Gả Cho Lão Đại Trăm Tỷ

chương 36: lão đại tiểu lạc lên sân khấu

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Thứ bảy, Tiểu Lạc vất vả làm việc một tuần yên tâm ngủ đến khi mặt trời lên cao, Phỉ Phỉ tiến vào gọi cô rời giường.

Tiểu Lạc ôm chăn giống con cá mặn bị Phỉ Phỉ ở trên giường kéo tới kéo lui, sau đó nằm bò tiếp tục ngủ.

Phỉ Phỉ chạy xuống lầu, vào phòng bếp cầm điểm tâm ra một lần nữa trở lại phòng Tiểu Lạc, đem điểm tâm đặt cách chóp mũi Tiểu Lạc không xa, đứng trước điểm tâm quạt gió.

Tiểu Lạc ngửi thấy mùi hương hướng bên này, rốt cuộc chậm rãi mở mắt.

“Tiểu Lạc tiểu thư, cô mau rời giường đi, hôm nay có khách đến.” Phỉ Phỉ đều muốn khóc.

“Khách? Ai nha?” Tiểu Lạc lười nhác ngồi dậy.

“Còn không phải người Lâm gia hay sao.” Phỉ Phỉ ngữ khí có chút bất mãn nói, “Thiếu gia là con trai độc nhất, thân thể lại không tốt, trước kia nghĩ tới từ trong bọn họ tìm ra một người thừa kế, lúc này mới cho bọn họ thường xuyên đến đây, nào biết…… Lần này cũng không biết là ngửi được cái gì lại đến đây.”

Phỉ Phỉ vừa nói, Tiểu Lạc cũng minh bạch.

Cô liền nói với cái tính tình xấu xa của Lâm Ngạn Sơ, như thế nào sẽ có người đến đây thăm hắn. Lâm Ngạn Sơ tính tình có chút xấu xa, thích trêu cợt người khác, kỳ thật tâm địa vẫn là tốt. Những người này tuy rằng hết thuốc chữa, tốt xấu cũng là người Lâm gia, trên người chảy huyết mạch tương đồng, Lâm Ngạn Sơ ngay từ đầu khẳng định cũng từng có chút chờ mong.

(Truyện chỉ được đăng duy nhất tại truyenwiki.com, tài khoản lovebichbong

Các bạn ghé trang để cập nhật chương mới nhất và ủng hộ mình nhé. Thanks!)

Hơn nữa nếu không phải gặp được cô, chỉ dựa vào y học hiện giờ, Lâm Ngạn Sơ rất khó sống quá tuổi, lúc này mới nghĩ từ những người Lâm gia tìm ra một người bồi dưỡng. Nhưng những người này bùn nhão trét không lên tường không nói, một đám ngóng trông Lâm Ngạn Sơ chết, quả thực ý đồ đáng chết.

Vừa lúc lần trước bọn họ lại đây cô còn chưa xả giận, lần này cô nhất định phải báo thù.

Tiểu Lạc tinh thần phấn chấn rời giường, căn bản không cần Phỉ Phỉ thúc giục, bò dậy rửa mặt đánh răng rất nhanh, chỉ tốn vài phút đã xong, cô gọi Phỉ Phỉ: “Đi thôi, đi chiến đấu.”

Phỉ Phỉ: “A?”

“Tôi muốn lên sân khấu, cô đứng ở phía sau tôi, phải có khí thế, giống như…… Giống như lão đại xã hội đen mang theo thủ hạ của hắn như vậy lên sân khấu, cô cũng biết đi.”

Phỉ Phỉ yên lặng giơ lên một bàn tay: “Không biết rõ lắm…… Nếu không, cô nói cụ thể một chút?”

“Trước nói về vị trí, tôi đi đâu, cô đi theo đó, đứng ở phía sau tôi, đại khái vị trí này…… Thời điểm đến phòng khách liền làm động tác như vậy, năm nay đang lưu hành sờ đầu phát sát, tay trái đưa lên vuốt tóc từ phải qua, tôi làm mẫu cho cô một lần.”

Tiểu Lạc làm mẫu một lần, Phỉ Phỉ cảm thấy thẹn mà học theo một lần.

Tiểu Lạc vỗ vỗ bả vai Phỉ Phỉ: “Phỉ Phỉ về sau, vẫn nên xem nhiều phim truyền hình mới có thể theo kịp được trào lưu, lát nữa nhìn chỉ thị của tôi, động tác cùng tôi phải nhất trí.”

Phỉ Phỉ: “…… Vâng.”

Xác định tư thế lên sân khấu, Tiểu Lạc mang theo Phỉ Phỉ hùng hổ xuống lầu, nghĩ đến đây không phải đóng phim nên không có máy quạt gió, Tiểu Lạc còn nhéo cái quyết, tay động sáng tạo ra chút gió.

Đi xuống lầu, bày ra tư thế, tóc cùng làn váy theo động tác của Tiểu Lạc bị gió thổi bay, tất cả đều vô cùng hoàn mỹ, Tiểu Lạc đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân, Lâm Ngạn Sơ bưng chén nước đột nhiên xuất hiện: “Cô đang làm gì?”

Tiểu Lạc ngẩng đầu, nhìn Lâm Ngạn Sơ đột nhiên xuất hiện, thiếu chút nữa không đứng vững, lại nhìn về phía xa, những người khác cùng quản gia vẻ mặt nén cười, căn bản không có người ngoài.

“Ai? Người Lâm gia đâu?” Tiểu Lạc hỏi.

Lâm Ngạn Sơ mặt vô biểu tình: “Không biết, chắc là kẹt xe.”

Tiểu Lạc: “……”

Tiểu Lạc nhìn về phía Phỉ Phỉ đứng phía sau cô: “Người cũng chưa tới, cô như thế nào không nói sớm.”

Làm cho cô giống như kẻ thiểu năng trí tuệ, còn lãng phí một cái phong quyết.

Phỉ Phỉ thực vô tội: “Tôi cho rằng tiểu thư diễn cho thiếu gia xem.”

Rốt cuộc phương thức ở chung của Tiểu Lạc cùng thiếu gia có chút thần kỳ, bọn họ người bình thường xem không hiểu lắm, bất quá làm một người hầu có trách nhiệm, dựa theo mệnh lệnh làm việc là được, những cái khác không cần hiểu.

Tiểu Lạc: “……”

Có câu nói, một tiếng trống là thêm dũng khí, hai tiếng trống tinh thần suy sút, ba tiếng trống dũng khí khô kiệt.

Tiểu Lạc chính là đang ở trạng thái như vậy.

Vốn dĩ ý chí chiến đấu tràn đầy rời giường, kết quả người ta căn bản còn chưa tới. Ăn xong bữa sáng, người vẫn chưa tới, Tiểu Lạc ở phòng khách mở TV bắt đầu xem phim, đang xem đến đoạn cao trào, nhóm người này mới khoan thai tới muộn.

Tiểu Lạc: Hừ, không muốn để ý đến bọn họ.

Ông nội của Lâm Ngạn Sơ có hai người con, trừ bỏ ba của Lâm Ngạn Sơ, còn từng có một người con trai khác, vào một năm đại dịch SARS lưu hành, hắn nhiễm bệnh sau đó không thể chịu đựng được trực tiếp rời đi, từ nay về sau ông nội Lâm cũng chỉ còn lại độc đinh duy nhất là ba của Lâm Ngạn Sơ, mà Lâm Ngạn Sơ cũng là con trai độc nhất, cho nên đến bây giờ, ông nội Lâm cũng chỉ dư lại một người cháu đích tôn là Lâm Ngạn Sơ.

Ông nội Lâm còn có một người em trai là Lâm Kinh Vỹ, bất đồng với người anh trai hiếm con cháu, Lâm Kinh Vỹ cùng với vợ chính sinh ra một trai một gái, còn cùng tình nhân bên ngoài sinh ra một đứa con trai khác. Sau khi vợ chính chết liền cho con trai của tình nhân nhận tổ quy tông, cũng đưa vào gia phả Lâm gia.

Cho nên hắn dưới gối tổng cộng có hai nam một nữ, hai nam một nữ tiếp tục khai chi tán diệp, dưới gối con cháu đầy đàn. Hơn nữa chính hắn không học vấn không nghề nghiệp, trước vốn là một tên công tử ăn chơi trác táng, vẫn luôn dựa vào hoa hồng được người anh trai chia cho mà sống qua ngày.

Con cháu của hắn ăn học cũng không đến nơi đến chốn. Bất quá, tuy rằng mọi người đều mơ ước tài sản của Lâm Ngạn Sơ nhưng cũng phân hai phe, phe thứ nhất là con vợ chính của Lâm Kinh Vỹ, cũng chính là con trai cả và con gái út, phe thứ hai chính là con trai tình nhân của Lâm Kính Vỹ. Tuy rằng bên trong khẳng định đối nghịch, nhưng ít ra ở trước mặt những người khác vẫn là nhất trí đối ngoại.

Cho nên hai bên vẫn luôn đua đòi.

Chỉ cần một bên nghe một bên khác muốn đến đây, một bên kia khẳng định cũng sẽ cùng lại đây, hơn nữa một lần so một lần tới càng nhiều người, quả thực giống như chợ bán thức ăn.

Lâm Ngạn Sơ ngay từ đầu có chút tâm tư chọn người thừa kế, đối với diễn xuất của bọn họ cực kỳ chán ghét. Sau lại quan sát thêm biết được toàn bộ những người này, liền hoàn toàn từ bỏ tâm tư này. Bất quá cuộc sống nhàm chán, xem bọn họ diễn kịch hình như cũng rất thú vị, nên không có ngăn cản bọn họ đến đây, cũng không có quản bọn họ âm thầm đánh giá.

Bất quá hiện tại hắn có chuyện quan trọng hơn, cũng không có thời gian rãnh bồi những người này chơi.

Ông nội Lâm Ngạn Sơ mất mấy năm trước, nhưng em trai ông nội còn sống, các trưởng bối tự giữ thân phận, không hay đến đây, lui tới đều là người cùng thế hệ với Lâm Ngạn Sơ, có con nhỏ cũng đem đến đây, ý đồ mong được Lâm Ngạn Sơ ưu ái.

Bọn họ tìm chỗ ngồi xuống, đám người hầu dâng trà lên.

Một nữ nhân mang theo con nói: “Ngạn sơ a, cậu cũng lớn rồi, tôi nghe nói cậu đã có bạn gái, đây là chuyện tốt, cũng không biết là con gái nhà ai?”

Lời nói là nói như vậy, đôi mắt lại liên tiếp nhìn về phía Tiểu Lạc.

Tiểu Lạc đang ở một bên ăn đồ ăn vặt một bên xem phim, căn bản không có chú ý bên này nói chuyện.

Này cũng không thể trách cô, phim truyền hình vừa lúc đến đoạn hấp dẫn, cô đương nhiên là muốn nghe bát quái, này không thể cùng lúc làm hai việc, cô cũng thực khó xử.

“Chị dâu thực quan tâm sinh hoạt cá nhân của tôi.” Lâm Ngạn Sơ vân đạm phong khinh mà nói.

“Ba cậu đi rồi, mẹ cậu lại mặc kệ mọi việc, đều nói anh cả như cha, trưởng tẩu như mẹ, ở đây tôi lớn nhất, tự nhiên muốn giúp cậu để ý.”

“Ý tốt của chị dâu tôi xin nhận, bất quá tôi không cần.” Lâm Ngạn Sơ buông chén trà, không đem lời nói của cô ta để ở trong lòng.

Người nói chuyện không giữ nổi vẻ tươi cười, liếc mắt ra hiệu với người bên cạnh, lại có người khác nói: “Anh Ngạn Sơ, kỳ thật là bọn em nghe được một ít tin đồn không tốt, bên ngoài có người nói anh sinh hoạt cá nhân hỗn loạn, còn chưa kết hôn, đã đem con gái nhà người ta làm lớn bụng, bọn em hiểu cách làm người của anh, đương nhiên biết là lời đồn, nhưng người bên ngoài không biết sẽ làm tổn hại danh dự của anh.”

Lâm Ngạn Sơ nhếch khóe miệng cười một cái, vòng tới vòng lui, bất quá là muốn nghe được hắn có phải hay không thực sự có con, trong đầu những người này đang suy nghĩ cái gì hắn đều rõ ràng. Đơn giản là nghĩ hắn nếu là có con nối dõi, cho dù hắn chết, tài sản cũng không tới tay bọn họ, đây là đang sốt ruột.

Lâm Ngạn Sơ không thèm để ý mà cong môt chút khóe môi: “Mọi người cảm thấy tôi để ý cái nhìn của người ngoài sao?”

Bồi bọn họ diễn xong, Lâm Ngạn Sơ đứng lên: “Tôi hôm nay có việc muốn ra ngoài, mọi người tự nhiên. Đúng rồi, thân thể tôi không tốt, bác sĩ nói cần tĩnh dưỡng, về sau có việc gì nói với quản gia An Đức là được, không cần đến đây một chuyến.”

Ý tứ chính là về sau bọn họ không cần lại đến đây.

Lâm Ngạn Sơ đứng dậy đi lên lầu, thời điểm đi ngang qua bên người Tiểu Lạc đem người kêu lên: “Đi rồi, đi thay quần áo.”

Tiểu Lạc còn đang xem phim, nghe vậy vẻ mặt ngốc mà ngẩng đầu: “Hả?”

“Đi xem phòng ở, cô đã quên?”

“Sao có thể.” Lâm Ngạn Sơ tặng cô một căn phòng chung cư, nói là cuối tuần muốn mang cô đi xem.

Tiểu Lạc tắt TV, đi theo Lâm Ngạn Sơ lên lầu chuẩn bị. Phía dưới người nào còn ngồi được, muốn ngăn cản người nhưng bất đắc dĩ là đang ở trong nhà người khác, chung quanh đều là người của Lâm Ngạn Sơ, những người này nhìn không chớp mắt, một nửa trở lên đều là người biết võ, bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ.

“Nhìn xem xem, đây là cái thái độ gì chứ.” Có thanh âm nhỏ giọng nói, “Này Lâm Ngạn Sơ có con, về sau chúng ta phải làm sao, đây còn không phải đem chúng ta ra đùa giỡn hay sao?”

Tuy rằng cô ta nói chuyện rất nhỏ, nhưng làm sao qua được tai của Tiểu Lạc. Hơn nữa Tiểu Lạc nghe ra, lần trước thời điểm trở về người trù ẻo Lâm Ngạn Sơ sớm chết, còn không phải là giọng nói này sao?

Những người này căn bản không biết tự nhìn lại bản thân, còn oán Lâm Ngạn Sơ, nhìn xem suy nghĩ xấu xa sau lưng của bọn họ, Lâm Ngạn Sơ đối tốt với bọn họ mới bị mù.

Lâm Ngạn Sơ vì cái gì tỏ thái độ đó với bọn họ, trong lòng thực sự không ngẫm lại được sao?

"Cầu sao a, mọi người vote cho mình nếu thấy hay nhé. Tiếp thêm cho mình chút động lực đi mấy tình yêu ơi!"

Truyện Chữ Hay