Gả Cho Lão Đại Trăm Tỷ

chương 63: hộ hoa sứ giả

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Số lần Lâm Ngạn Sơ ra biển rất ít, phụ trách du thuyền là Cung quản gia. Ở dưới sự giám sát của Cung quản gia, những người khác một đám đều vội đến sứt đầu mẻ trán. Một người phục vụ mặc đồng phục đang cầm hai bình rượu đi qua trước mặt cung quản gia.

Cung quản gia liền gọi cậu ta lại: “Cậu phụ trách việc gì đó, không cần chạy loạn quấy rầy công việc của những người khác.”

Cậu ta giơ ra hai bình rượu: “Tổ trưởng bảo tôi đem rượu đến phòng ông chủ.”

Cung quản gia nhìn thấy rượu trong tay hắn, xác thật là loại rượu nho mà thiếu gia thích nhất. Thiếu gia thường xuyên đau đầu, buổi tối không dễ ngủ, bởi vậy trước khi ngủ thích uống chút rượu. Trước kia thiếu gia mỗi lần đến đây, hắn đều sẽ chuẩn bị hai bình rượu nho thiếu gia thích nhất đặt ở phòng thiếu gia, thuận tiênn buổi tối thiếu gia có thể dùng.

“Vậy cậu nhanh lên đi.” Cung quản gia nói.

Người phục vụ lên tiếng, cầm rượu đến phòng Lâm Ngạn Sơ.

Hắn vừa đi ra không lâu, lại có người đi vào, người kia là người phụ trách sửa sang lại phòng cho Lâm Ngạn Sơ, đến đây làm bước kiểm tra cuối cùng.

Hắn đi rồi, lại qua hơn mười phút, một nhân viên phụ trách huân hương đi đến, mang huân hương Lâm Ngạn Sơ thích nhất đến, sau đó cô nhân viên này cũng đi ra ngoài.

Tiểu Lạc là nhân vật chính của chủ yến hội, sáng sớm đã bắt đầu trang điểm rườm rà. Tiểu Lạc giống búp bê sứ bị lăn qua lộn lại, sau vài tiếng đồng hồ, rốt cuộc cũng xong.

Lâm Ngạn Sơ ở dưới lầu chờ cô, Tiểu Lạc xách làn váy từ trên lầu bước xuống, thời điểm còn thừa hai bậc thang cuối cùng, Lâm Ngạn Sơ liền duỗi tay đón cô, Tiểu Lạc bắt lấy tay hắn bước xuống bậc thang cuối, trên mặt lại vô cớ cảm thấy có chút nóng.

Bên ngoài xe đã chuẩn bị tốt, Lâm Ngạn Sơ cùng Tiểu Lạc lên xe từ hai phía.

“Chờ kết thúc, tôi lại mang cô ra ngoài chơi.” Lâm Ngạn Sơ nói.

“Anh nói.” Tiểu Lạc túm lấy làn váy, “Tôi đây hôm nay liền nỗ lực một chút, làm tốt chức trách hộ hoa sứ giả.”

Lâm Ngạn Sơ hơi bất đắc dĩ mà cười, không biết nghĩ đến cái gì, lại rất nhanh khôi phục bộ dáng nghiêm túc thường ngày.

Những người này, tốt nhất đừng làm hắn thất vọng.

Cảng biển Giang Thành hôm nay đặc biệt náo nhiệt, từng chiếc siêu xe từ bốn phương tám hướng của Giang Thành vọt tới, cuối cùng dừng ở nơi này. Ít nhất phải hơn phân nửa lão đại ở Giang Thành đang có mặt ở đây.

(Truyện chỉ được đăng duy nhất tại w a tt pad.com, tài khoản lovebichbongCác bạn ghé trang để cập nhật chương mới nhất và ủng hộ mình nhé. Thanks!)

Có tin tức linh thông truyền thông đã sớm cho phóng viên ngồi canh ở chỗ này, đáng tiếc nơi này bảo an nghiêm ngặt, những người này đều vừa đi ra liền có nhân viên bảo an hộ tống đi luôn, đến cái mặt đều chụp không được, chỉ có thể chụp được từng hàng bảo an.

Cái này phô trương cũng thật lớn.

Lâm Ngạn Sơ cùng Tiểu Lạc là chủ nhân yến hội vì vậy đến tương đối sớm.

Cung quản gia cùng các nhân viên phụ trách đứng ở đầu thuyền nhiệt tình hoan nghênh hai người bọn họ đến, trưởng bộ phận pha chế rượu cố ý dâng lên ly rượu Cocktail sở trường của mình.

Tiểu Lạc uống một ngụm, hương vị rất không tồi, xác định không có vấn đề mới đưa cho Lâm Ngạn Sơ: “Anh cũng nếm thử đi?”

Lâm Ngạn Sơ cũng uống một ngụm, rượu xuống cổ họng, cảm giác so với ngày thường lại ngọt hơn một chút, tính toán lại uống một ngụm xác nhận một chút, ai ngờ lại bị Tiểu Lạc đoạt về: “Tôi chỉ cho anh uống một ngụm nhỏ.”

Vị trưởng bộ phận pha chế rượu kia vội vàng nói: “Để tôi làm cho thiếu gia một ly khác?”

Lâm Ngạn Sơ không cự tuyệt.

Vị kia lại đưa cho Lâm Ngạn Sơ một ly khác, Tiểu Lạc ở bên cạnh cẩn thận ngửi, xác định không thành vấn đề sau đó mới đối Lâm Ngạn Sơ nói: “Anh uống đi.”

Lâm Ngạn Sơ uống một ngụm, không ngọt như lúc nãy, chỉ là hương vị bình thường.

Buổi chiều, khách khứa cũng bắt đầu đến.

Cung quản gia tận chức tận trách mà chiêu đãi khách nhân, Tiểu Lạc đi theo bên cạnh Lâm Ngạn Sơ, nghe hắn giới thiệu cho cô thân phận của những người tới, ngẫu nhiên đi theo khách khí vài câu.

Người Lâm gia trừ bỏ Lâm Kinh Vĩ hầu như tất cả đều tới, Liễu gia có Liễu Song Song đi cùng mẹ.

Trải qua sự tình lúc trước ở trung tâm thương mại, Lâm Ti Uẩn cùng Liễu Song Song hiện tại có chút không đối phó được, hai người gặp mặt xong âm dương quái khí trò chuyện, nhìn thấy Tiểu Lạc cùng Lâm Ngạn Sơ đi tới, liền cùng đi qua, một bộ muốn kéo Tiểu Lạc về phía mình.

“Tiểu Lạc, mấy ngày hôm trước tôi phát hiện một cửa hàng, đồ ăn siêu ngon, cô khẳng định sẽ thích, nếu không chúng ta ngày mai cùng đi ăn đi.” Lâm Ti Uẩn vừa mở miệng liền lấy ra đòn sát thủ.

“Ai biết cô có thể hay không ở trong thức ăn động tay động chân.” Liễu Song Song cũng không cam lòng yếu thế, “Tiểu Lạc, không bằng ngày mai chúng ta đi dạo phố, lần trước nói muốn dẫn cô đi mua đồ kết quả lại bị kẻ nào đó bất lương rắp tâm phá hủy, lần này tôi mang nhiều người, khẳng định đem hạng người bất lương kia ngăn ở bên ngoài.”

“Liễu Song Song, cô âm dương quái khí châm chọc ai đây?”

“Tôi nói chính là mấy người bất lương rắp tâm hại người, cô nhanh như vậy đã không yên, đây là thừa nhận bản thân bất lương?”

“Cô……”

Mắt thấy hai người lại muốn cãi tiếp, Tiểu Lạc lấy tay che lại lỗ tai: “Câm miệng.”

Tiểu Lạc nói rất có khí thế, hai người theo bản năng ngừng lại.

“Muốn hẹn tôi sao.” Tiểu Lạc khoác tay Lâm Ngạn Sơ, “Sau này hẳn nói đi.”

Cô hai ngày này còn phải hảo hảo đi theo bên người Lâm Ngạn Sơ làm hộ hoa sứ giả.

Lâm Ngạn Sơ bị Tiểu Lạc khoác tay, cong cong khóe miệng: “ừm, chúng tôi đã có hẹn.”

Liễu Song Song không nhịn được nói: “Nhưng hai người…… Hai người không phải ở cùng nhau sao?”

Mỗi ngày ở cùng nhau còn chưa đủ sao? Là cô độc thân lâu quá nên không theo kịp trào lưu sao?

Lâm Ti Uẩn không muốn buông tha bất cứ cơ hội nào dỗi Liễu Song Song: “Ở cùng nhau thì không thể hẹn sao? Khó trách cô vẫn còn độc thân.”

Liễu Song Song: “…… Lâm Ti Uẩn, cô mỗi lần tỏ tình với người khác đều bị từ chối đã quên rồi sao?”

……

Hai người đổi nơi tiếp tục cãi nhau.

Tiểu Lạc: “……”

Liễu Song Song cùng Lâm Ti Uẩn rời khỏi không lâu, lại có người đi lên bắt chuyện, Tiểu Lạc quan tâm đến an nguy của Lâm Ngạn Sơ, vẫn luôn đi theo bên cạnh đảm đương chức trách bình hoa, chẳng những Lâm Ngạn Sơ đi đến nơi nào cô liền đi theo tới đó, ngay cả thời điểm ăn uống cô cũng muốn đoạt đồ của Lâm Ngạn Sơ trước, lúc này mới ăn đồ của mình.

Lại nhìn Lâm Ngạn Sơ, chẳng những không cảm thấy kỳ quái, còn một bộ dáng tập mãi đã thành thói quen.

Hai người này ngày thường đều ăn như thế này sao?

Một đống lớn người xem ở trong mắt, đột nhiên cảm thấy bản thân ăn có chút no, ăn cẩu lương đến căng bụng.

Buổi chiều giờ, du thuyền rời khỏi Giang Thành.

Du thuyền xa hoa truỵ lạc, dàn nhạc ở boong tàu trình diễn, còn có người khiêu vũ trợ hứng. Phía trước quầy bar là ca sĩ hát nhạc tình ca, những người khác tốp năm tốp ba uống rượu nói chuyện phiếm, cũng có người uống rượu tán tỉnh.

Ở những nơi khác của du thuyền cũng đang tiến hành đủ loại hoạt động giải trí.

Sân nhảy, điệu Waltz âm nhạc thư hoãn chảy xuôi, Tiểu Lạc bị Lâm Ngạn Sơ lôi kéo tay túm xuống.

“Tôi sẽ không.” Tiểu Lạc nói.

“Không có việc gì, theo tôi.”

Lâm Ngạn Sơ một bàn tay đỡ lấy eo cô, một bên giảng giải động tác, một bên mang cô theo nhảy. Tiểu Lạc học mọi thứ vốn dĩ rất nhanh, thực mau đã nhảy đến vô cùng chuyên nghiệp. Lâm Ngạn Sơ giơ tay, Tiểu Lạc xoay tròn, Lâm Ngạn Sơ cúi người, Tiểu Lạc độ ngửa ra sau…… Thân thuyền đột nhiên xóc nảy một chút, Tiểu Lạc hoảng loạn theo bản năng ôm cổ Lâm Ngạn Sơ.

Hô hấp cận kề, yết hầu Lâm Ngạn Sơ lăn lộn lên xuống, hai người càng ngày càng gần, mắt thấy sắp chạm vào nhau, người bên cạnh đột nhiên lảo đảo đụng vào bọn họ.

Vừa mới nãy trên biển nổi lên sóng gió, du thuyền tiến lên chịu ảnh hưởng nho nhỏ mà xóc nảy một chút, người trong sân nhảy tương đối nhiều, có mấy người không đứng vững liền đụng phải.

Bên cạnh bọn họ vừa vặn có một người, là đi vào tìm người, trong tay cầm ly rượu, vừa nãy va phải ly rượu liền bị đổ, Lâm Ngạn Sơ cùng Tiểu Lạc đều bị dính một chút.

Đối phương liên tục xin lỗi, Lâm Ngạn Sơ tuy rằng cực kỳ khó chịu, nhưng cũng không đến mức chút việc nhỏ như thế này cũng truy cứu, đem người tống cổ xong lại cùng Tiểu Lạc cùng về phòng thay quần áo.

Hai người ở cửa tạm biệt, Lâm Ngạn Sơ đi phòng tắm tắm rửa, thay đổi áo tắm dài bước ra, thời điểm lau tóc vừa lúc nhìn đến rượu vang đỏ đặt ở mép giường, đây là loại rượu vang mà hắn thích nhất, trước kia mỗi ngày trước khi đi ngủ đều sẽ uống một ly, Cung quản gia biết rõ hắn yêu thích cái này, mỗi lần lại đây đầu giường nhất định sẽ đặt hai bình rượu.

Lâm Ngạn Sơ mở chai rượu ra, đổ một ly cho bản thân.

----‐---‐‐--------------☆☆--‐-------------------

Các tình iu đoán xem ai là hung thủ hại Lâm Ngạn Sơ nè? Đọc đến giờ mình vẫn chưa đoán được hung thủ thật sự là ai lun đấy.

"Cầu sao a, mọi người vote cho mình nếu thấy hay nhé. Tiếp thêm cho mình chút động lực đi mấy tình yêu ơi!"

Truyện Chữ Hay