Đã như vậy, vậy cô cần gì còn phải gọi cô ta là phu nhân.
Một phu nhân tạm thời, chưa dùng tới một năm liền không còn quan hệ.
Nghĩ tới đây, Thu Hàn Yên quét đi mù mịt hai ngày này, tâm trạng là chuyển biến rất tốt.
Một bên khác, Tần Lạc Y cũng không có bảo tài xế trực tiếp đưa mình đến công ty, cách một con đường liền xuống xe.
Cô không muốn xuất hiện ở tiệm bán hoa kiêu căng như thế, khiến người ta sản sinh hiểu lầm không cần thiết.
Còn chưa tới tiệm bán hoa, Tần Lạc Y chợt nghe tiếng điện thoại reo, là ba gọi.
Do dự một chút, cô vẫn là ấn xuống nút nhận cuộc gọi.
"Lạc Y, gần đây có khỏe không?" Ba Tần thân thiết mở miệng, mặc kệ thế nào, cô dù sao cũng là con gái của mình.
Nhưng cũng không có giống như ông nghĩ, nghe được giọng Tần Lạc Y.
Trầm ngâm một chút, ba Tần tiện đà mở miệng: "Lạc Y, con đây là đang trách ba sao? Ba ba cũng là muốn tốt cho con, lúc đó nếu như cậu ta đúng là một thằng trai bao, con cũng không suy nghĩ một chút, con sẽ vì cậu ta mà ăn bao nhiêu khổ? Bị bao nhiêu oan ức? Ba ba cũng không phải muốn cho con không nhà để về, chỉ là hi vọng con có thể tỉnh ngộ lại, các người không thích hợp. Bây giờ sự thật rõ ràng, con không cần lo lắng ba sẽ phản đối, ngược lại ba còn hi vọng các con có thể đủ tốt ở chung "
Ba Tần xem văn kiện trong tay, không nghĩ tới H&J thật sự lại từ chối hợp tác ông; không nghĩ tới, cuối cùng vẫn là ông cúi đầu với Tần Lạc Y trước.
"Con xem một chút, lúc nào Lệ Phong Tước có thời gian, con dẫn cậu ta về, cùng nhau ăn một bữa cơm đi."
Tần Lạc Y lại là nghe không vô, đây thật sự là đang quan tâm cô sao?
Trước sau so sánh rõ ràng như thế, cô muốn quên cũng khó khăn, chỉ đành gian nan mở miệng, "Ba, hiện con không ở cùng với Lệ Phong Tước, hơn nữa anh ấy đi đâu con cũng không rõ ràng."
Ba Tần dường như không quá tin tưởng, còn nói dạy một phen, thấy Tần Lạc Y chết không hé miệng, cũng không còn biện pháp, chỉ có thể khuyên Tần Lạc Y giữ gìn mối quan hệ với Lệ Phong Tước nhiều hơn.
Tần Lạc Y biểu hiện phức tạp, khóe miệng mang theo tia cười khổ, nếu như không phải thân phận Lệ Phong Tước biến hóa, ba của mình sẽ cúi đầu để cho mình về nhà sao?
Ba Tần còn ở bên kia thao thao bất tuyệt, nhắc nhở cô làm sao thuận theo, làm sao lấy lòng Lệ Phong Tước.
Tần Lạc Y nghe ở trong lòng cảm giác rất khó chịu, mãi đến khi ba Tần nói hơi mệt chút, cô mới chậm rãi mở miệng, "Ba, con sẽ không tham dự chuyện công việc của Lệ Phong Tước, hơn nữa anh ấy đi đâu từ trước đến giờ bị sắp xếp rất vẹn toàn."
Cô không muốn nói cho ba, quan hệ của cô và Lệ Phong Tước cũng không phải là ân ái như anh nghĩ, bằng không cô có thể tưởng tượng, ba của cô tuyệt đối sẽ ra lệnh cô không tiếc tất cả nắm lấy con rể rùa vàng Lệ Phong Tước này.
Ba Tần hơi kinh ngạc Tần Lạc Y, nửa ngày không có mở miệng.
Một lát sau, ông khẽ thở một hơi: "Con vẫn là đang trách ba ba, sao vậy, con không muốn nhận người ba ba này sao?"
Tần Lạc Y ở điện thoại bên này cắn môi không chịu nói, cô không phải không yêu ba, cô chỉ là không cách nào đối mặt mẹ Tần, cũng không cách nào đối mặt Tần Chỉ Văn.
Càng không thể nào tiếp nhận được người ba cô yêu nhất đã từng đuổi cô ra khỏi nhà.