Bà Nguyệt ngồi trên sofa, những ngón tay đeo đầy nhẫn một cách khoa trương đang kiểm tra ví tiền, trên người vận một bộ váy dài và rất không hợp tuổi, có lẽ bà ta định đi tiệc tùng gì đó. Cô người ở chạy đến bên, cuối đầu thưa :
-Thưa bà chủ, có người đến tìm ạ !
-Nói đi đi, tao đang bận.
-Nhưng thưa bà chủ, người đó nói người đó rất quan trọng, không vào được sẽ có chuyện.
Ánh mắt bà ta lộ vẻ khó chịu, ánh nhìn lườm nguýt thật đáng sợ, quát:
-Người ta đến tìm thì cho vào, mày để người ta đứng ở ngoài vậy hả ?
Cô người ở vội chạy ra mở cửa, trong đây, bà ta vẫn thảnh thơi, mắt vẫn tập trung vào những tờ giấy vô nghĩa, không hay biết vị khách kia chính là người mà bà gần như hại chết vài tháng trước.
Giày cao gót gõ đều lên sàn nhà, không hề lung lay sự tập trung của người đàn bà kia đối với chồng tiền dày cộm, Dy thả cả thân mình ngã phịch lên sofa êm ái nơi đối diện, cất giọng chế giễu :
-Có vẻ bà vẫn sung túc lắm nhỉ?
Đôi tay kia chợt dừng lại, đồng tử bà ta giản to, nhanh như cắt quay lên nhìn tôi, môi liên tục mấp máy, nói không nên lời :
-Mày.... mày ...
-Tôi sao? Tôi còn sống ! Thật bất ngờ phải không ? –Tôi nhếch môi, lộ rõ ý nực cười.
Bà ta chết trân, mặt như đông cứng vì không tin được sự thật, khuôn mặt dát một lớp phấn dày cũng không thể che đi sự xấu xa làm tôi kinh tởm. Chán chê với biểu cảm ấy, tôi chép miệng đứng dậy :
-Cứ ở đó mà tận hưởng đi, rồi xem cuộc đời bà sẽ ra sao ! – dứt câu, tôi quay lưng bước lên lầu. Chỗ hiện trước hôm trước đã lau dọn kỹ càng, nhìn qua chưa chắc biết được nơi này từng xảy ra xô xát.
Tôi, hai tay dùng khăn lau tóc, trên người còn mặc đồ tắm, bước ra khỏi phòng tắm liền thấy điện thoại báo cuộc gọi, một tay nhấc máy, áp vào tai :
-Alo ?
-Là anh.
-Ừ ?
-Muốn ra ngoài một chút không ?
-Ừm . – tôi đưa mắt nhìn đồng hồ, còn khá sớm nên đi cũng không sao.
Tôi thay bộ quần áo thoải mái, cơ thể tôi lúc này cũng đã khỏe hơn nhiều nên có thể vận động tương đối thoải mái. Bước xướng lầu, tôi thấy bà ta vẫn ngồi đó, có vẻ đang suy tính gì đó, lộ vẻ mưu mô, khẽ cười khẩy, người đàn bà này, thực sự có vấn đề.
Ngoài sân, anh đã chờ sẵn, mấy ngày nay tình cảm về anh trong tôi cũng có khác đôi chút, nói rõ hơn thì từ không quan tâm, đến thích.
Thực sự lúc đó tôi chưa quyết định sẽ đi đâu, nhưng sau khi bàn bạc, chúng tôi đi nhà sách, nơi theo tôi thì chính là thiên đường. Đến đó chúng tôi lại chẳng biết làm gì, đành im lặng đọc sách. Mãi đến khi ra về thì có một mảnh tin tức làm tôi đặc biệt chú ý. Dòng tin với tiêu đề “Người phụ nữ với đôi tay trắng một mình xây dựng công ty, sánh ngang hàng với hai ông chủ lớn Đại Hà và Trường Kỳ.” Tôi nhíu mày khó hiểu, liền quay sang nhìn anh, anh cũng ngơ ngác, vậy đành về nhà rồi tìm hiểu sau.
Xe về đến nhà, tôi tháo dây an toàn, đồng thời cảm ơn anh, anh nhìn tôi, lại dặn nào là ăn uống đủ chất, nào ít di chuyển, nào ngủ sớm, tôi cười, cho rằng anh nghĩ tôi trẻ con, liền cảm ơn lần nữa.
Nói là làm, vừa vào phòng, tôi đã tìm ngay dòng tin lúc chiều, thông tin về người phụ nữ đó rất ít, không tìm được rõ tên họ lẫn địa chỉ. Những gì tôi biết được về cô ấy, bao gồm tuổi và tên công ty. Cô ta tuổi, đang một thân điều khiển công ty cổ phần phát triển bất động sản Golden Star . Tôi ngã xuống giường, ở người phụ nữ lạ mặt này, tôi có gì đó muốn tìm hiểu, nhất định muốn rõ.Tối, điện thoại nhận tin nhắn chúc ngủ ngon của anh, và tôi đã trả lời.
-Anh ngủ sớm.
-Em ngủ đi.
-Anh, chuyện người phụ nữ hồi chiều ...
-Mai anh sẽ điều tra ! Ngủ .
Tôi không nhắn lại, một mực nhắm mắt ngủ, mong ngày mai đến nhanh.
Tài khoản Ask.fm của tôi : . Theo dõi và đặt câu hỏi nếu bạn muốn.