Gả Chồng Thay Em

chương 5: 5: liêm sỉ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tác giả: Ninh Ninh

Chương : Liêm sỉ

Ngày mai là ngày cưới của tôi.

Tôi cũng không online không nói cùng ai,mà lên giường đi ngủ sớm.

Người thường nói cô dâu trước ngày đám cưới thường không ngủ được vì vui mừng còn tôi thì như như lợn con say rượu.

Sáng sớm tôi bị giọng nói của anh hai đánh thức.

Tôi bị mẹ mắng cho một trận vì không biết giờ dậy.Tôi được trang điểm lộng lẫy, mặc lên trên người bộ váy cưới đắt giá.

Ngày cưới, ngày vui nhất trong đời, đáng lẽ tôi sẽ gả cho người đàn ông tôi yêu nhưng bây giờ đã muộn rồi.

Ngày Hạnh Phúc này đến nhưng lại sai người.

Hoàng An đón tôi đến nơi tổ chức lễ cưới, cậu ta nắm tay tôi lên sân khấu.

Tay tôi đổ mồ hôi theo từng bước đi.Người chủ lễ hỏi chúng tôi:

“Anh Hứa Hoàng An có đồng ý lấy cô Vũ Diệp Ngọc làm vợ hay không?”

Hoàng An: “Có!”

Người chủ lễ lại tiếp tục hỏi:

“Cô Vũ Diệp Ngọc cô có đồng ý làm vợ anh Hứa Hoàng An hay không?”

Tôi sững lại một lúc mới gật đầu đồng ý.

“Có!”

Người chủ lễ tuyên bố trao nhẫn cho nhau.

Thế là tôi cùng cậu ta chính thức là vợ chồng.

Sau một ngày tiếp khách tôi cả người đau nhức.

Chúng tôi được tài xế trở về nhà riêng là một căn hộ chung cư cao cấp ở quận Tân Bình.

Tôi đi vào nhà trở về phòng của mình, mặc cho Hoàng An làm gì sau đó, những việc đó đã không phải việc của tôi.Tôi đi tắm thay bộ áo ngủ sọc kẻ, tôi ngồi lên giường bật nhạc lên muốn đi ngủ, ngoài cửa lại vang lên.

Tôi giờ đã lấy chồng, và đã thoát cảnh anh hai gõ cửa tưởng qua đây không ai làm phiền ai ngờ.Tôi lật đật ngồi dậy đi ra mở cửa em hét lên:

“Gõ cái gì mà gõ, không để người khác đi ngủ à?”

“Ngủ gì, chúng ta động phòng.”

“ Cái gì? Động phòng với ai?”

“Với tôi!”

“Cậu điên à? Cần tôi tát cho tỉnh không cha?”

Tôi muốn tát cậu ta thật luôn, dám phá chuyện tốt của tôi.

“Cô dám?”

“Dám hay không cậu thử bước một bước vào coi.

Nhớ chúng ta lấy nhau là hợp đồng, không yêu thì động phòng cái gì?”

“Tôi thích!”

“Cậu thích giả vờ không? Đàn ông mà như mặc váy không đó.”

“Thích.”

“Này cậu, tôi nói lại một lần nữa nhé! Chúng ta cưới nhau là hợp đồng công ty, cưới ngủ riêng phòng, yêu ai là quyền của nhau không được kiểm soát.

Chúng ta không yêu thì động phòng cái đầu cậu à?”

" Rầm!"

Tôi tức điên người, nói xong quay người đóng cửa thật mạnh còn khoá chốt.

Tôi không ngờ cái tên này không có liêm sỉ, hay đã bị đánh đến nỗi não còn úng nước." Động phòng!" Cậu ta mơ hơi sớm.Hoàng An bị Diệp Ngọc nhốt ở ngoài cậu ta bật cười xoay người về phòng của mình.

Sáng sớm tôi tỉnh dậy thay quần áo xong xuôi tôi mở cửa đi ra thấy cái mặt sét đánh của tên chết bầm kia mà tôi muốn nhảy lên táng cho mấy phát.Chúng tôi ở riêng nhưng vẫn có cô giúp việc, hôm qua cô chưa đến làm hôm nay cô đến sớm.

Tôi thấy cô đang ở trong nhà bếp, tôi biết là tên kia mở cửa cho cô ấy.

Hai chúng tôi ăn sớm xong, tôi muốn về công ty nhà mình làm việc cùng anh hai, còn cậu ta đi lên công ty.

Mỗi người đi xe riêng.

Tôi vừa lên công ty, vẫn ở dưới sảnh anh hai cũng vừa đến chỉ nhìn tôi rồi đi vào thang máy lên phòng làm việc.

Tôi mới đi qua cánh cửa anh hai đã hiện nguyên hình bắt đầu hỏi:

“Lấy tên lập dị đó em gái cảm nhận ra sao?”

Tôi thật sự thán phục anh hai, ghét ai ghét cả đường đi lối về.

Cũng không trách cậu ta đuổi ông anh tôi ra cửa làm gì cho ông bây giờ ghét cay ghét đắng.

“Cũng không lập dị quá đâu anh hai, anh hai muốn biết có thể đến ở chung.”

“Thôi nha mày,anh mày chưa muốn giảm tuổi thọ, cũng không muốn lây nhiễm tính xấu của cậu ta.”

“ Vậy anh hai hỏi làm gì?”

“Anh quan tâm em gái được chưa?”

“ Anh hai cũng biết thương em?”

“ Mày không cảm nhận ra à? Thôi lấy cậu ta rồi thì chấp nhận, cố mà thay đổi cậu ta.”

Thực ra tôi cùng cậu ta lập hợp đồng hôn nhân hai bên ba mẹ không biết, anh hai càng không hay chuyện gì mới có thể nghĩ tôi cố gắng thay đổi suy nghĩ của cậu ta.

Thật có lỗi với sự quan tâm của anh hai rồi.

Tôi chẳng yêu cậu ta thì cần gì phải quản cậu ta.

“ Anh hai nghĩ em thay đổi được tư duy của cậu ta?”

Anh ấy ngẩng đầu cười, hai cái má lúm đồng tiền trên cái mặt anh ấy khiến tôi chết mê, chết mệt vì nó chẳng trách ổng không dám cười.

“ Mày làm em anh anh mày, anh lại không hiểu tính của mày, cố lên em gái!”

Đấy, lâu lâu mới có một câu nghiêm túc như vậy, anh em nhà tôi miệng nói nhau nhưng thương nhau rất nhiều, thời gian tôi đi du học ngoài ba mẹ gọi điện thoại, thì tôi và anh trai cũng hay gọi nói chuyện.

Dặn dò đủ thứ cứ như là ông làm đàn bà vậy á.

Nhưng tôi lại thích.

Một ngày làm việc ở nhà mình tôi thoải mái bao nhiêu thì đến lúc gần về em lại không muốn về nhà.

" Reng…." Tiếng điện thoại kêu, lấy ra nhìn màn hình thấy số lạ, tôi nhấn nút nghe.

“Alo, Ai đấy ạ?”

[Tôi!]

Chết tiệc, không biết cái tên hâm này kiếm đâu ra số điện thoại của tôi nữa.

Vừa nói không muốn về nhà thì cậu ta gọi, đây có phải là miệng linh không nhỉ?

“Có chuyện gì?”

[Xe của tôi bị hư, lát chạy qua đón tôi về nhà ]

“Tự về đi, tôi không rảnh.”

[ Cô là vợ tôi!"].

========== Truyện vừa hoàn thành ==========

.

[Ngôn Tình] Sống Chung

.

Lương Duyên Oan Nghiệt

.

Bổn Cung Là Hoàng Hậu

.

Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!

=====================================

“Hợp đồng nha.”

[ Hợp đồng vẫn là vợ.]

“Xin lỗi tôi chẳng không thừa thời gian, cậu bảo em chân dài đưa về.”

[Cô ghen?]

“Ghen? Cậu ngủ chưa tỉnh?”

[ Chẳng vậy?]

“Thôi nha, có chân tự về.”

Tôi tắt máy, nghe thêm nữa chắc phải ói ra mất.

Cậu ta không chỉ lập dị mà còn dai như đỉa.

Tôi không nghĩ đến một ngày cậu ta gọi bắt tôi tới đón về nhà như hôm nay.

Hợp đồng do cậu ta lập thế mà người vi phạm là cậu ta.

Đúng là ngang ngược không ai bằng.

Hết giờ làm tôi cầm lấy túi xách đi về, hôm nay anh hai buổi chiều đi bàn công việc nên chỉ một mình tôi ngồi trong phòng làm việc.

Tôi vừa đi đến sảnh lớn, một cô gái được xem là xinh gái, da trắng đi đến trước mặt tôi hỏi:

“ Cô cho tôi hỏi, cô là người yêu anh Ngọc Minh à?”

Hả? Cô ta đang hỏi tôi là người yêu anh hai? Em cười duyên đáp lại:

“Chị gái, chị có phải nhầm lẫn ở đâu không vậy?”

“Không, tôi thấy anh ấy chỉ cười với cô còn lại chị Kim Thư ký của anh ấy, mà còn chưa từng thấy anh ấy cười.”

Em sờ mũi xấu hổ, anh hai tôi thật là….

“Cái này chị hỏi sai người rồi, em là em gái ảnh chứ không phải là người yêu như chị lầm tưởng?”

“Cô là em gái sếp Minh?”

“Vâng!”

“Cô là ….”

Tôi thấy chị ta mặt tái mét, tôi vỗ vai nói:

“ Em là em gái cùng ba mẹ với anh Minh, chị đừng nghĩ nhầm nhé.”

Tôi không để ý người xung quanh nhìn mình, tôi biết từ ngày mình vào làm đi theo anh hai nhân viên nữ trong công ty nhiều người không nhìn thuận mắt.

Tôi là em gái có phải là bồ đâu mà sợ.

Cô gái vừa hỏi tôi tên là Linh, đừng ai thắc mắc sao tôi biết nhé, vì trên áo cô ta có để thẻ nhân viên.

Tôi là em gái sếp Minh những ai đang ở sảnh đều biết đến, trước kia mặt ghen ghét với tôi giờ lại toát ra vẻ sợ hãi.Tôi biết họ đã nghe nói con gái nhà chủ tịch lấy con trai thứ hai của tập đoàn Hoàng Thịnh.

Họ nhìn tôi tất nhiên thái độ khác độ rồi.

Tôi xuống hầm lấy xe, tự lái xe về nhà riêng.

Để xe ở dưới hầm tôi đi thang máy lên nhà.

Thật bất ngờ tôi về đến nơi đã thấy giày của cậu ta ở nhà.

Tôi vừa mở cửa vào nhà cô giúp việc đã nhìn đến tôi với ánh mắt kỳ lạ.

Tôi đi đến nhà bếp chắt một cốc nước tiện thể hỏi cô giúp việc:

“Cậu ta về khi nào vậy cô.”

“Cô chủ….”

Tôi đặt cốc nước xuống nhăn mày nhìn cô giúp việc, cô ấp úng tôi thấy lạ.

“ Có chuyện gì sao cô? Cô ấp úng như vậy làm gì?”

“ Cậu chủ….

cậu ấy….”

Tôi thấy mặt cô tái đi mới nhớ ra, tôi đi ra tủ để giày dép nam thấy một đôi cao gót lạ mắt.

Tôi nắm chặt tay cười lạnh.

Một bước, hai bước….

Tôi đi đến cửa phòng cậu ta, mới đi đến chưa kịp gọi của đã nghe thấy tiếng rên rỉ ở trong tràn ra.

Tôi nghiến răng vung tay đập cửa quát:

“Vô liêm sỉ, hai người làm tình thì ra khỏi nhà đi chỗ nào mà ngủ với nhau, ở đây không phải chỗ hai người mất nết.

Hoàng An cậu cút ra đây cho tôi…”

“….” “Hứa Hoàng An, cậu không cút ra tôi đạp cửa cậu đừng trách tôi vô tình.”

“…..Một…….Hai….….Ba….Oanh…”

" Rầm!"

Cánh cửa bung ra, hai người không mảnh vải che thân còn đang ở trên giường lăn lộn.

Tôi muốn ói ngay tại chỗ, Hoàng An hoàn hồn, cậu ta lấy khăn quấn quanh thân dưới đi xuống giường mặt thiếu đánh hỏi:

“ Cô đạp cửa của tôi?”

Tôi cố nén cơn giận cười:

“Cậu có vẻ liêm sỉ chỉ tới mức này?”

“Vậy sao?”

“Cậu cho cô ta cút ngay, nhà này của chung không phải của cậu hiểu chưa?”

“Tôi thích.”

“Cậu thích vậy cậu ở mình đi, tôi về nhà ba mẹ chồng.”

“ Cô dám?”

“ Cậu đưa điếm về nhà được thì tôi đi được, cậu đã từng chơi hiểu tính cách của tôi thì tốt nhất làm theo như thoả thuận không đừng trách tôi xé mặt.”

“ Cô…”

“ Trai bao ngủ với điếm chỉ có thế.”

Tôi hét vào mặt cậu ta xong đi về phòng đóng cửa phòng lại,tôi thật sự sốc, không ngờ cậu ta lại trơ trẽn như vậy…

Gachongthayem NinhNinh.

Truyện Chữ Hay