Tên đàn ông xấu xa... Đây là suy nghĩ duy nhất của Ninh Thu Thu.
Thật sự rất xấu rất xấu rất xấu, lòng dạ hiểm độc so với củ hành tây còn xấu hơn.
Nhưng là, dù cho người đàn ông này xấu xa như vậy, cô vẫn thích anh, vẫn yêu anh.
Vì anh, cô nguyện lấy cuộc sống của chính mình, hoàn toàn giao phó cho người vốn dĩ chỉ là khách qua đường trong thế giới rộng lớn này.
Đêm còn rất dài.
Lúc Ninh Thu Thu đọc truyện người lớn, cảm thấy khi nam nữ abcxyz với nhau, một đêm không làm vài ba hiệp thì chứng tỏ tên đàn ông đấy yếu, cô rất muốn kì thị một phen.
Nhưng là, khi nó thực sự xảy ra với mình, cô mới phát hiện, con trai thật sự rất khỏe, nhưng con gái thì chưa chắc.
Mỗi một lần đều như kéo thời gian dài vô tận, lâu như một thế kỷ vậy.
Hơn nữa, một lần đầy đủ của anh Triển, lại đưa cô trải qua hai thế kỷ, trên giường làm một thế kỷ, xong việc đi tắm rửa, người đàn ông hùng vĩ nào đó lại không nhịn được, lại đưa cô qua một thế kỷ nữa.
Thế kỷ thứ hai lại càng dài.....
Cuối cùng, Ninh Thu Thu mệt đến nỗi một ngón tay cũng không thể động đậy nổi, tùy ý để Triển Thanh Việt giúp cô tắm rửa, ôm về trên giường, làm khô tóc, nhét cô lại trở vào ổ chăn.
Gần như là khi vừa đặt đầu xuống gối, ý thức của Ninh Thu Thu liền bắt đầu lâm vào bóng tối, chuẩn bị chìm vào mộng đẹp.
Nhưng là, giọng nói của ác ma lại vang lên bên tai cô lần thứ hai, khiến cả người cô run lên.
“ Hôm nay tạm tha cho em ", Anh nói.
"..... "
Anh còn chưa đủ no sao?
Ninh Thu Thu thiếu chút nữa là khóc rồi, không phải cơ thể anh còn chưa hoàn toàn khỏi hẳn sao, không phải còn thuộc dạng " mỹ nhân " mảnh mai sao?
Tại sao lại có thể loại người ăn hết cả xương cốt của người ta thế này?
Cô không bao giờ tin mấy truyện người lớn một đêm bảy lần gì đó đâu huhuhuhu!
Ngày hôm sau, chờ đến khi Ninh Thu Thu tỉnh lại, trời bên ngoài đã sáng rồi, ý thức của cô vẫn còn đang tự do bay bổng, cô nhìn ánh nắng rớt trên chăn, nhất thời không biết phải làm gì.
Trên giường chỉ có một mình cô, cũng không thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của người khác …
Triển Thanh Việt đã không còn trên giường.
Trong lúc nhất thời Ninh Thu Thu không biết nên đối mặt với anh như nào, liền chạy nhanh lên giường nhắm mắt giả vờ ngủ.
Ngay sau đó, cô cảm thấy một bàn tay ấm áp đặt lên trán mình, theo sau, hơi thở ấm áp của người nào đó lập vài trước mặt.
Tên khốn nạn này lợi dụng lúc cô ngủ sàm sỡ cô!
Rốt cuộc Ninh Thu Thu cũng không giả vờ được nữa, trợn mắt trừng anh, đối diện với ánh mắt đầy ý cười của anh.
“ Chào buổi sáng diễn viên chuyên nghiệp Ninh Thu Thu " Đối phương trêu chọc cô: “ Dậy ăn chút gì đã mới có sức lực diễn tiếp "
Ninh Thu Thu: "..... "
Tên đàn ông cướp mất lần đầu của cô, bây giờ liền bắt đầu trêu chọc cô rồi, nhân tính đâu, tình yêu đâu?
Bây giờ ăn đến miệng rồi, mới bắt đầu diễn kịch làm ông chồng đảm đang sao?
Tính bướng bỉnh của Ninh Thu Thu bắt đầu nổi lên, cậy sủng mà kiêu, vùi đầu vào chăn, hừ một tiếng, nói: “ Không ăn. "
Triển Thanh Việt nhìn vẻ mặt ngạo kiều của cô, ngồi xuống mép giường, cúi người ôm cả người dẫn chăn vào trong ngực, lại hôn vào má cô một cái, đầy hàm ý nói: “ Vậy chúng ta ăn bằng cách khác, nhé? "
Ninh Thu Thu: "..... "
Tên đàn ông chó chết!
Mấu chốt chính là, chỉ bị hôn một cái như vậy, kí ức sung sướng tối hôm qua liền cái sau nối tiếp cái trước cuồn cuộn tràn thẳng về não cô, khiến cả người Ninh Thu Thu nhịn không được run rẩy nhẹ.
"... "
Aiza, ông trời ơi, bị trúng độc tình của Triển Thanh Việt, còn có thể cứu chữa được sao?
Tiền Thanh Việt cũng đã phát hiện ra, cười khẽ: “ Mẫn cảm như vậy sao? "
“ Cút đi! "
Đừng có cái gì cũng vạch trần như vậy chứ!
Ninh Thu Thu vùi mặt vào trong chăn, không còn mặt mũi gặp người nữa. “ Anh thật quá đáng. "
Ninh Thu Thu trong chăn buồn bực lên án.
“ Ừ, anh quá đáng, là anh không suy xét đến chuyện cơ thể em còn chưa hoàn toàn khỏi hẳn. "
Triển Thanh Việt rất biết nghe lời mà nhận sai: “ Còn đau không? "
Cô chỉ chờ anh hỏi thân thể còn đau hay không, liền nói: “ Đau muốn chết! "
“ Để anh xem. "
Giọng Triển Thanh Việt rất khẩn trương, lật chăn ra: " Không ổn thì anh xuống mua thuốc ngay! “
Thẳng đến khi tay anh đặt lên dây chun quần ngủ của cô, Ninh Thu Thu mới phản ứng lại anh hỏi có đau hay không là hỏi chỗ nào, cả người cô ngay lập tức biến thành quả cà chua, một chân đá văng anh đi.
Đáng đánh!
A a a a a a xấu hổ quá!
Cuối cùng, Ninh Thu Thu đành mặc kệ tên vô sỉ Triển Thanh Việt.
Phần cháo cho hai người Tiểu Trì mang lên trong chớp mắt đã bị cô ăn hết phân nửa, cô thật sự rất đói bụng, hai cuộc “ Đại chiến thế kỷ " tối hôm qua đã tiêu hao toàn bộ năng lượng của cô, lúc này cô có thể nuốt nguyên cả một con trâu ấy chứ!
Ăn xong, Ninh Thu Thu vỗ vỗ bụng, chắc lên khoảng ký.
Cơ thể cô đau nhức, so với leo núi cả ngày còn mệt hơn.
Thật may mắn vì Tiếu Thanh sợ cô chưa hoàn toàn hồi phục cho cô thêm một ngày nghỉ ngơi nữa, bằng không với tình trạng này, không biết làm nên được trò trống gì không.
" Anh không phải về à? "
Ninh Thu Thu ăn uống no nê, chỉ số thông minh bắt đầu hồi phục.
Triển Thanh Việt cực kì giống hôn quân, nói: “ Ở với em thêm một ngày nữa. ”
Ninh Thu Thu: "..... "
Tuỳ hứng quá rồi đấy anh Triển ơi!
Tuy nói anh Triển tuỳ hứng, nhưng Phong Nghi dù sao cũng là một công ty mới, có rất nhiều việc yêu cầu anh phải tự mình xử lý.
Ăn xong bữa sáng, Triển Thanh Việt dùng máy tính của cô xử lí một số chuyện quan trọng, những chuyện không cần thiết để về rồi nói.
Ninh Thu Thu nằm dài trên ghế sofa, muốn đọc kịch bản, nhưng một chữ cũng không vào.
Dù sao đây cũng là lần đầu tiên cơ thể bị dày vò như vậy, cô phải bỏ qua nó, nhưng nơi nào đó cứ truyền đến những trận nhức mỏi khiến cô khó có thể bỏ qua.