Trước một ngày đóng máy, Tam Điều lại đến, đưa cô về cũng đồng thời giúp cô chuẩn bị ứng phó cho ngày hôm sau.
Ngày mai khẳng định những nhân vật quan trọng đều sẽ đến đây, cần phải ở bên cạnh người đại diện.
Tam Điều nhận sự gửi gắm của Triển Thanh Việt, đưa Ninh Thu Thu đến chỗ đầu bếp nhà họ Triển.
Nhìn Ninh Thu Thu vui vẻ chụp ảnh món gà, Tam Điều rất bình tĩnh, dặn dò cô: “ Cẩn thận béo "
"... "
Mới vừa chụp ảnh khoe bạn xong, đang chuẩn bị ăn, tay Ninh Thu Thu liền cứng lại, cô hận!
Tam Điều nhìn vẻ mặt buồn bực của cô, lại cảm thấy lời vừa rồi của mình hơi quá, cười nói: “ Chị nói giỡn thôi, không sao cả, em có thể béo thêm một chút, ăn đi. "
Ninh Thu Thu lấy cái đùi gà lớn nhất giơ lên trước mặt Tam Điều, cười tủm tỉm nói: “ Cảm ơn chị Điều "
“ đừng.... "
Tam Điều không dám nhận: “ Cái này chắc chắn là anh Triển để lại cho em, tiền lương tháng này chị ăn còn không đủ, trả giá quá lớn. "
Ninh Thu Thu: "..... "
Khủng bố như vậy sao?
Bởi vì cả con gà thì có hơi lớn, Ninh Thu Thu bảo Tiểu Trì rủ thêm hai trợ lí khác đến ăn cùng.
Món gà này là món tủ của chị đầu bếp nhà họ Triển này rồi, mùi thịt gà thơm nồng, ăn xong dư vị vẫn còn đọng lại.
Xong xuôi, Tiểu Trì dọn dẹp, Tam Điều và Ninh Thu Thu nói chuyện công việc. “ Chị đã giúp em chọn một bộ phim hay, phim kiếm hiệp, kịch bản đợi lát nữa chị gửi cho em sau. Vẫn là công ty chúng ta đầu tư vào, kinh phí đảm bảo, thành viên đoàn làm phim cũng rất hùng hậu. "
“ Khi nào bấm máy ạ? ", Ninh Thu Thu hỏi.
“ Tầm đầu tháng , thời gian cụ thể thì chưa rõ. "
Ninh Thu Thu gật đầu.
Đoạn cuối của là cảnh nam nữ chính kết hôn, hai người trải qua cách loại nỗi buồn biệt ly, cuối cùng cũng ở bên nhau.
Đoạn cuối, họ trao nhau nhẫn cưới, nam chính hôn vào trán nữ chính, sau đó pháo hoa nở rộ, hết phim.
“ Cắt "
Tiếu Thanh xem xong đoạn cuối, nói: “ Chúc mừng Tổng Sở Thu Thu, chính thức đóng máy. "
Mọi người hô hoán vỗ tay, hôm nay không chỉ diễn viên chính hoàn thành cảnh quay, cũng là ngày đóng máy hoàn chỉnh bộ phim.
Mọi người trong đoàn làm phim cơ hồ đều đã có mặt đông đủ.
Ninh Thu Thu nhận được rất nhiều lời chúc mừng từ mọi người, còn nhận được cả những món quà nhỏ từ mọi người.
Tam Điều chỉ đạo trợ lí mang những món quà đã chuẩn bị sẵn lên, tặng cho mọi người.
Mọi người ở đoàn làm phim đã bên nhau tháng, tình cảm cũng có ít nhiều, thậm chí có người còn luyến tiếc mà khóc.
Ninh Thu Thu bị cảm xúc của mọi người lây nhiễm một chút, cũng hơi buồn.
“ Tặng cậu. "
Tống Sở vẫn mặc trên người bộ tân lang, ôm con búp bê Bội Kỳ bằng vải cao nửa thước cho Ninh Thu Thu, nói: “ Chúc cậu sớm ngày gặt gái nhiều thành công, mau chóng lên đến đỉnh cao sự nghiệp, trở thành một người như Bội Kỳ. "
“ Đã là thế kỷ rồi còn chơi trò này. "
Ninh Thu Thu bị chọc cười, ngay sau đó liền đứng đắn lại, nói: “ Cảm ơn cậu, cậu cũng thế nhé "
“ Quà của tôi đâu? "
Tống Sở thấy cô không định tặng lại mình, liền trừng cô.
Ninh Thu Thu: “ Quên rồi. "
Tổng Sở bị nghẹn một chút, ngay sau đó giậm chân: “ Đồ keo kiệt! Tôi muốn cho mọi người thấy bộ mặt xấu xa của cậu! "
Ninh Thu Thu cười khẽ, lấy đồ vật nắm trong tay đưa ra, đó lag một túi gấm nhỏ màu đỏ, còn nhỏ hơn lòng bàn tay cô.
Tống Sở rất hứng thú nhận lấy: “ Bỏ vào túi như vậy, chẳng lẽ là vàng sao? "
“ Bùa bình an, phù hộ cậu luôn bình an. "
Ninh Thu Thu không biết bùa này còn ai dùng hay không, nhưng cứ bùa tốt là hữu dụng.
“ Cậu còn mê tín thế à. "
Tống Sở bĩu môi: “ Thấy cậu thành tâm như thế, vì tôi mà tự mình đi cầu, thôi thì nhận. "
Ninh Thu Thu nhìn vẻ mặt ghét bỏ của anh, gõ đầu anh một cái: “ Cái này chuyện lớn thì không dùng được, chuyện nhỏ thì dùng tốt, ít nhất cậu ra cửa sẽ không giẫm phải cứt chó. "
Tống Sở: "..... "