con quái vật mới kéo tới do bị thu hút bởi ngọn lửa.

“Cái Lò than này cũng tương tự như lửa trại ở Căn cứ chính.”

Mặc dù nó kém hiệu quả hơn so với hồi còn ở trại, nhưng nó vẫn có thể vô hiệu hóa một số lượng nhỏ quái vật có địch ý.

Tất nhiên điều đó chỉ áp dụng cho quái vật.

“Hèn chi nó có giá tận 3 bạc.”

Khi bước sang giai đoạn Hạp Cốc, các vật phẩm mới đã có sẵn ở trong Cửa hàng tạp hóa.

Dụng cụ cắm trại, Đá trở về, Cuộn dịch chuyển,…

Tất cả đều hữu ích, nhưng ngoại trừ những thứ họ cần gấp ra, cậu sẽ không mua thêm thứ gì khác. Lý do là giá cả ở trong Pháo đài sẽ thấp hơn đáng kể so với giá trên Đồng hồ Mạo hiểm giả.

“Hương vị thực sự không tệ.”

“Đúng thế, nó làm tôi nhớ đến một con ếch mà tôi đã nướng hồi xưa.”

“Jung Sanghoon, có cái gì mà ông bạn chưa từng ăn chưa. Tôi sống cả đời ở trên thành phố nên tôi còn chẳng biết tới món châu chấu chiên là cái gì cả kìa.”

Khi cả nhóm đang bàn tán vui vẻ, Woohyuk lại dành thời gian ra để nói liên lạc với Hong Yuri.

Huyết thạch Giới chỉ phát ra ánh sáng đỏ mờ nhạt khi cậu truyền mana vào.

[Cô dậy chưa?]

[Em ngủ ngon lắm, không khí vào ban đêm rất sảng khoái.]

Là một ma cà rồng, Hong Yuri hoạt động tốt hơn vào ban đêm. Vì lý do đó, cậu hướng dẫn họ đi kiếm vài đồng bạc lẻ để có thứ mà chi trả trong Nhà trọ của Pháo đài.

[Cô đã đối mặt với lũ Harpy, điều đó không sao đâu, miễn là cô đã chắc rằng kích hoạt được Tháp Bảo hộ ở đó.]

Sau khi đi dọc qua Ngọn đồi Gió, thì đó chính là lãnh thổ của lũ Harpy, họ sẽ tới tập trung lại trong một lâu đài bỏ hoang từng là hang ổ của lũ Chimera.

Nhiệm vụ của Hong Yuri là có thể thâu tóm được khu vực đó càng sớm càng tốt. Tất là là vì mục đích tạo cho Woohyuk một khoảng thời gian.

[Được rồi, cứ để đó cho em.]

Hong Yuri tự tin đáp. Do tính chất của chủng tộc, chỉ số của cô nàng tăng lên 30% trong đêm. Tương tự như vậy, cô sẽ không gặp bất trắc gì với việc nhìn trong bóng tối để có thể xoay sở bằng cách nào đó ngay cả với những nhiệm vụ khó nhằn mà Woohyuk yêu cầu.

‘Mình chắc là cô ta sẽ ổn thôi.’

Mặc dù cô nàng có vẻ không tài năng được như Alice, người đã leo được lên tới cấp bậc Hấp huyết Nữ chúa, nhưng cô cũng không phải là dạng vô dụng tới mức không biết tận dụng được những tính năng chế ngự của Chức nghiệp ẩn này.

Ít nhất thì cô ấy cũng nên vượt mặt Samuel, kẻ sẽ khám phá Mỏ Squally và Ngôi làng Nhân mã.

“Vậy hương vị ok chứ?”

“….Vâng.”

Song Anna ngượng ngùng đáp lại Lee Jaesung.

Woohyuk, người đã theo dõi phản ứng của cô bé, lên tiếng.

“Trước đây, khi tham gia vào trận Hạp Cốc, anh đã từng ăn mọi thứ chỉ để sống sót thôi đấy.”

“Vậy anh đã ăn những gì?”

“Goblin, Nhân mã, Harpy, Naga, Griffon,…”

Nước da của Yoo Kayoung và Song Anna tái nhợt đi, vì chỉ ý nghĩ ăn tất cả những thứ sinh vật đó thôi đã làm bụng họ quặn lại.

“Tôi không quan tâm đến thứ gì mình sẽ ăn lắm, miễn là nó không làm tôi bị Tào Tháo đuổi.”

“Tôi cũng không thực sự là một tên sành ăn cho lắm.”

Jung Sanghoon và Nam Kiryang không cảm thấy đó là một vấn đề gì lớn cho lắm. Thực ra, tất cả mọi người trừ Yoo Kayoung và Song Anna đề gật gù đồng ý cả.

“Đừng lo lắng, hương vị cũng không tệ đâu, miễn là chúng được chế biến đúng cách.”

Khi Woohyuk đề cập tới điều này, cậu nhìn chằm chằm vào hai cô gái với cặp mắt đầy ẩn ý.

Yoo Kayoung là người đầu tiên nhận ra và bắt đầu bối rối.

“Em, à không, bọn em…?”

“Anh nghĩ rằng cả hai em nấu ăn thì sẽ rất tuyệt vời.”

Sớm muộn gì cậu cũng phải tự thân mà vận động cùng nhóm của mình, vậy nên trước khi điều đó xảy ra thì cậu cần phải chuẩn bị được một đầu bếp cho tổ đội cái đã.

Không phải nhặt ai cũng được đâu, người nắm giữ chức vụ này đòi hỏi phải biết chú ý tới từng chi tiết nhất định. Họ không chỉ phải làm một ngày ba bữa ăn ngon, mà còn phải làm những bữa ăn có thể vừa tăng cường năng lượng vừa là thứ thuốc giúp tổ đội hóa giải chất độc do chính những con quái vật gây ra nữa.

Vì Woohyuk có vẻ không chịu lùi bước, nên Yoo Kayoung và Song Anna chỉ có thể biết nuốt cục lo lắng to đùng như muốn trào ra khỏi miệng của mình xuống.

Không thể chống lại được Sếp.

Cả hai tới gần Woohyuk, họ để cậu dạy cho bản thân cả một đống những công thức nấu ăn khác nhau.

***

Woohyuk bỏ qua trại của lũ Lizardmen, cậu đang bay trên lưng của con Tam Trảo Bằng.

Một tháp canh, một Điện thờ, Vạc Shaman, tượng Naga….

Có rất nhiều thứ đập vào mắt cậu, nhưng cậu chỉ tìm kiếm một thứ duy nhất.

Lizardman Tù trường.

Ngôi đền Naga ở trung tâm lúc này là hơi quá sức đối với cậu, nên cậu sẽ bỏ nó qua một bên.

Tuy nhiên, cậu không phải chỉ đối mặt với riêng gì lũ Lizardman Tù trưởng, cậu sợ rằng nếu cậu không tự mình xử lý nó, Isaac hoặc những nhóm khác có thể đánh cắp nó từ cậu.

Đáng lẽ cậu cùng đồng đội có thể ngáng đường chúng như một tổ đội, nhưng Woohyuk chỉ đơn giản là sẽ dễ dàng hơn khi solo mà thôi.

Con Lizardman Tù trưởng có những con Tinh nhuệ đi theo cùng, cùng với Cung thủ và Pháp sư hỗ trợ nó.

‘Lần trước thực sự mình đã rất khốn đốn.’

Vì khi đó cậu không có Vong linh của Tinh Xà Nữ Vương, cậu cũng đã cho người khác uống thuốc Sự bảo hộ của Tinh Xà.

Nó là phần thưởng sau khi tiêu diệt được 100 con Tinh Xà, nó có chức năng dựng một lá chắn xung quanh người sở hữu để có thể hấp thụ một chút sát thương tương ứng với chỉ số Intelligence của người đó, tất cả đều không tốn quá nhiều mana.

‘Mình sẽ có thể tiết kiệm nó trong khoảng thời gian này.’

Vì nó là loại vật phẩm tiêu hao, điều quan trọng là phải để dành được nó cho những ngày mưa. Hẻm núi Mạo hiểm giả vẫn được coi như là phần mở rộng của phần hướng dẫn, nhưng có nhiều trận chiến hơn.

Không biết cậu có thể gặp phải tình huống gì trên đường đi.

Nguồn động lực tại nơi đây hoàn toàn khác so với giai đoạn đầu tiên, nơi mà một người chỉ cần phải sống sót trong một số ngày nhất định và bảo vệ trại.

Cậu bay xuống thấp hơn, đi vào tầm ngắm của con Lizardman cung thủ trên Tháp canh, nó rút cung ra bất chấp sự ngạc nhiên của chính bản thân mình.

Swoooosh!

Mũi tên từ cây cung mạnh mẽ phóng vút đi, nhưng không thể trúng được mục tiêu đã định.

Thị lực của mấy con Cung thủ căn bản là không thể theo kịp những cú xoay người đầy sắc bén của Tam Trảo Bằng.

Nghe thấy tiếng động, các Lizardman bắt đầu đổ xô tới chỗ cậu. Một con Pháp sư bắn một tia Băng Thương về phía cậu.

Saaak

Tuy nhiên, Vong linh của Tinh Xà Nữ Vương đâu để lọt mất món nhắm ngon như vậy, thế là nó hấp thụ hết. Woohyuk chớp lấy cơ hội phi Hấp huyết Chủy thủ của mình vào con Cung thủ trên Tháp canh.

Puuk!

Con dao cắm thẳng vào con Lizardman, nó ngã rơi xuống đất.

Nhìn thấy xác của đồng loại trước mặt mình, lũ Lizardman còn lại giận dữ vung vẩy cây đinh ba, nhưng chúng có thể làm gì cơ chứ?

Chúng bất lực nhìn cậu ở ngoài tầm bắn. Như chó sủa để gà chạy trên nóc nhà ấy.

Mối đe dọa duy nhất là Cung thủ và Pháp sư.

Nhứng con Tinh nhuệ với thể chất vượt trội có thể đâm cậu với cây đinh ba nếu cậu tới quá gần mặt đất, nhưng Woohyuk sẽ không phạm phải một sai lầm ngu dốt tới thế.

Cậu vừa hạ gục từng con Cung thủ bằng Hấp huyết Chủy thủ, vừa hấp thụ hết phép do lũ Pháp sư ném tới cùng lúc.

‘Nếu mình có thể làm gỏi chúng cùng một lúc thì tốt nhỉ.”

Mặc dù chúng chỉ là một loài thằn lằn, nhưng chúng vẫn có một mức độ thông minh nhất định. Chúng là hậu duệ của tộc Naga, một chủng tộc cổ đại đã từng có một nền văn minh phát triển vượt bậc.

Ngay sau khi bọn chúng phát hiện ra rằng cậu có thể đáp trả lại những đòn ma pháp công kích mà cậu đã hấp thụ, bọn chúng có thể sẽ không niệm phép nữa.

Chỉ sau lúc cậu đã tích lũy đủ lượng ma thuật, đó mới là lúc mà cậu sẽ tấn công lũ Pháp sư.

Hấp huyết Chủy thủ vẫn tiếp tục cướp đi sinh mạng của những con Cung thủ, và ngay khi cậu chuẩn bị của tàn sát, một con Lizardman khổng lồ xuất hiện từ phía xa, dẫn đầu đội những con Tinh nhuệ.

Lizardman Tù trưởng.

Nó cầm một cây đinh ba lớn đến mức mà một người đàn ông trưởng thành, khỏe mạnh sẽ phải vật lộn để có thể nhấc được nó lên.

‘Nó đến với mình rồi này.’

Nó xuất hiện nhanh hơn cậu tưởng.

Woohyuk không ngần ngại bắn một phép Hỏa Cầu về phía nó.

Srrrrr

Con Lizardman Tù trưởng vung cây đinh ba của nó, một làn sương băng bùng lên, vô hiệu hóa Hỏa Cầu.

Một thứ vũ khí ma thuật với lượng sức mạnh đáng kể đấy.

Tất nhiên, điều đó đã nằm trong tính toán của Woohyuk vì nó chỉ đơn thuần là vỏ bọc để tạo cơ hội cho Hấp huyết Chủy thủ găm sâu vào mắt cá chân của con Lizardman Tù trưởng.

Vệt máu xanh bắt đầu chảy ra từ vết thương.

Con Tù trưởng cảm thấy có gì đó không ổn, rồi tự nhìn xuống mắt cá chân mình.

[Lời nguyền của Basilisk]

Hấp huyết Chủy thủ đã được phủ một lớp chất độc chết người đủ mạnh để có thể vượt qua ngay cả khả năng miễn dịch độc tố mạnh mẽ của lũ Lizardman.

Điều hiển nhiên là con Tù trưởng ấy đâu dễ bị khuất phục đến thế.

Mặc dù nó cảm thấy chân nó hơi yếu và bị tê liệt, nhưng điều đó không cản trở đáng kể gì tới chuyển động của nó.

‘Mình sẽ kết liễu nó nhanh hơn trong cận chiến.’

Sau khi giải quyết tất cả những con Lizardman Pháp sư, Woohyuk quyết định tiếp đất.

Khi cậu tiến tới gần mặt đất, Ảo mộng của đầm lầy sẽ bắt đầu ảnh hướng tới cậu. Tuy nhiên, Woohyuk không cần phải triệu hồi con Jabber của mình để xác nhận loại địa hình cậu tiếp xúc dưới chân mình để làm gì.

Không có đủ thời gian để làm thế và cũng không cần thiết.

Mỗi một con Lizardman đều sẽ lao về phía cậu, vậy nên cậu cần một địa điểm ít nhất chủ chỗ để có thể bước được 3 bước theo bất kì hướng nào.

Woohyuk nâng Grandia lên, cậu tập trung vào các giác quan.

Có thể đó là những gợn sóng trên đầm lầy, hay những rung động từ mặt đất khi lũ Lizardman lao vào cậu, cậu đều có thể cảm nhận rõ ràng chúng.

Cậu thậm chí còn có thể đang có những ý tưởng tốt về những khu vực có nền đất chắc chắn và những khu vực mà cậu sẽ bị lún xuống.

Điều này chỉ có thể xảy ra đựa vào chỉ số Agility của cậu, nhưng đương nhiên 40 năm kinh nghiệm chiến đấu đầy mình cũng góp một vai trò quan trọng.

Chaaaak

Woohyuk xoay người sang bên phải rồi vung kiếm, những tia máu xanh phun ra ngoài không trung.

Những chiếc đinh ba bị phá thành nhiều mảnh, rồi bị nhấn chìm xuống lòng những vùng đầm lầy.

Bang!

Một phát Hỏa Cầu đã trúng vào đầu của một con Lizardman Tinh nhuệ, không giống như Lizardman Tù trưởng, những con loại này không có đủ kháng phép để tiếp tục thở nữa đâu.

Chúng chỉ có hơi đô con và nhìn có vẻ bặm trợn hơn so với bình thường chút thôi. Tất nhiên nếu tất cả chúng đều lên vã cậu cùng một lúc thì lại là chuyện khác, vậy nên Woohyuk tập trung vào việc cho lũ Tinh nhuệ quy tiên trước.

Khi số lượng của chúng bắt đầu giảm mạnh, con Lizardman Tù trưởng đã bắt đầu hành động.

Nhờ vào khả năng tái tạo còn kinh hơn đỉa của mình, mắt cá chân của nó đã bình phục hoàn toàn.

Woohyuk dành cho nó một sự chú ý tới cùng cực mà chưa một lúc nào ngừng mắt khi cây đinh ba của nó liên tục tỏa ra nguồn ma thuật Băng.

Kalang!

Cả cây đinh ba và thanh kiếm đang bị kéo vào trong tình trạng ngặt ngèo, vì giờ cả cậu và đối thủ đang ở trong một trận đua về sức mạnh.

Thật khó để có thể nói ai là người có lợi thế hơn khi vũ khí của cả hai chạm nhau, nhưng cán cân ấy sớm bị bẻ cong.

Con Lizardman Tù trưởng đang dùng vũ khí hai tay trong khi cậu lại dùng vũ khí một tay.

Puuk!

Hấp huyết Chủy thủ cắm sâu vào đùi con Tù trưởng, ngay lúc nó chuẩn bị tấn công cậu bằng đuôi.

Nọc độc của Basilisk đã làm tê liệt con thằn lằn to xác ấy trong một khoảnh khắc, Woohyuk không thể bỏ lỡ sơ hở đó được.

Swoooosh!

Woohyuk tách đôi cơ thể con Lizardman Tù trưởng ra bằng một nhát chém nhanh gọn, sạch sẽ và ngọt sớt.

Nhìn thấy con đầu đàn chết, những con Lizardman còn lại sợ hãi lùi bước.

Bọn chúng đã bị đè bẹp nên không còn việc gì phải sợ, và nó cũng sẽ đồng thời không trở thành mối đe dọa luôn. Tất nhiên nếu cậu tới quá gần Đền Naga thì chúng sẽ lại tấn công tiếp, nhưng cậu không định làm vậy.

Woohyuk không muốn giết nhiều Lizardman hơn mức cần thiết nữa, việc này sẽ có lợi khi cậu để lại một lượng vừa đủ quái để ngăn chặn bước tiến của Isaac.

‘Ngươi sẽ có một khoảng thời gian khó nhằn đấy.’

Cậu nhớ lại những cử chỉ của Isaac trong quá khứ.

Hắn đã giữ cho riêng mình những thông tin quan trọng, khiến cho toàn bộ liên minh gặp

nguy hiểm. Hắn cũng đã đoán được những bãi săn mà Woohyuk đang nhắm đến, và cố tình độc chiếm chúng trước.

Một tên hoàng tử Anh quốc cực kì xảo quyệt và sẽ sử dụng mọi cách để đạt được mục đích, trong khi đeo lên tấm mặt nạ như một vị bạch kị sĩ.

Cả hai đã ở cùng một phe và khi đó hắn ta còn có rất nhiều người đi theo chân hắn, vậy nên đối phó với hắn không dễ dàng.

Tất nhiên, lần này lại là tình huống rất khác.

Nhìn đám Lizardman bắt đầu lùi lại, Woohyuk nhặt chiến lợi phẩm từ mặt đất lên.

[Đinh ba của Lizardman Tù trưởng]

Phân loại: Vũ khí

Phân lớp: D

Độ bền: 7200

Hiệu ứng: +10 Strength, có thể Đóng băng mục tiêu, dẫn đến giảm tốc độ di chuyển. Có khả năng vô hiệu hóa các ma pháp Hỏa hệ có sức mạnh tương đương.

[Tinh thần chiến đấu của Lizardman Tù trưởng]

Phân loại: Trang sức

Phân lớp: D

Độ bền: 2600

Hiệu ứng: +10 Spirit. Tăng 20% khả năng kháng độc và kháng thôi miên. Tăng 20% hồi máu.

[Viên ngọc nghi lễ của Lizardman Tù trưởng]

Phân loại: Vật phẩm cá nhân

Hiệu ứng: Có thể được dùng làm vật liệu đối với Giả kin thuật sư hoặc Thợ rèn. Chỉ cần mang theo bên mình sẽ có khả năng dọa Lizardman chạy tóe khói trong bán kính 15m.

Tất cả đều hữu dụng. Mặc dù chúng không đủ xịn để trở thành trang bị chính của cậu, nhưng chúng sẽ hoạt động hiệu quả ở trong những khu vực có đầm lầy.

Quan trọng nhất là Viên ngọc nghi lễ của Lizardman Tù trưởng không thể để rơi vào tay của Isaac được.

‘Hắn sẽ chế tạo Nhẫn Cầu vồng với cái thứ này.’

Một viên ngọc cường hóa có thể thúc đẩy tiềm năng của bảy kĩ năng vượt quá giới hạn của chính chúng. Nó đủ mạnh để một người đàn ông chỉ là một Hiệp sĩ quèn cũng có thể trở thành một vị Chúa tể theo đúng nghĩa.

Vậy nên, khi chiếc nhẫn ấy được cuối cùng lại bị tên Chiêu Hồn Sư Logan tìm được, đó chính là một thảm họa.

‘Lần này nó sẽ là của tao.’

Cậu hoàn toàn không có ý định đối đầu với một đội gồm 100 ngàn quân undead nữa đâu.

Cần phải có bảy vật liệu chế tác và chúng đều là đồ độc nhất. Cách duy nhất để lấy được chúng là phải làm kẻ dẫn đầu.

Đặt chiến lợi phẩm vào trong Túi Hiền nhân, cậu leo lên lưng con Tam Trảo Bằng.

***

Nhóm của Woohyuk đã rời khỏi Đầm lầy Ảo mộng trước khi buổi trưa kịp ập đến, tất cả là do Viên ngọc nghi lễ của Lizardman Tù trưởng.

Bất kỳ một con thằn lằn to xác nào vẫn còn do dự không biết lối đi cho riêng bản thân thì sẽ bị cậu cầm đinh ba quật vào người.

Ngay cả khi những con Lizardman ngã gục xuống đất, những vết thương đã đông cứng lại, cả tổ đội cũng không nói gì thiếu cần thiết cả.

Lý do đơn giản là Woohyuk không phải là người chia sẻ thông tin về trang bị, kĩ năng cũng như quá khứ của bản thân cho mọi người.

Nói về quá khứ thì tất nhiên họ muốn nói về quá khứ kể từ khi cậu được triệu hồi sang thế giới này. Họ đã biết tất cả về quá khứ của Woohyuk trên Trái Đất.

Làm thế quái nào mà lại có một thứ tai nạn thảm khốc tới mức đã khiến cả gia đình của cậu chết, để lại cậu thành một đứa mồ côi. Ngay cả trong thời gian thực hiện nghĩa vụ quân sự, có một lần cậu đã bị nghi ngờ ngay cả khi cậu lại chính là nạn nhân. Cậu đã trải qua một cuộc sống đầy khó khăn.

Cho dù có phải đối mặt với điều gì, thì điều đó cũng chẳng thể nào tồi tệ hơn những sự mất mát mà cậu đã phải chịu đựng, có lẽ chính là do tâm lý đó đã khiến Woohyuk trở nên mạnh mẽ tới vậy.

“Hãy nghỉ ngơi và ăn chút gì đó nào.”

Woohyuk nói xong, Jung Sanhoon thả con Lizardman mà anh vác trên vai xuống.

Trong lúc Yoo Kayoung và Song Anna tiến hành xử lý cái xác, Lee Jaesung lấy hết dụng cụ nấu ăn ra và bày bố mọi thứ.

“Những người còn lại cũng nên chú ý vào cách hai đứa nó làm đi đấy. Một này nào đó có khả năng sẽ xảy ra chuyện gì đó bất ngờ thì sao.”

Ngay cả khi họ không phụ trách việc nấu nướng thì ít nhất cũng phải biết được những điều cơ bản.

Các thành viên trong nhóm liền gật đầu khi họ quay quần bên đống lửa.

“Điều quan trọng nhất là phải loại bỏ hết độc tố, đối với Goblin và Lizardman, điều này rất dễ thực hiện chỉ với việc tận dụng tới máu của chúng.”

Thông thường, sẽ có một vài loại thuốc thử sinh học nhất định nào đó trong máu của những con quái vật để giúp chúng chống lại chất độc. Đó là lý do tại sao khi lấy máu xác quái vật trước tiên người ta phải chuẩn bị trước một cái thùng gỗ để bảo quản số máu đó.

“Nếu không thể, ta chỉ cần đợi cả một tiếng đồng hồ là ô kê ngay. Vẫn còn những tế bào tiếp tục hoạt động sau khi lũ quái chết, vậy nên thời gian chờ đợi là yếu tố then chốt.”

Sau khi Yoo Kayoung và Song Anna phụ giúp Woohyuk mổ cái xác, cậu tiến hành giải thích những phần ăn được.

“Trước tiên, ta có thể bỏ bàn chân, bàn tay và các cơ quan nội tạng vì chúng thường có nồng độ độc tố rất mạnh, trừ khi mọi người muốn sử dụng chúng làm nguyên liệu Giả kim. Phần còn lại ta có thể nướng hoặc chiên tùy ý.”

Các thành viên trong nhóm mải mê nghe lời giải thích của Woohyuk, cứ như thể họ đang được tham dự buổi thuyết trình của một giáo sư đại học vậy.

Cậu ấy dường như thông tường tất cả mọi thứ.

Gần như thể cậu là người đã sống trên thế giới

này cả đời.

“Sếp đã ở nơi này được bao lâu rồi vậy?”

Ban đầu cô chỉ nghĩ đơn giản rằng cậu là người đã sống sót trong giai đoạn Rừng Nguyên Thủy ấy lần hai. Nhưng, ‘lần thứ hai’ mà Woohyuk nhắc đến rốt cục là cách đây bao lâu rồi?

Yoo Kayoung để cho những ý nghĩ chạy rối tung trong đầu mình.

Người ta nói rằng tuổi thọ của người chơi ở đây được tăng lên gấp 3 lần so với tuổi thọ trung bình ở Trái Đất, vậy nên nó có thể lên tới 10 năm.

Woohyuk trông vẫn rất trẻ trung, rồi cô so sánh tuổi của mình với cậu…

‘Giờ không phải lúc để nghĩ tới những vấn đề như thế này!’[note27259]

Yoo Kayoung tự mắng bản thân, cô nàng lắc đầu để loại bỏ thứ suy nghĩ đó đi.

Bây giờ là lúc để học cách sinh tồn, chưa kể cô là người phụ trách việc nấu nướng, một sai lầm của cô thôi là có thể cho cả nhóm ăn chuối xanh cả lũ.

“Em ổn chứ?’

Woohyuk hỏi khi nhìn thấy những biểu hiện kì lạ thoáng lướt qua trên mặt cô.

Yoo Kayoung hoảng loạn và khua tay nguầy nguậy.

“Ồ, không có gì cả đâu…”

“Nếu có bất kì sự bất đồng nào với nhiệm vụ này, hãy nhanh chóng vượt qua nó nhé, vì giờ những miếng thịt này là thứ nằm trong tay em.”

Woohyuk vừa nói vừa rút những thanh xiên thịt ra khỏi thùng gỗ, thứ máu xanh nhầy nhụa của lũ Lizardman rớt ra từ thịt.

“Không, ổn mà, cứ để đó em lo cho.”

Cô đã ghi nhớ tất cả những công thức nấu ăn mà cậu dạy, Yoo Kayoung bắt đầu đi chuẩn bị một vài loại nước sốt để giúp cải thiện hương vị.

Sử dụng các thành phần đầy màu sắc, hầu hết đều là những thứ cô mới nhìn thấy lần đầu tiên, cô nàng tập trung vào công việc của bản thân.

Cả nhóm chăm chú quan sát cô làm việc trong lúc chờ đồ ăn.

‘Em ấy đang làm việc khá chăm chỉ rồi đấy.’

Woohyuk gật đầu khi thấy được quyết tâm trong phong cách nấu ăn của Yoo Kayoung và Song Anna.

Đó là điều mà cậu không hề ngờ tới.

‘Có lẽ giờ thì mình có thể ăn thức ăn bình thường được rồi.’

Cậu nhớ lại Leifina, người đã từng là thuộc cấp đáng tin cậy của cậu trong quá khứ, kỹ năng nấu ăn của cô ấy thực sự đã biến cô ấy trở thành một cơn ác mộng di động đối với cậu.

Dù phải làm bất cứ cái gì, cậu cũng sẽ không để cho cô nàng tóc hồng đó nhận vai trò này thêm một lần nào nữa.

Woohyuk đã hình thành một quyết tâm chắc như đinh đóng cọc từ sâu thẳm trong tim mình rồi.

______________________________________

Want more? OK!

Time to fuck this shit up!

Truyện Chữ Hay