Saegusa-san trông như người mất hồn, còn Shimizu-san thì lại trông vô cùng bối rối.
Và cuối cùng là tôi, ngồi kẹp giữa hai người bọn họ vì vài lí do khó nói.
Kể từ lúc Saegusa-san bị chúng tôi phát hiện thì cô ấy cũng dời chỗ sang ngồi cùng với chúng tôi, và hiện tại thì tôi đang ngồi giữa hai cô gái cực kỳ xinh đẹp đang đối mặt với nhau với những biểu cảm không thể nào tả nổi trên khuôn mặt của mỗi người.
Tôi cứ tưởng là mình đang cho vài lời khuyên về tình yêu chứ, nhưng vì lí do nào đó mà bây giờ tôi bị kẹt vào cái tính huống cứ như là một ông chồng bị vợ phát hiện đi vụng trộm vậy.
Nếu đây thật sự là một buổi kiểu như “ba mặt một lời”, thì tôi sẽ chẳng khác nào thằng súc vật cả khi mà “trái ôm phải sờ” hai bạn nữ xinh đẹp như vậy, tôi tự nghĩ rồi nở nụ cười khô khốc.
Nhưng đây không phải là một tình huống tồi tệ hả? Tôi vội vã nhìn quanh quẩn trong quán, nhưng có vẻ như không có ai trong quán để ý đến chuyện bên này cả, biết vậy tôi mới thở phào ra một hơi.
“Hai cậu đang … làm gì vậy?”
Saegusa-san bắt đầu cuộc trò chuyện cứ như thể cô ấy đang mong chờ một điều gì đó vậy, nhưng biểu cảm của cô ấy thì trông cứ vô vọng thế nào ấy.
Cô ấy đang thắc mắc là tại sao tôi và Shimizu-san lại đi cùng với nhau.
Nhưng mà, tôi không thể nói rằng mình ở đây để mở một talkshow về chuyện tình của Shimizu-san được, nên chẳng có câu trả lời nào có thể phát ra từ miệng của tôi cả.
Khi nhìn thấy biêu hiện lúng túng của tôi, Saegusa-san có vẻ như nhận ra điều gì đó mà mặt của cô ấy lại càng tái nhợt hơn nữa, ánh mắt của cô ấy bây giờ thì đã hoàn toàn trống rỗng.
“C-cậu hiểu lầm rồi! Tớ chỉ muốn xin Ichijo-kun một vài lời khuyên thôi!”
Shimizu-san vội vã thanh minh khi thấy được tình huống của Saegusa-san.
“…….Lời khuyên?”
“Ừa, một vài lời khuyên về tình yêu ……”
Shimizu-san trả lời câu hỏi của Saegusa-san với đôi má ửng hồng.
Nhưng nó càng làm Saegusa-san tệ hơn nữa.
“Đ-đúng ha, …. Nhưng mà ngay cả tớ cũng..”
Saegusa-san, người trông vô cùng thất vọng lúc bấy giờ lại giãn mặt ra và lẩm bẩm.
“Không không phải! Tớ thích Yamamoto-kun…”
Shimizu-san có vẻ như đã chú ý ra Saegusa-san nghĩ nhầm người, nên đã nhanh chóng bổ sung vào rằng đối tượng của cô ấy là Takayuki…
Từ phía của tôi thì có vẻ như Saegusa-san đã nhầm rằng tôi và Shimizu-san đang hẹn hò với nhau, nên là tôi rất biết ơn lời giải thích kia của Shimizu.
Cuối cùng cũng nhận ra rằng mình đã hiểu lầm, Saegusa-san nhanh chóng lấy lại vẻ mặt tươi cười mọi ngày sau đó nó lại chuyển dần sang màu đỏ.
“A, ahahaha, tớ,tớ nhầm mất rồi nhỉ!”
“Xin lỗi Shion! Tớ đã không nói rõ ràng! Tớ biết! Nó hoàn toàn là lỗi của tớ.”
Shimizu-san nối gót Saegusa-san trở nên cực kỳ hoảng loạng.
Tôi không hiểu ý của cô ấy là gì khi nói đó là lỗi của cô ấy, nhưng tôi mừng là vụ hiểu lầm đã được giải quyết.
Sau đó, Saegusa-san dường như đã hồi phục hoàn toàn cứ như con cá được thả lại vào trong nước.[note41072] Sau đó cô ấy còn cao hứng: “Tớ sẽ ủng hộ tình yêu của Saku-chan!”
Shimizu-san mỉm cười hạnh phúc và nói “Cảm ơn”.
Cảnh tượng hai cô gái cực kỳ xinh đẹp mỗi người mỗi vẻ tươi cười quấn lấy nhau thế này đích thực là một kỳ quan thế giới mới mà.
“Nhưng tại sao Shi-chan lại ở đây?”
Tôi hỏi ngay những gì ở trong đầu tôi mà không hề suy nghĩ.
Ngay từ đầu tôi đã thắc mắc rằng tại sao Saegusa-san lại ở đây chứ. [note41073]
Rồi bỗng nhiên Saegsua đơ người ra như tảng đá với nụ cười khó hiểu trên môi.
“Ờm, chuyện là..”
“Ừa, tại sao vậy?”
“Đúng- đúng rồi, nó là một sự trùng hợp!”
“Ồ một sự trùng hợp hả, vậy thì cũng chịu rồi nhỉ”
Chắc chắn phải có lí do nào đó!
Tôi thầm nghĩ trong lòng.
Chúng tôi chỉ vừa mới tạm biệt và đi về những hướng hoàn toàn khác nhau, nên không thể nào có chuyện chúng tôi tình cờ gặp nhau tại đây được.
“Ah! Thật ra chỗ này khá nổi với tụi con gái bây giờ, và Shion cũng thường xuyên đến đây nữa, phải không?”
“Hả? Thiệt luôn? Chỗ này nổi lắm à?”
Shimizu-san đã cố gắng nói đỡ cho Saegusa-san, nhưng có vẻ như cô nàng không hệ nhận ra chiếc phao cứu sinh mà Shimizu đã quăng cho mình đó.
Tôi không tài nào nhịn cười nổi khi thấy hai người họ bối rối loạn hết cả lên như vậy.
Ừa, tôi vãn chưa biết tại sao Saegusa-san lại ở đây, nhưng tôi quyết định là sẽ không hỏi gì nữa cả, nhưng có một điều tôi chắc chắn, Saegusa-san hôm nay vẫn hài hước như mọi ngày.
Saegusa-san trông rất hạnh phúc khi nhìn thấy tôi cười lớn như vậy, mặc cho cô ấy không biết tại sao tôi lại cười cả, và Shimizu-san người bình thường rất lạnh lùng cũng bị Saegusa-san ảnh hưởng.
Cuối cùng thì, mặc dù vẫn còn rất nhiều điều trong màn bí ẩn, nhưng ba người bọn tôi đã kết thúc ngày hôm nay bằng một thời gian vui vẻ khi mà cả ba đứa đều cười xoa hạnh phúc.
________________________
Khi về nhà, tôi nằm ườn trên giường của mình trong phòng riêng.
Ai da, có vẻ như Shimizu thích Takayuki nhỉ…. Tôi khá phấn khích khi tưởng tượng ra một cặp đôi siêu nổi tiếng sắp được sinh ra.
Cùng với đó là cái khát khao có bạn gái của tôi cũng dần lớn lên.
Có lẽ tôi không tốt bằng Takayuki, nhưng tôi cần phải làm gì đó để có thể cải thiện bản thân mình, dù chỉ một chút.
-Picon
Tiếng chuông báo tin nhắn của điện thoại vang lên.
Nó từ ai vậy? tôi mở nó lên ngay lập tức và thấy một tin nhắn hiếm khi có từ thằng bạn chí cốt của tôi Takayuki.
“Chào buổi tối, mai mày rảnh không?”
Mai tôi không phải đi làm thêm, cũng chưa có kế hoạch nào cả, nên là: “Chào buổi tối! Mai tao rảnh, có chuyện gì vậy?”
Tên kia rep lại ngay lập tức, “vậy chiều mai bọn mình gặp nhau được chứ?”
Tôi không có kế hoạch nào cả, và quan trọng hơn đó là yêu cầu của bạn thân tôi.
Tôi trả lời lại “Okay” rồi sau đó nhận được tin nhắn của tên kia, “Ời, vì tao phải hoạt động clb vào buổi sáng nên là gặp nhau trước nhà ga lúc 14:00 nghe!”
Vậy là mai tôi sẽ đi chơi với Takayuki, buổi đi chơi của những thằng đàn ông.
_____________________
Trans: anh em hiểu ý tôi chứ :))))