Sự tình phát triển có chút vượt ra ngoài dự kiến của hai người.
Nhiếp Thành ân cần kéo ghế dựa bên cạnh ra: “Lâm tổng, mời ngồi.”
Lâm Ngạn Sơ thuận thế ngồi xuống.
“Anh nói muốn hẹn tôi đánh quyền, vì để tỏ thành ý coi trọng chuyện này, tôi đã cố ý đến đây học.” Nhiếp Thành ngượng ngùng nói.
Lâm Ngạn Sơ cũng có chút cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống, hắn vốn dĩ chính là muốn xem Nhiếp Thành khó chịu, muốn tìm một hạng mục đánh hắn một trận, ai biết tối nay đã gặp mặt. Hiện tại nói đánh nhau…… Không biết có thể thắng hay không.
Lâm Ngạn Sơ nói: “Tôi cũng là tâm huyết dâng trào, nghe nói cậu biết đánh quyền, cho nên thuận tiện hẹn cậu. Hiện tại xem ra, là tin tức nghe được có chút nhầm lẫn.”
Dương Khải Bang vội nói: “Không có việc gì, tôi hôm nay trước dạy một ít kiến thức cơ sở, hai người có thể cùng nhau học.”
Tới thì cũng đã tới, hai người cũng không muốn lâm trận bỏ chạy, vì thế, hai người đàn ông vốn dĩ hẹn đánh quyền hiện tại lại bắt đầu từ con số cùng nhau học quyền.
Phía bên kia Tiểu Lạc cùng Uông Tuyết đã tới Vị Trạch phố.
Vị Trạch phố là con phố mỹ thực nổi danh ở Giang Thành, nếu đã đến Giang Thành chơi thì đây là địa phương nhất định không thể bỏ qua. Nơi này gần làng đại học, lượng người đến rất lớn, bên trong còn có không ít cửa hàng, danh tiếng ở đây hấp dẫn rất nhiều người, thậm chí thường thường còn có thể nhìn thấy siêu xe đậu ở ven đường.
Tiểu Lạc đối với mỹ thực hoàn toàn không có sức chống cự.
Tuy nói trong khoảng thời gian này ở Lâm gia, Tiểu Lạc thực sự đã bị đầu bếp Lâm gia dưỡng đến nâng cao khẩu vị. Nhưng đã ăn quá nhiều sơn hào hải vị, có đôi khi càng muốn ăn thử món ăn ở các quán ăn nhỏ ven đường, đặc biệt là BBQ nướng, Tiểu Lạc vẫn luôn khó khăn trong việc ngăn cản sự cám dỗ của mỹ thực.
Hai người hôm nay cố ý đến đây ăn đồ nướng BBQ. Uông Tuyết nói cô ấy biết một tiệm đồ nướng, ông chủ làm thức ăn đặc biệt ăn ngon, tuy nhiên người đến ăn lại siêu đông.
Bất quá các cô hôm nay tới sớm, hiện tại người đến ăn không quá nhiều, nếu chờ tới buổi tối, thực sự rất khó để giành chỗ.
Hai người vừa đi vừa mua, chờ khi đến quán nướng, trong tay Tiểu Lạc đã mua một đống lớn nhỏ. Có món là Tiểu Lạc chưa thấy qua, có món là cô chưa ăn qua, còn có món cô đã xem qua cũng đã ăn qua nhưng lại muốn mua.
Tiệm đồ nướng không gian không lớn, bên trong có chút nóng, hai người lựa chọn ngồi ở bên ngoài. Tiểu Lạc đem những món vừa mua đặt trên bàn, chụp bức ảnh gửi cho Lâm Ngạn Sơ, khí phách nói: “Có muốn ăn cái gì không, tôi mua về cho anh.”
Bất quá Lâm Ngạn Sơ bên kia có vẻ rất bận, tin nhắn gửi đi một lúc cũng không nhận được phản hồi.
“Cô nhắn tin cho Lâm tổng?” Uông Tuyết hỏi.
Tiểu Lạc gật đầu.
“Cô và Lâm tổng tình cảm thật tốt.”
Tiểu Lạc nghĩ nghĩ gật đầu, đều nói tốt muốn chiếu cố cho nhau, bọn họ quan hệ xác thật không tồi.
Nướng BBQ đã được bưng lên, hai người một người gọi một chai bia, bắt đầu ăn uống thỏa thích. Đang lúc ăn đến quên trời quên đất, lại nghe phía sau truyền đến một tiếng kinh hô: “Lâm Tiểu Lạc?”
Tiểu Lạc một tay gắp đồ ăn một tay lấy bia, tò mò mà quay đầu lại, thấy được người có hiệu suất xuất hiện rất cao gần đây là chị em plastic Đường Gia Di cùng Lâm Ti Uẩn.
Hai người thướt tha lả lướt đi tới: “Thế nhưng thật là cô sao, cô đến đây ăn như thế nào cũng không gọi chúng tôi một tiếng.”
Đường Gia Di vốn dĩ muốn ngồi xuống, bất quá nhìn hoàn cảnh xung quanh, chuẩn bị đi lấy ghế lại thả xuống, đối với Tiểu Lạc thân thiện mà cười cười.
Bất quá, mới mấy tuần không thấy, hai cô như thế nào lại béo lên, nửa tháng trước, cô còn nhìn thấy dáng người bọn họ còn rất thon thả.
Tiểu Lạc không nhịn được liền hỏi: “Hai cô thời gian này làm gì, như thế nào đột nhiên béo lên nhiều như vậy?”
Hai người sắc mặt cứng đờ, Lâm Ti Uẩn ngượng ngùng nói: “Chúng tôi trong khoảng thời gian này đem mỹ thực Giang Thành mỗi món đều ăn một lần, không cẩn thận đã ăn thật nhiều.”
Nói đến cái này, hai người cũng là có khổ nói không nên lời. Các cô vốn là vì lấy lòng Tiểu Lạc mới đến xem mỹ thực đi tìm món ăn ngon. Sau đó hai người phát hiện…… Mỹ thực quả nhiên ăn rất ngon.
Lúc này mới nửa tháng, mỗi người bọn họ đã tăng lên mười cân.
Hôm nay đến đây cũng là vì tối hôm qua nhìn thấy một cái video quảng cáo, liền tới nơi này ăn lẩu.
Bất quá không nghĩ tới sẽ ở nửa đường nhìn thấy Lâm Tiểu Lạc, hơn nữa cô còn không chút chú ý nào mà ngồi ở loại bàn ghế ngoài vỉa hè này, chung quanh người đi qua đi lại, loại địa phương này là để cho người ngồi sao?
Các cô tuy rằng cố ý cùng Lâm Tiểu Lạc làm tốt quan hệ, nhưng không chú ý địa phương như này các cô vẫn thực ghét bỏ, chào hỏi xong một bộ dáng muốn đi.
(Truyện chỉ được đăng duy nhất tại truyenwiki.com, tài khoản lovebichbong
Các bạn ghé trang để cập nhật chương mới nhất và ủng hộ mình nhé. Thanks!)
Tiểu Lạc nhớ tới lần trước ăn của các cô không ít, ở chỗ này gặp lại cũng nên mời lại một bữa, Tiểu Lạc tiếp đón các cô: “Hai người có muốn nếm thử không, tiệm này nướng BBQ siêu ngon.”
Hai người không quá muốn ăn, nhưng nhớ đến hảo cảm cố gắng lâu như vậy liền không thể từ chối, Đường Gia Di thực miễn cưỡng mà nhận lấy, cắn một miếng nhỏ.
Ăn một miếng nhỏ mà thôi, không có gì đáng ngại.
Bất quá không nếm không quan trọng, nếm rồi…… Phát hiện món này thật con mẹ nó quá ngon.
Đường Gia Di không tin tưởng mà ăn thêm một miếng nhỏ, sau đó lại tiếp tục ăn hết một que.
Lâm Ti Uẩn xem đến trợn mắt há hốc mồm, chọc Đường Gia Di, nhỏ giọng nói: “Chị có phải hay không quá liều mạng, làm bộ dáng là được, không cần ăn nhiều như vậy, chúng ta chạy nhanh đi thôi, nếu là cô ấy lại đưa thêm thì làm sao bây giờ.”
Đường Gia Di chưa đã thèm: “Tôi cảm thấy tôi còn có thể lại ăn một hồi nữa.”
“A?”
Đường Gia Di từ trên bàn lấy khăn giấy lau miệng, cùng Lâm Ti Uẩn kề tai nói nhỏ: “Nếu không chúng ta cũng ngồi đây ăn vậy.”
“Chị điên à!”
“Tôi cũng cảm thấy tôi điên rồi, nhưng tôi thế nhưng cảm thấy cái que nướng này đặc biệt ngon.”
Lâm Ti Uẩn không tin, cũng tính toán nếm một miếng, ở dưới ánh mắt không tha của Tiểu Lạc cô cầm lên một que nướng sương sụn heo. Cùng Đường Gia Di cảm giác trải qua giống nhau, Lâm Ti Uẩn vừa mới nãy còn một vẻ mặt ghét bỏ sau khi nếm xong, một bên hoài nghi nhân sinh một bên đem que nướng toàn bộ ăn sạch.
Hai người liếc nhau, đưa ra một quyết định gian nan, nếu Lâm Tiểu Lạc có thể ăn vậy các cô ăn một lần hẳn là cũng không có việc gì.
Hai người ngồi xuống vị trí bên cạnh Tiểu Lạc, một bên ghét bỏ mà đối với bàn, ghế lau lau chà sát, một bên lại không chê mà ở thời điểm Tiểu Lạc và Uông Tuyết nướng xong que nướng liền bắt đầu động thủ đoạt que nướng.
“Bọn họ là bạn của cô sao?” Uông Tuyết hỏi.
Tiểu Lạc lắc đầu: “Xem như thân thích của Lâm Ngạn Sơ, cùng tôi là mối quan hệ plastic hữu nghị, tôi cảm thấy hai người này đang dấu đại chiêu.”
“Có thể dấu đại chiêu xem như tương đối thông minh đi.” Uông Tuyết nhỏ giọng nói, “Thứ cho tôi nói thẳng, các cô ấy thoạt nhìn…… Không phải có bộ dáng thông minh như vậy.”
Tiểu Lạc: “…… Như thế.”
Giang Thành phía bên kia, Lâm Ngạn Sơ cùng Nhiếp Thành học đánh quyền nửa tiếng, hôm nay học đều là kiến thức cơ sở, không có nhiều cơ hội cho hai người chân chính đánh với nhau, Lâm Ngạn Sơ từ trước đến nay vui buồn không hiện ra mặt, thời điểm đánh quyền cũng thực nghiêm túc, nhìn không ra là có tâm tư gì, nhưng Nhiếp Thành cảm thấy suy đoán của bản thân không hề sai, Lâm Ngạn Sơ chính là muốn đánh hắn.
Thời điểm nghỉ ngơi, Nhiếp Thành tìm lấy cớ liền rời đi, hơn nữa chạy trốn siêu nhanh, phảng phất giống như phía sau có hồng thủy mãnh thú truy đuổi hắn.
Lâm Ngạn Sơ lưu lại đánh nửa giờ, ra một thân mồ hôi. Đi phòng tắm tắm xong, Lâm Ngạn Sơ lúc này mới đọc tin nhắn của Tiểu Lạc.
Tiểu Lạc gửi ảnh chụp đồ ăn mà cô mua, còn phi thường đề cử que nướng. Lâm Ngạn Sơ nhìn đồ ăn đường phố, hắn không yên tâm về vấn đề vệ sinh, nhưng thể chất Tiểu Lạc cùng người thường không giống nhau, hơn nữa hắn cũng không nghĩ quá mức hạn chế cô chọc cho cô phiền chán.
Nhìn xuống đồng hồ, Lâm Ngạn Sơ gửi cho cô một tin nhắn: “Ăn xong chưa? Tôi bảo tài xế đến đón cô.”
Tiểu Lạc trả lời: “Được.”
Lâm Ngạn Sơ đặt di động xuống, hắn bên này cách Vị trạch phố có chút xa, từ bên này qua đón cô, chỉ sợ còn chưa tới Tiểu Lạc đã đi rồi, chỉ có thể từ bỏ ý tưởng tự mình đi đón cô, vẫn nên để tài xế luôn đi theo Tiểu Lạc đến đón.
Thu dọn tốt, Lâm Ngạn Sơ từ trung tâm huấn luyện quyền anh đi ra ngoài. Bên này trừ bỏ quyền anh còn có không ít trung tâm tập thể hình tốt đẹp, đều phải có thẻ hội viên, phí vào rất cao, nhưng phục vụ cũng tốt tương xứng.
Lâm Ngạn Sơ đi thang máy xuống, tới lầu hai, cửa thang máy mở ra, một người đàn ông đi đến.
Lâm Ngạn Sơ hướng bên trong nhường chỗ, sắc mặt bình tĩnh: “Cậu.”
“Ngạn sơ?” Liễu Chính đi đến, thời điểm thấy Lâm Ngạn Sơ thì vô cùng kinh ngạc, chờ nhìn đến vệ sĩ phía sau Lâm Ngạn Sơ đang cầm túi logo, liền càng kinh ngạc, “Ngạn sơ cháu học quyền?”
“Cường thân kiện thể.”
“Cháu có hỏi qua bác sĩ chưa?” Liễu Chính lo lắng nói, “Cậu nhớ rõ bác sĩ đã từng nói qua cháu không được vận động kịch liệt.”
“Không đáng ngại.”
Thang máy thực nhanh liền tới lầu một, Lâm Ngạn Sơ đứng ở một bên chờ Liễu Chính đi ra ngoài trước. Liễu Chính ra khỏi thang máy, quay đầu lại: “Cháu lần này thoạt nhìn tinh thần so với trước kia khá hơn nhiều, có phải hay không bệnh tình có tiến triển…… Hiện tại khoa học kỹ thuật phát triển như vậy, nghe nói ngay cả ung thư đều có khả năng chữa, ngạn sơ bệnh của cháu cũng khẳng định có thể trị tốt.”
“Làm phiền cậu quan tâm. “
“Ngạn sơ cháu có rảnh thì đến nhà cậu ăn cơm, mợ cũng thực nhớ mong cháu. “
Lâm Ngạn Sơ khách khí đáp ứng.
“Vậy cậu không quấy rầy cháu nữa. “
Hai người cùng từ biệt, Liễu Chính nhìn Lâm Ngạn Sơ rời đi.
Mấy năm nay, Lâm Ngạn Sơ đối với hắn vẫn luôn là như vậy, khách khí có thừa, thân cận không đủ.
Hắn biết Lâm Ngạn Sơ đối với chính mình có oán. Lúc trước là hắn nói cho ba của Lâm Ngạn Sơ về sự tình thuốc mới, bởi vì quốc nội có thể nghe được tin tức hữu hạn, ba Lâm tự mình bay qua, kết quả máy bay gặp tai nạn, ba Lâm một đi không trở về. Lâm Ngạn Sơ bị buộc phải nhanh chóng trưởng thành trong tình trạng thân thể yếu ớt, lột xác thành dáng vẻ lạnh như băng như hiện tại.
Lâm Ngạn Sơ trở lại trên xe.
Liễu Chính còn đứng tại chỗ dõi theo hắn.
Lâm Ngạn Sơ nhắm mắt lại.
Khi còn nhỏ, Lâm Ngạn Sơ đã từng rất thích người cậu này. Liễu Chính thường xuyên tới chơi với hắn, mang máy chơi game cho hắn, dạy hắn chơi trò chơi, ở dưới tình huống ba mẹ không cho phép, trộm dẫn hắn lên núi xem sao băng. Tuy rằng cuối cùng sao băng cũng không xuất hiện, hắn thậm chí cảm nhiễm phong hàn, nhưng đối với người vẫn luôn ốm đau trên giường như hắn, một lần trải qua như vậy cũng đủ làm hắn cảm thấy vui sướng.
Thẳng đến lúc ba hắn qua đời.
Hắn không thể không đi đối mặt với mưa gió ngoài kia, lòng người hiểm ác, hắn mới biết được, trước kia hắn sinh hoạt ở thế giới bình yên thế nào, mà cái thế giới ấy là ba hắn cho hắn.
Những người đó mặt ngoài đối hắn thân thiết quan tâm khả năng sau lưng duỗi tay là có thể thọc hắn một đao, những người đó thoạt nhìn đối với hắn nói gì nghe nấy quay đầu là có thể trộm cơ mật công ty đem đi bán.
"Cầu sao a, mọi người vote cho mình nếu thấy hay nhé. Tiếp thêm cho mình chút động lực đi mấy tình yêu ơi!"